Vô Danh thu hồi lại Đào Mệnh vào trong nhẫn trữ vật của hắn, sau đó hắn lại cầm ra mấy khối tài liệu. Vô Danh nhìn mấy khối tài liệu trên tay rồi thì thầm:
“Hắc Mộc Thạch này là tài liệu cấp sáu, dùng luyện chế hộ giáp là tốt nhất, thời điểm luyện chế hộ giáp có lẽ lên cho thêm một chút Sa Cương Tinh làm tăng lên độ bền hộ giáp. Còn Hỏa Hồng Ti và Thủy Vân Tinh Thạch ta sẽ dùng luyện chế nội giáp cho Nguyệt Nhi, rất nữ tính, có lẽ sẽ hợp với nàng”.
Vô Danh đưa tay ném Hắc Mộc Thạch vào trong Phổ Minh Đỉnh, sau đó hắn cho Mộng Ảnh Kiều Diễm thiêu đốt Hắc Mộc Thạch. Muốn luyện chế pháp bảo trước tiên cần phải luyện hóa tài liệu, đợi sau khi tài liệu bị hòa tan rồi mới có thể bắt đầu tạo hình.
Hắc Mộc Thạch này dù sao cũng là tài liệu cấp sáu, còn Mộng Ảnh Kiều Diễm bây giờ cũng chỉ là hỏa diễm cấp ba gần tiếp cận cấp bốn, chính vì thế mà muốn hòa tan Hắc Mộc Thạch này cũng phải mất mấy ngày.
Vô Danh bây giờ cũng là không còn cách nào, hắn hiện tại không có tài liệu cho hỏa diễm tăng cấp, mặc dù hắn có một viên Cực Hỏa Kim Tinh nhưng nếu cho Mộng Ảnh Kiều Diễm dùng lúc này thì quả thực là quá lãng phí.
Sau bốn ngày lúc này Hắc Mộc Thạch mới bị Mộng Ảnh Kiều Diễm hòa tan, Vô Danh lại tiếp tục đưa Sa Cương Tinh vào tiến hành luyện hóa. Sa Cương Tinh chỉ là tài liệu cấp năm, thế nhưng tính bền của nó còn muốn cao hơn so với Hắc Mộc Thạch nhiều, cho nên muốn hòa tan được Sa Cương Tinh này thì cũng phải cần tới bảy ngày.
Sau bảy ngày thì cuối cùng Sa Cương Tinh cũng đã bị hòa tan, Vô Danh cho thêm vào một số tài liệu phụ trợ rồi bắt đầu hòa tan chúng. Đợi khi toàn bộ tài liệu cần thiết đều đã bị hòa tan thì lúc này Vô Danh mới tiến hành tạo hình cho chiếc hộ giáp.
Mặc dù chỉ là một chiếc hộ giáp mặc ở bên trong người, thế nhưng Vô Danh cũng khá là màu mè, hắn còn vẽ lên đó rất nhiều hoa văn, cuối cùng sau một tháng thời gian thì hắn mới hoàn toàn tạo hình xong cho chiếc hộ giáp này.
Sau đó Vô Danh lại mất tới nửa tháng để đánh lên trên đó hai mươi bảy đạo cấm chế. Trong tay của Vô Danh lúc này đang cầm chính là một chiếc trung phẩm linh khí hộ giáp, tạo hình đơn giản nhưng hoa văn trên đó lại khá màu mè.
Vô Danh ý niệm vừa động thì chiếc hộ giáp này liền mặc ở trên người của hắn sau đó ẩn đi. Vô Danh cười nói:
“Bây giờ có thêm món hộ giáp này bảo vệ thân thể, kẻ có thể ám hại ta lại ít đi mấy người”.
Mỗi một món hộ giáp Linh cấp ở tu chân giới đều không phải dễ dàng tìm kiếm, khả năng phòng hộ của nó cũng rất cao, có thể chống đỡ được nhiều sát thương, lại còn có thể ngăn chặn ám khí tấn công bất ngờ. Nếu như có thêm một món hộ giáp Linh cấp ở trên người thì cũng coi như có nhiều thêm một cái mạng.
“Được rồi, bây giờ bắt đầu luyện chế nội giáp cho Nguyệt Nhi. Hỏa Hồng Ti có hỏa thuộc tính khá là mạnh, khi ta luyện chế nhất định phải cho thêm Thủy Vân Tinh Thạch vào để trung hòa đi hỏa thuộc tính của Hỏa Hồng Ti, như vậy nội giáp này mới có thể bền vững được, nếu không với hỏa thuộc tính mạnh mẽ như vậy của Hỏa Hồng Ti thì có lẽ chưa tạo thành hình của nội giáp thì đã làm hỏng mất rồi”. Vô Danh vừa nói vừa gật đầu, hắn đầu tiên liền đưa Hỏa Hồng Ti vào trong Phổ Minh Đỉnh sau đó bắt đầu hòa tan.
Hỏa Hồng Ti hòa tan cũng mất tới bốn ngày, sau đó hòa tan Thủy Vân Tinh Thạch cũng lại mất thêm ba ngày nữa. Thời điểm Vô Danh luyện chế xong nội giáp cho Nguyệt Nhi thì cũng đã là một tháng sau.
Nội giáp Vô Danh luyện chế được hắn đánh tổng cộng hai mươi bảy đạo cấm chế, đó đã là cực hạn rồi. Nội giáp này có màu hồng, hình dáng rất nữ tính, phù hợp cho nữ tu sử dụng. Đây cũng là một món nội giáp trung phẩm linh cấp.
Vô Danh cất đi món nội giáp hắn vừa mới luyện chế xong, người hắn lúc này ướt đẫm mồ hôi, tinh thần cũng có chút mệt mỏi. Bảy năm liên tục không ngủ dù chỉ một ngày, Vô Danh lúc này thèm khát được nằm xuống ngủ một giấc thật sâu.
Vô Danh đổ người ra sau nằm bịch xuống dưới đất, hắn lúc này cảm thấy rất mệt mỏi, vừa mới ngả lưng ra thì liền đi vào trong giấc ngủ.
Vô Danh lúc này thấy bản thân mình đang ở trong biển sâu, hắn nhìn thấy cá heo đang bơi ở phía trước…
Còn lúc này Vô Danh nhìn thấy hắn đang chạy vào trong rừng sâu, hắn nhìn thấy một chú hươu sao rất đẹp đang bình yên gặm cỏ.
Vô Danh cảm thấy mọi thứ lúc này thật tĩnh lặng, không có âm thanh con người, không có binh đao loạn lạc, không có tranh đấu sinh tử, còn lại chỉ là âm thanh của thiên nhiên.
Hai hàng lông mày thanh tú của Vô Danh đột nhiên nhíu lại, âm thanh thiên nhiên yên tĩnh không còn nữa, thay vào đó chính là tiếng cười nói khúc khích, tiếng còi xe, tiếng bước chân, và cả tiếng…
“Này…. chậm thôi… tớ không thể nhìn thấy cậu…”
Một âm thanh yếu ớt có vẻ quen thuộc vang lên, Vô Danh thấy hắn đưa tay vẫy về phía trước, phía trước mắt của hắn lúc này là hình ảnh một cô bé tóc cột đuôi ngựa, mặc váy dài trông giống đồng phục học sinh, nhưng thân ảnh này không rõ ràng, là hắn nhìn không được rõ ràng.
Hai mắt của hắn nheo lại như muốn nhìn rõ hơn thân ảnh phía trước, nó đã rõ ràng hơn, nhưng cô bé đó chạy quá nhanh, hắn chưa kịp chuẩn bị thì đã mất dấu cô bé đó. Hai mắt hắn nheo lại nhìn vào trong dòng người đông đúc như muốn tìm kiếm thân ảnh khiến cho hắn có cảm giác không rõ ràng, nhưng không có gì…
Vô Danh lúc này đột nhiên bừng tỉnh, hắn thấy trước mắt mình là bầu trời đen quen thuộc.
Vô Danh nhắm mắt lại sau đó thở dài một hơi, hắn đứng lên rồi sau đó thay đi y phục đã bẩn. Vô Danh không biết mình đã ngủ tới mấy ngày liền, nhưng có lẽ nó cũng sẽ không quá một tuần.
“Kim đệ, ta đã ngủ mấy ngày rồi”.
Vô Danh nhìn Kim Luân Vương đang bơi ở phía xa rồi nói. Kim Luân Vương vừa bơi vừa đáp:
“Ba ngày”.
“Ba ngày”. Vô Danh lặp lại câu trả lời của Kim Luân Vương, không ngờ hắn đã ngủ liền ba ngày, nhưng ba ngày này quả thực là rất thoải mái, đã lâu rồi hắn không có cảm giác như vậy.
Vô Danh thần niệm đưa vào trong nhẫn trữ vật của hắn xem xét một hồi, hắn lúc này lấy ra mười gốc Cơ Linh Hoa lần trước Nguyệt Nhi để lại cho hắn. Vô Danh muốn sử dụng chỗ Cơ Linh Hoa này để giúp cho linh căn của hắn trở nên hoàn hảo hơn.
Vô Danh tẩy sạch đi vết bẩn trên Cơ Linh Hoa sau đó trực tiếp nhét từng gốc một vào trong miệng của hắn, Cơ Linh Hoa này không thể luyện thành đan, chính vì thế mà hắn chỉ có thể sử dụng trực tiếp giống như vậy.
Vô Danh sau khi phục dụng Cơ Linh Hoa thì lập tức bắt đầu luyện hóa nó, hắn cảm thấy cơ thể dần dần ấm lên, hắn cũng có cảm giác linh căn đang từ từ tốt đẹp hơn. Vô Danh đưa tay ra cầm lấy mấy gốc Cơ Linh Hoa nhét vào trong miệng sau đó tiếp tục luyện hóa, hắn lúc này chẳng những cảm nhận được linh căn đang trở nên hoàn hảo hơn mà còn cảm thấy tu vi cũng chậm rãi tăng lên.
Một tháng sau Vô Danh đã sử dụng toàn bộ mười gốc Cơ Linh Hoa, hắn cảm giác được linh căn đang từ từ tiến tới hoàn mỹ, đồng thời tu vi của hắn lúc này cũng đã xông tới Nguyên Anh tầng năm sơ kỳ rồi.
“Bảy năm, ăn chay bảy năm mới tăng lên được một cấp”. Vô Danh nhìn tu vi của hắn mà than thở, suốt bảy năm Vô Cực Quyết tự động vận chuyển mới giúp cho hắn tăng lên một cấp, từ Nguyên Anh tầng bốn sơ kỳ tới Nguyên Anh tầng năm sơ kỳ, cái này cũng quá chậm chạp một chút.
Nhưng bây giờ phẩm chất linh căn của hắn cũng đã tăng lên một cái cấp độ, có lẽ về sau sẽ không còn chậm chạp như vậy nữa, tu luyện lúc đó sẽ nhanh hơn, rút ngắn thời gian hơn.
Vô Danh lúc này nhìn về phía Kim Luân Vương đang bơi ở trong Trúc Cơ Linh Trì, sau đó hắn lại nhìn cơ thể có chút nhếch nhác của hắn. Vô Danh quyết định xuống Trúc Cơ Linh Trì thư giãn một chút.
Vô Danh vừa cởi đồ ra liền nhảy ùm xuống dưới Trúc Cơ Linh Trì, mãi một lúc sau hắn mới từ từ nhổ lên.
“Phụt”.
Ngay thời điểm Vô Danh vừa mới nhô lên thì hắn liền nhìn thấy Kim Luân Vương từ trên không trung rơi thẳng xuống phía trước mặt hắn.
“ÙM”.
Thân thể của Kim Luân Vương lúc này biến to bằng mấy con voi, nó vừa mới nhảy xuống thì lập tức dấy lên sóng nước cuồn cuộn đập thẳng vào mặt Vô Danh.
Vô Danh hai hàng lông mày nhíu lại nhìn về phía Kim Luân Vương đang cười ha ha. Sau đó hắn đột nhiên nhoẻn miệng cười, khoảng thời gian thư giãn như vậy không mấy có được, hắn cũng không muốn phá hỏng bầu không khí.
Vô Danh nhìn về Lôi Tâm ở phía xa, hắn vẫy tay nói:
“Ngươi, tới đây”.
.
“Hắc Mộc Thạch này là tài liệu cấp sáu, dùng luyện chế hộ giáp là tốt nhất, thời điểm luyện chế hộ giáp có lẽ lên cho thêm một chút Sa Cương Tinh làm tăng lên độ bền hộ giáp. Còn Hỏa Hồng Ti và Thủy Vân Tinh Thạch ta sẽ dùng luyện chế nội giáp cho Nguyệt Nhi, rất nữ tính, có lẽ sẽ hợp với nàng”.
Vô Danh đưa tay ném Hắc Mộc Thạch vào trong Phổ Minh Đỉnh, sau đó hắn cho Mộng Ảnh Kiều Diễm thiêu đốt Hắc Mộc Thạch. Muốn luyện chế pháp bảo trước tiên cần phải luyện hóa tài liệu, đợi sau khi tài liệu bị hòa tan rồi mới có thể bắt đầu tạo hình.
Hắc Mộc Thạch này dù sao cũng là tài liệu cấp sáu, còn Mộng Ảnh Kiều Diễm bây giờ cũng chỉ là hỏa diễm cấp ba gần tiếp cận cấp bốn, chính vì thế mà muốn hòa tan Hắc Mộc Thạch này cũng phải mất mấy ngày.
Vô Danh bây giờ cũng là không còn cách nào, hắn hiện tại không có tài liệu cho hỏa diễm tăng cấp, mặc dù hắn có một viên Cực Hỏa Kim Tinh nhưng nếu cho Mộng Ảnh Kiều Diễm dùng lúc này thì quả thực là quá lãng phí.
Sau bốn ngày lúc này Hắc Mộc Thạch mới bị Mộng Ảnh Kiều Diễm hòa tan, Vô Danh lại tiếp tục đưa Sa Cương Tinh vào tiến hành luyện hóa. Sa Cương Tinh chỉ là tài liệu cấp năm, thế nhưng tính bền của nó còn muốn cao hơn so với Hắc Mộc Thạch nhiều, cho nên muốn hòa tan được Sa Cương Tinh này thì cũng phải cần tới bảy ngày.
Sau bảy ngày thì cuối cùng Sa Cương Tinh cũng đã bị hòa tan, Vô Danh cho thêm vào một số tài liệu phụ trợ rồi bắt đầu hòa tan chúng. Đợi khi toàn bộ tài liệu cần thiết đều đã bị hòa tan thì lúc này Vô Danh mới tiến hành tạo hình cho chiếc hộ giáp.
Mặc dù chỉ là một chiếc hộ giáp mặc ở bên trong người, thế nhưng Vô Danh cũng khá là màu mè, hắn còn vẽ lên đó rất nhiều hoa văn, cuối cùng sau một tháng thời gian thì hắn mới hoàn toàn tạo hình xong cho chiếc hộ giáp này.
Sau đó Vô Danh lại mất tới nửa tháng để đánh lên trên đó hai mươi bảy đạo cấm chế. Trong tay của Vô Danh lúc này đang cầm chính là một chiếc trung phẩm linh khí hộ giáp, tạo hình đơn giản nhưng hoa văn trên đó lại khá màu mè.
Vô Danh ý niệm vừa động thì chiếc hộ giáp này liền mặc ở trên người của hắn sau đó ẩn đi. Vô Danh cười nói:
“Bây giờ có thêm món hộ giáp này bảo vệ thân thể, kẻ có thể ám hại ta lại ít đi mấy người”.
Mỗi một món hộ giáp Linh cấp ở tu chân giới đều không phải dễ dàng tìm kiếm, khả năng phòng hộ của nó cũng rất cao, có thể chống đỡ được nhiều sát thương, lại còn có thể ngăn chặn ám khí tấn công bất ngờ. Nếu như có thêm một món hộ giáp Linh cấp ở trên người thì cũng coi như có nhiều thêm một cái mạng.
“Được rồi, bây giờ bắt đầu luyện chế nội giáp cho Nguyệt Nhi. Hỏa Hồng Ti có hỏa thuộc tính khá là mạnh, khi ta luyện chế nhất định phải cho thêm Thủy Vân Tinh Thạch vào để trung hòa đi hỏa thuộc tính của Hỏa Hồng Ti, như vậy nội giáp này mới có thể bền vững được, nếu không với hỏa thuộc tính mạnh mẽ như vậy của Hỏa Hồng Ti thì có lẽ chưa tạo thành hình của nội giáp thì đã làm hỏng mất rồi”. Vô Danh vừa nói vừa gật đầu, hắn đầu tiên liền đưa Hỏa Hồng Ti vào trong Phổ Minh Đỉnh sau đó bắt đầu hòa tan.
Hỏa Hồng Ti hòa tan cũng mất tới bốn ngày, sau đó hòa tan Thủy Vân Tinh Thạch cũng lại mất thêm ba ngày nữa. Thời điểm Vô Danh luyện chế xong nội giáp cho Nguyệt Nhi thì cũng đã là một tháng sau.
Nội giáp Vô Danh luyện chế được hắn đánh tổng cộng hai mươi bảy đạo cấm chế, đó đã là cực hạn rồi. Nội giáp này có màu hồng, hình dáng rất nữ tính, phù hợp cho nữ tu sử dụng. Đây cũng là một món nội giáp trung phẩm linh cấp.
Vô Danh cất đi món nội giáp hắn vừa mới luyện chế xong, người hắn lúc này ướt đẫm mồ hôi, tinh thần cũng có chút mệt mỏi. Bảy năm liên tục không ngủ dù chỉ một ngày, Vô Danh lúc này thèm khát được nằm xuống ngủ một giấc thật sâu.
Vô Danh đổ người ra sau nằm bịch xuống dưới đất, hắn lúc này cảm thấy rất mệt mỏi, vừa mới ngả lưng ra thì liền đi vào trong giấc ngủ.
Vô Danh lúc này thấy bản thân mình đang ở trong biển sâu, hắn nhìn thấy cá heo đang bơi ở phía trước…
Còn lúc này Vô Danh nhìn thấy hắn đang chạy vào trong rừng sâu, hắn nhìn thấy một chú hươu sao rất đẹp đang bình yên gặm cỏ.
Vô Danh cảm thấy mọi thứ lúc này thật tĩnh lặng, không có âm thanh con người, không có binh đao loạn lạc, không có tranh đấu sinh tử, còn lại chỉ là âm thanh của thiên nhiên.
Hai hàng lông mày thanh tú của Vô Danh đột nhiên nhíu lại, âm thanh thiên nhiên yên tĩnh không còn nữa, thay vào đó chính là tiếng cười nói khúc khích, tiếng còi xe, tiếng bước chân, và cả tiếng…
“Này…. chậm thôi… tớ không thể nhìn thấy cậu…”
Một âm thanh yếu ớt có vẻ quen thuộc vang lên, Vô Danh thấy hắn đưa tay vẫy về phía trước, phía trước mắt của hắn lúc này là hình ảnh một cô bé tóc cột đuôi ngựa, mặc váy dài trông giống đồng phục học sinh, nhưng thân ảnh này không rõ ràng, là hắn nhìn không được rõ ràng.
Hai mắt của hắn nheo lại như muốn nhìn rõ hơn thân ảnh phía trước, nó đã rõ ràng hơn, nhưng cô bé đó chạy quá nhanh, hắn chưa kịp chuẩn bị thì đã mất dấu cô bé đó. Hai mắt hắn nheo lại nhìn vào trong dòng người đông đúc như muốn tìm kiếm thân ảnh khiến cho hắn có cảm giác không rõ ràng, nhưng không có gì…
Vô Danh lúc này đột nhiên bừng tỉnh, hắn thấy trước mắt mình là bầu trời đen quen thuộc.
Vô Danh nhắm mắt lại sau đó thở dài một hơi, hắn đứng lên rồi sau đó thay đi y phục đã bẩn. Vô Danh không biết mình đã ngủ tới mấy ngày liền, nhưng có lẽ nó cũng sẽ không quá một tuần.
“Kim đệ, ta đã ngủ mấy ngày rồi”.
Vô Danh nhìn Kim Luân Vương đang bơi ở phía xa rồi nói. Kim Luân Vương vừa bơi vừa đáp:
“Ba ngày”.
“Ba ngày”. Vô Danh lặp lại câu trả lời của Kim Luân Vương, không ngờ hắn đã ngủ liền ba ngày, nhưng ba ngày này quả thực là rất thoải mái, đã lâu rồi hắn không có cảm giác như vậy.
Vô Danh thần niệm đưa vào trong nhẫn trữ vật của hắn xem xét một hồi, hắn lúc này lấy ra mười gốc Cơ Linh Hoa lần trước Nguyệt Nhi để lại cho hắn. Vô Danh muốn sử dụng chỗ Cơ Linh Hoa này để giúp cho linh căn của hắn trở nên hoàn hảo hơn.
Vô Danh tẩy sạch đi vết bẩn trên Cơ Linh Hoa sau đó trực tiếp nhét từng gốc một vào trong miệng của hắn, Cơ Linh Hoa này không thể luyện thành đan, chính vì thế mà hắn chỉ có thể sử dụng trực tiếp giống như vậy.
Vô Danh sau khi phục dụng Cơ Linh Hoa thì lập tức bắt đầu luyện hóa nó, hắn cảm thấy cơ thể dần dần ấm lên, hắn cũng có cảm giác linh căn đang từ từ tốt đẹp hơn. Vô Danh đưa tay ra cầm lấy mấy gốc Cơ Linh Hoa nhét vào trong miệng sau đó tiếp tục luyện hóa, hắn lúc này chẳng những cảm nhận được linh căn đang trở nên hoàn hảo hơn mà còn cảm thấy tu vi cũng chậm rãi tăng lên.
Một tháng sau Vô Danh đã sử dụng toàn bộ mười gốc Cơ Linh Hoa, hắn cảm giác được linh căn đang từ từ tiến tới hoàn mỹ, đồng thời tu vi của hắn lúc này cũng đã xông tới Nguyên Anh tầng năm sơ kỳ rồi.
“Bảy năm, ăn chay bảy năm mới tăng lên được một cấp”. Vô Danh nhìn tu vi của hắn mà than thở, suốt bảy năm Vô Cực Quyết tự động vận chuyển mới giúp cho hắn tăng lên một cấp, từ Nguyên Anh tầng bốn sơ kỳ tới Nguyên Anh tầng năm sơ kỳ, cái này cũng quá chậm chạp một chút.
Nhưng bây giờ phẩm chất linh căn của hắn cũng đã tăng lên một cái cấp độ, có lẽ về sau sẽ không còn chậm chạp như vậy nữa, tu luyện lúc đó sẽ nhanh hơn, rút ngắn thời gian hơn.
Vô Danh lúc này nhìn về phía Kim Luân Vương đang bơi ở trong Trúc Cơ Linh Trì, sau đó hắn lại nhìn cơ thể có chút nhếch nhác của hắn. Vô Danh quyết định xuống Trúc Cơ Linh Trì thư giãn một chút.
Vô Danh vừa cởi đồ ra liền nhảy ùm xuống dưới Trúc Cơ Linh Trì, mãi một lúc sau hắn mới từ từ nhổ lên.
“Phụt”.
Ngay thời điểm Vô Danh vừa mới nhô lên thì hắn liền nhìn thấy Kim Luân Vương từ trên không trung rơi thẳng xuống phía trước mặt hắn.
“ÙM”.
Thân thể của Kim Luân Vương lúc này biến to bằng mấy con voi, nó vừa mới nhảy xuống thì lập tức dấy lên sóng nước cuồn cuộn đập thẳng vào mặt Vô Danh.
Vô Danh hai hàng lông mày nhíu lại nhìn về phía Kim Luân Vương đang cười ha ha. Sau đó hắn đột nhiên nhoẻn miệng cười, khoảng thời gian thư giãn như vậy không mấy có được, hắn cũng không muốn phá hỏng bầu không khí.
Vô Danh nhìn về Lôi Tâm ở phía xa, hắn vẫy tay nói:
“Ngươi, tới đây”.
.
Danh sách chương