Vì thế khi ông ta đưa ra tất cả chứng cứ, mọi người ở đây gần như đều cảm thấy Cố Tích Cửu chính là hung thủ.

Cho dù nàng không phải là hung thủ, linh sủng đại ngao của nàng cũng là hung thủ ——

Sau khi đưa ra toàn bộ chứng cứ, Cổ Tàn Mặc đưa ra kết luận cuối cùng: "Thánh tôn, không phải Tàn Mặc cố ý gây khó xử với Cố cô nương, chứng cứ thật sự vô cùng xác thực. Các học sinh trong Thiên Tụ Đường đều là những người ưu tú cực kỳ hiếm có trên đại lục này, hiện giờ bị giết như vậy, Tàn Mặc thân là Đường chủ tất nhiên phải điều tra chuyện này, đưa ra một lời giải thích đối với người nhà của người chết. Vì vậy mới quyết định giam giữ Cố Tích Cửu......"

Ông ta sớm đã có chuẩn bị, thậm chí gọi ngỗ tác của Thiên Tụ Đường lên báo cáo nghiệm thi, cùng với da thịt của hai đệ tử được lấy ra ở trên vỏ ngao, chứng minh hai đệ tử kia thật sự đã bị vỏ ngao kẹp chết.

Thế giới này khác với thời cổ đại thuần tuý, có một số kỹ thuật rất tiên tiến, ví dụ như có thể kiểm tra tóc và da của người đã chết, thậm chí là vết máu của hai đệ tử ở trên vỏ ngao......

Đương nhiên, Cổ Tàn Mặc cũng đưa ra những vật đã lục soát được ở trên người Cố Tích Cửu, trong đó cũng có lưu thanh phù.

Ngài ra còn có một số thứ linh tinh khó hiểu. Ví dụ như dụng cụ dịch dung, ví dụ như độc dược......

Cố Tích Cửu đã bị bọn họ xem là thủ phạm, vì thế tất cả những thứ ở trên người nàng đều bị tịch thu, cho dù chúng không liên quan tới vụ án.

Trên người Cố Tích Cửu chỉ còn lại chiếc vòng tay đen nhánh, nếu như không phải vòng tay kia bất luận làm thế nào cũng không thể tháo ra được, chỉ sợ nó cũng đã bị tịch thu.

Thánh tôn yên lặng lắng nghe Cổ Tàn Mặc nói xong toàn bộ, liếc mắt nhìn Cố Tích Cửu một cái: "Những chứng cứ này thật sự bất lợi với ngươi, ngươi có gì để nói?"

Vì thế, Cố Tích Cửu lại nói hết mọi chuyện xảy ra đêm đó một lần.

Nói xong nàng cũng cảm thấy thấp thỏm, chứng cứ thật sự quá bất lợi đối với nàng!

Trong khi thánh tôn là người đại công vô tư, hắn sẽ tin nàng sao? Rốt cuộc nàng chỉ từng gặp hắn một lần ở trong mộng, hơn nữa đó là sau khi nàng nói rằng nàng là môn nhân thánh tôn......

Thánh tôn chính là vị thần trong truyền thuyết đối với nàng, một vị thần không thể đoán được.

Nàng nhớ lại những hành động của mình trong quá khứ, dường như không để lại ấn tượng tốt đẹp nào với thánh tôn, chắc chắn hắn sẽ cảm thấy nàng thích nói dối ——

Mặc dù lúc trước nàng nói dối là phán đoán của Đế Phất Y, nhưng nàng cũng không phủ nhận.

Có lẽ thánh tôn cảm thấy ván đã đóng thuyền. Rốt cuộc, lúc đó đã bị truyền đi khắp toàn bộ đại lục, vì thế hắn đành chấp nhận. Sau đó hắn cảm thấy môn nhân như nàng không thể quá yếu kém, vì thế đưa cho nàng một quyển sách từ trong mộng ——

Sự tương tác giữa nàng và thánh tôn chỉ có một giấc mộng kia mà thôi.

Lần này là lần thứ hai, nhưng nàng lại trở thành nghi phạm......

Nàng rất cảm kích khi thánh tôn mang nàng ra khỏi phòng giam. Tuy nhiên, nàng nghĩ chỉ có một lý do đằng sau đó, chính là danh tiếng môn nhân thánh tôn của nàng nếu cứ như vậy bị người khi dễ, thánh tôn đại nhân cũng rất mất mặt, vì thế hắn tất nhiên muốn tham gia vào.

Đối với chuyện hắn ôm nàng ra ngoài ——

Lúc ấy nàng ở trong trạng thái nửa hôn mê, tất nhiên bản thân không thể đi lại.

Mặt khác, mọi người tới đó lúc ấy đều là nam nhân, nếu để nam nhân khác ôm nữ môn nhân thánh tôn sẽ không thích hợp?

Hơn nữa tuổi của thánh tôn như thế, cho dù ôm nữ đồ đệ vị thành niên cũng chỉ giống như gia gia ôm cháu gái, có lẽ không ai cảm thấy không ổn.

Vì thế lúc này Cố Tích Cửu cảm thấy mình định vị rất chính xác, đó chính là môn đồ của thánh tôn, còn được sự công nhận bất lực của thánh tôn.

Nàng nói xong những chuyện xảy ra đêm đó, sau đó ngẩng đầu nín thở nhìn thánh tôn, chờ đợi sự phán xét của hắn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện