Cuối cùng Tề Thiếu Du không thể thàng công nghỉ lại chỗ của Chu Quân Uyển.
Không phải hắn không muốn, Vân Cẩm mặc dù rất xinh đẹp, trên giường lại càng thêm uyển chuyển thành thục hơn Chu Quân Uyển nhiều, nhưng ăn nhiều sơn hào hải vị mãi cũng ngán, thi thoảng có lúc sẽ nhớ đến cháo trắng rau dưa, huống hồ hắn và Chu Quân Uyển dù gì cũng là tiểu biệt thắng tân hôn, vả lại thê tử này của hắn tuyệt đối không phải là cháo trắng rau dưa bình thường, ngày qua ngày ăn món ăn ngon, hắn cũng đã thỏa mãn cơn “thèm ăn” rồi. (MTLTH. Dđlqđ)
Vậy mà khi Tề Thiếu Du cởi hơn phân nửa quần áo của Chu Quân Uyển, tay cũng mơn trớn dọc thêm thân hình đầy đặn nhấp nhô, dần dần trượt đến vùng u cốc nằm sâu trong rừng rậm thì mùi máu tươi nhàn nhạt bay vào mũi hắn làm hắn mất hứng.
Hắn không phải tiểu tử mới trải mùi đời, ngược lại hắn có rất nhiều nữ nhân, hắnliền biết vì sao lại có mùi máu tươi này, lập tức từ mất hừng chuyển thành tức giận, thở hổn hển rời khỏi người Chu Quân Uyển.
Chu Quân Uyển vội nhân cơ hồi này luống cuống tay chân sửa sang lại quần áo của bản thân, mặt đỏ bừng áy náy nhỏ giọng nói với Tề Thiếu Du: “Gia, không phải cận thân* không muốn phục vụ ngài, thật sự trên người cận thân…không sạch sẽ, nếu không, gia tìm Vân Cẩm?”
*cận thân: cách xưng hô của vợ đối vs chồng thời xưa.
Trong lòng tràn đầy may mắn cùng sợ hãi, nàng vốn cho rằng tối nay bản thân chạy trời không khỏi nắng, lại không thể cùng Tề Thiếu Du trở mặt, nếu không mọi việc nàng làm lúc trước sẽ thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ, kế hoạch của nàng cũng không thể thực hiên được, vì vậy nàng đã tính toán cắn răng chịu đựng, thôi miên bản thân đêm nay bị quỷ đè, lại không nghĩ rằng quỳ thủy đến, thật sự là quá đúng lúc.
“Lâu như vậy mà thân thể còn chưa khỏe hẳn sao?”Tề Thiếu Du nghe vậy chân mày nhíu chặt vào nhau nhưng sắc mặt không tự chủ dịu đi vài phần. Hắn thấy nàng thời gian này tinh thần rất tốt, sắc mặt lại hồng nhuận, hắn cứ nghĩ rằng nàng đã hoàn toàn phục vụ được rồi, không ngờ nàng thế nhưng vẫn chưa khỏe hẳn.
Vừa rồi Chu Quân Uyển dưới thân hắn nhắm chặt mắt, thân thể cứng ngắc, không hề giống như lúc thừa hoan, ngược lại giống như đi chịu hình liền có mấy phần không vui. Từ trước đến nay nữ nhân dưới thân hắn đều cam tâm tình nguyện nở rộ, nàng lúc trước cũng như vậy, hôm nay lại bày ra bộ dáng này, rốt cuộc là muốn cho ai xem? Lúc ấy thật sự là có mấy phần mất hứng, nhưng cứ nghĩ đến việc mẫu thân hại nàng xảy thai, hắn có mấy phần áy náy và xấu hổ, liền tha thứ cho nàng.
Ngược lại không ngờ nàng không phải xấu hổ cũng không phải không muốn hầu hạ hắn mà là tình trạng cơ thể không cho phép, lại không dám cự tuyệt hắn vì vậy cơ thể mới khẩn trương cứng nhắc như vậy.
Lúc hắn mở miệng nói chuyện, thanh âm nhu hòa đi không ít: “ Nếu thân thể chưa thực sự khỏe, mấy ngày nữa có thái y đến bắt mạch bình an cho Thái phu nhân, đến lúc đó ta sẽ nhờ Thái y qua xem mạch cho nàng một chút, bốc mấy thang thuốc điều dưỡng cơ thể cho nàng uống, nàng còn trẻ như vậy, không thể để lưu lại bệnh căn.” Nói rồi đứng dậy xuống giường.
Chu Quân Uyển vội vàng đáp một tiếng, cũng đi theo xuống phục vụ hắn mặc quần áo: “ Cũng không biết Vân Cẩm đã đi ngủ chưa? Nếu không cận thân thông truyền với nàng một tiếng để gia qua đó.” (MTLTH.dđlqđ)
Tề Thiếu Du lại nói: “Thôi, hôm nay ta ngủ tại thư phòng.” Hắn cũng đâu phải tên tiểu tử háo sắc không có nữ nhân không chịu được, Vì nuông chiều bản thân mà khiến phụ thân và tổ mẫu chán ghét, hắn đâu phải không biệt nặng nhẹ. Chuyện này chung quy cũng có mấy phần xúi quẩy, hắn cảm thấy hắn ít nhất cũng phải tắm rửa trai giới bốn năm ngày, nếu không làm hỏng số phận sau này, hắn hối hận cũng không kịp.
Chu Quân Uyển tự mình đốt đèn lồng đưa hắn về thư phòng mới trở lại phòng của bản thân.
Văn ma ma từ trông nhà đi ra, cùng với Cẩm Tú đỡ nàng vào phòng, khẩn cấp hỏi: “Nhị phu nhân, tại sao Nhị gia lại đột nhiên rời đi vậy?” Hay là Thẩm cô nương không nhịn được liền chống đối Nhị gia làm Nhị gia tức giận? Chẳng phải khi đó kế hoạch của các nàng khó mà có thể thực hiện được sao? Thâm cừu đại hận làm sao để báo? Chu Quân Uyển làm sao không biết Văn ma ma lo lắng? Vội nở nụ cười trấn an bà: “Không phải, là quỳ thủy của ta đến cho nên Nhị gia mới rời đi, ma ma đừng lo lắng.” Nàng vào tịnh phòng tự thu xếp bản thân, sau đó ra ngoài nhờ Cẩm Tú đổi chăn mền, cởi áo choàng tắm rồi lên giường đi ngủ.
Mắt thấy Chu Quân Uyển đã nằm xuống, Văn ma ma liền nói với Cẩm Tú: “ Nhị phu nhân từ trước đến nay mỗi khi có quỳ thủy thân thể đều không thoải mái, nhất là đau bụng khó có thể chịu được, cả người toát mồ hôi lạnh, ngày hôm nay ngươi không cần trực đêm, để ta.”
Cẩm Tú nhớ trước đây mỗi khi Chu Quân Uyển không tiện đều là Văn ma ma tự mình trông chừng, không nghi ngờ gì liền ra gian ngoài sai nha đầu Tử Tương mang chăn mền vào cho Văn ma ma, cáo lui với Chu Quân Uyển xong liền ra ngoài, trước khi đi còn không quên khép cửa.
Đợi căn phòng không còn ai, Văn ma ma mới nhỏ giọng nói với Chu Quân Uyển: “Lần này quỳ thủy của cô nương đến kịp lúc liền có thể tránh khỏi đêm nay, nhưng đến lần sau, lần sau nữa, cô nương định tính từ chối thế nào? Ngộ nhỡ chọc giận Nhị gia, đại kế của chúng ta chẳng lẽ cứ vậy mà bị phá hủy? Nếu không….” Nói đến đây, sắc mặt bà trầm xuống, ấp úng mở miệng, âm thanh phát ra ngày càng nhỏ: “Nếu không chỉ đành phải uất ức cô nương. Dù sao Nhị gia và tiểu thư nhà ta cũng đã là vợ chồng chi thực, dù sao….tắt đèn hợp thể….”
Nghe Văn ma ma nói vậy, Chu Quân Uyển không khỏi cười khổ, lúc bị Tề thiếu Du đè xuống, nàng không phải không nhĩ như vậy.Nhưng nói thì dễ làm thì khó, nàng phát hiện mình không thể độc ác với bản thân, nếu không phải sợ động tĩnh lớn khiến người ngoài sinh nghi, nàng thật muốn tắm rửa nhiều lần, nếu lần sau Tề Thiếu Du còn đè nàng xuống, nàng không chắc bản thân không xúc động đến nỗi đá hắn xuống giường.
Nàng ngẫm nghĩ thật lâu mới hỏi Văn ma ma: “Nhị gia ăn Bách Hợp cao ta làm đã qua nửa tháng?” Xem ra là thời điểm nên tăng lượng thuốc lên rồi.
Văn ma ma liền hiểu: “Theo lão nô nghĩ chuyện này cứ từ từ, nếu Nhị gia nghi ngờ chẳng phải kiếm củi ba năm thiêu một giờ ư?”
Chu Quân Uyển lại không sợ Tề Thiếu Du nghi ngờ, Bách Hợp cao này của nàng dù có là thái y từ Thái Y viện kiểm tra cũng không thể nhìn ra khác thường. Nếu sau này có người nhìn ra, nàng chỉ cần nói Bách Hợp cao này chính nàng cũng không biết trời sinh tương sinh tương khắc, nàng có thể rũ bỏ một cách sạch sẽ tội danh của mình.(MTLTH.dđlqđ)
Với lại nghĩ cặn kẽ thì Tề Thiếu Du làm sao có thể phát hiện ra sự khác thường, đợi đến lúc hắn phát hiện thì hắn đã không thể giao hợp được nữa rồi, trong khoảng thời gian này, nàng hiểu hắn đến bảy tám phần, chuyện xấu hổ như vậy hắn tuyệt không thể nói với bất cứ kẻ nào, mời khám bệnh lại càng không dám, đến lúc đó nàng có thể phủi sạch nghi ngờ một cách hoàn hảo nhất.
Chỉ duy một điều khiến nàng phát sầu, trong khoảng thời gian này, nàng làm sao tránh thoát được khi Tề Thiếu Du cầu hoan? Tránh cho bản thân nhất thời vì ghê tởm mà làm ra chuyện phá hỏng kế hoạch.
Không phải hắn không muốn, Vân Cẩm mặc dù rất xinh đẹp, trên giường lại càng thêm uyển chuyển thành thục hơn Chu Quân Uyển nhiều, nhưng ăn nhiều sơn hào hải vị mãi cũng ngán, thi thoảng có lúc sẽ nhớ đến cháo trắng rau dưa, huống hồ hắn và Chu Quân Uyển dù gì cũng là tiểu biệt thắng tân hôn, vả lại thê tử này của hắn tuyệt đối không phải là cháo trắng rau dưa bình thường, ngày qua ngày ăn món ăn ngon, hắn cũng đã thỏa mãn cơn “thèm ăn” rồi. (MTLTH. Dđlqđ)
Vậy mà khi Tề Thiếu Du cởi hơn phân nửa quần áo của Chu Quân Uyển, tay cũng mơn trớn dọc thêm thân hình đầy đặn nhấp nhô, dần dần trượt đến vùng u cốc nằm sâu trong rừng rậm thì mùi máu tươi nhàn nhạt bay vào mũi hắn làm hắn mất hứng.
Hắn không phải tiểu tử mới trải mùi đời, ngược lại hắn có rất nhiều nữ nhân, hắnliền biết vì sao lại có mùi máu tươi này, lập tức từ mất hừng chuyển thành tức giận, thở hổn hển rời khỏi người Chu Quân Uyển.
Chu Quân Uyển vội nhân cơ hồi này luống cuống tay chân sửa sang lại quần áo của bản thân, mặt đỏ bừng áy náy nhỏ giọng nói với Tề Thiếu Du: “Gia, không phải cận thân* không muốn phục vụ ngài, thật sự trên người cận thân…không sạch sẽ, nếu không, gia tìm Vân Cẩm?”
*cận thân: cách xưng hô của vợ đối vs chồng thời xưa.
Trong lòng tràn đầy may mắn cùng sợ hãi, nàng vốn cho rằng tối nay bản thân chạy trời không khỏi nắng, lại không thể cùng Tề Thiếu Du trở mặt, nếu không mọi việc nàng làm lúc trước sẽ thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ, kế hoạch của nàng cũng không thể thực hiên được, vì vậy nàng đã tính toán cắn răng chịu đựng, thôi miên bản thân đêm nay bị quỷ đè, lại không nghĩ rằng quỳ thủy đến, thật sự là quá đúng lúc.
“Lâu như vậy mà thân thể còn chưa khỏe hẳn sao?”Tề Thiếu Du nghe vậy chân mày nhíu chặt vào nhau nhưng sắc mặt không tự chủ dịu đi vài phần. Hắn thấy nàng thời gian này tinh thần rất tốt, sắc mặt lại hồng nhuận, hắn cứ nghĩ rằng nàng đã hoàn toàn phục vụ được rồi, không ngờ nàng thế nhưng vẫn chưa khỏe hẳn.
Vừa rồi Chu Quân Uyển dưới thân hắn nhắm chặt mắt, thân thể cứng ngắc, không hề giống như lúc thừa hoan, ngược lại giống như đi chịu hình liền có mấy phần không vui. Từ trước đến nay nữ nhân dưới thân hắn đều cam tâm tình nguyện nở rộ, nàng lúc trước cũng như vậy, hôm nay lại bày ra bộ dáng này, rốt cuộc là muốn cho ai xem? Lúc ấy thật sự là có mấy phần mất hứng, nhưng cứ nghĩ đến việc mẫu thân hại nàng xảy thai, hắn có mấy phần áy náy và xấu hổ, liền tha thứ cho nàng.
Ngược lại không ngờ nàng không phải xấu hổ cũng không phải không muốn hầu hạ hắn mà là tình trạng cơ thể không cho phép, lại không dám cự tuyệt hắn vì vậy cơ thể mới khẩn trương cứng nhắc như vậy.
Lúc hắn mở miệng nói chuyện, thanh âm nhu hòa đi không ít: “ Nếu thân thể chưa thực sự khỏe, mấy ngày nữa có thái y đến bắt mạch bình an cho Thái phu nhân, đến lúc đó ta sẽ nhờ Thái y qua xem mạch cho nàng một chút, bốc mấy thang thuốc điều dưỡng cơ thể cho nàng uống, nàng còn trẻ như vậy, không thể để lưu lại bệnh căn.” Nói rồi đứng dậy xuống giường.
Chu Quân Uyển vội vàng đáp một tiếng, cũng đi theo xuống phục vụ hắn mặc quần áo: “ Cũng không biết Vân Cẩm đã đi ngủ chưa? Nếu không cận thân thông truyền với nàng một tiếng để gia qua đó.” (MTLTH.dđlqđ)
Tề Thiếu Du lại nói: “Thôi, hôm nay ta ngủ tại thư phòng.” Hắn cũng đâu phải tên tiểu tử háo sắc không có nữ nhân không chịu được, Vì nuông chiều bản thân mà khiến phụ thân và tổ mẫu chán ghét, hắn đâu phải không biệt nặng nhẹ. Chuyện này chung quy cũng có mấy phần xúi quẩy, hắn cảm thấy hắn ít nhất cũng phải tắm rửa trai giới bốn năm ngày, nếu không làm hỏng số phận sau này, hắn hối hận cũng không kịp.
Chu Quân Uyển tự mình đốt đèn lồng đưa hắn về thư phòng mới trở lại phòng của bản thân.
Văn ma ma từ trông nhà đi ra, cùng với Cẩm Tú đỡ nàng vào phòng, khẩn cấp hỏi: “Nhị phu nhân, tại sao Nhị gia lại đột nhiên rời đi vậy?” Hay là Thẩm cô nương không nhịn được liền chống đối Nhị gia làm Nhị gia tức giận? Chẳng phải khi đó kế hoạch của các nàng khó mà có thể thực hiện được sao? Thâm cừu đại hận làm sao để báo? Chu Quân Uyển làm sao không biết Văn ma ma lo lắng? Vội nở nụ cười trấn an bà: “Không phải, là quỳ thủy của ta đến cho nên Nhị gia mới rời đi, ma ma đừng lo lắng.” Nàng vào tịnh phòng tự thu xếp bản thân, sau đó ra ngoài nhờ Cẩm Tú đổi chăn mền, cởi áo choàng tắm rồi lên giường đi ngủ.
Mắt thấy Chu Quân Uyển đã nằm xuống, Văn ma ma liền nói với Cẩm Tú: “ Nhị phu nhân từ trước đến nay mỗi khi có quỳ thủy thân thể đều không thoải mái, nhất là đau bụng khó có thể chịu được, cả người toát mồ hôi lạnh, ngày hôm nay ngươi không cần trực đêm, để ta.”
Cẩm Tú nhớ trước đây mỗi khi Chu Quân Uyển không tiện đều là Văn ma ma tự mình trông chừng, không nghi ngờ gì liền ra gian ngoài sai nha đầu Tử Tương mang chăn mền vào cho Văn ma ma, cáo lui với Chu Quân Uyển xong liền ra ngoài, trước khi đi còn không quên khép cửa.
Đợi căn phòng không còn ai, Văn ma ma mới nhỏ giọng nói với Chu Quân Uyển: “Lần này quỳ thủy của cô nương đến kịp lúc liền có thể tránh khỏi đêm nay, nhưng đến lần sau, lần sau nữa, cô nương định tính từ chối thế nào? Ngộ nhỡ chọc giận Nhị gia, đại kế của chúng ta chẳng lẽ cứ vậy mà bị phá hủy? Nếu không….” Nói đến đây, sắc mặt bà trầm xuống, ấp úng mở miệng, âm thanh phát ra ngày càng nhỏ: “Nếu không chỉ đành phải uất ức cô nương. Dù sao Nhị gia và tiểu thư nhà ta cũng đã là vợ chồng chi thực, dù sao….tắt đèn hợp thể….”
Nghe Văn ma ma nói vậy, Chu Quân Uyển không khỏi cười khổ, lúc bị Tề thiếu Du đè xuống, nàng không phải không nhĩ như vậy.Nhưng nói thì dễ làm thì khó, nàng phát hiện mình không thể độc ác với bản thân, nếu không phải sợ động tĩnh lớn khiến người ngoài sinh nghi, nàng thật muốn tắm rửa nhiều lần, nếu lần sau Tề Thiếu Du còn đè nàng xuống, nàng không chắc bản thân không xúc động đến nỗi đá hắn xuống giường.
Nàng ngẫm nghĩ thật lâu mới hỏi Văn ma ma: “Nhị gia ăn Bách Hợp cao ta làm đã qua nửa tháng?” Xem ra là thời điểm nên tăng lượng thuốc lên rồi.
Văn ma ma liền hiểu: “Theo lão nô nghĩ chuyện này cứ từ từ, nếu Nhị gia nghi ngờ chẳng phải kiếm củi ba năm thiêu một giờ ư?”
Chu Quân Uyển lại không sợ Tề Thiếu Du nghi ngờ, Bách Hợp cao này của nàng dù có là thái y từ Thái Y viện kiểm tra cũng không thể nhìn ra khác thường. Nếu sau này có người nhìn ra, nàng chỉ cần nói Bách Hợp cao này chính nàng cũng không biết trời sinh tương sinh tương khắc, nàng có thể rũ bỏ một cách sạch sẽ tội danh của mình.(MTLTH.dđlqđ)
Với lại nghĩ cặn kẽ thì Tề Thiếu Du làm sao có thể phát hiện ra sự khác thường, đợi đến lúc hắn phát hiện thì hắn đã không thể giao hợp được nữa rồi, trong khoảng thời gian này, nàng hiểu hắn đến bảy tám phần, chuyện xấu hổ như vậy hắn tuyệt không thể nói với bất cứ kẻ nào, mời khám bệnh lại càng không dám, đến lúc đó nàng có thể phủi sạch nghi ngờ một cách hoàn hảo nhất.
Chỉ duy một điều khiến nàng phát sầu, trong khoảng thời gian này, nàng làm sao tránh thoát được khi Tề Thiếu Du cầu hoan? Tránh cho bản thân nhất thời vì ghê tởm mà làm ra chuyện phá hỏng kế hoạch.
Danh sách chương