Edit & Dịch: Emily Ton.

Dung Già La tay cầm chén trà khựng lại, giơ tay tiếp nhận hạc giấy. Hạc giấy tựa hồ được gấp lại theo một phương pháp đặc biệt, một khi mở ra sẽ lưu lại dấu vết, đây là tránh cho người truyền tin nhìn lén.

Dung Già La cũng rất khéo tay, rất nhanh đã mở hạc giấy ra, đợi đến khi nhìn thấy rõ chữ ở mặt trên, ngón tay hắn đột nhiên nắm chặt! Phía trên chỉ có hai câu, lại giống như sấm sét bổ vào trong lòng Dung Già La: "Bệnh kín của điện hạ là do kỳ độc gây ra. Thỉnh tìm người đấu giá lắc tay kia giúp ta, tự ta sẽ ra tay giải độc giúp điện hạ."

Một vài năm trước, trên người Dung Già La bỗng nhiên được chuẩn đoán là mắc bệnh kín. Bất cứ lúc nào hắn luyện công, toàn thân sẽ đau đớn vô cùng, kỳ kinh bát mạch giống như muốn nổ tung, chỉ cần hắn ngừng luyện công thì lại không có việc gì.

Hắn đang trong giai đoạn luyện công lên cấp, cần phải tu luyện thường xuyên, nếu không thì công lực không những không tăng, ngược lại còn bị giảm xuống.

Hiện tại hắn sở dĩ còn có thể ngồi yên ổn vị trí Thái Tử này, chỉ bởi vì hắn là thiên tài đệ nhất của Thiên Tinh quốc.

Nếu như để người biết rằng linh lực của hắn đang liên tục giảm xuống, sợ rằng hắn sẽ lập tức bị phế bỏ. Lúc đó chỉ sợ mệnh cũng giữ không được.

Mấy năm nay hắn vẫn luôn âm thầm tìm thầy trị bệnh, cũng từng tìm vô số thần y, nhưng không có một người có thể nhìn ra rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra với hắn.

Bọn họ thậm chí không nhìn ra trong người hắn có bệnh.

Không nghĩ tới nơi này, Cố Tích Cửu ở khoảng cách xa như vậy cũng có thể nhìn ra bệnh kín của hắn......

Ngón tay hắn hơi run, nhưng vẫn có thể giữ vững bình tĩnh. Đầu ngón tay bắn ra, hạc giấy kia lập tức hoá thành tro bụi ở trong lòng bàn tay hắn, sau đó nhẹ giọng phân phó hộ vệ bên người: "Bất kể giá nào, tìm người mua lắc tay phía dưới cho ta, sau đó đưa tới đây cho bổn cung."

Hộ vệ "Vâng" một tiếng, bước nhanh đi ra ngoài.

Dung Già La suy nghĩ một chút, mở miệng nói với tiểu đồng đang chờ ở nơi đó: "Thỉnh vị công tử kia tới nơi này."

Tiểu đồng kia là người chân cẳng nhanh nhẹn, một lát sau đã bước nhanh trở về, quỳ gối trước mặt hắn hồi báo: "Điện hạ, vị công tử kia đã rời đi, nhưng đã để lại cho ngài một con hạc giấy ở trên bàn." Hắn dùng hai tay dâng lên hạc giấy trong lòng bàn tay.

Trong lòng Dung Già La trầm xuống, tiếp nhận hạc giấy kia, mở ra nhìn lên, chỉ có mấy chữ: "Buổi tối ngày mai, gặp ngươi ở thư phòng quý phủ." Nét chữ mạnh mẽ, tựa như muốn rách cả giấy, đúng là cùng một nét chữ với hạc giấy lúc trước.

Sắc mặt Dung Già La khẽ biến, lập tức đứng lên và phân phó những hộ vệ khác bên người, để bọn họ lập tức đi tìm Cố Tích Cửu vừa mới rời đi, âm thầm bảo vệ "hắn". Nhân tiện điều tra một chút, "hắn" rốt cuộc là đến từ nơi nào.

Hắn biết rõ tính tình của Tứ hoàng đệ, chỉ sợ đã động sát khí đối Cố Tích Cửu. Chỉ cần Cố Tích Cửu vừa ra khỏi đại môn nhà đấu giá, lập tức sẽ bị thủ hạ Dung Sở phục kích......

Người này là hy vọng chữa khỏi bệnh kín của hắn, tuyệt đối không thể có sơ xuất!

Hắn vừa rồi để đồng tử đi mời Cố Tích Cửu qua đây, thật ra cũng là có ý này, muốn bảo hộ "hắn" ở bên người mình, nhưng không nghĩ rằng đối phương đã rời đi......

Thời gian chậm rãi trôi qua. Vòng đeo tay cũng được đấu giá thành công và gửi đến tay hắn. Hắn thưởng thức trong tay một lúc lâu, cũng không nhìn ra vòng tay này có gì đặc biệt.

Sau thời gian một nén nhang, một tên thị vệ hắn phái ra ngoài cuối cùng trở về, đầy mặt xấu hổ bẩm báo:" Điện hạ, thuộc hạ vô năng, không tìm được vị công tử kia."

Sắc mặt Dung Già La biến đổi, bỗng nhiên đứng lên: "Sao lại như thế?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện