"Suy nghĩ rất tốt! Nàng đã lập tức nói với con sau khi thực hiện nó? Nếu không sao con có thể kịp thời tới bắt gian trên giường? Sao có thể kịp thời đâm lao thì phải theo lao?" Nhạc Hiên Đế không dễ bị lừa.
Quý Vân Hạo không dám phản bác: "Hài nhi đã biết sai rồi...... vì vậy hài nhi mới muốn bồi thường cho nàng......"
Sau một lúc lâu Nhạc Hiên Đế vẫn không nói gì, đột nhiên hỏi một câu: "Vậy chuyện gì đã xảy ra với Lý tam lang? Không phải đó là loại phong lưu hay sao? Vì sao không thể chạm được vào nàng?"
"Sau khi xong việc hài nhi cũng âm thầm điều tra qua, hắn ta xác thật rất phong lưu, theo lý Ninh Tuyết Mạch không thể trốn thoát. Nhưng theo như hắn ta nói, đêm đó hắn ta cũng có chút choáng váng, nhìn thấy bên người có nữ hài tử thì ham muốn bùng cháy. Nhưng sau đó không hiểu sao, hắn ta hôn mê bất tỉnh một cách khó hiểu, hắn ta chỉ tỉnh lại khi con phá cửa tiến vào --"
Tâm niệm của Nhạc Hiên Đế vừa động, Lý tam lang tuyệt đối sẽ không ngất xỉu một cách khó hiểu, chẳng lẽ có người âm thầm bảo vệ Ninh Tuyết Mạch? Nhưng ai sẽ bảo vệ nàng đây?
Nếu như người nọ thật sự đang bảo vệ nàng, chắc hẳn không nên để nàng bị bêu xấu ở trên quảng trường như vậy?
Trong đầu Nhạc Hiên Đế đột nhiên nhớ tới Tĩnh Viễn hầu, trong lòng nhảy dựng, chẳng lẽ linh hồn ông ta bất diệt, đang âm thầm bảo vệ nữ nhi của mình?
Nhạc Hiên Đế càng nghĩ càng cảm thấy rất có khả năng này, khi nhớ tới Ninh phu nhân trong mộng đầu tóc tán loạn muốn tìm cách tiếp cận mình, Nhạc Hiên Đế đột nhiên rùng mình một cái!
Dù sao Ninh Tuyết Mạch đã chết, sẽ không thể vấy bẩn thanh danh nhi tử ưu tú nhất của mình, có lẽ ông nên khôi phục lại sự trong sạch và danh dự cho nàng?
Khi Nhạc Hiên Đế còn đang cân nhắc, bên ngoài có người tiến vào bẩm báo, Thái tử điện hạ và Hồ nguyên soái cầu kiến.
Đôi mắt Nhạc Hiên Đế chợt lóe, nên tới đều đã tới --
Quý Vân Hoàng và Hồ tướng quân cùng nhau tiến vào, bên người Quý Vân Hoàng còn có một đồng tử đi theo.
Quý Vân Hoàng thỉnh thoảng vẫn dẫn theo người khi tới gặp hoàng đế, hơn nữa cũng được Nhạc Hiên Đế cho phép, vì vậy không có người nào chú ý tới tên đồng tử.
Hồ tướng quân tất nhiên tới tìm kiếm công lý cho nữ nhi chết bất đắc kỳ tử của mình, vừa tiến vào đã khóc lóc thảm thiết, cầu xin hoàng đế giải oan cho nữ nhi của mình......
Nhạc Hiên Đế âm thầm liếc mắt nhìn Quý Vân Hoàng một cái, Quý Vân Hoàng đứng ở nơi đó không có biểu tình gì, không có ý định hưng sư vấn tội với ông --
Nhạc Hiên Đế âm thầm thở dài một hơi. Nói thật, đối với nhi tử này, trong lòng ông luôn có chút kiêng kị không thể giải thích.
Từ trên án thư, Nhạc Hiên Đế lấy ra lời khai và bản di thư sợ tội tự sát của "Ninh Tuyết Mạch", đưa cho Hồ tướng quân.
