Vô Danh sau khi ném Nguyệt Nhi lên trên giường của mình, hắn cũng liền xông tới. Nguyệt Nhi nhìn Vô Danh đang lao tới có chút hoảng hốt, ánh mắt cũng không tự chủ được mà nhìn vào con quái vật bên dưới của Vô Danh, nếu như hôm nay Vô Danh thật sự làm thịt nàng, vậy con quái vật kia mà chui vào người, không phải là sẽ.....

Nguyệt Nhi vội vàng nói:

- Đừng....

Nhưng chưa kịp nói hết câu thì miệng của nàng đã bị Vô Danh chặn lại, Vô Danh giữ chặt hai tay của Nguyệt Nhi, chân hắn cũng giữ lấy chân của nàng, không cho nàng dãy dụa. Sau đó môi của hắn liền dán lên môi của Nguyệt Nhi....

Một lúc sau, Vô Danh mới nhả ra, mặc quần áo vào, hắn chỉ muốn hù Nguyệt Nhi một chút mà thôi, bây giờ nàng còn nhỏ, không thích hợp để làm chuyện này.

Nguyệt Nhi thì cũng sợ tới phát khóc rồi, may mà Vô Danh không có làm chuyện gì quá đáng, nếu không.....nàng thật sự không dám nghĩ tiếp.

Vô Danh mặc quần áo xong, liền ôm lấy Nguyệt Nhi đang nằm ở trên giường, lau nước mắt cho nàng rồi hắn ghé sát môi vào tai nàng rồi nói:

- Xin lỗi nàng, phu nhân tương lai của ta.

Nguyệt Nhi nghe xong cả người mềm nhũn ra, nàng thực sự cũng không có giận Vô Danh:

- Ai là phu nhân tương lai của huynh chứ??

Nguyệt Nhi giả vờ giận dỗi nói.

- Muội không phải là phu nhân tương lại của ta hay sao, hay...để ta biến muội trở thành phu nhân của ta ngay bây giờ là được.

Nói xong Vô Danh làm ra vẻ như muốn ăn thịt Nguyệt Nhi. Nguyệt Nhi thấy Vô Danh như vậy liền vội nói:

- Đừng mà...

Nguyệt Nhi ngây thơ không biết rằng, mình càng nói như vậy thì càng kích thích Vô Danh, cho nên Vô Danh cũng coi như không nghe thấy tiếng của nàng mà lại tiếp tục xâm chiếm khoang miệng của Nguyệt Nhi...Một lúc sau hắn mới tha cho nàng rồi nói:

- Muội yên tâm, ta sẽ không làm chuyện gì có lỗi với muội cả.

Vô Danh nhìn đôi mắt ướt át của Nguyệt Nhi mà có chút không chịu được, ánh mắt này thật sự là đang quyến rũ đàn ông mà.

- Nhưng ta cũng có trách nhiệm giúp cho phu nhân tương lai của ta đẹp hơn.

Nói xong Vô Danh liền mân mê hai quả đào của Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhi chẳng thể làm gì khác đành phải đưa tay che mặt lại. Lúc sau Nguyệt Nhi mới xóa bỏ hết ngượng ngùng mà nói:

- Vô Danh ca ca, Hình lão sư nói chúng ta không được làm chuyện đó. Nếu không sẽ ảnh hưởng đến việc tu luyện sau này.

Vô Danh nghe Nguyệt Nhi nói thế thì hai tay đang làm loạn cũng dừng lại, sau đó nhíu mày nói:

- Lời của bà ta nói mà muội cũng tin sao, muội có biết hai hôm nay tại sao ta không đi ra ngoài không?? Ta chính là bị bà ta đánh cho gần chết đó.

Nguyệt Nhi nghe Vô Danh nói vậy thì liền có chút lo lắng nói:

- Huynh nói thật sao, huynh bị thương thế nào, mau cho muội xem....

Vô Danh nựng hai má của Nguyệt Nhi nói:

- Bây giờ ta đã không sao rồi, muội không cần phải lo lắng, nhưng lần sau bà ta có nói gì muội cũng không được tin nghe chưa, chỉ cần làm ra vẻ biết rồi là được. Muội cũng không cần lo lắng về chuyện đó, ta cũng sẽ không làm những việc không đúng chừng mực đâu hihi.

Nói xong Vô Danh liền ôm chặt lấy Nguyệt Nhi:

- Huynh mệt rồi, chúng ta đi ngủ đi.

- Ừm..

Nguyệt Nhi nhẹ nhàng đáp một tiếng sau đó, liền rúc vào trong lòng của Vô Danh mà ngủ một lát....

...................

Một lúc sau, phi thuyền đã dừng lại, tất cả mọi người đều rời khỏi phi thuyền, Nguyệt Nhi và Vô Danh cầm tay đi xuống.

Hơn một trăm người đứng vào giữa quảng trường. Đợi mọi người xếp hàng xong Hình Hoa mới nói:

- Các ngươi cầm lấy tấm thẻ này, sau đó liền đi nhận quần áo và đồ dùng cá nhân, bây giờ cũng đã không còn sớm, mọi người giải tán đi.

Sau khi Vô Danh nhận đủ đồ xong mới trở về phòng của mình, về tới phòng hắn lại đóng cửa rồi ngủ một mạch tới sáng, ngày mai sẽ là buổi học đầu tiên cho nên hắn phải chuẩn bị tinh thần tốt nhất.

Sáng hôm sau, Vô Danh đã thức dậy từ rất sớm, hắn chuẩn bị một chút rồi liền đi tới lớp học nghe giảng.

Lúc Vô Danh tới, cũng đã có rất nhiều người đến rồi, một lúc sau có một người đàn ông trung niên bước vào rồi nói:

- Ta là Biên Pha, các ngươi có thể gọi ta là Biên lão sư, ta chính là người phụ trách dạy các ngươi, cho nên trong quá trình giảng giải có gì không hiểu thì các ngươi có thể hỏi ta. Không ai có vấn đề gì chứ??

- Dạ, không...

Cả lớp đồng thanh đáp.

Biên lão sư gật đầu một cái rồi mới nói tiếp:

- Được rồi, không ai có ý kiến gì vậy chúng ta bắt đầu. Đầu tiên ta sẽ nói về cảnh giới tu luyện, những ai bước chân trên con đường này đều sẽ phải bắt đầu từ cảnh giới thứ nhất đó chính là tụ khí cảnh. Tụ khí cảnh có chín tầng, mỗi tầng đều là một tiểu cảnh giới. Tụ khí cảnh được chia làm ba giai đoạn, giai đoạn thứ nhất từ tâng một đến tầng ba được gọi là tụ khí sơ kỳ, từ tầng bốn đến tầng sáu là giai đoạn trung kỳ, từ tầng bảy đến tầng chín là giai đoạn hậu kỳ....

Một ngày học rất nhanh cũng đã trôi qua, sau khi ăn cơm tối xong Vô Danh liền trở về phòng. Sau buổi học đầu tiên của ngày hôm nay, hắn cũng đã biết thêm nhiều kiến thức hơn.

Vô Danh đã có thể tu luyện từ lúc còn ở trên phi thuyền rồi, nhưng vì thời gian quá gấp gáp cho nên hắn không có vội vàng tu luyện. Và hôm nay hắn mới biết quyết định đó của mình là đúng đắn cỡ nào. Bởi vì Vô Danh đã biết được một điều rằng những công pháp tu luyện cao cấp có thể dẫn tới lốc xoáy linh khí khi tu luyện. Cho nên nếu như hôm đó ở trên phi thuyền mà hắn tu luyện dựa theo khẩu quyết của Vô Cực quyết thì chắc chắn sẽ dẫn đến lốc xoáy linh khí, lúc đó hắn sẽ bị người ta để ý, và lúc đó thì cái mạng của hắn cũng không thể nào giữ nổi.

Công pháp ở trong trời đất được chia ra làm bốn giai phổ thông là: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Trong bốn giai này người ta còn chia ra mỗi giai ba cấp là sơ, trung, thượng. Trong bốn cấp Thiên, Địa, Huyền, Hoàng thì Thiên cấp chính là mạnh nhất, sau đó là Địa cấp, Huyền cấp rồi Hoàng cấp là yếu nhất.

Phân chia cấp độ công pháp ra làm bốn giai như vậy cũng mới chỉ là bốn giai thấp nhất mà thôi. Bên trên bốn giai công pháp này còn có Linh cấp công pháp, Thần cấp công pháp. Hai cấp này cũng phân chia ra ba cấp nhỏ trong mỗi cấp là sơ, trung, thượng.

Ở Hoài Nam Nhị Tinh học viện thì Huyền cấp công pháp cũng đã là một thứ quá xa xỉ rồi, ở đây chỉ có chủ yếu là Hoàng cấp công pháp mà thôi.

Mỗi học viên muốn tu luyện thì phải chọn cho mình một loại công pháp phù hợp với linh căn của bản thân, cho nên hôm nay Vô Danh cũng đã đi tới "tàng thư các" để chọn cho mình một quyển công pháp. Hầu hết các loại công pháp ở "tàng thư các" này đều là Hoàng giai sơ cấp công pháp, cho nên mỗi học viên tới đây đều chỉ có thể chọn cho mình công pháp thấp nhất. Trên Hoàng giai sơ cấp công pháp còn có Hoàng giai trung cấp công pháp và Hoàng giai thượng cấp công pháp. Nhưng đa phần những công pháp này chỉ dành cho những học viên hạch tâm mà thôi. Những học viên hạch tâm này hầu hết đều có linh căn tốt và tu vi của họ rất cao.

Công pháp mà Vô Danh chọn là một quyển hỏa thuộc tính Hoàng giai sơ cấp công pháp, sở dĩ Vô Danh dùng loại công pháp này để tu luyện mà không dùng Vô Cực quyết để tu luyện là do Vô Cực sẽ dẫn tới lốc xoáy linh khí khi tu luyện, nên nếu như hắn muốn tu luyện bằng Vô Cực quyết thì phải tìm một nơi không người.

Vô Danh ngồi xếp bằng xuống, hai mắt nhắm lại, hai tay của hắn kết ấn, sau đó liền dựa theo khẩu quyết của Hoàng giai sơ cấp công pháp tu luyện.

Ngay lúc Vô Danh vừa bắt đầu tu luyện thì linh khí xung quanh liền bị hút về phía hắn, rồi thông qua tất cả các vị trí trên cơ thể hắn mà hấp thu vào. Mà lúc này đột nhiên từ trong đàn điền của hắn, một luồng khí tức ấm áp đột nhiên xông ra, sau đó liền đi theo đường vận chuyển linh khí trong cơ thể của hắn mà cọ rửa một lượt, khiến cho kinh mạch của hắn trở nên cứng cáp hơn, mà đồng thời linh khí sau khi bị hấp thu vào trong cơ thể cũng bị luồng khí ấm áp này cọ rửa một lượt khiến cho nó trở nên tinh khiết hơn.

Vô Danh cứ dựa vào khẩu quyết này mà tu luyện, không lâu sau đó, cơ thể hắn vang lên một tiềng ầm nhỏ. Cuối cùng hắn đã tụ khí thành công, trở thành tu sĩ tụ khí một tầng.

Sau khi Vô Danh tụ khí thành công hắn cảm giác cơ thể mình liền trở nên nhẹ hơn, cảm giác rất là thoải mái.

Khi Vô Danh tụ khi thành công thì tạp chất trong cơ thể cũng được bài tiết ra, khiến cho căn phòng có mùi không thoải mái, Vô Danh cởi hết quần áo ra, nhưng hắn không có đi tắm, mà tay của hắn kết ấn rồi thực hiện một loại pháp quyết. Loại pháp quyết này được gọi là Tẩy Trần quyết, dùng để tẩy sạch vết bẩn trên cơ thể mà không cần phải dùng nước để rửa đi.

Sau khi Vô Danh tẩy sạch vết bẩn trong cơ thể, hắn mới lấy một vật có hình tròn ra, vật này giống như một miếng ngọc vậy. Nhưng nó không phải là miếng ngọc bình thường, mà nó được gọi là ngọc giản.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện