Cảnh giới Long Mạch! Thần Long cửu mạch, người người như long.
Võ giả đạt tới cảnh giới Long Mạch, phóng mắt nhìn khắp Côn Luân, chắc chẳn có một chỗ đứng cho họ.
Võ giả ở giới Côn Luân, từ lúc sinh ra đã có tu vi cảnh giới Tiên Thiên, ai mà có thiên chất một tí thì mười lăm tuổi là có thể đạt đến cảnh giới Thiên Phách. Lên đến cảnh giới Tinh Quân mới gặp phải chướng ngại thật sự, sau đó chín mươi phần trăm võ giả đều mắc kẹt ở cảnh giới này.
Còn mười phần trăm số võ giả còn lại, dựa vào số vốn liếng tích lũy qua từng ngày, cuối cùng sẽ có một ngày đạt được tu vi của tôn giả cảnh giới Thần Đan.
Nhưng cuối cùng, phần lớn sẽ bị kẹt ở cảnh giới Long Mạch, muốn nhảy một phát thành long khó ngang lên trời.
Không phải cứ dựa vào việc chịu khổ qua năm tháng là có thể thành công, còn phải gặp được kỳ ngộ, phải có truyền thừa, phải có may mắn.
Ở trong Thương Huyền phủ, cường giả cảnh giới Long Mạch chắc chắn là người mạnh nhất, họ có thực lực khủng bố mà tôn giả cảnh giới Thần Đan không thể địch nổi.
Số lượng người đạt đến cảnh giới Long Mạch nhiều hay ít, thực lực mạnh hay yếu, ảnh hưởng trực tiếp đến phẩm cấp thực lực của một phương.
Đây chính là căn cơ của tông môn!
Không gì phải nghỉ ngờ, Thiên Tỉnh Các có cường giả cảnh giới Thần Long trấn thủ là cái chắc, nhưng không ai ngờ được rằng, ông ta sẽ hiện thân vì sự xuất hiện của công tử Táng Hoa.
Vì thế, khi bóng dáng màu đen kia bay ra từ Thiên Tinh Các rồi đứng trên không trung, mọi người đều hoảng sợ.
Uy áp khủng bố không thể tưởng tượng nổi tỏa ra từ trên bầu trời, tựa như. một con rồng bay ngang trời. Dưới bóng đêm mênh mông, khiến cho tất cả mọi người đều cảm nhận được áp lực cực kỳ đáng sợ, máu trong người tựa như ngừng chảy xuôi.
"Cảnh giới Long Mạch!"
Trái tim Diệp Tử Lăng đập bùm bùm không ngừng, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ, chuyện này thật sự là không thể tưởng tượng nổi.
Cho dù công tử Táng Hoa kia có giỏi cỡ nào, thì cũng chỉ là đánh nhau giữa các hậu bối, để cường giả cảnh giới Long Mạch ra tay thế này thì thật khó tả.
Chính có chính đạo, ma có ma đạo.
Ma đạo hành sự trông thì liều lĩnh hống hách, tàn nhãn đẫm máu, nhưng trên thực tế bất kể là chính hay ma cũng đều có quy tắc.
Khi đạo thân ảnh màu đen kia đứng lặng giữa hư không, trong ma vực Thương Huyền lập tức có mấy cỗ khí tức đáng sợ tràn ra từ các nơi khác nhau.
Bọn họ đều tự tỏa ra uy áp tự thân, thể hiện sự tồn tại của mình, đây là một kiểu đe dọa. Dưới tình huống không rõ tại sao cường giả ở cảnh giới Long Mạch lại hiện thân, chúng thể hiện ra sự tồn tại của mình, canh giữ thế lực ở khu vực của mình.
Trong lúc nhất thời, rồng ngâm nổi lên bốn phía, toàn bộ ma vực Thương Huyền bị chấn động.
Ma quang bắt đầu khởi động, quần long loạn vũ!
Nét mặt của tên mập trung niên ở Thiên Tỉnh Các rất xấu, hộ pháp cảnh giới Long Mạch không phải người mà ông ta có thể điều khiển. Đối phương phá vỡ quy định để ra tay, chắc chắc sẽ thể hiện ra rằng ông ta vô năng, đây là điều mà ông ta không muốn thấy nhất.
Bóng đen đứng lặng phía trên Thiên Tinh Các, ông ta không tỏa ra khí tức cảnh giới Long Mạch nữa, mà quét mắt nhìn về phía Lâm Nhất đang ở.
Một cỗ sát ý lập tức tuôn ra.
Thân là tà tu ma đạo, ông ta có thể tu luyện đến cảnh giới hiện giờ, đương nhiên không phải hạng người thiếu quyết đoán.
Ngay khi phát hiện ra đối phương, ông ta bay vụt đi luôn, một tia chớp màu đen xoẹt ngang hư không. Đợi đến khi mọi người nhìn lên lần nữa, bóng đen kia đã như tia chớp xuất hiện cách đó mấy trăm dặm, tốc độ nhanh đến mức làm người ta không thể tưởng tượng nổi.
Tiêu rồi! Công tử Táng Hoa sắp tiêu đời rồi!
Dù hắn có bản lĩnh cỡ nào, dù hắn có được mấy kiện thánh khí, nếu cảnh giới Long Mạch đã ra tay, thì người đó chắc chắn phải chết.
Võ giả đạt tới cảnh giới Long Mạch, phóng mắt nhìn khắp Côn Luân, chắc chẳn có một chỗ đứng cho họ.
Võ giả ở giới Côn Luân, từ lúc sinh ra đã có tu vi cảnh giới Tiên Thiên, ai mà có thiên chất một tí thì mười lăm tuổi là có thể đạt đến cảnh giới Thiên Phách. Lên đến cảnh giới Tinh Quân mới gặp phải chướng ngại thật sự, sau đó chín mươi phần trăm võ giả đều mắc kẹt ở cảnh giới này.
Còn mười phần trăm số võ giả còn lại, dựa vào số vốn liếng tích lũy qua từng ngày, cuối cùng sẽ có một ngày đạt được tu vi của tôn giả cảnh giới Thần Đan.
Nhưng cuối cùng, phần lớn sẽ bị kẹt ở cảnh giới Long Mạch, muốn nhảy một phát thành long khó ngang lên trời.
Không phải cứ dựa vào việc chịu khổ qua năm tháng là có thể thành công, còn phải gặp được kỳ ngộ, phải có truyền thừa, phải có may mắn.
Ở trong Thương Huyền phủ, cường giả cảnh giới Long Mạch chắc chắn là người mạnh nhất, họ có thực lực khủng bố mà tôn giả cảnh giới Thần Đan không thể địch nổi.
Số lượng người đạt đến cảnh giới Long Mạch nhiều hay ít, thực lực mạnh hay yếu, ảnh hưởng trực tiếp đến phẩm cấp thực lực của một phương.
Đây chính là căn cơ của tông môn!
Không gì phải nghỉ ngờ, Thiên Tỉnh Các có cường giả cảnh giới Thần Long trấn thủ là cái chắc, nhưng không ai ngờ được rằng, ông ta sẽ hiện thân vì sự xuất hiện của công tử Táng Hoa.
Vì thế, khi bóng dáng màu đen kia bay ra từ Thiên Tinh Các rồi đứng trên không trung, mọi người đều hoảng sợ.
Uy áp khủng bố không thể tưởng tượng nổi tỏa ra từ trên bầu trời, tựa như. một con rồng bay ngang trời. Dưới bóng đêm mênh mông, khiến cho tất cả mọi người đều cảm nhận được áp lực cực kỳ đáng sợ, máu trong người tựa như ngừng chảy xuôi.
"Cảnh giới Long Mạch!"
Trái tim Diệp Tử Lăng đập bùm bùm không ngừng, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ, chuyện này thật sự là không thể tưởng tượng nổi.
Cho dù công tử Táng Hoa kia có giỏi cỡ nào, thì cũng chỉ là đánh nhau giữa các hậu bối, để cường giả cảnh giới Long Mạch ra tay thế này thì thật khó tả.
Chính có chính đạo, ma có ma đạo.
Ma đạo hành sự trông thì liều lĩnh hống hách, tàn nhãn đẫm máu, nhưng trên thực tế bất kể là chính hay ma cũng đều có quy tắc.
Khi đạo thân ảnh màu đen kia đứng lặng giữa hư không, trong ma vực Thương Huyền lập tức có mấy cỗ khí tức đáng sợ tràn ra từ các nơi khác nhau.
Bọn họ đều tự tỏa ra uy áp tự thân, thể hiện sự tồn tại của mình, đây là một kiểu đe dọa. Dưới tình huống không rõ tại sao cường giả ở cảnh giới Long Mạch lại hiện thân, chúng thể hiện ra sự tồn tại của mình, canh giữ thế lực ở khu vực của mình.
Trong lúc nhất thời, rồng ngâm nổi lên bốn phía, toàn bộ ma vực Thương Huyền bị chấn động.
Ma quang bắt đầu khởi động, quần long loạn vũ!
Nét mặt của tên mập trung niên ở Thiên Tỉnh Các rất xấu, hộ pháp cảnh giới Long Mạch không phải người mà ông ta có thể điều khiển. Đối phương phá vỡ quy định để ra tay, chắc chắc sẽ thể hiện ra rằng ông ta vô năng, đây là điều mà ông ta không muốn thấy nhất.
Bóng đen đứng lặng phía trên Thiên Tinh Các, ông ta không tỏa ra khí tức cảnh giới Long Mạch nữa, mà quét mắt nhìn về phía Lâm Nhất đang ở.
Một cỗ sát ý lập tức tuôn ra.
Thân là tà tu ma đạo, ông ta có thể tu luyện đến cảnh giới hiện giờ, đương nhiên không phải hạng người thiếu quyết đoán.
Ngay khi phát hiện ra đối phương, ông ta bay vụt đi luôn, một tia chớp màu đen xoẹt ngang hư không. Đợi đến khi mọi người nhìn lên lần nữa, bóng đen kia đã như tia chớp xuất hiện cách đó mấy trăm dặm, tốc độ nhanh đến mức làm người ta không thể tưởng tượng nổi.
Tiêu rồi! Công tử Táng Hoa sắp tiêu đời rồi!
Dù hắn có bản lĩnh cỡ nào, dù hắn có được mấy kiện thánh khí, nếu cảnh giới Long Mạch đã ra tay, thì người đó chắc chắn phải chết.
Danh sách chương