Mắt thấy đám quỷ bị cuồng ngược, nội tâm vợ chồng Huống Chí Mình thực phức tạp.

Đàm Phú cùng Lục Văn Thanh vốn bị dọa tới trắng bệch không còn chút máu tựa hồ được khích lệ, sau khi tỉnh táo lại Đàm Phú vội vàng chộp lấy tấm thẻ hội viên nhét vào trong quần, Lục Văn Thanh cũng gia tăng dũng khí, rút kiếm gỗ đào, vừa kêu oa nha nha nha nha vừa xông tới trước hỗ trợ.

Cậu thanh niên xúi quẩy bát tự toàn âm từ nhỏ đến lớn vẫn luôn bị quỷ bắt nạt, lúc xông về phía bầy quỷ thì tâm lý bóng ma thực sự lớn tới mức không thể đong đếm nổi. May mắn là đám quỷ đã bị Vệ Tây đập tới choáng váng, một lòng chỉ muốn chạy thoát, căn bản không chú ý có trái hồng mềm hay không, hỗn loạn lủi tới lủi lui kết quả bị kiếm gỗ đào của Lục Văn Thanh chọt trúng, lập tức phát ra tiếng quỷ khóc sói tru.

Lục Văn Thanh thấy vậy thì kích động tới trào nước mắt, gào rú bài hát nông dân vùng lên!

*****

Thế nhưng Vệ Tây lại không vui, sau phút cao hứng mới đầu bổ nhào tới thì cậu mới phát hiện có vấn đề... rốt cuộc là gì chuyện gì đây a!

Vệ Tây vứt roi người túm một người qua nhìn kỹ, vứt. Lại túm người khác, lại vứt!

Một con ác quỷ cũng không có! Tại sao một con cũng không có!

Tại sao có thể như vậy??? Vệ Tây giận tới mất lý trí, túm lấy cổ chân con quỷ nam quật đùng đùng xuống đất, nghe thấy âm thanh va chạm và tiếng gào la thảm thiết, sắc mặt của Vệ Tây còn hung ác đáng sợ hơn cả quỷ. Tiện tay xách cổ con quỷ bị quất tới máu me đầy mẹ, hận rèn sắt không thành thép mắng: "Ngay cả một mạng người mà mày cũng chưa từng hại à?"

Quỷ thế mạng kia không biết chết thế nào, đầu bị lõm nửa đên, mũi lệch, bị Vệ Tây bóp cổ thì run lẩy bẩy vội vàng tẩy trắng: "Đại sư minh giám! Tôi tôi tôi... tôi là buộc địa linh a, nếu đã hại được người thì tới đây tham gia làm gì a! Tôi thật sự chưa kịp a!"

Nào ngờ Vệ Tây nghe vậy lại càng phẫn nộ đập đầu quỷ nam xuống đất tới tấp: "Phế vật vô dụng!!"

Quỷ thế mạng: "????"

Nhị đệ tử biết đại khái vì sao Vệ Tây tức giận: "..."

Lúc này vợ chồng Huống Chí Minh đã lấy lại tinh thần, cũng vội vàng cầm pháp khí tiến tới hỗ trợ, mặc dù sức chiến đấu của Thái Thương Tông thoạt nhìn rất cường hãn nhưng bọn họ vẫn phải ra sức, dù sao số lượng quỷ hồn thực sự quá nhiều, đủ để tạo thành một quân đoàn nhỏ.

Kết quả sau khi gia nhập, Huống Chí Minh có chút đơ đơ, đám quỷ thế mạng này chỉ biết ôm đầu né tránh, ngay cả chút phản kháng cũng không có, này cũng quá dễ đi...

Thế nhưng lúc liếc mắt đền con quỷ nam áo trắng đại khái là quỷ đầu đàn bị Vệ Tây túm cổ bạo hành thì Huống Chí Minh cũng hiểu được đại khái.

Tóm lại trận pháp sự này làm Huống Chí Minh có chút câm nín, sau khi trận chiến kết thúc, anh hoàn toàn không có chút cảm giác thành tựu nào.

Thực phiền quá nha, Huống Chí Minh ấm ức.

*******

Một lát sau hai phe người quỷ phân ra rõ ràng, trừ bỏ con quỷ vẫn chưa được Vệ Tây buông tha, những con quỷ thế mạng khác đều khóc sướt mướt ôm đầu ngồi co ro trong góc, tình cảnh cứ hệt như cảnh sát ập vào KTV. Đoàn kết Nghĩa đếm một chút, ước chừng hơn hai trăm con, hình thù kỳ dị đủ loại, không khỏi giật mình: "Số lượng cũng nhiều quá đi, dã quỷ hại người không phải đều là đơn đả độc đấu sao? Sao lại hèn hạ gây án tập thể như vậy a!"

Huống Chí Minh uể oải giải đáp: "Quỷ thế mạng vì chấp niệm nên bị trói buộc ở nơi mình chết, có lẽ là bị bùa thế mạng của Đàm tiên sinh hấp dẫn, lại có quỷ thủ lĩnh nên mới kết thành quần đội xuất hiện như vậy."

Quỷ thủ lĩnh, nghĩa như tên chính là quỷ đầu đàn, quỷ thủ lĩnh, thực lực thường là cường hãn nhất trong đám, còn phải có đầu óc. Quỷ thủ lĩnh càng mạnh thì có thể lãnh đạo càng nhiều quỷ hồn, nhỏ thì ba mươi năm mươi, lớn thì mấy trăm mấy ngàn, cảnh giới cao hơn là luyện thành quỷ vương, chiếm cứ lãnh địa, hiệu lệnh một phe, truyền thuyết này ở trong dân gian cũng không hiếm thấy.

Hơn hai trăm con quỷ quả thực không phải số nhỏ, lại còn là thành phần nguy hiểm có chấp niệm tìm kiếm thế thân, nếu như để Huống Chí Minh gặp phải thì chắc chắn quay đầu bỏ chạy, ít nhất cũng phải liên hệ nhóm đạo hữu bản xứ cùng tìm cách rồi mới chính diện nghênh địch, thế nhưng bây giờ...

Nhìn con quỷ thủ lĩnh bị Vệ Tây nắm cẳng quật đang nằm thoi thói bên kia rên rỉ.

Huống Chí Minh lau mặt, quay đầu đi không đành lòng nhìn nữa: "Chấp niệm của bọn họ quá sâu, cũng đều là người chết oan, chỉ sợ không dễ giải quyết, phải siêu độ từng người một."

Nhu cầu của quỷ tìm thế thân bất đồng, có quỷ muốn đầu thai làm người, có quỷ thuần túy muốn chuyển chấp niệm cho người khác rồi tự mình tiêu dao sung sướng. Vừa nghe bị siêu độ, vài con quỷ lập tức lắp bắp cầu xin tha thứ: "Cao nhân, sau khi giải trừ chấp niệm thì thả tôi được không, tôi thực sự không muốn đầu thai a ô ô ô..."

Huống Chí Minh khó xử, vợ anh lạnh lùng nói: "Tha để các người ra ngoài làm xằng làm bậy à? Đừng mơ mộng hão huyền."

Dã quỷ không dễ tìm, lại không có tổ chức không kỷ luật không được quản lý, cho dù không có chấp niệm cũng chưa chắc chịu an phận thủ thường. Nếu để bọn họ chạy rồi tiếp tục gây vạ, trời đất bao la như vậy, bọn họ đi đâu bắt?

Linh quang trong đầu Đoàn Kết Nghĩa chợt lóe, lặng lẽ nói với sư phụ nhà mình: "Sư phụ, mấy hôm trước chú Thân có nói gần nhất bên văn phòng thám tử không đủ nhân viên, chi nhánh nhà ma cũng đang lên kế hoạch mở rộng."

Lửa giận của Vệ Tây vì lời này mà thoáng bình thường trở lại, suy tư một chốc rồi hỏi ý nhị đồ đệ: "Lục Khuyết, đồ nhi cảm thấy sao?"

Ánh mắt nhị đồ đệ nhìn đại đồ đệ lạnh tới mức có thể đông dưa hấu.

Vệ Tây không nghe thấy câu trả lời, cứ tưởng nhị đồ đệ không nghe thấy nên đưa tay kéo áo đối phương.

Tay áo bị túm, đồ nhi bảo bối rốt cuộc cúi đầu, đối mặt một chốc, thấy rõ biểu tình chờ mong của Vệ Tây, nhị đồ đệ yên lặng hồi lâu mới không cam lòng nói: "Chỉ cần tiêu trừ chấp niệm của bọn họ thì không phải là không được."

Đoàn Kết Nghĩa vừa nãy bị trừng tới dựng tóc gáy, bất quá hiện giờ anh bị sư đệ nhà mình trừng đến quen rồi, lập tức vui vẻ nói với vợ chồng Huống Chí Minh: "Huống đại sư, Hứa đại sư, chuyện này không cần hai người hao tâm, cứ giao cho bọn tôi xử lý."

Vợ chồng Huống Chí Minh hiện dấu chấm hỏi đầy đầu: "Các cậu định xử lý thế nào?" Nhiều thế quỷ như vậy, siêu độ từng con chính là một quá trình khá lao tâm lao lực.

Nào ngờ Đoàn Kết Nghĩa quay người ngồi xổm xuống bên cạnh con quỷ thủ lĩnh bị Vệ Tây túm chân quật như roi vừa nãy, đưa tay chọt chọt, thương lượng hỏi: "Này, người anh em, có hứng thú với việc lương sao không? Chúng tôi đang trong quá trình gây dựng sự nghiệp, tương lai phát triển rất khả quan a!"

Vợ chồng Huống Chí Minh: "?"

Nam quỷ thủ lĩnh: "...?"

Đoàn Kết Nghĩa tự dưng đưa ra yêu cầu tuyển dụng như vậy, nam quỷ bị đánh sưng mặt sưng mũi nghe cái hiểu cái không, tưởng Đoàn Kết Nghĩa muốn luyện hóa mình, lập tức đanh thép cự tuyệt: "Muốn giết cứ giết! Tôi tuyệt đối sẽ không làm tay sai nô bộc cho các người!"

Vệ Tây khó chịu đá nam quỷ vài cái, nam quỷ không khỏi trào huyết lệ: "Cậu... cậu đừng hòng bắt chúng tôi làm nô dịch!"

"Nô dịch cái gì, ông nghĩ đi đâu vậy?" Đoàn Kết Nghĩa chậc một tiếng: "Hai bên là quan hệ thuê mướn bình đẳng, sư phụ tôi trả lương cho ông, ông làm việc, việc làm thì chia ra năm bảy loại. Phúc lợi công ty chúng tôi tuyệt đối là số một số hai, quan hệ đồng nghiệp cũng rất hòa thuận, có bắt ông làm tay sai không công đâu a? Hơn nữa ông vô công rỗi nghề dần theo đám đàn em bay tới bay lui như vậy không cảm thấy nhàm chán à? Không chỉ nhàm chán mà còn lãng phí tài nguyên xã hội, dễ làm xã hội hỗn loạn. NĂng nổ làm việc nộp thuế đầy đủ là quyền lợi và trách nhiệm của toàn thể công dân a!"

Quỷ thủ lĩnh bị Đoàn Kết Nghĩa khuyên nhủ tới choáng đầu, hít một hơi, ù ù cạc cạc hỏi: "Tôi... tôi bây giờ vẫn được tính là công dân à?"

"Đương nhiên a." Đoàn Kết Nghĩa hùng hồn nói: "Không phải ông vẫn chưa đầu thai ra nước ngoài à?"

"..." Quỷ thủ lĩnh cái hiểu cái không suy nghĩ một chút, cảm thấy Đoàn Kết Nghĩa nói có lý, liền lau nước mắt, tới chỗ đám đàn em thương lượng.

Đám quỷ hỗn loạn một trận, không ít quỷ khiếp sợ võ lực của Vệ Tây, lặng lẽ quay đầu dè lặng quan sát nhóm người Thái Thương Tông, một lát sau có vài con quỷ được cử ra thảo luận phúc lợi công việc với Đoàn Kết Nghĩa: "Công... công việc đó, các cậu sẽ trả lương à?"

Chú Thân vào công ty có trợ giúp rất lớn, đoạn thời gian trước Đoàn Kết Nghĩa vừa mới cùng đối phương quyết định chế độ quản lý cơ bản, liền rành rọt nói: "Khẳng định là có, thời gian thử việc thì mỗi tháng một trăm NDT giấy tiền vàng bạc, sau khi được nhận là nhân viên chính thức thì tăng lên mỗi tháng ba trăm, mỗi ngày còn được bao cơm, đồ cúng là ba món mặn một món canh, cuối tuần lễ tết còn có thêm rượu với trái cây."

Quả thực là phúc lợi phong phú, dã quỷ sau khi chết không có người cúng bái không nói, quỷ bình thường có người nhà cúng bái nhưng đại đa số chỉ có thể ăn cơm vào dịp thanh minh cùng trùng cửu. Giấy tiền vàng bạc còn không có nói chi, mặc dù hiện giờ dưới âm phủ in ấn ngày càng nhiều, lạm phát ngày càng tăng cao, thế nhưng không phải nhà nào cũng đốt tiền giấy đúng hạng mỗi tháng.

Vì thế nhóm dã quỷ từ khi chết đến nay vẫn luôn đói nhiều hơn no cảm thấy thực xúc động, có quỷ vội hỏi: "Vậy, vậy các người có bao cả chỗ ở không? Tôi chết chìm, hiện giờ đang ở trong công viên Khánh Phong bên sông Thông Huệ, gần nhất bắt đầu tiến vào mùa đông, nước sống rất lạnh, hơn nữa còn có mấy nhà máy cũ lén đổ chất thải dơ xuống sông, thúi quắc. Nhóm quỷ chết chìm tụi tôi tức tới mức muốn báo mộng cho cục trưởng cục bảo vệ môi trường tố cáo."

Một con quỷ khác cũng tức giận nói: "Tôi cũng không muốn ở chỗ buộc định, tôi chết vì rớt lầu, giờ người nhà cho người khác thuê căn hộ đó, mấy người kia thực không có tố chất, không nói tới chuyện mất vệ sinh, đêm nào cũng cãi nhau, cãi đến mức tôi sắp phát điên. Nếu không phải thấy nhà bọn họ có đứa nhỏ, tôi đã sớm tóm bọn họ làm thế thân rồi."

"Cái này tạm thời không có, dù sao công ty cũng mới thành lập thôi, bất quá chờ sau này có đủ vốn thì công ty sẽ suy tính vấn đề này." Đoàn Kết Nghĩa thực không ngờ điều kiện chỗ ở của nhân viên công ty lại gian nan như vậy: "Bất quá sau khi chấp niệm tiêu trừ, mọi người không cần phải ở đó nữa... như vầy đi, tôi sẽ thử tìm xem có nơi nào thích hợp để mọi người có chỗ ở tập thể tạm thời."

Quỷ chết chìm cao hứng: "Bên Vương Phủ Tỉnh không phải có một tòa chung cư đang xây dựng à? Tôi thấy ở đó rất tốt, giao thông thuận lợi, buổi tối cũng náo nhiệt, xung quanh đều là đường dành cho người đi bộ cùng trung tâm mua sắm lớn, bình thường có thể ra ngoài dạo phố. Chúng ta dọn qua đó đi!"

Vương Phủ Tỉnh...

Đoàn Kết Nghĩa suy nghĩ tới hình ảnh hơn hai trăm con quỷ tới trung tâm thành phố ở, thực không có đạo đức gật đầu: "Được được được, tùy ý mọi người, dù sao chỉ cần không ảnh hưởng tới giờ làm việc là được."

Quỷ chết chìm lại hỏi: "Vậy công ty mấy người cho phép nghỉ mấy ngày?"

Nói thật từ khi khai trương công ty đến giờ chưa từng có con quỷ nào hỏi vấn đề này, Đoàn Kết Nghĩa khó hiểu: "Mọi người đâu có chuyện gì cần làm, nghỉ có ích lợi gì a?"

"Đương nhiên là có rồi!" Quỷ chết chìm đau buồn nói: "Ông nghĩ tôi ngày ngày tìm kiếm thế thân để làm gì, còn không phải muốn có người thế chỗ cho tôi sao? Hơn ba mươi năm làm trâu làm ngựa vất vả vừa không có thời gian rảnh vừa không có tiền, cả ngày chỉ nhìn đám đồng nghiệp đi du lịch, mình thì ngay cả tiền ăn tiền ở còn không trả nổi, đến khi chết cũng chưa từng được đi đâu chơi. Sau khi thành quỷ thì lại xúi xẻo trở thành buộc địa linh, suốt ngày lởn vởn trong công viên Khánh Phong, còn không bằng lúc làm người. Ông nghĩ đi, giờ tôi đi máy bay đâu cần mua vé, xuất ngoại cũng không cần visa, sau này đến kỳ nghỉ có thể cọ máy bay tới Hokkaido ngắm tuyết, tới Hawaii nghịch cát. Xa hơn thì có thể cọ du thuyền tới Nam Cực Bắc Cực cũng được, ông biết vé đi Nam Cực bao nhiêu tiền không? Thế nhưng tôi không cần tốn một xu nào, còn không phải sướng như tiên sao?"

Nghĩ tới đây, gương mặt tái nhợt vì bị ngâm nước của quỷ chết chìm tràn ngập hạnh phúc: "Aiz, lúc còn sống nào dám nghĩ tới mấy thứ này, mỗi ngày chỉ biết lo kiếm cơm. Không ngờ sau khi thành quỷ thì lại có cơ hội theo đuổi ước mơ..."

Mọi người: "..."

...*...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện