Lê Giang Lâm ngồi yên lặng không nói lời nào. Ông Hùng nghĩ rằng con rễ đã hiểu và thông cảm cho mình, Lê Giang Lâm sẽ không đem chuyện này nói lại với Kim Thơ.
“Từ lúc ba giao Thơ Thơ cho con là ba đã tin tưởng hai đứa có thể sống cùng nhau đến hết đời, là một người ba, ba chỉ mong được như thế.”
Với thái độ này của ba vợ khi nói ra những lời chân thành, người con rễ như anh đáng lẽ phải cảm thấy thông cảm và gần gũi hơn mới phải, nhưng sao lại có cảm giác miễn cưỡng quá, cuối cùng Lê Giang Lâm cũng bắt đầu bày tỏ lập trường của mình, anh nhỏ giọng nói với ông Hùng.
“Ba đừng lo lắng, chuyện này con sẽ không nói với Thơ Thơ, nhưng có một điều mong ba có thể hiểu.”
Ông Hùng thở phào nhẹ nhõm, “Có chuyện gì con cứ nói?”
Lê Giang Lâm, “Con nghĩ điều tốt nhất cho mối quan hệ giữa ba và vợ con đó là sự bao dung và thông cảm của cả hai bên. Dì Hà là vợ của ba và Thơ Thơ là con gái ruột. Chắc chắn ba luôn hy vọng giữa hai người ba yêu thương nhất sẽ có được sự hòa thuận để gia đình có một hạnh phúc viên mãn, và ba sẽ không cảm thấy có lỗi với ai. Nhưng trong mối quan hệ này, dì Hà luôn là người muốn gây rất rối khơi màu bất hoà với vợ con. Đáng lẽ dì ấy phải đối xử tốt với ba và sẵn lòng xem Thơ Thơ như con gái ruột của mình thì quan hệ giữa mọi người trong gia đình sẽ rất tốt đẹp. Nhưng dì Hà vẫn luôn là người gây phiền phức. Thơ Thơ không muốn chấp nhận dì ấy Không phải vì cô ấy được chiều chuộng đến nỗi tự cao hay kiêu ngạo từ khi còn nhỏ, mà là do ba không bao giờ cảm thấy mình đã làm điều sai trái khi đột ngột ly dị mẹ Thơ Thơ và muốn kết hôn với dì Hà, thật chí còn đưa cả con gái riêng của bà ấy về nhà ở mà không hề hỏi ý kiến con gái.”
Ông Hùng giải thích, “Mẹ của Thơ Thơ và ba từ lâu đã không còn tình cảm, sống chung với nhau chỉ vì lợi ích của công ty và Thơ Thơ mà thôi, nhưng cuối cùng bà ấy lại là người muốn ly hôn trước...”
Lê Giang Lâm cắt ngang lời ba vợ, “Tất nhiên ba có quyền lựa chọn người ba yêu và sống chung, không ai có thể cản trở việc con người ta chân chính mưu cầu hạnh phúc nếu họ thật lòng yêu nhau, nhưng Thơ Thơ cũng có quyền lựa chọn không chúc phúc cho ba, và dì Hà cũng có quyền giả vờ đối xử tốt với Thơ Thơ trước mặt ba. Vậy đối với việc mưu cần hạnh phúc của một mình ba thì tại sao lại bắt con gái phải chịu ấm ức và bị đối xử rẽ lạnh? Cô ấy rất yêu thương và kính trọng ba, còn dì Hà đối xử với ba như thế nào? Hay dì ấy chỉ muốn chia rẽ tình cha con của hai người và muốn tiền của ba. Con hy vọng sau sự việc lần này chắc hẳn ba sẽ có những hành động đúng đắn hơn.”
Ông Hùng không dám nhìn thẳng vào con rể, ông rất xấu hổ khi nhắc đến chuyện này.
Khóe môi Lê Giang Lâm cong lên, một nụ cười nhẹ lướt qua như mỉa mai, anh lại chậm rãi nói, “Ba ruột của con, ông ấy có rất nhiều người phụ nữ ở bên ngoài, bởi vì ông ấy thích những người phụ nữ ngoan ngoãn và hiền lành, nhưng ông biết những người phụ nữ đó chỉ là giả vờ trước mặt ông, cái chính là họ vì tiền của ông. Nhưng ba con biết rất rõ, chỉ cần những người phụ nữ này không làm tổn hại đến lợi ích công ty và không đụng chạm đến những đứa con của ông thì ông sẽ nhắm mắt làm ngơ, thậm chí ông ấy còn không để tâm đến họ. Nếu để ông ấy biết họ đối xử không tốt và có ý xem thường con cái của ông, ông sẽ xử lý một cách thẳng tay không hề nhân nhượng.”
Lê Giang Lâm nói tiếp, “Cách duy nhất bây giờ, nếu ba không giải quyết được triệt để thì ba đừng quan tâm đến chuyện riêng tư giữa vợ và con gái nữa.”
Lòng ông Hùng chìm xuống, “Tất nhiên ba cũng muốn không quan tâm, nhưng liệu Thơ Thơ có để yên chuyện Hà Linh đến công ty gây sự với nó không?”
Lê Giang Lâm, “Vậy ba có biết Hà My thường gửi tin nhắn quấy rối Thơ Thơ ngay cả khi mẹ cô ấy chưa chính thức về sống cùng ba? Dì Hà cũng đã đến gặp Thơ Thơ và cho mình cái quyền chủ nhân mới của gia đình rồi lớn tiếng với cô ấy, thậm chí con gái dì Hà còn thường xuyên chụp ảnh của hai người sau đó gửi cho vợ con để khiêu khích cô ấy.”
Ông Hùng sửng sốt, “Con nói sao?”
“Trước khi ba và dì Hà công khai mối quan hệ thì Thơ Thơ đã biết hết rồi. Là do người đàn bà của ba đã đến gặp và nói bóng nói gió với cô ấy, nhưng khi đối mặt với con gái mình ba lại chọn cách che giấu và lừa dối hết lần này đến lần khác, cho đến khi cô ấy hoàn toàn mất niềm tin vào ba.”
Ông Hùng chưa từng nghĩ đến việc sẽ kết hôn với Hà Linh nên không muốn nói cho Kim Thơ biết, nhưng không ngờ con gái của Hà Linh lại cố tình chọc tức Kim Thơ. Ông nhớ những ngày trước đây khi quan hệ của hai cha con còn tốt, Kim Thơ thường gọi điện cho ông để hỏi xem ông đang ở đâu và khi nào về nhà, ông nhớ lúc đó ông đang ở cùng với Hà Linh nhưng lại không nói sự thật với con gái, ông nói rằng mình đang họp ở công ty. Mỗi khi Kim Thơ nghe ba mình nói ông đang họp, cô thường im lặng sau đó không hỏi thêm câu nào mà tắt điện thoại đi.
Lê Giang Lâm nghiêm giọng, “Ba là ba của cô ấy, và là người đàn ông mà cô ấy thân thiết nhất từ khi còn là một đứa trẻ. Lời nói và việc làm của ba có ảnh hưởng sâu sắc đến cô ấy. Vì sự gian dối của ba cho nên cô ấy đã rất cảnh giác với đàn ông, điển hình là con.”
“Từ lúc ba giao Thơ Thơ cho con là ba đã tin tưởng hai đứa có thể sống cùng nhau đến hết đời, là một người ba, ba chỉ mong được như thế.”
Với thái độ này của ba vợ khi nói ra những lời chân thành, người con rễ như anh đáng lẽ phải cảm thấy thông cảm và gần gũi hơn mới phải, nhưng sao lại có cảm giác miễn cưỡng quá, cuối cùng Lê Giang Lâm cũng bắt đầu bày tỏ lập trường của mình, anh nhỏ giọng nói với ông Hùng.
“Ba đừng lo lắng, chuyện này con sẽ không nói với Thơ Thơ, nhưng có một điều mong ba có thể hiểu.”
Ông Hùng thở phào nhẹ nhõm, “Có chuyện gì con cứ nói?”
Lê Giang Lâm, “Con nghĩ điều tốt nhất cho mối quan hệ giữa ba và vợ con đó là sự bao dung và thông cảm của cả hai bên. Dì Hà là vợ của ba và Thơ Thơ là con gái ruột. Chắc chắn ba luôn hy vọng giữa hai người ba yêu thương nhất sẽ có được sự hòa thuận để gia đình có một hạnh phúc viên mãn, và ba sẽ không cảm thấy có lỗi với ai. Nhưng trong mối quan hệ này, dì Hà luôn là người muốn gây rất rối khơi màu bất hoà với vợ con. Đáng lẽ dì ấy phải đối xử tốt với ba và sẵn lòng xem Thơ Thơ như con gái ruột của mình thì quan hệ giữa mọi người trong gia đình sẽ rất tốt đẹp. Nhưng dì Hà vẫn luôn là người gây phiền phức. Thơ Thơ không muốn chấp nhận dì ấy Không phải vì cô ấy được chiều chuộng đến nỗi tự cao hay kiêu ngạo từ khi còn nhỏ, mà là do ba không bao giờ cảm thấy mình đã làm điều sai trái khi đột ngột ly dị mẹ Thơ Thơ và muốn kết hôn với dì Hà, thật chí còn đưa cả con gái riêng của bà ấy về nhà ở mà không hề hỏi ý kiến con gái.”
Ông Hùng giải thích, “Mẹ của Thơ Thơ và ba từ lâu đã không còn tình cảm, sống chung với nhau chỉ vì lợi ích của công ty và Thơ Thơ mà thôi, nhưng cuối cùng bà ấy lại là người muốn ly hôn trước...”
Lê Giang Lâm cắt ngang lời ba vợ, “Tất nhiên ba có quyền lựa chọn người ba yêu và sống chung, không ai có thể cản trở việc con người ta chân chính mưu cầu hạnh phúc nếu họ thật lòng yêu nhau, nhưng Thơ Thơ cũng có quyền lựa chọn không chúc phúc cho ba, và dì Hà cũng có quyền giả vờ đối xử tốt với Thơ Thơ trước mặt ba. Vậy đối với việc mưu cần hạnh phúc của một mình ba thì tại sao lại bắt con gái phải chịu ấm ức và bị đối xử rẽ lạnh? Cô ấy rất yêu thương và kính trọng ba, còn dì Hà đối xử với ba như thế nào? Hay dì ấy chỉ muốn chia rẽ tình cha con của hai người và muốn tiền của ba. Con hy vọng sau sự việc lần này chắc hẳn ba sẽ có những hành động đúng đắn hơn.”
Ông Hùng không dám nhìn thẳng vào con rể, ông rất xấu hổ khi nhắc đến chuyện này.
Khóe môi Lê Giang Lâm cong lên, một nụ cười nhẹ lướt qua như mỉa mai, anh lại chậm rãi nói, “Ba ruột của con, ông ấy có rất nhiều người phụ nữ ở bên ngoài, bởi vì ông ấy thích những người phụ nữ ngoan ngoãn và hiền lành, nhưng ông biết những người phụ nữ đó chỉ là giả vờ trước mặt ông, cái chính là họ vì tiền của ông. Nhưng ba con biết rất rõ, chỉ cần những người phụ nữ này không làm tổn hại đến lợi ích công ty và không đụng chạm đến những đứa con của ông thì ông sẽ nhắm mắt làm ngơ, thậm chí ông ấy còn không để tâm đến họ. Nếu để ông ấy biết họ đối xử không tốt và có ý xem thường con cái của ông, ông sẽ xử lý một cách thẳng tay không hề nhân nhượng.”
Lê Giang Lâm nói tiếp, “Cách duy nhất bây giờ, nếu ba không giải quyết được triệt để thì ba đừng quan tâm đến chuyện riêng tư giữa vợ và con gái nữa.”
Lòng ông Hùng chìm xuống, “Tất nhiên ba cũng muốn không quan tâm, nhưng liệu Thơ Thơ có để yên chuyện Hà Linh đến công ty gây sự với nó không?”
Lê Giang Lâm, “Vậy ba có biết Hà My thường gửi tin nhắn quấy rối Thơ Thơ ngay cả khi mẹ cô ấy chưa chính thức về sống cùng ba? Dì Hà cũng đã đến gặp Thơ Thơ và cho mình cái quyền chủ nhân mới của gia đình rồi lớn tiếng với cô ấy, thậm chí con gái dì Hà còn thường xuyên chụp ảnh của hai người sau đó gửi cho vợ con để khiêu khích cô ấy.”
Ông Hùng sửng sốt, “Con nói sao?”
“Trước khi ba và dì Hà công khai mối quan hệ thì Thơ Thơ đã biết hết rồi. Là do người đàn bà của ba đã đến gặp và nói bóng nói gió với cô ấy, nhưng khi đối mặt với con gái mình ba lại chọn cách che giấu và lừa dối hết lần này đến lần khác, cho đến khi cô ấy hoàn toàn mất niềm tin vào ba.”
Ông Hùng chưa từng nghĩ đến việc sẽ kết hôn với Hà Linh nên không muốn nói cho Kim Thơ biết, nhưng không ngờ con gái của Hà Linh lại cố tình chọc tức Kim Thơ. Ông nhớ những ngày trước đây khi quan hệ của hai cha con còn tốt, Kim Thơ thường gọi điện cho ông để hỏi xem ông đang ở đâu và khi nào về nhà, ông nhớ lúc đó ông đang ở cùng với Hà Linh nhưng lại không nói sự thật với con gái, ông nói rằng mình đang họp ở công ty. Mỗi khi Kim Thơ nghe ba mình nói ông đang họp, cô thường im lặng sau đó không hỏi thêm câu nào mà tắt điện thoại đi.
Lê Giang Lâm nghiêm giọng, “Ba là ba của cô ấy, và là người đàn ông mà cô ấy thân thiết nhất từ khi còn là một đứa trẻ. Lời nói và việc làm của ba có ảnh hưởng sâu sắc đến cô ấy. Vì sự gian dối của ba cho nên cô ấy đã rất cảnh giác với đàn ông, điển hình là con.”
Danh sách chương