Hồ tướng quân nhanh chóng nhìn lướt qua, quỳ sát đất bi phẫn, thỉnh cầu Nhạc Hiên Đế nghiêm trị hung thủ, báo thù cho tiểu nữ.
Nhạc Hiên Đế chờ ông ta nói xong, nhẹ nhàng mở miệng: "Ninh Tuyết Mạch hại Hồ tiểu thư đúng là có tội, nhưng trước đó nữ nhi ngươi cũng hãm hại Ninh Tuyết Mạch, xem như hoà nhau. Hiện giờ Ninh Tuyết Mạch đã tự sát tạ tội, việc này hãy kết thúc ở đây đi!"
Hồ tướng quân không phục: "Bệ hạ, tiểu nữ dịu dàng hiền đức, khi nào từng hãm hại Ninh Tuyết Mạch?"
Nhạc Hiên Đế ném cho hắn mấy bản thú tội: "Hồ ái khanh, tự mình cầm xem đi!"
Sau đó Nhạc Hiên Đế nói thêm một câu: "Bởi vì việc này Đế Tôn cũng nhúng tay vào, vì thế trẫm đã tra xét rõ ràng."
Những lời thú tội kia được viết bởi thị vệ do Hồ Điệp Thường âm thầm phái đi gây mê Ninh Tuyết Mạch. Bọn họ đã viết ra Hồ Điệp Thường phân phó bọn họ như thế nào, trả thù lao cho bọn họ như thế nào cũng được viết rất rành mạch, rõ ràng......
Dù sao Hồ Điệp Thường chỉ là một thiếu nữ không từng trải, do đó kế hoạch của nàng ta không thoát khỏi thiếu sót. Nếu không ai truy cứu thì sẽ không sao, nhưng chỉ cần người có tâm chân chính điều tra, chắc chắn có thể khám phá ra âm mưu của nàng ta......
Hơn nữa, Đại Lý Tự Khanh là cao thủ phá án nổi danh, chỉ cần hắn dẫn người đi điều tra, tất nhiên có thể điều tra ra manh mối.
Hồ tướng quân còn muốn giải vây cho nữ nhi nhà mình?
Quý Vân Hạo không dám phản bác: "Hài nhi đã biết sai rồi...... vì vậy hài nhi mới muốn bồi thường cho nàng......"
Sau một lúc lâu Nhạc Hiên Đế vẫn không nói gì, đột nhiên hỏi một câu: "Vậy chuyện gì đã xảy ra với Lý tam lang? Không phải đó là loại phong lưu hay sao? Vì sao không thể chạm được vào nàng?"
"Sau khi xong việc hài nhi cũng âm thầm điều tra qua, hắn ta xác thật rất phong lưu, theo lý Ninh Tuyết Mạch không thể trốn thoát. Nhưng theo như hắn ta nói, đêm đó hắn ta cũng có chút choáng váng, nhìn thấy bên người có nữ hài tử thì ham muốn bùng cháy. Nhưng sau đó không hiểu sao, hắn ta hôn mê bất tỉnh một cách khó hiểu, hắn ta chỉ tỉnh lại khi con phá cửa tiến vào --"
Tâm niệm của Nhạc Hiên Đế vừa động, Lý tam lang tuyệt đối sẽ không ngất xỉu một cách khó hiểu, chẳng lẽ có người âm thầm bảo vệ Ninh Tuyết Mạch? Nhưng ai sẽ bảo vệ nàng đây?
Nếu như người nọ thật sự đang bảo vệ nàng, chắc hẳn không nên để nàng bị bêu xấu ở trên quảng trường như vậy?
Trong đầu Nhạc Hiên Đế đột nhiên nhớ tới Tĩnh Viễn hầu, trong lòng nhảy dựng, chẳng lẽ linh hồn ông ta bất diệt, đang âm thầm bảo vệ nữ nhi của mình?
Nhạc Hiên Đế càng nghĩ càng cảm thấy rất có khả năng này, khi nhớ tới Ninh phu nhân trong mộng đầu tóc tán loạn muốn tìm cách tiếp cận mình, Nhạc Hiên Đế đột nhiên rùng mình một cái!
Dù sao Ninh Tuyết Mạch đã chết, sẽ không thể vấy bẩn thanh danh nhi tử ưu tú nhất của mình, có lẽ ông nên khôi phục lại sự trong sạch và danh dự cho nàng?
Khi Nhạc Hiên Đế còn đang cân nhắc, bên ngoài có người tiến vào bẩm báo, Thái tử điện hạ và Hồ nguyên soái cầu kiến.
Đôi mắt Nhạc Hiên Đế chợt lóe, nên tới đều đã tới --
Quý Vân Hoàng và Hồ tướng quân cùng nhau tiến vào, bên người Quý Vân Hoàng còn có một đồng tử đi theo.
Quý Vân Hoàng thỉnh thoảng vẫn dẫn theo người khi tới gặp hoàng đế, hơn nữa cũng được Nhạc Hiên Đế cho phép, vì vậy không có người nào chú ý tới tên đồng tử.
Hồ tướng quân tất nhiên tới tìm kiếm công lý cho nữ nhi chết bất đắc kỳ tử của mình, vừa tiến vào đã khóc lóc thảm thiết, cầu xin hoàng đế giải oan cho nữ nhi của mình......
Nhạc Hiên Đế âm thầm liếc mắt nhìn Quý Vân Hoàng một cái, Quý Vân Hoàng đứng ở nơi đó không có biểu tình gì, không có ý định hưng sư vấn tội với ông --
Nhạc Hiên Đế âm thầm thở dài một hơi. Nói thật, đối với nhi tử này, trong lòng ông luôn có chút kiêng kị không thể giải thích.
Từ trên án thư, Nhạc Hiên Đế lấy ra lời khai và bản di thư sợ tội tự sát của "Ninh Tuyết Mạch", đưa cho Hồ tướng quân.
Hồ tướng quân nhanh chóng nhìn lướt qua, quỳ sát đất bi phẫn, thỉnh cầu Nhạc Hiên Đế nghiêm trị hung thủ, báo thù cho tiểu nữ.
Nhạc Hiên Đế chờ ông ta nói xong, nhẹ nhàng mở miệng: "Ninh Tuyết Mạch hại Hồ tiểu thư đúng là có tội, nhưng trước đó nữ nhi ngươi cũng hãm hại Ninh Tuyết Mạch, xem như hoà nhau. Hiện giờ Ninh Tuyết Mạch đã tự sát tạ tội, việc này hãy kết thúc ở đây đi!"
Hồ tướng quân không phục: "Bệ hạ, tiểu nữ dịu dàng hiền đức, khi nào từng hãm hại Ninh Tuyết Mạch?"
Nhạc Hiên Đế ném cho hắn mấy bản thú tội: "Hồ ái khanh, tự mình cầm xem đi!"
Sau đó Nhạc Hiên Đế nói thêm một câu: "Bởi vì việc này Đế Tôn cũng nhúng tay vào, vì thế trẫm đã tra xét rõ ràng."
Những lời thú tội kia được viết bởi thị vệ do Hồ Điệp Thường âm thầm phái đi gây mê Ninh Tuyết Mạch. Bọn họ đã viết ra Hồ Điệp Thường phân phó bọn họ như thế nào, trả thù lao cho bọn họ như thế nào cũng được viết rất rành mạch, rõ ràng......
Dù sao Hồ Điệp Thường chỉ là một thiếu nữ không từng trải, do đó kế hoạch của nàng ta không thoát khỏi thiếu sót. Nếu không ai truy cứu thì sẽ không sao, nhưng chỉ cần người có tâm chân chính điều tra, chắc chắn có thể khám phá ra âm mưu của nàng ta......
Hơn nữa, Đại Lý Tự Khanh là cao thủ phá án nổi danh, chỉ cần hắn dẫn người đi điều tra, tất nhiên có thể điều tra ra manh mối.
Hồ tướng quân còn muốn giải vây cho nữ nhi nhà mình?
Danh sách chương