-Chỉ có những người kém cỏi mới mượn mạng ngưồi khác để đổi lấy nòi giống, con thì khác_Đằng Hy nhạt miệng đáp trả_Con của con phải do Giai Băng sinh ra. Thánh thế là cô ấy, Chính thê cũng phải là cô ấy.

Thanh âm sắc bén chắc nịch vang lên giữa không gian tĩnh lặng cô động, đặc biệt vang dội. Sự hào hùng bên trong, cũng nhờ thế trở nên khí thế hơn.

Ngẫm lại cuộc đối thoại lúc đó, Đằng Hy không khỏi cảm thấy uổng phí thời gian ghê gớm.

Nếu là anh, anh sẽ ra tay ngoan tuyệt hơn và mau lẹ hơn. Song, đối tượng là Giai Băng, anh không thể bêu xấu hình tượng được, nếu không, làm anh hùng cứu mĩ nhân sẽ không có hiệu quả.

Lướt mắt lên gò má hồng hồng của Giai Băng, Đằng Hy nhẹ nợ một nụ cười yêu chiều chưa từng có, khoé môi mấp máy phát ra những thanh âm từ tính nồng nàn.

-Giai Băng, anh sẽ không mong em biết ơn anh đâu, anh chỉ cần em lấy thân báo đáp là được rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện