Trong khu khoa sản của bệnh viện, Hà Linh đang nằm trên giường nhìn trần nhà, bà biết sau vụ việc lần này ông Hùng chắc chắn sẽ quyết định ly hôn với mình. Hà Linh ngồi dậy dựa lưng vào đầu giường, trong dạ bồn chồn, bà thấy hối hận tại sao hôm qua lại nói những lời nóng nảy với ông Hùng, bà và con gái có được cuộc sống vinh hoa như ngày hôm nay là nhờ có ông ấy, nếu ông Hùng vì tức giận mà muốn ly hôn thì bà và con gái phải sống thế nào? Còn đứa trẻ chưa ra đời này nữa.
Hà Linh đưa tay xoa bụng mình. Trước khi ông Hùng đưa Hà Linh và con gái về nhà sống, Hà Linh đã phải ký một thỏa thuận trước hôn nhân với ông Hùng, trong thỏa thuận có ghi rõ bà không có quyền nhúng tay vào quyền điều hành của công ty cũng như bất cứ tài sản hay cổ phần thuộc quyền sở hữu của nhà họ Phạm, cho nên nếu không có sự đồng ý của ông Hùng thì mãi mãi bà chỉ là một người ngoài cuộc trong gia đình ông.
Hà Linh ngước nhìn Hà My đang đứng nghe điện thoại ngoài ban công, bà cất tiếng gọi con gái.
“Hà My, sao con cứ gọi điện thoại hoài vậy hả? Mau vào đây gót cho mẹ ly nước.”
Hà My từ ban công đi vào, sắc mặt cô có hơi trắng, vẻ mặt ủ rũ, biết mẹ mình đang lo lắng nên cô đi đến bên giường gót cho Hà Linh ly nước rồi nhẹ giọng an ủi.
“Mẹ, mẹ cứ yên tâm, mẹ đang mang thai con trai của dượng và sau này sẽ là người thừa kế của tập đoàn WOsan. Dượng không thể làm gì mẹ cho dù ông ấy có tức giận đến đâu đi nữa.”
Hà Linh sờ bụng mình, “Nhưng mẹ đã ký một thỏa thuận với dượng trước khi vào nhà ông ấy, mẹ chỉ có thể lấy tiền tiêu vặt hàng tháng từ ông ấy mà không thể đụng đến cổ phần của WOsan. Ông ấy nói WOsan chỉ được trao cho một mình Kim Thơ.”
Hà My cười chế nhạo, “Nhưng cô ta không phải là con trai mà là con gái, một đứa con gái đã được gả đi, cô ta thì có thể thừa kế được cái gì? Dượng nói sẽ giao WOsan cho cô ta vì lúc đó ông ấy chưa có con trai, nếu trong bụng mẹ là một bé trai, thử xem dượng có cho mẹ rời khỏi gia đình không? Việc kinh doanh giao cho con trai chứ ai đời lại giao cho người ngoài bao giờ?”
Hà Linh cảm thấy nhẹ nhõm rất nhiều khi nghe con gái nói thế.
“Nếu đứa bé là con trai thì nó là người nối dõi duy nhất của nhà họ Phạm, từ xưa đến nay việc kinh doanh của gia đình điều phải giao cho con trai.”
Hà My ngồi trên sô pha lấy một điếu thuốc từ trong túi xách ngậm vào miệng, sau đó đốt cháy hút một hơi.
Hà Linh ngửi thấy mùi khói, bà hơi nhíu mày, “Sao lại hút thuốc ở đây, không tốt cho em trai của con đâu.”
Hà My liếc nhìn cái bụng của mẹ rồi hít một hơi nữa, “Ngày mai mẹ đi gặp dượng đi, sau đó yêu cầu ông ấy chia cho cổ phần của WOsan.”
Hà Linh, “Ông ấy sẽ không chia đâu.”
“Vậy thì nói với ông ấy, nếu không chia cổ phần của WOsan thì cái thai sẽ bị phá bỏ.”
Hà Linh liếc nhìn con gái, đứa con này của bà thật sự quá vô tình, dù gì cũng là em cùng mẹ cớ sao lại muốn phá bỏ.
“Chuyện này khoang hãy nói, hiện tại ông ấy đang rất tức giận, đợi sau khi ông ấy nguôi giận sẽ nói sau.”
Hà My lại rút điếu thuốc mới ra và cao giọng, “Mẹ còn muốn đợi đứa bé chào đời rồi mới nói chuyện với dượng sao? Hôm nay mẹ đã mất hết mặt mũi với ông ấy rồi còn gì, mẹ nghĩ dượng sẽ tiếp tục để mẹ thoải mái làm bà Phạm trong ngôi biệt thự đó sao? “
Sắc mặt Hà Linh ngay lập tức tái mét, “Ý con là gì? Ý con là dượng sẽ đuổi mẹ ra khỏi nhà sao?” Hà Linh lắc đầu tự an ủi mình, “Không đâu, mẹ hiểu dượng của con mà, ông ấy sẽ không bỏ mặc đứa nhỏ.”
Hà My đứng dậy đi tới trước mặt bà Hà Linh, “Đương nhiên dượng sẽ không bỏ đứa nhỏ. Nhưng hôm nay ông ấy đã nghe được những gì mẹ con mình nói sẽ gây bất lợi cho gái của ông ấy và có ý định cướp công ty. Ông ấy sẽ không còn tin tưởng chúng ta nữa. Dù bây giờ ông ấy có vì đứa bé trong bụng mẹ mà giả vờ không truy cứu thì cũng vì đợi mẹ sinh con cho ông ấy thôi. Sau khi mẹ sinh xong, mẹ nghĩ dượng sẽ làm gì?” Hà My nghiêm giọng, “Cho nên trước khi đứa trẻ này được sinh ra, hãy lấy được tất cả những gì mà mẹ con mình muốn trước đã.”
“Nhưng... “
“Mẹ ơi, đừng chần chừ nữa, đàn ông không người nào đáng tin cả, cho dù mẹ không vì bản thân thì cũng nên nghĩ cho con và em trai nữa chứ, quản lý của con vừa gọi cho con, anh ta nói công ty muốn dừng hợp tác với con, việc này nhất định là do con nhỏ Kim Thơ làm, cô ta muốn đuổi con ra khỏi công ty.”
Hà My tức giận, “Con đã làm gương mặt đại diện cho một số nhãn hàng của công ty được hai năm rồi, thời hạn hợp đồng vẫn còn ba năm, nếu bây giờ mà chấm dứt hợp đồng trước thời hạn thì cuộc đời của con coi như bị hủy, con nhỏ đó thật sự quá tàn nhẫn, cô ta muốn trả thù chúng ta đã cướp đi ba của cô ta. Con sẽ không nghe theo sự sắp xếp của cô ta mà dễ dàng rời đi như thế được.”
Hà Linh nắm lấy tay con gái, “Được rồi, con đừng lo, ngày mai mẹ sẽ đến gặp dượng con và yêu cầu ông ấy ra lệnh cho cấp dưới không được hủy hợp đồng với con.”
Hà Linh cho rằng quan hệ tình cảm của bà và ông Hùng đã gắn bó nhiều năm và bà còn đang mang thai con của ông, chắc chắn ông Hùng sẽ không tàn nhẫn với bà và con gái.
Hà Linh đưa tay xoa bụng mình. Trước khi ông Hùng đưa Hà Linh và con gái về nhà sống, Hà Linh đã phải ký một thỏa thuận trước hôn nhân với ông Hùng, trong thỏa thuận có ghi rõ bà không có quyền nhúng tay vào quyền điều hành của công ty cũng như bất cứ tài sản hay cổ phần thuộc quyền sở hữu của nhà họ Phạm, cho nên nếu không có sự đồng ý của ông Hùng thì mãi mãi bà chỉ là một người ngoài cuộc trong gia đình ông.
Hà Linh ngước nhìn Hà My đang đứng nghe điện thoại ngoài ban công, bà cất tiếng gọi con gái.
“Hà My, sao con cứ gọi điện thoại hoài vậy hả? Mau vào đây gót cho mẹ ly nước.”
Hà My từ ban công đi vào, sắc mặt cô có hơi trắng, vẻ mặt ủ rũ, biết mẹ mình đang lo lắng nên cô đi đến bên giường gót cho Hà Linh ly nước rồi nhẹ giọng an ủi.
“Mẹ, mẹ cứ yên tâm, mẹ đang mang thai con trai của dượng và sau này sẽ là người thừa kế của tập đoàn WOsan. Dượng không thể làm gì mẹ cho dù ông ấy có tức giận đến đâu đi nữa.”
Hà Linh sờ bụng mình, “Nhưng mẹ đã ký một thỏa thuận với dượng trước khi vào nhà ông ấy, mẹ chỉ có thể lấy tiền tiêu vặt hàng tháng từ ông ấy mà không thể đụng đến cổ phần của WOsan. Ông ấy nói WOsan chỉ được trao cho một mình Kim Thơ.”
Hà My cười chế nhạo, “Nhưng cô ta không phải là con trai mà là con gái, một đứa con gái đã được gả đi, cô ta thì có thể thừa kế được cái gì? Dượng nói sẽ giao WOsan cho cô ta vì lúc đó ông ấy chưa có con trai, nếu trong bụng mẹ là một bé trai, thử xem dượng có cho mẹ rời khỏi gia đình không? Việc kinh doanh giao cho con trai chứ ai đời lại giao cho người ngoài bao giờ?”
Hà Linh cảm thấy nhẹ nhõm rất nhiều khi nghe con gái nói thế.
“Nếu đứa bé là con trai thì nó là người nối dõi duy nhất của nhà họ Phạm, từ xưa đến nay việc kinh doanh của gia đình điều phải giao cho con trai.”
Hà My ngồi trên sô pha lấy một điếu thuốc từ trong túi xách ngậm vào miệng, sau đó đốt cháy hút một hơi.
Hà Linh ngửi thấy mùi khói, bà hơi nhíu mày, “Sao lại hút thuốc ở đây, không tốt cho em trai của con đâu.”
Hà My liếc nhìn cái bụng của mẹ rồi hít một hơi nữa, “Ngày mai mẹ đi gặp dượng đi, sau đó yêu cầu ông ấy chia cho cổ phần của WOsan.”
Hà Linh, “Ông ấy sẽ không chia đâu.”
“Vậy thì nói với ông ấy, nếu không chia cổ phần của WOsan thì cái thai sẽ bị phá bỏ.”
Hà Linh liếc nhìn con gái, đứa con này của bà thật sự quá vô tình, dù gì cũng là em cùng mẹ cớ sao lại muốn phá bỏ.
“Chuyện này khoang hãy nói, hiện tại ông ấy đang rất tức giận, đợi sau khi ông ấy nguôi giận sẽ nói sau.”
Hà My lại rút điếu thuốc mới ra và cao giọng, “Mẹ còn muốn đợi đứa bé chào đời rồi mới nói chuyện với dượng sao? Hôm nay mẹ đã mất hết mặt mũi với ông ấy rồi còn gì, mẹ nghĩ dượng sẽ tiếp tục để mẹ thoải mái làm bà Phạm trong ngôi biệt thự đó sao? “
Sắc mặt Hà Linh ngay lập tức tái mét, “Ý con là gì? Ý con là dượng sẽ đuổi mẹ ra khỏi nhà sao?” Hà Linh lắc đầu tự an ủi mình, “Không đâu, mẹ hiểu dượng của con mà, ông ấy sẽ không bỏ mặc đứa nhỏ.”
Hà My đứng dậy đi tới trước mặt bà Hà Linh, “Đương nhiên dượng sẽ không bỏ đứa nhỏ. Nhưng hôm nay ông ấy đã nghe được những gì mẹ con mình nói sẽ gây bất lợi cho gái của ông ấy và có ý định cướp công ty. Ông ấy sẽ không còn tin tưởng chúng ta nữa. Dù bây giờ ông ấy có vì đứa bé trong bụng mẹ mà giả vờ không truy cứu thì cũng vì đợi mẹ sinh con cho ông ấy thôi. Sau khi mẹ sinh xong, mẹ nghĩ dượng sẽ làm gì?” Hà My nghiêm giọng, “Cho nên trước khi đứa trẻ này được sinh ra, hãy lấy được tất cả những gì mà mẹ con mình muốn trước đã.”
“Nhưng... “
“Mẹ ơi, đừng chần chừ nữa, đàn ông không người nào đáng tin cả, cho dù mẹ không vì bản thân thì cũng nên nghĩ cho con và em trai nữa chứ, quản lý của con vừa gọi cho con, anh ta nói công ty muốn dừng hợp tác với con, việc này nhất định là do con nhỏ Kim Thơ làm, cô ta muốn đuổi con ra khỏi công ty.”
Hà My tức giận, “Con đã làm gương mặt đại diện cho một số nhãn hàng của công ty được hai năm rồi, thời hạn hợp đồng vẫn còn ba năm, nếu bây giờ mà chấm dứt hợp đồng trước thời hạn thì cuộc đời của con coi như bị hủy, con nhỏ đó thật sự quá tàn nhẫn, cô ta muốn trả thù chúng ta đã cướp đi ba của cô ta. Con sẽ không nghe theo sự sắp xếp của cô ta mà dễ dàng rời đi như thế được.”
Hà Linh nắm lấy tay con gái, “Được rồi, con đừng lo, ngày mai mẹ sẽ đến gặp dượng con và yêu cầu ông ấy ra lệnh cho cấp dưới không được hủy hợp đồng với con.”
Hà Linh cho rằng quan hệ tình cảm của bà và ông Hùng đã gắn bó nhiều năm và bà còn đang mang thai con của ông, chắc chắn ông Hùng sẽ không tàn nhẫn với bà và con gái.
Danh sách chương