Editor: Quỳnh Nguyễn Tô Kiều Kiều ngừng lại đáy lòng đắc ý, nhất thời trong cơn giận dữ, răng nanh cô ta bắt đầu ngứa.

Cô ta tự cho là toàn bộ lực sát thương đầy đủ, nhưng đụng phải Cố Lan San, giống như là đụng phải bông mềm, căn bản không làm ra bất cứ hiệu quả nào.

Một người tìm một người gây chuyện, chỉ có người không hiểu rõ người nào gây sự người nào mới có phản ứng tiếp tục trợ giúp kéo dài thời gian đem chuyện càng ầm ĩ lớn! Nhưng mà, Cố Lan San chế giễu!

Một chút phản ứng cũng không cho cô ta!

Xoay người liền rời đi bỏ mặc cô ta.

Thật ra Tô Kiều Kiều rất muốn đánh Cố Lan San hai cái tát, nhưng mà cô ta cũng không thể không có lý do chính đáng liền trực tiếp đi lên đánh người, dù sao cô ta là thiên hậu, nhân vật của công chúng, vẫn là bận tâm hình tượng!

Cho nên, cô ta làm như vậy, cũng chỉ muốn làm Cố Lan San nóng nảy.

Cô ta với Cố Lan San không quen, thậm chí cô ta căn bản cũng không biết phóng viên nhỏ bé bộ dáng đẹp mắt đứng ở trước mặt mình này, chính là Cố Lan San mà cô ta trăm phương ngàn kế muốn gặp, cô ta chỉ loáng thoáng nhớ kỹ tính cách hung hăng của cô, cho nên, cô ta cảm thấy cô vẫn là như cũ!

Thậm chí ở trong đầu cô ta, suy nghĩ rất nhiều tình huống Cố Lan San đánh trả.

Đến nỗi, cô ta làm tốt công tác phòng bị cô sẽ cho cô ta hai cái tát!

Ai biết cô thế nhưng hoàn toàn không có dựa theo phương thức cũ trong quá khứ mà cô ta nghĩ, chỉ nói một câu “Nhàm chán” liền xoay người trực tiếp rời đi.

Tô Kiều Kiều làm sao có thể bỏ qua cho Cố Lan San, một giây sau cô ta liền trực tiếp bắt được cổ tay Cố Lan San, “ Tôi nói, cô chỉ là một phóng viên nhỏ, làm sao đến nơi này? Có phải hay không viết chuyện xấu về chúng tôi?”

Cố Lan San khinh thường lườm Tô Kiều Kiều một cái, thuận tiện nhìn thoáng qua cái tay nắm cổ tay mình, đáy mắt loé lên một chút mất hứng!

Giờ khắc này Tô Kiều Kiều cùng Cố Lan San đã sớm là tiêu điểm của bữa tiệc, Lưu tổng tổ chức bữa tiệc lần này đã đi tới, nhìn thấy Tô Kiều Kiều, trên mặt lập tức đầy tươi cười ân cần cùng lấy lòng: “Kiều Kiều, chuyện này tới cùng là làm sao vậy?”

Tô Kiều Kiều nghĩ thầm rằng, ông ta tới vừa đúng lúc!

Liền trực tiếp nâng cằm Cố Lan San, khóe môi hàm chứa tươi cười, lời nói lại mang theo vài phần khinh thường: “Lưu tổng, lần này gặp gỡ, loại người nào cũng có thể tùy tiện đến?”

“Một cái phóng viên nho nhỏ, cũng có thể trà trộn đi vào, không biết bữa tiệc lần này của Lưu tổng cuối cùng là tiêu chuẩn như thế nào?”

Dung mạo Cố Lan San chưa bao giờ công khai qua, cho nên, vị Lưu tổng này cũng không biết.

Nhưng là yến hội này là ông ta mở, mời những người càng có thân phận, liền đại biểu cho thân phận của hắn càng lớn!

Cho nên, hiện tại nghe được Tô Kiều Kiều nói như vậy, lại nhìn thấy váy hai người giống nhau như đúc, vì thế đáy lòng cho rằng Tô Kiều Kiều là vì nhằm vào cái váy, nhưng mà vẫn hỏi tượng trưng Cố Lan San một câu: “Vị tiểu thư này, xin hỏi cô có thể hay không lấy thiếp mời ra cho mọi người xem một chút?”

Đương nhiên không có khả năng!

Thiếp mời này là Triệu Lỵ!

Triệu Lỵ thiết kế trang phục cực kỳ nhiều minh tinh cũng đến mua, hơn nữa gia đình của cô ấy bối cảnh cũng là xuất thân từ quân khu, từ nhỏ xen lẫn trong vòng xã giao, sợ là không ít người ở đây quen biết cô ấy!

Cô nếu như lấy ra, vậy thì thật sự mất mặt rồi!

Tô Kiều Kiều nhìn thấy Cố Lan San im lặng không hé răng, liền đem lời Lưu tổng nói vừa rồi, gằn từng chữ lặp lại một lần: “ Cô không có nghe thấy lời Lưu tổng nói sao? Không phải bảo cô đem thiếp mời lấy ra sao?”

Cố Lan San ghét nhất bị người khác dùng loại giọng điệu vênh váo tự đắc này nói chuyện với cô.....
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện