Cụ thể đêm đó đã xảy ra chuyện gì thì không ai biết, nhưng cuối cùng ba tên lưu manh đó đều bị kéo ra khỏi nhà, nằm trần trụi giữa thôn, máu thịt bầy nhầy, mùi máu tươi cực kì tanh tưởi, khiến người ta nhìn thôi đã thấy mắc ói.
Vương Tĩnh Tĩnh ói thật, cô ta nhớ đến cảnh Điền Điềm bị chặt xác ăn thịt, ngồi xổm ở trong góc ói cả mật xanh mật vàng.
Biểu cảm của những thôn dân khác cũng chẳng khá khẩm gì cho cam, hôm qua hờ hững nhìn Vương Tĩnh Tĩnh gào thét, hôm nay thấy kẻ chết không phải người từ bên ngoài mà là người thôn mình, ai cũng bàng hoàng hoẳng hốt, như thể kẻ chết là ông dượng nhà mình ấy.
Khương Hề thì khác, ít nhất nhìn bề ngoài thì cậu rất bình tĩnh, cùng Úy Lam cẩn thận quan sát thi thể.
Biểu cảm của người chết cực kì vặn vẹo, dường như trước khi chết đã phải chịu sự đau đớn và kinh hãi tột độ, trừ việc trên thân thể bị gặm cắn nghiêm trọng, nửa người dưới càng bầy nhầy không đỡ nổi, hai người trong đó thì không còn cây hàng nữa, kẻ còn lại.. Lỗ hậu bị rách toạc nghiêm trọng, trên cơ bản là đã chẳng thể nhìn ra hình dáng ban đầu, chỉ còn lại một cái lỗ lớn then ngòm.
Khương Hề không khỏi cảm thấy ớn lạnh, rùng mình một cái, tay không tự chủ được duỗi ra che lại sau mông, kết quả phát hiện ánh mắt Úy Lam không biết đã chuyển lên người mình từ khi nào, gương mặt cậu bỗng ửng đỏ, cúi đầu xuống, sau đó lại thẹn quá hóa giận ngẩng đầu lên nhìn trừng trừng người đàn ông một cách hung dữ.
Úy Lam: "..."
Anh chỉ là tương đối mẫn cảm mà thôi, Khương Hề cách anh rất gần, nhất cử nhất động đều có thể phát hiện, ai biết bỗng dưng người kia lại tự xoa mông mình, Úy Lam còn tưởng rằng xảy ra chuyện gì, tự nhiên giương mắt nhìn qua.
Thế là diễn ra một màn xấu hổ như trên.
Thi thể chắc chắn sẽ có người đến thu dọn, Khương Hề xoay người rời khỏi hiện trường, muốn đi tới chỗ tên điên mà lúc trước Viên Bưu từng nhắc đến để xem thử, kết quả liền nghe thấy ven đường có hai người đang trò chuyện, trong đó có một quả phụ nhổ nước miếng xuống đất: "Trước đây gã thích xoạc mông người khác, giờ thì gặp báo ứng nè, còn hai thằng kia nữa, cũng thường xuyên tai họa cô gái trong thôn, chết cũng đáng đời."
Sau đó một bà thím khác vội vàng bảo dì ta đừng nói nữa, người chết kiểu như vậy, không biết có biến thành thứ dơ bẩn gì không nữa.
Khương Hề nghe cuộc đối thoại như thế, trầm mặc thật lâu, cho nên ba tên lưu manh chết chưa hết tội? Xem ra phải mau chóng đi một chuyến đến chỗ bà cụ kia, nhưng nay đã sắp tới chỗ tên điên, cứ xem tình huống ở đây trước hẵng tính.
Tên điên là người duy nhất trong thôn không có con rối, Khương Hề suy đoán có thể là hắn có khuynh hướng bạo lực gì đó? Ban ngày nếu như không cẩn thận ra tay với con rối, thì buổi tối sẽ bị chém chết, cho nên mới không trang bị con rối nhỉ?
Rốt cuộc tên điên có nhà, hắn từ nhỏ được đưa ra ngoài học tập, tốt nghiệp đại học mới trở về, cho thấy cha mẹ hắn rất coi trọng việc giáo dục hắn, cho dù điên rồi, cũng cực kì yêu thương hắn, ăn mặc này nọ đều chăm lo gọn gàng ngăn nắp.
Về chuyện con rối người dân trong thôn chắc chắn biết chút gì đấy, cha mẹ tên điên kia vì bảo vệ sự an toàn của hắn, chắc chắn đã để hắn cách xa con rối.
Khương Hề tương đối may mắn, cha mẹ tên điên kia nhân lúc trời còn chưa nắng gắt, đã ra cửa đi làm, nay không ai ngăn cản cậu tìm hiểu tin tức.
Tên điên đang ngồi xổm trước cửa, hình như đang đếm kiến? Sau khi Khương Hề tới gần, liền nghe được hắn đang lẩm bẩm: "Một con quỷ, hai con quỷ, ba con quỷ.."
"..."
Khương Hề đúng thật cạn lời luôn, cúi đầu chào hỏi hắn một tiếng: "Chào anh."
Tên điên ngẩng đầu lên, nhìn ' tiên nữ ' ngược sáng đi đến, sững sờ ở tại chỗ, nửa ngày không thốt nên lời.
Khương Hề tiếp tục mở miệng nói: "Tôi tới thôn này du lịch, trong thôn các anh có chỗ nào vui chơi không?"
Vẻ mặt Tên điên bỗng trở nên hung dữ, thấp giọng quát: "Chạy!"
Khương Hề sợ hắn động thủ, lập tức phòng bị: "Cái gì?"
Ngay sau đó, tên điên quả nhiên đánh về phía cậu, trong miệng còn kêu: "Chạy! Chạy ra thôn! Đi mau.."
Khương Hề xác thực làm theo lời hắn xoay người chạy đi, tốc độ cũng không mau, cậu phát hiện tên điên này cũng không phải thật sự muốn động thủ, vẻ hung ác trong mắt đều là giả dối, thuần túy chỉ là muốn đuổi mình đi mà thôi.
Kết hợp với việc đối phương bảo mình chạy khỏi thôn, Khương Hề không thể không hoài nghi, hắn thật sự biết rất nhiều chuyện trong thôn, hơn nữa muốn cứu mình.
Đôi giày cao gót lúc trước Khương Hề đã quẳng đi, giờ đang mang dép bệt tìm đại ở chỗ trọ, loại dép lộ hết cả đầu ngón chân ấy, không chú ý liền sẽ vấp phải mấy cục đá nhọn.
Trong khoảnh khắc ấy, cậu dường như muốn thăng luôn.
Khương Hề lập tức nâng lên ngón chân bị vấp đá ấy, miệng vừa kêu la thảm thiết vừa thổi, quay đầu nhìn lại thấy tên điên đang ứng im cách đấy không xa, đúng lúc cậu có thể đứng dựa tường nghỉ ngơi một chút.
Trên đời này không thiếu gì người yêu thích sắp đẹp, đặc biệt là mấy đứa đang tuổi sung sức, Khương Hề phát hiện thái độ hắn đối xử với mình khác biệt rõ rệt.
Hơn nữa điều quan trọng là, ánh mắt tên điên kia cực kì minh mẫn, cho dù hành vi có hơi điên điên khùng khùng, cũng không ngăn được Khương Hề nhìn thấu bản chất của hắn, đầu óc người kia tuyệt đối không có vấn đề gì, là đang giả điên.
Khương Hề nghiêng người, thay đổi tư thế đứng trông quyến rũ, tỏ vẻ đáng thương nhìn người phía xa kia: "Chân tôi đau quá, không thể đi được, giúp tôi được không?"
Tên điên cực kì do dự, thấy xung quanh không có ai, bèn đi về phía Khương Hề, nhưng vẫn bảo trì khoảng cách với cậu, nhỏ giọng nói: "Cô đi nhanh đi, thôn này khắp nơi đều là quái vật, sẽ ăn thịt người."
Khương Hề vui vẻ trong lòng, phúc lợi của việc giả gái tốt quá thể, chỉ cần đẹp, làm gì cũng thuận lợi.
Cậu ra vẻ kinh ngạc che miệng lại: "Cái gì? Anh nói thật ư? Có thể nói chi tiết hơn được không?"
Tên điên rất chần chừ, chậm rãi lui về phía sau một bước, dường như muốn chạy đi.
Vậy sao được, Khương Hề ra vẻ õng ẹo, cố gắng nói năng mềm mỏng hơn chút: "Lúc trước người đi chung với tôi cũng bảo anh ta nhìn thất quỷ, tôi rất sợ hãi, anh có thể nói tôi nghe một chút được không? Làm ơn ~"
Cách đó không xa Úy Lam vừa mới đi tới: "..."
Bước chân sượng lại, đơ tại chỗ.
Nếu Khương Hề thật sự là một cô em mềm mại thì còn đỡ, nhưng cậu không phải, người đàn ông tận mắt nhìn thấy, vừa có ngực lại có hầu kết, đúng thật kì lạ, hầu kết quá nhỏ trông vẫn còn ổn, điều kì lạ là vóc dáng cậu cũng phải 1m8, nói không chừng móc hàng ra còn lớn hơn người bình thường.
Hơn nữa chất giọng mềm mại hiện tại, thật mịa nó làm người ta hứng lên, Úy Lam cũng không biết mình nên phản ứng ra sao nữa.
Mà cái tên điên kia cũng giống với đại đa số đàn ông, không nhịn được sự cám dỗ, tiếp tục đi gần về phía Khương Hề, giọng nói càng nhỏ, cho thấy hắn rất sợ có người nghe được những gì hắn sắp nói.
"Tôi nói cho cô, đa số người trong thôn thật ra sớm đã chết rồi, bọn họ đều biến thành con rối, mà mỗi một người trở thành con rối đều phải gặm cắn máu thịt thì mới trở nên linh hoạt, kẻ bọn họ ăn chính là mấy người tới từ bên ngoài như các cô đấy, chạy lẹ đi!"
Khương Hề nghe xong thì vẫn khá bình tĩnh, tuy có chút không giống so với dự đoán ban đầu của cậu, nhưng trình độ máu me thì cũng chẳng khác gì mấy.
"Vậy sao anh không chạy? Ngày mai liền có xe tới đón tôi, chúng ta đi cùng nhé?" Khương Hề nói, đương nhiên không phải cậu bỗng nhiên tốt bụng, do mới lần đầu đến thế giới Game, muốn xem thử có thể bắt cóc NPC hay không, kết cục của việc bắt cóc sẽ như thế nào?
Muốn làm một thí nghiệm nho nhỏ mà thôi, nghiệm chứng thử bên ngoài thôn trang còn có thế giới rộng lớn hơn hay không.