Edit: Nhạn
Sáng sớm ngày thứ hai, Chu Quân Uyển đứng dậy, tối qua Cẩm Tú trực đêm đang đợi ngoài phòng vừa nghe tiếng đi vào thì thấy nàng đã mặc áo xong, ngồi trước gương, đang chậm rãi chải mái tóc đen nhánh xinh đẹp của mình rồi.
Cẩm Tú không khỏi sợ hãi, vội vàng quỳ gối hành lễ nói: “Nhị phu nhân thức dậy hồi nào? Đều tại nô tỳ ngủ quá say, không nghe thấy Nhị phu nhân thức dậy, kính xin Nhị phu nhân thứ tội!” Đêm hôm qua Nhị gia tới nghỉ ngơi tại chỗ của Vân Cẩm, cho dù đây là do Nhị phu nhân mời Nhị gia đi, nhưng chắc chắn trong lòng của Nhị phu nhân cũng không thoải mái, cũng tại nàng không để ý, còn tưởng rằng Nhị phu nhân sẽ giống thường ngày thức dậy vào giờ này!
Thế nhưng nhìn Chu Quân Uyển lại không chút nào thấy tâm tình hay dáng vẻ không ổn, giơ tay lệnh cho Cẩm Tú đứng lên, cười nói: “Ta đang định gọi ngươi đấy, vừa khéo ngươi lại đi vào. Gọi người lấy nước nóng cho ta, mau mau hầu hạ ta rửa mặt, ta còn muốn đi thỉnh an Phu nhân, cũng không thể đi muộn được!”
Cẩm Tú nghe vậy, ngẩn ra, lúc này lại nói cà lăm: “Đi….đi thỉnh an..phu nhân? Nhị phu nhân rất ít khi đi thỉnh an Ninh phu nhân, không phải là nhiều nhất thấy phu nhân ở trong viện của Thái phu nhân mới thỉnh an hay sao?”
Nhị phu nhân rất ít khi đi thỉnh an phu nhân, không phải là nhiều nhất thấy phu nhân ở trong viện của Thái phu nhân mới thỉnh an hay sao? Lần này đến phiên Chu Quân Uyển cau mày đờ đẫn rồi.
Cuối cùng nàng cũng đã hiểu vì sao Ninh phu nhân lại chán ghét nàng như vậy rồi.
Đừng nói nàng vẫn chỉ là nhị phòng của Tề Thiếu Du, cơ bản không được coi là con dâu chân chính, mà nàng lại không phải là do Ninh phu nhân tình nguyện cưới vào cửa, coi như nàng là nữ nhi ruột thịt của Ninh phu nhân, cũng không thể không hiểu chuyện như vậy, đây là điều cơ bản nhất của một người con cần phải làm vậy mà lại chẳng muốn làm, trực tiếp đưa nhược điểm vào trong tay người ta?
Huống chi ở giữa còn có Chu Thái phu nhân, trước giờ Chu Thái phu nhân và Ninh Phu nhân ngoài bằng mặt mà trong không bằng lòng, mà trong mắt trong lòng nàng đều chỉ có Chu Thái phu nhân mà không có Ninh phu nhân. Như vậy trong mắt Ninh phu nhân, nàng hiển nhiên chính là bộ dạng ỷ vào Chu Thái phu nhân, lập tức không để nàng (Ninh phu nhân) hay bất kỳ kẻ nào vào mắt, Ninh phu nhân có thể thích nàng, đó mới là gặp quỷ!
Cẩm Tú thấy sau khi Chu Quân Uyển nghe xong những lời nàng nói, gương mặt âm tình bất định, Cẩm Tú cho là mình nói sai rồi, không khỏi kinh hoảng, thận trọng nói: “Bây giờ Nhị phu nhân không nhớ rõ những chuyện trước kia rồi. Thật ra lúc bắt đầu Nhị phu nhân cũng nói với Thái phu nhân, sau này cũng muốn qua hầu hạ phu nhân, mà phu nhân lại nói Nhị phu nhân nên hầu hạ Thái phu nhân cho tốt, đó chính là hiếu thuận lớn nhất đối với nàng (Ninh phu nhân) rồi….”
Lúc bắt đầu đã nói với Thái phu nhân muốn sau này đến hầu hạ phu nhân, Ninh phu nhân lại nói không cần, có phải thật hay không? Lúc này ngay cả chân mày của Chu Quân Uyển cũng phải chau lại một chút, lần đầu tiên đối với Chu Quân Uyển chân chính sinh ra cảm giác ‘chỉ tiếc rèn sắt không thành thép”.
Chu Quân Uyển ơi Chu Quân Uyển, cuối cùng là ngươi có biết tình cảnh của mình là gì hay không? Cho dù có Chu Thái phu nhân làm chỗ dựa, thế nhưng Chu Thái phu nhân có thể vì ngươi mà chống đỡ được mấy năm, có thể đối đãi với ngươi mấy phần thật lòng? Vừa không có người nhà mẹ đẻ, danh phận lại kém một phần, phu quân lại là kẻ hoa tâm đa tình, có mới nới cũ.
Nói khó nghe chính là nàng rơi vào hoàn cảnh mẫu tử đều mất mạng, nguyên nhân lớn nhất đương nhiên là do Ninh phu nhân, nhưng nàng ta tuyệt đối là không thể không có công!
Chỉ là hiện nay Chu Quân Uyển không có thời gian để ‘đấm ngực giậm chân’, cũng không có thời gian tiếc thương cho Chu Quân Uyển chân chính, thời giờ cũng không còn sớm, nếu nàng trì hoãn thêm nữa, muốn đi thỉnh an cũng đã muộn. Nàng đã quyết định kể từ hôm nay sẽ thay đổi tình trạng hiện tại của mình trong phủ, muốn tính toán cho tương lai, vậy phải mở đầu thật tốt!
Hít sâu một hơi, trước tiên đè nén cảm xúc trong lòng xuống, Chu Quân Uyển ra lệnh cho Cẩm Tú đưa nước nóng đền hầu hạ mình rửa mặt, lại lệnh cho Bán Hạ chải đầu cho mình, đeo trâm cài mộc mạc nhưng cũng không mất đi sự tao nhã, cũng không để ý *di ễn %da&nl@equy%don đến điểm tâm, lập tức dẫn theo Cẩm Tú, nàng ở đây đã hơn một tháng, nhưng đây là lần đầu bước ra đại viện to lớn.
Tây Trữ Hầu phủ đường đường là nhất phẩm Hầu phủ, đương triều tân quý, phủ đệ có bao nhiêu xa hoa lộng lẫy không cần phải nói.
Nhưng Chu Quân Uyển cũng không nhìn kỹ, trong lòng đều tràn đầy suy nghĩ phải làm những gì, nói những gì khi gặp Ninh phu nhân.
Cẩm Tú biết hiện tại nàng không nhớ những chuyện trước đây, lập tức đi theo nàng còn thỉnh thoảng chỉ điểm mấy câu.
Chủ tớ hai người nói chuyện qua lại, cũng không lâu lắm lập tức đến Nghi Lan Viện của Ninh phu nhân. Ngay tại cửa chạm mặt ba nữ tử, nhìn trang phục kia, không thể nghi ngờ chính là các tiểu thư của Hầu phủ.
Chu Quân Uyển đang âm thầm rầu rỉ nên không để ý đến ba vị tiểu cô tử (em gái chồng) với này mà bước qua, nàng là chủ tử nên bước qua không cần hành lễ, Cẩm Tú sau lưng nàng đã quỳ gối xuống hành lễ: “Nô tỳ thỉnh an Đại tiểu thư, Tam tiểu thư, Tứ tiểu thư!”
Người có vóc dáng nhỏ nhất nhưng cũng xinh đẹp nhất trong ba người cười hì hì tiến lên khoác tay Chu Quân Uyển, thân thiết nói: “Nhị tẩu, thân thể ngươi đã khỏe hơn chưa? Thời gian trước biết ngươi bị bệnh, ta đã muốn tới thăm ngươi, nói chuyện với ngươi, nhưng di nương sợ ta bị lây bệnh, không cho ta đi, nói là đợi Nhị tẩu khỏe lên, tới thăm ngươi lúc nào cũng được? Vì vậy ta không có đi, ngươi sẽ không trách ta chứ?”
Lại nghiêng đầu thiên chân vô tà (ngây thơ hồn nhiên) hỏi: “Tại sao hôm nay Nhị tẩu lại tới Nghi Lan Viện? Hay là phu nhân tìm ngươi có chuyện?” Bởi vì nghiêng đầu, bông tai vàng ròng hình giọt nước khảm phủy thúy rũ xuống bên cạnh má đung đưa, trâm hoa quấn quanh búi tóc, thật sự xinh đẹp đáng yêu.
Nhỏ tuổi nhất, cuộc sống xa hoa nhất, mặc dù đeo đồ trang sức đơn giản nhưng vừa nhìn đã biết giá trị xa xỉ…Ánh mắt chợt lóe lên, Chu Quân Uyên đã xác định nữ tử này chính là Tứ tiểu thư Hầu phủ Tề Hàm Thiên, bởi vậy vội cười nói: “Ta đã khỏe lên rất nhiều, đa tạ Tứ muội muội quan tâm.”
Không chút dấu vết rút cánh tay mình về, vừa cười vừa khom người làm lễ ra mắt: “Đại muội muội, Nhị muội muội, thời gian gần đây có khỏe không?”
Chỉ là nụ cười trên mặt không thay đổi nhưng trong lòng đã kêu khổ không ngừng.
Thì ra Tề Hàm Thiên cũng không phải do Ninh phu nhân sinh ra, mà là ái thiếp của Tề Hanh, Phùng di nương sinh. Năm đó do Ninh phu nhân có thai nên Chu Thái phu nhân làm chủ thu nạp Phùng di nương vào cửa làm thiếp của Tề Hanh, bởi vì tướng mạo d13nd 4n(lequy)don đẹp, làm việc dịu dàng thận trọng, từ trước đến giờ rất được Tề Hanh sủng ái, trong một tháng có hơn nửa tháng đều nghỉ ngơi ở chỗ của nàng. Lại bởi vì sinh được Tam thiếu gia Hầu phủ Tề Thiếu Hạo, Tứ cô nương Tề Hàm Thiên, vả lại hầu hạ Chu Thái phu nhân rất chu đáo, rất được Chu Thái phu nhân coi trọng, vì vậy địa vị trong phủ không tầm thường.
Nếu chỉ là như thế này, cũng còn chưa lạ, Tề Hanh vẫn chậm chạp không lập Thế tử, Tề Thiếu Hạo rất chăm chỉ đọc sách, rất được tiên sinh coi trọng, cũng rất được Tề Hanh yêu thích, kể từ đó, trong phủ Phùng di nương mơ hồ tranh đấu cùng với Ninh phu nhân.
Suy nghĩ xoay chuyển liên tục, Chu Quân Uyển thật sự hận không thể tìm một góc nào đó không có người, hung hăn tát chính mình, không, phải nói là hung hăn tát Chu Quân Uyển chân chính mấy bạt tai rồi.
Trước tiên tạm bỏ qua không nói đến Chu Thái phu nhân, chỉ nói đến Ninh phu nhân và Phùng di nương, mà Phùng di nương được Hầu gia sủng ái, thiếp thì tính là gì? Nói một cách thẳng thừng thì chẳng qua ngươi chỉ là một nô tì, nhìn dáng vẻ thân thiết của Tề Hàm Thiên, chỉ sợ là ngốc tử cũng có thể nhìn ra giao tình (tình cảm qua lại, bạn bè) của nàng và Phùng di nương rất tốt!
Rõ ràng không đi lấy lòng chủ nhân chân chính, lại qua lại thân thiết với cái đinh trong mắt của chủ nhân chân chính, nếu Chu Quân Uyển là phu nhân, cũng khó mà không hận nàng, ban đầu Ninh phu nhân sẽ bày mưu đặt kế cho Lục Vi bỏ thuốc vào thuốc dưỡng thai của nàng, về tình cũng có thể tha thứ rồi!
Sáng sớm ngày thứ hai, Chu Quân Uyển đứng dậy, tối qua Cẩm Tú trực đêm đang đợi ngoài phòng vừa nghe tiếng đi vào thì thấy nàng đã mặc áo xong, ngồi trước gương, đang chậm rãi chải mái tóc đen nhánh xinh đẹp của mình rồi.
Cẩm Tú không khỏi sợ hãi, vội vàng quỳ gối hành lễ nói: “Nhị phu nhân thức dậy hồi nào? Đều tại nô tỳ ngủ quá say, không nghe thấy Nhị phu nhân thức dậy, kính xin Nhị phu nhân thứ tội!” Đêm hôm qua Nhị gia tới nghỉ ngơi tại chỗ của Vân Cẩm, cho dù đây là do Nhị phu nhân mời Nhị gia đi, nhưng chắc chắn trong lòng của Nhị phu nhân cũng không thoải mái, cũng tại nàng không để ý, còn tưởng rằng Nhị phu nhân sẽ giống thường ngày thức dậy vào giờ này!
Thế nhưng nhìn Chu Quân Uyển lại không chút nào thấy tâm tình hay dáng vẻ không ổn, giơ tay lệnh cho Cẩm Tú đứng lên, cười nói: “Ta đang định gọi ngươi đấy, vừa khéo ngươi lại đi vào. Gọi người lấy nước nóng cho ta, mau mau hầu hạ ta rửa mặt, ta còn muốn đi thỉnh an Phu nhân, cũng không thể đi muộn được!”
Cẩm Tú nghe vậy, ngẩn ra, lúc này lại nói cà lăm: “Đi….đi thỉnh an..phu nhân? Nhị phu nhân rất ít khi đi thỉnh an Ninh phu nhân, không phải là nhiều nhất thấy phu nhân ở trong viện của Thái phu nhân mới thỉnh an hay sao?”
Nhị phu nhân rất ít khi đi thỉnh an phu nhân, không phải là nhiều nhất thấy phu nhân ở trong viện của Thái phu nhân mới thỉnh an hay sao? Lần này đến phiên Chu Quân Uyển cau mày đờ đẫn rồi.
Cuối cùng nàng cũng đã hiểu vì sao Ninh phu nhân lại chán ghét nàng như vậy rồi.
Đừng nói nàng vẫn chỉ là nhị phòng của Tề Thiếu Du, cơ bản không được coi là con dâu chân chính, mà nàng lại không phải là do Ninh phu nhân tình nguyện cưới vào cửa, coi như nàng là nữ nhi ruột thịt của Ninh phu nhân, cũng không thể không hiểu chuyện như vậy, đây là điều cơ bản nhất của một người con cần phải làm vậy mà lại chẳng muốn làm, trực tiếp đưa nhược điểm vào trong tay người ta?
Huống chi ở giữa còn có Chu Thái phu nhân, trước giờ Chu Thái phu nhân và Ninh Phu nhân ngoài bằng mặt mà trong không bằng lòng, mà trong mắt trong lòng nàng đều chỉ có Chu Thái phu nhân mà không có Ninh phu nhân. Như vậy trong mắt Ninh phu nhân, nàng hiển nhiên chính là bộ dạng ỷ vào Chu Thái phu nhân, lập tức không để nàng (Ninh phu nhân) hay bất kỳ kẻ nào vào mắt, Ninh phu nhân có thể thích nàng, đó mới là gặp quỷ!
Cẩm Tú thấy sau khi Chu Quân Uyển nghe xong những lời nàng nói, gương mặt âm tình bất định, Cẩm Tú cho là mình nói sai rồi, không khỏi kinh hoảng, thận trọng nói: “Bây giờ Nhị phu nhân không nhớ rõ những chuyện trước kia rồi. Thật ra lúc bắt đầu Nhị phu nhân cũng nói với Thái phu nhân, sau này cũng muốn qua hầu hạ phu nhân, mà phu nhân lại nói Nhị phu nhân nên hầu hạ Thái phu nhân cho tốt, đó chính là hiếu thuận lớn nhất đối với nàng (Ninh phu nhân) rồi….”
Lúc bắt đầu đã nói với Thái phu nhân muốn sau này đến hầu hạ phu nhân, Ninh phu nhân lại nói không cần, có phải thật hay không? Lúc này ngay cả chân mày của Chu Quân Uyển cũng phải chau lại một chút, lần đầu tiên đối với Chu Quân Uyển chân chính sinh ra cảm giác ‘chỉ tiếc rèn sắt không thành thép”.
Chu Quân Uyển ơi Chu Quân Uyển, cuối cùng là ngươi có biết tình cảnh của mình là gì hay không? Cho dù có Chu Thái phu nhân làm chỗ dựa, thế nhưng Chu Thái phu nhân có thể vì ngươi mà chống đỡ được mấy năm, có thể đối đãi với ngươi mấy phần thật lòng? Vừa không có người nhà mẹ đẻ, danh phận lại kém một phần, phu quân lại là kẻ hoa tâm đa tình, có mới nới cũ.
Nói khó nghe chính là nàng rơi vào hoàn cảnh mẫu tử đều mất mạng, nguyên nhân lớn nhất đương nhiên là do Ninh phu nhân, nhưng nàng ta tuyệt đối là không thể không có công!
Chỉ là hiện nay Chu Quân Uyển không có thời gian để ‘đấm ngực giậm chân’, cũng không có thời gian tiếc thương cho Chu Quân Uyển chân chính, thời giờ cũng không còn sớm, nếu nàng trì hoãn thêm nữa, muốn đi thỉnh an cũng đã muộn. Nàng đã quyết định kể từ hôm nay sẽ thay đổi tình trạng hiện tại của mình trong phủ, muốn tính toán cho tương lai, vậy phải mở đầu thật tốt!
Hít sâu một hơi, trước tiên đè nén cảm xúc trong lòng xuống, Chu Quân Uyển ra lệnh cho Cẩm Tú đưa nước nóng đền hầu hạ mình rửa mặt, lại lệnh cho Bán Hạ chải đầu cho mình, đeo trâm cài mộc mạc nhưng cũng không mất đi sự tao nhã, cũng không để ý *di ễn %da&nl@equy%don đến điểm tâm, lập tức dẫn theo Cẩm Tú, nàng ở đây đã hơn một tháng, nhưng đây là lần đầu bước ra đại viện to lớn.
Tây Trữ Hầu phủ đường đường là nhất phẩm Hầu phủ, đương triều tân quý, phủ đệ có bao nhiêu xa hoa lộng lẫy không cần phải nói.
Nhưng Chu Quân Uyển cũng không nhìn kỹ, trong lòng đều tràn đầy suy nghĩ phải làm những gì, nói những gì khi gặp Ninh phu nhân.
Cẩm Tú biết hiện tại nàng không nhớ những chuyện trước đây, lập tức đi theo nàng còn thỉnh thoảng chỉ điểm mấy câu.
Chủ tớ hai người nói chuyện qua lại, cũng không lâu lắm lập tức đến Nghi Lan Viện của Ninh phu nhân. Ngay tại cửa chạm mặt ba nữ tử, nhìn trang phục kia, không thể nghi ngờ chính là các tiểu thư của Hầu phủ.
Chu Quân Uyển đang âm thầm rầu rỉ nên không để ý đến ba vị tiểu cô tử (em gái chồng) với này mà bước qua, nàng là chủ tử nên bước qua không cần hành lễ, Cẩm Tú sau lưng nàng đã quỳ gối xuống hành lễ: “Nô tỳ thỉnh an Đại tiểu thư, Tam tiểu thư, Tứ tiểu thư!”
Người có vóc dáng nhỏ nhất nhưng cũng xinh đẹp nhất trong ba người cười hì hì tiến lên khoác tay Chu Quân Uyển, thân thiết nói: “Nhị tẩu, thân thể ngươi đã khỏe hơn chưa? Thời gian trước biết ngươi bị bệnh, ta đã muốn tới thăm ngươi, nói chuyện với ngươi, nhưng di nương sợ ta bị lây bệnh, không cho ta đi, nói là đợi Nhị tẩu khỏe lên, tới thăm ngươi lúc nào cũng được? Vì vậy ta không có đi, ngươi sẽ không trách ta chứ?”
Lại nghiêng đầu thiên chân vô tà (ngây thơ hồn nhiên) hỏi: “Tại sao hôm nay Nhị tẩu lại tới Nghi Lan Viện? Hay là phu nhân tìm ngươi có chuyện?” Bởi vì nghiêng đầu, bông tai vàng ròng hình giọt nước khảm phủy thúy rũ xuống bên cạnh má đung đưa, trâm hoa quấn quanh búi tóc, thật sự xinh đẹp đáng yêu.
Nhỏ tuổi nhất, cuộc sống xa hoa nhất, mặc dù đeo đồ trang sức đơn giản nhưng vừa nhìn đã biết giá trị xa xỉ…Ánh mắt chợt lóe lên, Chu Quân Uyên đã xác định nữ tử này chính là Tứ tiểu thư Hầu phủ Tề Hàm Thiên, bởi vậy vội cười nói: “Ta đã khỏe lên rất nhiều, đa tạ Tứ muội muội quan tâm.”
Không chút dấu vết rút cánh tay mình về, vừa cười vừa khom người làm lễ ra mắt: “Đại muội muội, Nhị muội muội, thời gian gần đây có khỏe không?”
Chỉ là nụ cười trên mặt không thay đổi nhưng trong lòng đã kêu khổ không ngừng.
Thì ra Tề Hàm Thiên cũng không phải do Ninh phu nhân sinh ra, mà là ái thiếp của Tề Hanh, Phùng di nương sinh. Năm đó do Ninh phu nhân có thai nên Chu Thái phu nhân làm chủ thu nạp Phùng di nương vào cửa làm thiếp của Tề Hanh, bởi vì tướng mạo d13nd 4n(lequy)don đẹp, làm việc dịu dàng thận trọng, từ trước đến giờ rất được Tề Hanh sủng ái, trong một tháng có hơn nửa tháng đều nghỉ ngơi ở chỗ của nàng. Lại bởi vì sinh được Tam thiếu gia Hầu phủ Tề Thiếu Hạo, Tứ cô nương Tề Hàm Thiên, vả lại hầu hạ Chu Thái phu nhân rất chu đáo, rất được Chu Thái phu nhân coi trọng, vì vậy địa vị trong phủ không tầm thường.
Nếu chỉ là như thế này, cũng còn chưa lạ, Tề Hanh vẫn chậm chạp không lập Thế tử, Tề Thiếu Hạo rất chăm chỉ đọc sách, rất được tiên sinh coi trọng, cũng rất được Tề Hanh yêu thích, kể từ đó, trong phủ Phùng di nương mơ hồ tranh đấu cùng với Ninh phu nhân.
Suy nghĩ xoay chuyển liên tục, Chu Quân Uyển thật sự hận không thể tìm một góc nào đó không có người, hung hăn tát chính mình, không, phải nói là hung hăn tát Chu Quân Uyển chân chính mấy bạt tai rồi.
Trước tiên tạm bỏ qua không nói đến Chu Thái phu nhân, chỉ nói đến Ninh phu nhân và Phùng di nương, mà Phùng di nương được Hầu gia sủng ái, thiếp thì tính là gì? Nói một cách thẳng thừng thì chẳng qua ngươi chỉ là một nô tì, nhìn dáng vẻ thân thiết của Tề Hàm Thiên, chỉ sợ là ngốc tử cũng có thể nhìn ra giao tình (tình cảm qua lại, bạn bè) của nàng và Phùng di nương rất tốt!
Rõ ràng không đi lấy lòng chủ nhân chân chính, lại qua lại thân thiết với cái đinh trong mắt của chủ nhân chân chính, nếu Chu Quân Uyển là phu nhân, cũng khó mà không hận nàng, ban đầu Ninh phu nhân sẽ bày mưu đặt kế cho Lục Vi bỏ thuốc vào thuốc dưỡng thai của nàng, về tình cũng có thể tha thứ rồi!
Danh sách chương