Thế là 2 người 1 thần 1 sâu đi lên đỉnh mao sơn . trên đường đi úc khanh cứ lãi nhãi mãi , còn thiên cốt đứng kế bên đáp , thật khâm phục tính kiên nhẫn của thiên cốt . khuynh thành suốt đường đi thì đều im lặng , còn đường bảo thì nằm ngủ ngon trên vai khuynh thành chừng nào đói bụng thì qua thiên cốt uống máu rồi lại qua vai khuynh thành ngủ . cứ như vậy cho tới khi mọi người đều đến mao sơn , khi tới nơi trước mắt bọn họ toàn là má và máu . khuynh thành và úc khanh đã biết sẵn nên chẳng có gì ngạc nhiên , còn thiên cốt và đường bảo đều hoảng sợ , hoa thiên cốt và khuynh thành đi vào sảnh thì thấy 1 người còn sống , đó là chường môn của mao sơn , cũng giống trong nguyên tác ông nói 1 tràng dài về thần khí bị cướp , ko giống ở đây là ông ko giao chức chưởng môn cho thiên cốt mà lại giao cho khuynh thành và đưa cho khuynh thành 2 cuốn sách vốn nên đưa cho thiên cốt , khuynh thành cũng ko ngạc nhiên cho lắm , cô biết rằng người săp thăng thiên có thể nhìn thấy tất kả sự thật , ông lão này có lẽ biết cô là thần nên mới giao chức chưởng môn cho cô .
Sau đó úc khanh và bọn cô khi chia nhau ra , úc khanh hắn hình như có việc gấp phải làm , khuynh thành nhớ lại ánh mắt hắn nhìn cô lưu luyến ko rời trước khi đi cô ko khỏi rùng mình 1 cái .
và cuộc hành trình tiếp theo của của bọn cô là phải đến côn luân. ai.... sao nhiều nơi thế ko biết .
khuynh thành và thiên cốt nghỉ mệt 1 lát rồi đi tiếp , đi đến sáng thì họ đã đến chân núi côn luân .
khuynh thành và thiên cốt đi lên núi , phải công nhận cảnh vật nơi đây rất đẹp , khác hẳn với mao sơn . núi non hùng vĩ , hồ nước xanh trong vắt , những bông hoa những cái cây đều lượng lờ linh khi khí , các đàn chim hạt vui đùa dưới hồ , xung quanh có những đám mây bay qua tạo nên cảm giác thần bí , thánh khiết cho khung cảnh , không hổ la tiên cảnh nhân gian nha.
vì ko có tiên thiếp với lại hoa thiên cốt dù mag dòg máu yêu thần nhưng cũng là con người nên đương nhiên bọn họ sẽ ko vào được quần tiên yến nên đường bảo biến thành 1 chiếc lá và vào trộm ... quả.
thiên cốt rất lo đường bảo bị tiên nhân phát hiện nên dù đã núp trong 1 lùm cỏ rùi mà cứ ngó tới ngó lui . còn khuynh thành thì ngồi ngắm hoa , dù sao cô cũng ko lo bị phát hiện vì cô là thần mà cô có thể tự mình hòa thành ko khí nên ko dễ dàng gì phát hiện ra cô.
" xương mụ mụ , khuynh thành , ta về ruì đây " tiếng đường bảo vang lên và 1 chiếc lá xuất hiện trước mắt bọ họ, trong lá còn có 4 cái quả gì đó.
" xương mụ mụ , cầm giúp con mấy cái trái "
" ừm "
sau khi hoa thiên cốt cầm 4 trái gì đó ra khỏi lá thì chiếc lá bay xuống vai của khuynh thành và hoá thành đường bảo .
" đường bảo ...đây là..." hoa thiên cốt nhìn 4 trái trog tay mình hiếu kì hỏi đường bảo.
"à ...đó là thật ra con hái đc hoa Lục tu , còn tiện thể trộm thêm quả khai minh , Phẩm thảo và Sa đường"
"Thì ra là vậy , nhưng những cái này dùng để làm gì " hoa thiên cốt gật đầu xem như hiểu nhưng lập tức nghi hoặc hỏi.
" hoa lục tu ăn vào có thể biến thành bất cứ dáng vẻ nào mình muốn . ăn quả khai minh có thể giúp ta biết đc đâu là lời nói dối . còn phâ thảo giúp giải trừ mệt mỏi . còn sa đường giúp ta có thể sống (hô hấp) dưới nứơc như trên cạn" đường bảo vì hoa thiên cốt giải thích nói.
" à thì ra là vậy " hoa thiên cốt gật đầu xem như hiểu.
" vậy đây xương mụ mụ , đây khuynh thành 2 người ăn vô và nghĩ đến con gì mà mọi người muốn biến thành đi " đường bảo chia hoa lục tu ra 2 nữa 1 nữa đưa cho khuynh thành nữa còn lại đưa cho thiên cốt .
" tiểu cốt chúng ta biến thành bướm đi " khuynh thành dùng phép dịch chuyến đưa 1 nữa hoa lục tu của mình đi nơi khác và nói với tiểu cốt .
" ừm " tiểu cốt bỏ 1 nữa hoa lục tu vô miệng và sau đó biến thành 1 con bướm màu vàng nhạc .
khuynh thành cũng giả bộ như ăn hoa lục tu và sau đó thi chuyển phép thuật biến thành 1 con bướm màu tím tuyệt đẹp.
sau đó 3 người dễ dàng đi vào quần tiên yến , mặc dù nói vậy nhưng trên đường đi vẫn gặp 1 số chuyện . khuynh thành thiên cốt và đường bảo đậu trên 1 cây đào tiên và quan sát chúng tiên phía dưới . đường bảo cứ lãi nhãi kể từng cái tên của các vị tiên nhân ra cho thiên cốt và khuynh thành nghe , thiên cốt hết vẻ mặt sùng bái , tôn kính rùi tới kính sợ kinh ngạc . còn khuynh thành thì nhàm chám ngồi 1 bên đợi nam chính xuất hiện.
" à đúng rồi , đường bảo , ai là chưởng môn lao sơn ở đây ???" hoa thiên cốt nhớ tới cậu thanh niên nhờ mình chuyển lời đến sư phụ hắn .
" là người ngồi ở gốc cây đằng kia , nhíu chặt mày và nhắm mắt đó thấy ko ?" đường bảo vì hoa thiên cốt chỉ .
" à thấy rồi " hoa thiên cốt nhìn theo phương hướng đường bảo chỉ và gật đầu .
sau đó lại là 1 hồi lãi nhãi tiếp .
Sau đó úc khanh và bọn cô khi chia nhau ra , úc khanh hắn hình như có việc gấp phải làm , khuynh thành nhớ lại ánh mắt hắn nhìn cô lưu luyến ko rời trước khi đi cô ko khỏi rùng mình 1 cái .
và cuộc hành trình tiếp theo của của bọn cô là phải đến côn luân. ai.... sao nhiều nơi thế ko biết .
khuynh thành và thiên cốt nghỉ mệt 1 lát rồi đi tiếp , đi đến sáng thì họ đã đến chân núi côn luân .
khuynh thành và thiên cốt đi lên núi , phải công nhận cảnh vật nơi đây rất đẹp , khác hẳn với mao sơn . núi non hùng vĩ , hồ nước xanh trong vắt , những bông hoa những cái cây đều lượng lờ linh khi khí , các đàn chim hạt vui đùa dưới hồ , xung quanh có những đám mây bay qua tạo nên cảm giác thần bí , thánh khiết cho khung cảnh , không hổ la tiên cảnh nhân gian nha.
vì ko có tiên thiếp với lại hoa thiên cốt dù mag dòg máu yêu thần nhưng cũng là con người nên đương nhiên bọn họ sẽ ko vào được quần tiên yến nên đường bảo biến thành 1 chiếc lá và vào trộm ... quả.
thiên cốt rất lo đường bảo bị tiên nhân phát hiện nên dù đã núp trong 1 lùm cỏ rùi mà cứ ngó tới ngó lui . còn khuynh thành thì ngồi ngắm hoa , dù sao cô cũng ko lo bị phát hiện vì cô là thần mà cô có thể tự mình hòa thành ko khí nên ko dễ dàng gì phát hiện ra cô.
" xương mụ mụ , khuynh thành , ta về ruì đây " tiếng đường bảo vang lên và 1 chiếc lá xuất hiện trước mắt bọ họ, trong lá còn có 4 cái quả gì đó.
" xương mụ mụ , cầm giúp con mấy cái trái "
" ừm "
sau khi hoa thiên cốt cầm 4 trái gì đó ra khỏi lá thì chiếc lá bay xuống vai của khuynh thành và hoá thành đường bảo .
" đường bảo ...đây là..." hoa thiên cốt nhìn 4 trái trog tay mình hiếu kì hỏi đường bảo.
"à ...đó là thật ra con hái đc hoa Lục tu , còn tiện thể trộm thêm quả khai minh , Phẩm thảo và Sa đường"
"Thì ra là vậy , nhưng những cái này dùng để làm gì " hoa thiên cốt gật đầu xem như hiểu nhưng lập tức nghi hoặc hỏi.
" hoa lục tu ăn vào có thể biến thành bất cứ dáng vẻ nào mình muốn . ăn quả khai minh có thể giúp ta biết đc đâu là lời nói dối . còn phâ thảo giúp giải trừ mệt mỏi . còn sa đường giúp ta có thể sống (hô hấp) dưới nứơc như trên cạn" đường bảo vì hoa thiên cốt giải thích nói.
" à thì ra là vậy " hoa thiên cốt gật đầu xem như hiểu.
" vậy đây xương mụ mụ , đây khuynh thành 2 người ăn vô và nghĩ đến con gì mà mọi người muốn biến thành đi " đường bảo chia hoa lục tu ra 2 nữa 1 nữa đưa cho khuynh thành nữa còn lại đưa cho thiên cốt .
" tiểu cốt chúng ta biến thành bướm đi " khuynh thành dùng phép dịch chuyến đưa 1 nữa hoa lục tu của mình đi nơi khác và nói với tiểu cốt .
" ừm " tiểu cốt bỏ 1 nữa hoa lục tu vô miệng và sau đó biến thành 1 con bướm màu vàng nhạc .
khuynh thành cũng giả bộ như ăn hoa lục tu và sau đó thi chuyển phép thuật biến thành 1 con bướm màu tím tuyệt đẹp.
sau đó 3 người dễ dàng đi vào quần tiên yến , mặc dù nói vậy nhưng trên đường đi vẫn gặp 1 số chuyện . khuynh thành thiên cốt và đường bảo đậu trên 1 cây đào tiên và quan sát chúng tiên phía dưới . đường bảo cứ lãi nhãi kể từng cái tên của các vị tiên nhân ra cho thiên cốt và khuynh thành nghe , thiên cốt hết vẻ mặt sùng bái , tôn kính rùi tới kính sợ kinh ngạc . còn khuynh thành thì nhàm chám ngồi 1 bên đợi nam chính xuất hiện.
" à đúng rồi , đường bảo , ai là chưởng môn lao sơn ở đây ???" hoa thiên cốt nhớ tới cậu thanh niên nhờ mình chuyển lời đến sư phụ hắn .
" là người ngồi ở gốc cây đằng kia , nhíu chặt mày và nhắm mắt đó thấy ko ?" đường bảo vì hoa thiên cốt chỉ .
" à thấy rồi " hoa thiên cốt nhìn theo phương hướng đường bảo chỉ và gật đầu .
sau đó lại là 1 hồi lãi nhãi tiếp .
Danh sách chương