Đêm khuya trong ngự thư phòng

” Hoàng Thượng, xem ra lần này Đông Nguyệt quốc thái tử quả thật là có chuẩn bị mà đến.” Thường Yên Nhiễu thần sắc thâm trầm nói, trong ngự thư phòng Ung Thân Vương,vài vị đại thần cùng các Hoàng tử cũng là một bộ mặt nghiêm túc.

” Hoàng Thượng, những lời này của Đông Nguyệt Thái tử cùng trưởng Công chúa đều là nhằm vào Hàn Nguyệt, bổn Vương có cảm giác có thâm ý khác trong đó.” Ti Khải Thiên thu hồi vẻ tươi cười trên mặt.

” Phụ hoàng, nhi thần cũng cho rằng như thế.” Ti Lam Hạ cũng tiến lên nói, nhất là với khẩu khí  kia của trưởng Công chúa.

” Phụ hoàng, lần này luận võ tuyệt đối không giống như  luận bàn bình thường như trong lời nói của Chu Văn Giản, ” Ti Cẩm Sương nghĩ đến sáu người bên cạnh người kia, ” sáu người kia cũng không phải thị vệ bình thường.”

” Nhi thần đã phái người âm thầm đi thăm dò bối cảnh sáu người kia, ” Ti Lam Hạ nhăn lại mi, nhìn về phía phụ hoàng, ” Phụ hoàng, thần nhi cho rằng trước khi bọn Chu Văn Giản rời kinh thành tốt nhất đừng cho Thất đệ cùng bọn chúng chạm mặt.”

” Phụ hoàng, nhi thần cũng cho rằng như thế.” Ti Cẩm Sương phi thường đồng ý quyết định của Tứ ca

” Cựu thần cũng cho rằng như thế.” Thường Yên Nhiễu cũng có chút lo lắng.

” Phụ hoàng, việc  hôm nay Thất đệ nhất định đã biết, thỉnh phụ hoàng có thể hết sức khuyên bảo Thất đệ, tận lực không cần cùng bọn người Đông Nguyệt quốc chạm mặt.” Ti Diệu Nhật nhớ tới tình cảnh đêm nay, trong lòng cũng hiện lên cảm giác không tốt.

” Hoàng Thượng, cựu thần đã phái người tống xuất văn kiện khẩn cấp, nhắc nhở vài vị tướng quân đang ở biên quan chuẩn bị tốt hết thảy cho chiến tranh. Đông Nguyệt quốc này tuy rằng mặt ngoài có lễ, nhưng kì thực lại tràn ngập khiêu khích.” Thượng Quan Dung dựa vào kinh nghiệm sống vài chục năm trên lưng ngựa khẳng định, cảm thấy không tốt trong việc đề xuất này của Đông Nguyệt quốc .

” Phụ hoàng, thỉnh Phụ hoàng ân chuẩn cho nhi thần tham gia luận võ.” Ti Hoài Ân tiến lên hướng phụ hoàng thỉnh cầu.

” Hoài Ân? lần này luận võ không giống trò đùa, mấy người kia ngươi cũng đã gặp qua .” Ti Ngự Thiên nhăn lại mi không đồng ý.

” Phụ hoàng, nhi thần cũng thỉnh cầu tham gia tỷ thí, ” Ti Diệu Nhật đi nhanh tiến lên, ” Chu Văn Giản kia nếu nói muốn gặp nhân tài Yển quốc ta, vậy con nhất định phải làm cho bọn họ hảo hảo kiến thức một chút.”

” Phụ hoàng, thần nhi cũng thỉnh cầu tham gia tỷ thí.” Ti Lam Hạ, Ti Cẩm Sương cùng Ti Thanh Lâm cũng tiến lên thỉnh chiến.

” Hoàng Thượng, xin cho thần tham gia tỷ thí.” Tô Chí Thành cũng tiến lên khẩn cầu, hôm nay Đông Nguyệt thái tử kia không coi ai ra gì. Lưu Mộ Dương, La Y đứng một bên  mặt dị thường không cam lòng, bọn họ không thể để bại lộ võ công chính mình, như bây giờ thật sự là uất ức. ( ta ủng hộ đánh lén =]])

” Hoàng nhi, đối với thỉnh cầu của các ngươi Phụ hoàng thậm cảm vui mừng, thân là Hoàng tử các ngươi trong lúc đó lại thể hiện được tình nghĩa huynh đệ thật là thế gian đáng quý. Nhưng lần này luận võ nếu Đông Nguyệt quốc vẫn còn dấu diếm huyền cơ, Phụ hoàng tuyệt không có thể cho các ngươi đi mạo hiểm. Các vị ái khanh, các ngươi có thể cao thấp một lòng trẫm cũng phi thường cao hứng , nhưng lần này luận võ mọi sự đều phải thận trọng lo lắng,sau khi đại điển mùa thu chấm dứt , trẫm sẽ tuyên bố chọn người.” Ti Ngự Thiên nhìn xuống phía dưới hướng các đứa con cùng các đại thần, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, đối với cái gia nghiệp đầy thành tựu vinh quang, mà hắn thân là một Quân chủ cũng phải toàn diện lo lắng, không thể tùy tiện làm cho chính mình và những đứa con cùng nhóm trung thần rơi vào nguy hiểm.

” Phụ hoàng!” Ti Diệu Nhật còn chuẩn bị nói gì đó lại lập tức bị phụ hoàng ngăn lại.

” Đã muốn không còn sớm , các ngươi đi về trước, làm cho trẫm hảo hảo ngẫm lại.” Ti Ngự Thiên đứng dậy chuẩn bị rời đi, những người khác thấy thế cũng không nói gì, đều rời khỏi ngự thư phòng.

” Nguyệt nhi, ” ôm lấy Hàn Nguyệt, Ti Ngự Thiên nằm ở trên giường lo lắng một chút, rồi mới mở miệng, ” lần này luận võ ngươi không cần nhìn , nếu mục đích chính chỉ là tỷ thí hẳn là không có gì nguy hiểm. kia Đông Nguyệt thái tử vô luận có mục đích gì cũng không dám làm càn, dù sao nơi này là Yển quốc, Phụ hoàng chuẩn bị chọn mấy hảo thủ từ Nội Giam Xử  tiến đến tham gia tỷ thí.” kéo lại chăn, Ti Ngự Thiên tiếp tục noi, ” Lưu Mộ Dương bọn họ không thể bại lộ, Tô Chí Thành tuy rằng xuất thân là võ Trạng Nguyên  nhưng hắn dù sao vẫn thiếu kinh nghiệm thực chiến, bọn Hạ nhi dù sao cũng là hoàng tử, thật sự không thích hợp.”

” Trước mắt từ trong Nội Giam Xử chọn mấy người đi, năm nay thu tế lễ mừng ta sẽ đi tham gia, trước không cần thông tri người khác.” Ti Hàn Nguyệt bàng quan nói , rồi mới nhắm mắt lại tựa vào lòng ngực phụ hoàng chuẩn bị ngủ.

” Nguyệt nhi? vì sao phải tham gia?” nâng đầu Ti Hàn Nguyệt lên, ” Phụ hoàng cùng bọn họ thương lượng một chút, ngươi tốt nhất vẫn là không cần cùng bọn người Đông Nguyệt quốc chạm mặt, bọn họ giống như đối với ngươi có chút hứng thú.”

” Phụ hoàng, chủ mưu thích khách lần trước còn chưa tìm được.” Ti Hàn Nguyệt thấp giọng toát ra một câu, càng vùi đầu vào.

” Ngươi là nói, thích khách là Đông Nguyệt quốc phái tới?” Ti Ngự Thiên thần sắc chợt đông lạnh.

” Không biết, cho nên ta mau chân đến xem.” thanh âm lại thấp một ít.

” Vậy ngươi ngày đó cứ âm thầm quan sát là được, vẫn là không cần lộ diện .” Ti Ngự Thiên tiếp tục khuyên bảo Hàn Nguyệt không cần cùng những người đó chạm mặt.

“……… Phụ hoàng, ta mệt rồi.” thanh âm đã muốn cơ hồ nghe không thấy , chỉ chốc lát thanh âm ngủ say truyền đến.

” Nguyệt nhi, ” Ti Ngự Thiên bất đắc dĩ thở dài, tính tình tiểu báo con làm sao có thể ngay thời điểm này mà sửa được, hắn ôm chặt tiểu báo con  nhắm mắt lại bắt đầu đi vào giấc ngủ. Ngay tại lúc Ti Ngự Thiên hô hấp dần dần vững vàng , Hàn Nguyệt đột nhiên mở mắt, không hề có biểu cảm gì ủ rũ, trong mắt tia đỏ lóe ra.

Thu tế lễ mừng của Yển quốc là ngày trọng yếu hàng năm Trung Phi , là vì khẩn cầu trời xanh hàng phúc Yển quốc, năm sau hạt thóc được mùa thu hoạch, quốc thái dân an. Sau thu tế lễ mừng, tất cả thành viên Hoàng thất đều phải tắm rửa trai giới ba ngày, sau ngày đó vào lúc sáng sớm Hoàng Thượng sẽ đến tế Thiên Thai dâng hương tế thiên, tất cả thành viên Hoàng gia ở đây đều phải uống xong một ly rượu kê huyết ( máu gà ) trộn lẫn cùng xà huyết ( máu rắn ) ( eo ui!vừa nghe đã mún ói ==”), tựa như ly rượu ngày Yển quốc đệ nhất Hoàng đế đăng cơ uống qua, tiếp theo Hoàng Thượng trước tiên chuẩn bị tốt sương sớm ba bát rượu đại địa, tám bát tiêu trừ họa hại thần dân, cuối cùng trình lên tế thiên các loại cống phẩm. Sau khi tất cả hết thảy đều hoàn thành, chính là liên tiếp hai ngày lễ mừng, hai ngày này không nên vào triều, có thể nói là cử quốc chúc mừng.

…………………

Thu tế lễ mừng cùng ngày Tế Thiên Thai

Sáng sớm đủ loại quan lại cùng các thành viên trong hoàng thất đã muốn tĩnh hậu ở dưới đài tế thiên ., Đông Nguyệt quốc Thái tử cùng trưởng Công chúa đã ở trong đó. Bởi vì là Yển quốc thu tế nên thị vệ của bọn họ không được phép tham gia. Sau một lúc mọi người chờ đợi, chợt nghe thái giám cao giọng hô: ” Hoàng Thượng giá lâm ~~~”

” Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”

” Bình thân.” lúc này Ti Ngự Thiên tràn ngập uy nghi cùng khí phách.

Sau khi mọi người đứng dậy , phát hiện Hoàng Thượng cũng không đi đến đàn tế, lại thấy  một bóng dáng vận toàn đen chậm rãi đi ra.

” Thất điện hạ?!” tiếng kinh hô truyền đi ra.

” Thất đệ?!” ” Thất ca?!” hắn sao vậy lại đến……

Nhìn bóng dáng vận áo choàng đen, che đi khuôn mặt , lại nghe được bên cạnh người đó kinh hô, Chu Văn Giản thần sắc khẽ biến, Trưởng công chúa trừng lớn hai mắt.

Ti Hàn Nguyệt đối Phụ hoàng gật gật đầu, rồi mới đi chậm đến nơi đủ loại quan lại phía trước, đứng bên cạnh Đại vương gia Ti Diệu Nhật.

” Thất đệ? ngươi sao lại đến đây?” Ti Diệu Nhật nhẹ giọng hỏi, không phải làm cho phụ hoàng khuyên bảo hắn không cần ra mặt sao? ” Vì sao không thể tới?” đạm mạc  hỏi lại một câu, Ti Hàn Nguyệt đem mặt giấu trong nón, chỉ lộ ra cằm.

Ti Diệu Nhật cũng không biết nên như thế nào trả lời, nếu hắn nói là vì bảo hộ Thất đệ , nhất định sẽ bị Thất đệ nổi giận. ( e khuyên a đừng nên nói j cả ==”)

Nhìn Ti Hàn Nguyệt liếc mắt một cái, Ti Ngự Thiên cẩn trọng đi lên dàn tế, thu tế chính thức bắt đầu.

………………

Tinh tế nhấm nháp chén huyết rượu, Ti Hàn Nguyệt liếm liếm thần, đã lâu không có ngửi mùi máu tươi , tuy rằng như trước làm cho hắn cảm thấy được ghê tởm, nhưng……… buông cái chén xuống, Ti Hàn Nguyệt đi về phía trước đến bàn thượng rót rượu, Ti Hàn Nguyệt trực tiếp lấy một cái bát, đem thứ trên bàn còn lại rượu kê huyết cùng xà huyết toàn bộ xen lẫn với nhau, rồi mới chậm rãi giơ lên miệng nuốt xuống, ” ba” một tiếng, bát bị ngã ở trên mặt đất.Ti Hàn Nguyệt xoay người ly khai dàn tế, hắn sao có thể quên thứ  hương vị của máu này, không dính đến huyết Ti Hàn Nguyệt không phải là nghiệt đồng chân chính.

Mọi người sắc mặt đều thay đổi, Thất điện hạ đây là xảy ra chuyện gì, Ti Ngự Thiên tâm lý có chút cảnh giác, Nguyệt nhi vốn chán ghét mùi máu tươi như thế sao đột nhiên lại uống nhiều thứ huyết như vậy .

” Tứ ca……” Ti Cẩm Sương cắn thần, Thất đệ hắn như vậy vồn là chưa bao giờ gặp qua, Thất đệ làm cho hắn cảm thấy được một thứ huyết tinh chảy trong người.

Bên cạnh Ti Thanh Lâm, Ti Hoài Ân cũng nhìn qua, ” Thất đệ có chút không thích hợp, không phải sinh khí…… nhưng so với sinh khí càng đáng sợ.” Ti Lam Hạ mặt nhăn mi nhíu.

……………

” Đại tỷ, ta đối với Thất điện hạ này càng thêm cảm thấy hứng thú .” Chu Văn Giản nhẹ giọng đối một bên tỷ tỷ nói.

” Hừ!” trưởng Công chúa khinh thường hừ một tiếng, ” ta xem hắn phỏng chừng là nhận không ra người ấy.”

” Nguyệt nhi, ngươi xảy ra chuyện gì, nói cho Phụ hoàng.” chấm dứt nghi thức Ti Ngự Thiên trở lại tẩm cung, bỏ đi long bào lập tức ôm lấy Hàn Nguyệt nằm ở nhuyễn tháp thượng.

” Phụ hoàng……” đem bàn tay dị thường lạnh lẽo đặt ở tay phụ hoàng , Ti Hàn Nguyệt có chút lãnh liệt nói, ” ta đều đã quên chính mình là Nghiệt đồng .”

” Nguyệt nhi?! sao vậy đột nhiên như thế nói?” Ti Ngự Thiên có chút lo lắng, Nguyệt nhi hôm nay phi thường không thích hợp.

Mà Ti Hàn Nguyệt cũng không nói nữa, đem chính mình gắt gao chôn trong lồng ngực Phụ hoàng. Nghiệt đồng làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho người khác ở trước mặt mình kêu gào, hắn biết những người đó là nhằm vào chính mình mà tới, dự cảm của Nghiệt đồng cũng không bao giờ sai, mà bọn họ tối ngu xuẩn chính là đem Phụ hoàng lần quốc gia liên lụy vào.

” Nguyệt nhi……” Ti Ngự Thiên gắt gao ôm lấy Hàn Nguyệt, ánh mắt lộ ra thị huyết tinh quang, Đông Nguyệt quốc! Ti Ngự Thiên hắn tuyệt không khinh tha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện