Editor: YYone
Nữ đồng đội số một nghe thấy Phương Điền lên tiếng, giọng điệu càng thêm phấn khích.
"Cục cưng, chị đang xem livestream của em này!"
"Không ngờ sẽ được ghép với em!"
Thời gian Phương Điền livestream chơi PUBG chưa lâu, hiếm khi nào ghép trận trúng fan. Ngẫu nhiên ghép cùng cũng chỉ là kiểu lặng lẽ tặng vật tư mà thôi.
Đây là lần đầu cậu gặp người vừa vào đã kêu cục cưng này cục cưng nọ.
Phương Điền chỉ thân thiết với một cô gái là Trần Mạn Mạn, có hơi ngại ngùng.
Cậu cẩn thận chào hỏi: "Chào chị."
Chị gái số một đang ở trong phòng livestream, thấy vành tai Phương Điền đỏ bừng, đôi mắt long lanh đành cố gắng kiềm chế ý muốn hét lên, nói: "Đừng khách sáo vậy mà. Nếu không ngại em có thể gọi chị là mẹ cũng được."
Phương Điền: ? [Ghê, người chị em này đỉnh đấy.]
[Trên đầu Điền Điền nho nhỏ có dấu chấm hỏi to to.]
[Ghét ghê, ghen tị quá, mẹ cũng muốn nói với bé Điền như thế!]
Lúc Phương Điền đang luống cuống thì đồng đội thứ hai mở mic, giọng điệu bất đắc dĩ: "Này, em quăng anh đi đâu rồi hả?"
Phương Điền chợt nhớ tới ID cặp của hai người.
Số một sực tỉnh, lập tức giới thiệu với Phương Điền: "A, ban nãy quên nói. Số hai là ông xã của chị. Bé cưng ơi, để ông xã chị bảo vệ cưng nha~ Anh ấy chơi game đỉnh lắm luôn~"
Phương Điền đang định lên tiếng thì nghe thấy cô gái nói tiếp: "Đương nhiên là không đỉnh bằng anh Tinh Chiết của em rồi ha ha."
Bên kia màn hình, lông mày cau chặt của Sở Tinh Chiết dần dần giãn ra.
Trận đấu bắt đầu, trừ đồng đội số bốn thì ba người bọn họ đều nhảy xuống lâu đài ở bản đồ Vikendi.
Chị gái số một tự xưng là "mẹ" cực kỳ hướng ngoại, nhiệt tình gọi Phương Điền:
"Cục cưng, cục cưng. Chỗ này có mũ ba nè~"
"Cục cưng qua đây, chị cho em khẩu M4 này~"
"Cục cưng...."
"Cục cưng~"
"Không cần đâu, không cần đâu. Đồ em nhiều lắm rồi!" Phương Điền bị nuôi đến mập mạp vội vàng nói.
Ban đầu cậu còn thấy ngại ngùng, giờ cảm giác đã quen với xưng hô này.
"Chị chỉ muốn chiều em thôi mà. Cục cưng lên đây, chị cho em xem cái này hay lắm." Đồng đội số một dùng giọng điệu thần bí nói.
Phương Điền tò mò "A" một tiếng, chạy tới chỗ lâu đài cổ.
Cậu còn tưởng đối phương muốn cho cậu xem phong cảnh đẹp, cơ mà lúc leo đến đỉnh lâu đài chỉ thấy mỗi nhân vật trần như nhộng đang đứng ở đó.
Cô thấy Phương Điền lên liền nói: "Cục cưng qua đây mặc váy đi, chúng ta chụp chung một bức!"
Phương Điền nghe vậy, ngoan ngoãn nhặt váy dưới đất lên mặc vào.
Nhân vật trong trò chơi của Phương Điền là một cô gái da trắng, cậu chọn nữ vì cảm thấy nhân vật nam xấu quá.
Mặc váy vào, Phương Điền kinh ngạc "Wow" một tiếng.
Cậu nhảy hố game PUBG khá muộn, rất nhiều trang phục giới hạn cậu chưa từng thấy qua mà bản thân cậu lại thích chưng diện. Mỗi lần nhìn người khác mặc váy áo xúng xính, thêm cả skin vũ khí hiếm là cậu cực kỳ ngưỡng mộ.
"Cái váy này đẹp quá!" Phương Điền cất súng đi, điều khiển nhân vật quay một vòng.
Chị gái số một nghe vậy đắc ý cười cười, nói với cậu: "Đương nhiên rồi, cái này nè chị đập mười nghìn mới quay được đó. Chị có cả skin M4 và mũ cùng bộ nữa, cục cưng đưa mũ với súng đây chị đổi cho!"
Phương Điền hào hứng cởi mũ ba và súng ra.
"Được rồi, của em đây."
Phương Điền lại lần nữa kinh ngạc "Wow!!! Mũ nè đáng yêu quá!!! Có cả tai nhỏ nữa nè!"
Mũ và váy đồng bộ màu hồng phấn, phần kính bảo vệ biến thành đôi mắt tròn tròn, trên đỉnh đầu cũng có đôi tai heo ngăn ngắn.
Phương Điền ngắm tới ngắm lui, yêu thích không thôi. Ngoại hình cậu non nớt, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn màn hình, nhìn qua vừa mềm mại vừa tươi tắn, xinh đẹp vô cùng.
Các fan xem livestream bị sự dễ thương này làm cho phát điên rồi.
[Bé cưng mặc quần áo đẹp cưng chết đi được!!!]
[Một cái đầu heo nhỏ có thể đáng yêu đến mức nào chứ, còn không bằng một nửa cục cưng!]
[Xin bé cưng hãy đổi giao diện game và livestream lại được không, cảm ơn nhiều!]
Trước khi Sở Tinh Chiết chơi duo với Phương Điền, hắn chưa bao giờ xem livestream của người khác. Có thể nói Phương Điền là streamer đầu tiên hắn theo dõi. Lúc chơi duo với Phương Điền hắn không có cơ hội quan sát đối phương. Đến tận bây giờ hắn mới chợt nhận ra — diện mạo Phương Điền đúng là xinh đẹp đến khó tin.
Sở Tinh Chiết chưa bao giờ khen ngoại hình của bất kỳ người phụ nữ nào, cũng không nghĩ tới mình sẽ dùng từ xinh đẹp này để nói về một nam sinh.
Chính hắn cũng chẳng nhận ra mình đã nhìn chằm chằm bao lâu.
Tới tận lúc đồng đội Phương Điền lên tiếng mới đánh thức hắn khỏi mấy suy nghĩ lung ta lung tung.
Chị gái số một xem livestream của Phương Điền, bị biểu cảm đáng yêu của cậu hạ gục. Cô kìm nén tâm trạng kích động, nói với Phương Điền: "Cục cưng, skin nào chị cũng có. Ông xã chị giàu lắm, em thích gì cứ nói. Chị sẽ trộm tiền ông xã nuôi em."
Lúc này Phương Điền đã bị chị fan hướng ngoại dỗ cho thả lỏng hoàn toàn. Cậu biết đối phương đang đùa nên cũng không ngại ngùng, còn cong cong mắt trả lời: "Vậy chị định nuôi em thế nào, em ăn rất nhiều, khó nuôi lắm đó."
Số một nghe vậy tự hỏi hai giây rồi thì thầm: "Ầy, thật ra chồng chị cũng không dễ lừa lắm. Như vậy đi, em đến biệt thự nhà chị làm quản gia, cũng không cần làm việc nghiêm túc gì đâu cơ mà..."
"Em phải bôi tro lên mặt nhé, không chị sợ chồng chị cũng thích em mất."
Giọng điệu cô nàng nghiêm túc.
Nam đồng đội số hai: .......
Y im lặng hồi lâu, cạn lời: "Thì ra trong mắt em anh là đại gia nhiều tiền, ngu ngốc, háo sắc đấy à."
Phương Điền bị câu chuyện "cô bé Lọ Lem" bản người thật chọc cười, cậu ôm mặt một lúc mới ngừng cười được.
Nỗi bực bội trước khi livestream cũng biến mất hút.
Dọc đường bọn họ vừa đi vừa loot trang bị, cả trận không đụng người nào, nhẹ nhàng lọt vào vòng cuối.
Bốn người hội họp với nhau trong một căn nhà.
Kết quả là chưa được bao lâu đã có một đội bốn người bất ngờ vây nhà.
Phương Điền căng thẳng, cậu không quen tình huống bị công nhà như thế này, không chỉ không xác định được vị trí kẻ địch còn bị xoay mòng mòng, chỉ cần đấu súng trực diện là cậu bay màu ngay.
Kẻ địch cũng rất thông minh, bọn họ nghe thấy tiếng bước chân của đồng đội số một và số hai cũng không vội lao lên mà dùng bom kiểm tra trước. Hai người đồng đội tới gần cửa sổ nhưng kẻ địch dưới lầu đã camp sẵn, trong lúc do dự thì bị nade hạ gục.
Phương Điền cuống lên, muốn tới cứu bọn họ, song hai người đều mở mic nói không cứu được đâu, bảo cậu mau trốn đi.
Cậu không muốn kéo chân sau nên đành trèo lên mái nhà trốn trước, tiện thể báo vị trí cho đồng đội số bốn.
Phương Điền đứng trên cao quan sát mới phát hiện ra đồng đội số bốn vẫn luôn không mở mic nói chuyện chơi rất giỏi.
Số bốn một mình trong căn nhà hai tầng bị bốn người bao vây. Cậu ta không hề lo lắng mà ném hai quả bom choáng ra chỗ cầu thang. Nhân lúc kẻ địch mất tầm nhìn, số bốn trèo ra khỏi tầng hai, vòng ra sau lưng xử đẹp hai tên ở cửa trước.
G36C nháy mắt đã hạ gục hai người.
Cậu ta lập tức rút lui, kẻ địch lúc này chỉ còn lại hai tên, một người đuổi theo số bốn, tên còn lại chạy tới cứu đồng đội. Số bốn phát hiện chỉ có một tên đuổi mình là biết tên còn lại đang cứu người.
Cậu ta vòng ra ngoài nhà rồi trèo vào cửa sổ tầng một, bắn hạ hai tên đang bị thương cùng người đang cứu bọn họ. Kẻ địch cuối cùng nghe thấy tiếng súng vội xông vào nhưng cũng bị cậu ta camp sẵn ở cửa bắn chết.
Phương Điền ở trên chứng kiến hết tất cả cảnh tượng 1v4 của đồng đội. Lúc này cậu mới mơ hồ hiểu câu "ít đánh nhiều phải biết kéo dài thời gian" của Sở Tinh Chiết có nghĩa là gì.
Phương Điền rì rầm "Đỉnh thật." rồi vội vàng chạy tới cứu số một và số hai. Cũng may bọn họ chỉ mới bị hạ gục, số bốn giải quyết cũng nhanh nên mới kịp cứu.
Ván này kết thúc dưới sự dẫn dắt của đồng đội số bốn ít nói nhưng bắn giỏi, hoàn mỹ ăn gà.
Lúc Phương Điền thoát khỏi trận đấu, trong đầu cậu vẫn văng vẳng câu nói cuối cùng của số một.
"Mong bé cưng lúc nào cũng vui vẻ."
Phương Điền thật sự cảm động, dường như mỗi khi cậu không vui đều gặp được những người rất tốt.
Tâm trạng Phương Điền khá lên, cậu chọn trở lại chế độ hai người.
Cũng không có nguyên nhân gì sâu xa, chỉ là cậu cảm thấy thay vì liên lụy cả ba người thì không bằng hố một người thôi.
Tiến vào quảng trường tổ đội, Phương Điền đợi mãi mà góc trái vẫn chưa hiển thị thông tin đồng đội.
Trước khi kết thúc đếm ngược vài giây, cậu chuẩn bị rời trận thì đồng đội mới nhàn nhã xuất hiện.
Phương Điền thở phào nhẹ nhõm, vừa nhìn lướt qua ID đã kinh ngạc.
Đây chẳng phải là đồng đội số bốn trận trước sao?
Nữ đồng đội số một nghe thấy Phương Điền lên tiếng, giọng điệu càng thêm phấn khích.
"Cục cưng, chị đang xem livestream của em này!"
"Không ngờ sẽ được ghép với em!"
Thời gian Phương Điền livestream chơi PUBG chưa lâu, hiếm khi nào ghép trận trúng fan. Ngẫu nhiên ghép cùng cũng chỉ là kiểu lặng lẽ tặng vật tư mà thôi.
Đây là lần đầu cậu gặp người vừa vào đã kêu cục cưng này cục cưng nọ.
Phương Điền chỉ thân thiết với một cô gái là Trần Mạn Mạn, có hơi ngại ngùng.
Cậu cẩn thận chào hỏi: "Chào chị."
Chị gái số một đang ở trong phòng livestream, thấy vành tai Phương Điền đỏ bừng, đôi mắt long lanh đành cố gắng kiềm chế ý muốn hét lên, nói: "Đừng khách sáo vậy mà. Nếu không ngại em có thể gọi chị là mẹ cũng được."
Phương Điền: ? [Ghê, người chị em này đỉnh đấy.]
[Trên đầu Điền Điền nho nhỏ có dấu chấm hỏi to to.]
[Ghét ghê, ghen tị quá, mẹ cũng muốn nói với bé Điền như thế!]
Lúc Phương Điền đang luống cuống thì đồng đội thứ hai mở mic, giọng điệu bất đắc dĩ: "Này, em quăng anh đi đâu rồi hả?"
Phương Điền chợt nhớ tới ID cặp của hai người.
Số một sực tỉnh, lập tức giới thiệu với Phương Điền: "A, ban nãy quên nói. Số hai là ông xã của chị. Bé cưng ơi, để ông xã chị bảo vệ cưng nha~ Anh ấy chơi game đỉnh lắm luôn~"
Phương Điền đang định lên tiếng thì nghe thấy cô gái nói tiếp: "Đương nhiên là không đỉnh bằng anh Tinh Chiết của em rồi ha ha."
Bên kia màn hình, lông mày cau chặt của Sở Tinh Chiết dần dần giãn ra.
Trận đấu bắt đầu, trừ đồng đội số bốn thì ba người bọn họ đều nhảy xuống lâu đài ở bản đồ Vikendi.
Chị gái số một tự xưng là "mẹ" cực kỳ hướng ngoại, nhiệt tình gọi Phương Điền:
"Cục cưng, cục cưng. Chỗ này có mũ ba nè~"
"Cục cưng qua đây, chị cho em khẩu M4 này~"
"Cục cưng...."
"Cục cưng~"
"Không cần đâu, không cần đâu. Đồ em nhiều lắm rồi!" Phương Điền bị nuôi đến mập mạp vội vàng nói.
Ban đầu cậu còn thấy ngại ngùng, giờ cảm giác đã quen với xưng hô này.
"Chị chỉ muốn chiều em thôi mà. Cục cưng lên đây, chị cho em xem cái này hay lắm." Đồng đội số một dùng giọng điệu thần bí nói.
Phương Điền tò mò "A" một tiếng, chạy tới chỗ lâu đài cổ.
Cậu còn tưởng đối phương muốn cho cậu xem phong cảnh đẹp, cơ mà lúc leo đến đỉnh lâu đài chỉ thấy mỗi nhân vật trần như nhộng đang đứng ở đó.
Cô thấy Phương Điền lên liền nói: "Cục cưng qua đây mặc váy đi, chúng ta chụp chung một bức!"
Phương Điền nghe vậy, ngoan ngoãn nhặt váy dưới đất lên mặc vào.
Nhân vật trong trò chơi của Phương Điền là một cô gái da trắng, cậu chọn nữ vì cảm thấy nhân vật nam xấu quá.
Mặc váy vào, Phương Điền kinh ngạc "Wow" một tiếng.
Cậu nhảy hố game PUBG khá muộn, rất nhiều trang phục giới hạn cậu chưa từng thấy qua mà bản thân cậu lại thích chưng diện. Mỗi lần nhìn người khác mặc váy áo xúng xính, thêm cả skin vũ khí hiếm là cậu cực kỳ ngưỡng mộ.
"Cái váy này đẹp quá!" Phương Điền cất súng đi, điều khiển nhân vật quay một vòng.
Chị gái số một nghe vậy đắc ý cười cười, nói với cậu: "Đương nhiên rồi, cái này nè chị đập mười nghìn mới quay được đó. Chị có cả skin M4 và mũ cùng bộ nữa, cục cưng đưa mũ với súng đây chị đổi cho!"
Phương Điền hào hứng cởi mũ ba và súng ra.
"Được rồi, của em đây."
Phương Điền lại lần nữa kinh ngạc "Wow!!! Mũ nè đáng yêu quá!!! Có cả tai nhỏ nữa nè!"
Mũ và váy đồng bộ màu hồng phấn, phần kính bảo vệ biến thành đôi mắt tròn tròn, trên đỉnh đầu cũng có đôi tai heo ngăn ngắn.
Phương Điền ngắm tới ngắm lui, yêu thích không thôi. Ngoại hình cậu non nớt, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn màn hình, nhìn qua vừa mềm mại vừa tươi tắn, xinh đẹp vô cùng.
Các fan xem livestream bị sự dễ thương này làm cho phát điên rồi.
[Bé cưng mặc quần áo đẹp cưng chết đi được!!!]
[Một cái đầu heo nhỏ có thể đáng yêu đến mức nào chứ, còn không bằng một nửa cục cưng!]
[Xin bé cưng hãy đổi giao diện game và livestream lại được không, cảm ơn nhiều!]
Trước khi Sở Tinh Chiết chơi duo với Phương Điền, hắn chưa bao giờ xem livestream của người khác. Có thể nói Phương Điền là streamer đầu tiên hắn theo dõi. Lúc chơi duo với Phương Điền hắn không có cơ hội quan sát đối phương. Đến tận bây giờ hắn mới chợt nhận ra — diện mạo Phương Điền đúng là xinh đẹp đến khó tin.
Sở Tinh Chiết chưa bao giờ khen ngoại hình của bất kỳ người phụ nữ nào, cũng không nghĩ tới mình sẽ dùng từ xinh đẹp này để nói về một nam sinh.
Chính hắn cũng chẳng nhận ra mình đã nhìn chằm chằm bao lâu.
Tới tận lúc đồng đội Phương Điền lên tiếng mới đánh thức hắn khỏi mấy suy nghĩ lung ta lung tung.
Chị gái số một xem livestream của Phương Điền, bị biểu cảm đáng yêu của cậu hạ gục. Cô kìm nén tâm trạng kích động, nói với Phương Điền: "Cục cưng, skin nào chị cũng có. Ông xã chị giàu lắm, em thích gì cứ nói. Chị sẽ trộm tiền ông xã nuôi em."
Lúc này Phương Điền đã bị chị fan hướng ngoại dỗ cho thả lỏng hoàn toàn. Cậu biết đối phương đang đùa nên cũng không ngại ngùng, còn cong cong mắt trả lời: "Vậy chị định nuôi em thế nào, em ăn rất nhiều, khó nuôi lắm đó."
Số một nghe vậy tự hỏi hai giây rồi thì thầm: "Ầy, thật ra chồng chị cũng không dễ lừa lắm. Như vậy đi, em đến biệt thự nhà chị làm quản gia, cũng không cần làm việc nghiêm túc gì đâu cơ mà..."
"Em phải bôi tro lên mặt nhé, không chị sợ chồng chị cũng thích em mất."
Giọng điệu cô nàng nghiêm túc.
Nam đồng đội số hai: .......
Y im lặng hồi lâu, cạn lời: "Thì ra trong mắt em anh là đại gia nhiều tiền, ngu ngốc, háo sắc đấy à."
Phương Điền bị câu chuyện "cô bé Lọ Lem" bản người thật chọc cười, cậu ôm mặt một lúc mới ngừng cười được.
Nỗi bực bội trước khi livestream cũng biến mất hút.
Dọc đường bọn họ vừa đi vừa loot trang bị, cả trận không đụng người nào, nhẹ nhàng lọt vào vòng cuối.
Bốn người hội họp với nhau trong một căn nhà.
Kết quả là chưa được bao lâu đã có một đội bốn người bất ngờ vây nhà.
Phương Điền căng thẳng, cậu không quen tình huống bị công nhà như thế này, không chỉ không xác định được vị trí kẻ địch còn bị xoay mòng mòng, chỉ cần đấu súng trực diện là cậu bay màu ngay.
Kẻ địch cũng rất thông minh, bọn họ nghe thấy tiếng bước chân của đồng đội số một và số hai cũng không vội lao lên mà dùng bom kiểm tra trước. Hai người đồng đội tới gần cửa sổ nhưng kẻ địch dưới lầu đã camp sẵn, trong lúc do dự thì bị nade hạ gục.
Phương Điền cuống lên, muốn tới cứu bọn họ, song hai người đều mở mic nói không cứu được đâu, bảo cậu mau trốn đi.
Cậu không muốn kéo chân sau nên đành trèo lên mái nhà trốn trước, tiện thể báo vị trí cho đồng đội số bốn.
Phương Điền đứng trên cao quan sát mới phát hiện ra đồng đội số bốn vẫn luôn không mở mic nói chuyện chơi rất giỏi.
Số bốn một mình trong căn nhà hai tầng bị bốn người bao vây. Cậu ta không hề lo lắng mà ném hai quả bom choáng ra chỗ cầu thang. Nhân lúc kẻ địch mất tầm nhìn, số bốn trèo ra khỏi tầng hai, vòng ra sau lưng xử đẹp hai tên ở cửa trước.
G36C nháy mắt đã hạ gục hai người.
Cậu ta lập tức rút lui, kẻ địch lúc này chỉ còn lại hai tên, một người đuổi theo số bốn, tên còn lại chạy tới cứu đồng đội. Số bốn phát hiện chỉ có một tên đuổi mình là biết tên còn lại đang cứu người.
Cậu ta vòng ra ngoài nhà rồi trèo vào cửa sổ tầng một, bắn hạ hai tên đang bị thương cùng người đang cứu bọn họ. Kẻ địch cuối cùng nghe thấy tiếng súng vội xông vào nhưng cũng bị cậu ta camp sẵn ở cửa bắn chết.
Phương Điền ở trên chứng kiến hết tất cả cảnh tượng 1v4 của đồng đội. Lúc này cậu mới mơ hồ hiểu câu "ít đánh nhiều phải biết kéo dài thời gian" của Sở Tinh Chiết có nghĩa là gì.
Phương Điền rì rầm "Đỉnh thật." rồi vội vàng chạy tới cứu số một và số hai. Cũng may bọn họ chỉ mới bị hạ gục, số bốn giải quyết cũng nhanh nên mới kịp cứu.
Ván này kết thúc dưới sự dẫn dắt của đồng đội số bốn ít nói nhưng bắn giỏi, hoàn mỹ ăn gà.
Lúc Phương Điền thoát khỏi trận đấu, trong đầu cậu vẫn văng vẳng câu nói cuối cùng của số một.
"Mong bé cưng lúc nào cũng vui vẻ."
Phương Điền thật sự cảm động, dường như mỗi khi cậu không vui đều gặp được những người rất tốt.
Tâm trạng Phương Điền khá lên, cậu chọn trở lại chế độ hai người.
Cũng không có nguyên nhân gì sâu xa, chỉ là cậu cảm thấy thay vì liên lụy cả ba người thì không bằng hố một người thôi.
Tiến vào quảng trường tổ đội, Phương Điền đợi mãi mà góc trái vẫn chưa hiển thị thông tin đồng đội.
Trước khi kết thúc đếm ngược vài giây, cậu chuẩn bị rời trận thì đồng đội mới nhàn nhã xuất hiện.
Phương Điền thở phào nhẹ nhõm, vừa nhìn lướt qua ID đã kinh ngạc.
Đây chẳng phải là đồng đội số bốn trận trước sao?
Danh sách chương