Lê Giang Lâm nhìn Kim Thơ mỉm cười rồi khởi động xe. Trên đường về nhà, hai người quyết định đến một nhà hàng gần nhà gọi thức ăn mang về. Vì lúc này là giờ cao điểm người đến ăn rất đông, Lê Giang Lâm lo lắng Kim Thơ đói bụng nên đã gọi điện đặt thức ăn trước để mang về nhà. Trên đường về Kim Thơ nói muốn uống trà sữa, Lê Giang Lâm vừa lái xe vừa nhìn ngó hai bên đường xem có quán trà sữa nào không, trước mặt có một quán trà sữa nhưng người xếp hàng mua khá đông. Lê Giang Lâm đổ xe bên lề đường rồi đi vào quán, Kim Thơ ngồi đợi anh trong xe. Một lúc sau, Lê Giang Lâm quay lại với ly trà sữa trong tay.
“Tại sao chỉ có một ly, anh không uống sao?”
Lê Giang Lâm mỉm cười, “Anh không muốn uống, em uống đi.”
Kim Thơ biết Lê Giang Lâm không thích đồ ngọt tất nhiên cũng chưa từng thấy anh ấy uống trà sữa bao giờ, cô cầm cốc trà sữa cắm ống hút vào và cúi đầu uống một hơi, còn rất hài lòng nhai viên trân châu mềm trong miệng, bất chợt thấy Lê Giang Lâm đang nhìn mình, Kim Thơ vô thức đưa trà sữa qua cho anh.
“Có muốn uống không?”
Lê Giang Lâm nhìn chằm chằm vào khóe môi ửng hồng của cô, yết hầu trượt lên xuống vài lần mới mở miệng nói:
“Em uống trước đi, anh sẽ thử sau.”
Đây là đợi cô ngừng uống mới cầm ly trà sữa còn lại mà uống sao? Vậy sao được chứ. Kim Thơ cảm thấy cô và Lê Giang Lâm giống như một cặp vợ chồng có hoàn cảnh khó khăn mà chồng phải nhường đồ ăn ngon cho vợ con ăn trước, sau đó mới ăn phần còn lại khi vợ con đã ăn no. Kim Thơ lắc đầu đánh bay cái suy nghĩ kỳ lạ của mình rồi nhìn Lê Giang Lâm, cũng không đến mức muốn uống một ly trà sữa cũng không dám mua đó chứ? “Anh sẽ thử sau” nghe câu này làm người ta xót xa lắm biết không? Sao lúc nãy lại không mua hai ly?
“Không sao, anh uống đi.” Kim Thơ mỉm cười đưa ly trà sữa đến trước mặt Lê Giang Lâm.
Lê Giang Lâm, “Thật không?”
“Thật mà.” Kim Thơ dùng cánh tay thúc ly trà sữa, “Nhanh lên, em… “
Chưa nói hết câu đã thấy Lê Giang Lâm vươn người tới rồi cúi xuống, môi anh chạm vào môi cô sau đó dùng đầu lưỡi lướt nhẹ liếm một cái. Kim Thơ sững sờ một lúc, cô thấy Lê Giang Lâm đang duỗi thẳng thắt lưng với nụ cười thoả mãn trong mắt.
“Nếm xong rồi, rất ngọt.”
Kim Thơ xấu hổ đến mức cảm giác như có ai đó bên ngoài xe đang nhìn mình, khuôn mặt của cô ửng hồng.
“Anh đang làm gì vậy?”
Lê Giang Lâm, “Lúc nãy em muốn anh nếm thử mà?”
“Kêu anh nếm trà sữa, chứ không phải… “
“Thì anh đang nếm trà sữa mà?” Lê Giang Lâm trêu chọc cô.
Kim Thơ lườm anh một cái rồi quay mặt đi không để ý đến anh. Lê Giang Lâm cúi đầu ghé vào tai cô nhỏ giọng dỗ dành.
“Đừng tức giận, hay anh cho em nếm lại nhé?”
Giọng Lê Giang Lâm rất êm dịu, anh cố ý hạ giọng sau đó kề mặt mình sát mặt Kim Thơ làm cho hơi thở của anh phun vào bên tai khiến trong lòng Kim Thơ ngứa ran, cô lập tức nghĩ đến thứ gì đó quanh co khó mà nói thành lời.
Kim Thơ làm vẻ mặt nghiêm nghị, “Đang ở bên ngoài đừng nói chuyện bậy bạ.”
Lê Giang Lâm, “…” Anh có nói gì bậy bạ đâu, chỉ muốn em hôn anh một cái thôi.
Kim Thơ nghiêm túc quay sang nói với Lê Giang Lâm, “Được rồi, về nhà đi.”
Lê Giang Lâm cong môi, cuối cùng cũng làm em vui rồi.
Trên đường về nhà, Kim Thơ thỉnh thoảng quay đầu nhìn Lê Giang Lâm rồi mỉm cười, Lê Giang Lâm biết nhưng vẫn không nói ra, anh thích sự ngây thơ và hồn nhiên bên trong con người cô vợ trẻ. Em hãy cứ ở bên anh và vui vẻ như thế là được, những ganh đua bộn bề ngoài kia anh sẽ thay em giải quyết.
Buổi tối hai người đắp chung một cái chăn, Lê Giang Lâm nắm tay Kim Thơ không chịu buông. Nằm một lúc không biết vì sao anh quay người rời khỏi phòng ngủ. Kim Thơ nhìn anh bước ra ngoài rồi đóng cửa lại, cô không thể hiểu lúc này Lê Giang Lâm đang nghĩ gì, ban ngày anh dám hôn cô ở công ty trước mặt rất nhiều nhân viên, nên cô nghĩ anh sẽ làm gì đó thân mật để xoá đi khoảng cách giữa hai người khi về đến nhà, nhưng anh lại không làm gì cả. Kể từ khi hai người xác nhận cái gọi là “quan hệ yêu đương” thì chỉ còn một bước cuối cùng họ sẽ chính thức là vợ chồng, với lại Kim Thơ cũng có cảm giác Lê Giang Lâm sẽ không kiềm chế được bản thân khi ở cạnh mình. Nhưng tối nay anh lại đi đến phòng làm việc, hay anh muốn cô chủ động hơn?
Kim Thơ thở dài lấy bộ đồ ngủ rồi đi vào phòng tắm, cho nước vào bồn, nhàn nhã vừa tắm vừa suy nghĩ mất hết nửa tiếng đồng hồ, vừa ra khỏi phòng tắm thì nhận được cuộc gọi video của Mộc Thu.
Kim Thơ, “Vừa tắm xong, có chuyện gì?”
Mộc Thu sốt sắng hỏi, “Nghe nói hôm nay Hà My và mẹ cô ta đến công ty của cậu, sau đó giám đốc Trần kẻ nổi tiếng là xu nịnh đã sa thải cậu vì tội dám chọc giận mẹ con bà Hà Linh phải không?”
Hẳn là Nhã Lan đã nói với Mộc Thu, trong số các đồng nghiệp của Kim Thơ trong công ty thì Nhã Lan là người mà Mộc Thu có quen biết vì được Kim Thơ giới thiệu.
Kim Thơ, “Đúng vậy, tôi bị đuổi việc rồi, từ ngày mai trở đi tôi sẽ là người thất nghiệp, cho nên tôi hiện tại rất khó khăn về tài chính, hay cậu thuê tôi đến nhà chăm sóc bà đầu đi, sau khi cậu sinh em bé tôi cũng có thể làm người trông trẻ cho cậu.”
Mộc Thu, “Hahaha, nếu được vậy thì còn gì bằng, tôi rất vui đó nha, nhưng tôi nghe nói chồng cậu vừa nghe vợ bị bắt nạt đã vội vàng chạy đến công ty con của tập đoàn WOsan để tìm kẻ to gan dám sa thải vợ mình mà tính sổ, rồi thay cậu trút giận, này, mau nói cho tôi nghe những gì đã xảy ra đi.”
Kim Thơ, “Tôi cũng không biết, nhưng nghe nói giám đốc Trần đã từ chức. Tôi không có thời gian để hỏi chi tiết vụ việc.”
Mộc Thu, “Nhã Lan đã gửi cho tôi hai đoạn video, tôi thấy Lê Giang Lâm làm như thế là rất đúng, chồng cậu thực sự rất tuyệt vời.”
Kim Thơ bật cười, “Ừ, tôi cũng nghĩ lúc đó anh ấy rất đẹp trai và trông rất ngầu, nhưng đáng tiếc tôi không có ở đó.”
Mộc Thu, “...” Sao đột nhiên lại không phản bác nữa? Còn bắt đầu khoe mẽ nói chồng mình đẹp trai và rất ngầu, cậu bị Lê Giang Lâm làm động lòng rồi sao?
Ngay lúc này điện thoại của Kim Thơ đột nhiên nhận được một đoạn video của Nhã Lan với chú thích “Bạn trai em làm tặng chị, chị nhớ xem nha”.
Sau khi nói chuyện xong với Mộc Thu, Kim Thơ nghiêng người hai tay chống cằm mở đoạn video lên xem. Một bản nhạc vô cùng cảm động vang lên kèm theo hình ảnh của Lê Giang Lâm bước vào công ty cùng với người trợ lý và hai vệ sĩ. Sau đó là cảnh anh ngồi oai phong trên ghế liếc mắt nhìn giám đốc Trần. Đoạn video không có gì đặt biệt cho đến năm phúc gần cuối video, hình ảnh Lê Giang Lâm và Kim Thơ được cắt ghép đang nằm chồng lên nhau trên một chiếc giường trắng tinh, kèm theo đó là một giọng nam đang bắt đầu thở hổn hển như đang làm chuyện gì đó ái muội, sau đó là một giọng nữ cực kỳ gợi tình, nói đúng hơn là tiếng rên rỉ rất êm tai mà bất cứ ai vừa nghe điều sẽ nghĩ ngay ra cảnh hai người đang làm chuyện nóng bỏng trên giường. không biết bạn trai của Nhã Lan đã dùng phương pháp gì để chỉnh sửa hình ảnh và âm thanh một cách chân thật đến như vậy. Làm cho Kim Thơ ngay khi nghe xong cũng cảm thấy trong người nóng bức ngột ngạt. Lúc này đột nhiên có âm thanh vặn khóa cửa, Kim Thơ giật mình vội vàng úp điện thoại xuống giường. Khi cô quay đầu lại nhìn thì cửa phòng đã được mở ra, Kim Thơ bối rối nhìn ra ngoài. Lê Giang Lâm mặc áo choàng tắm đứng bên cửa, ánh mắt sâu thẳm của anh rơi vào chiếc điện thoại trên giường với nụ cười mơ hồ thoáng hiện trên khóe môi. Mà lúc này trên điện thoại vẫn phát ra những tiếng “Ừm ~ ah ~” rất kỳ lạ.
“Tại sao chỉ có một ly, anh không uống sao?”
Lê Giang Lâm mỉm cười, “Anh không muốn uống, em uống đi.”
Kim Thơ biết Lê Giang Lâm không thích đồ ngọt tất nhiên cũng chưa từng thấy anh ấy uống trà sữa bao giờ, cô cầm cốc trà sữa cắm ống hút vào và cúi đầu uống một hơi, còn rất hài lòng nhai viên trân châu mềm trong miệng, bất chợt thấy Lê Giang Lâm đang nhìn mình, Kim Thơ vô thức đưa trà sữa qua cho anh.
“Có muốn uống không?”
Lê Giang Lâm nhìn chằm chằm vào khóe môi ửng hồng của cô, yết hầu trượt lên xuống vài lần mới mở miệng nói:
“Em uống trước đi, anh sẽ thử sau.”
Đây là đợi cô ngừng uống mới cầm ly trà sữa còn lại mà uống sao? Vậy sao được chứ. Kim Thơ cảm thấy cô và Lê Giang Lâm giống như một cặp vợ chồng có hoàn cảnh khó khăn mà chồng phải nhường đồ ăn ngon cho vợ con ăn trước, sau đó mới ăn phần còn lại khi vợ con đã ăn no. Kim Thơ lắc đầu đánh bay cái suy nghĩ kỳ lạ của mình rồi nhìn Lê Giang Lâm, cũng không đến mức muốn uống một ly trà sữa cũng không dám mua đó chứ? “Anh sẽ thử sau” nghe câu này làm người ta xót xa lắm biết không? Sao lúc nãy lại không mua hai ly?
“Không sao, anh uống đi.” Kim Thơ mỉm cười đưa ly trà sữa đến trước mặt Lê Giang Lâm.
Lê Giang Lâm, “Thật không?”
“Thật mà.” Kim Thơ dùng cánh tay thúc ly trà sữa, “Nhanh lên, em… “
Chưa nói hết câu đã thấy Lê Giang Lâm vươn người tới rồi cúi xuống, môi anh chạm vào môi cô sau đó dùng đầu lưỡi lướt nhẹ liếm một cái. Kim Thơ sững sờ một lúc, cô thấy Lê Giang Lâm đang duỗi thẳng thắt lưng với nụ cười thoả mãn trong mắt.
“Nếm xong rồi, rất ngọt.”
Kim Thơ xấu hổ đến mức cảm giác như có ai đó bên ngoài xe đang nhìn mình, khuôn mặt của cô ửng hồng.
“Anh đang làm gì vậy?”
Lê Giang Lâm, “Lúc nãy em muốn anh nếm thử mà?”
“Kêu anh nếm trà sữa, chứ không phải… “
“Thì anh đang nếm trà sữa mà?” Lê Giang Lâm trêu chọc cô.
Kim Thơ lườm anh một cái rồi quay mặt đi không để ý đến anh. Lê Giang Lâm cúi đầu ghé vào tai cô nhỏ giọng dỗ dành.
“Đừng tức giận, hay anh cho em nếm lại nhé?”
Giọng Lê Giang Lâm rất êm dịu, anh cố ý hạ giọng sau đó kề mặt mình sát mặt Kim Thơ làm cho hơi thở của anh phun vào bên tai khiến trong lòng Kim Thơ ngứa ran, cô lập tức nghĩ đến thứ gì đó quanh co khó mà nói thành lời.
Kim Thơ làm vẻ mặt nghiêm nghị, “Đang ở bên ngoài đừng nói chuyện bậy bạ.”
Lê Giang Lâm, “…” Anh có nói gì bậy bạ đâu, chỉ muốn em hôn anh một cái thôi.
Kim Thơ nghiêm túc quay sang nói với Lê Giang Lâm, “Được rồi, về nhà đi.”
Lê Giang Lâm cong môi, cuối cùng cũng làm em vui rồi.
Trên đường về nhà, Kim Thơ thỉnh thoảng quay đầu nhìn Lê Giang Lâm rồi mỉm cười, Lê Giang Lâm biết nhưng vẫn không nói ra, anh thích sự ngây thơ và hồn nhiên bên trong con người cô vợ trẻ. Em hãy cứ ở bên anh và vui vẻ như thế là được, những ganh đua bộn bề ngoài kia anh sẽ thay em giải quyết.
Buổi tối hai người đắp chung một cái chăn, Lê Giang Lâm nắm tay Kim Thơ không chịu buông. Nằm một lúc không biết vì sao anh quay người rời khỏi phòng ngủ. Kim Thơ nhìn anh bước ra ngoài rồi đóng cửa lại, cô không thể hiểu lúc này Lê Giang Lâm đang nghĩ gì, ban ngày anh dám hôn cô ở công ty trước mặt rất nhiều nhân viên, nên cô nghĩ anh sẽ làm gì đó thân mật để xoá đi khoảng cách giữa hai người khi về đến nhà, nhưng anh lại không làm gì cả. Kể từ khi hai người xác nhận cái gọi là “quan hệ yêu đương” thì chỉ còn một bước cuối cùng họ sẽ chính thức là vợ chồng, với lại Kim Thơ cũng có cảm giác Lê Giang Lâm sẽ không kiềm chế được bản thân khi ở cạnh mình. Nhưng tối nay anh lại đi đến phòng làm việc, hay anh muốn cô chủ động hơn?
Kim Thơ thở dài lấy bộ đồ ngủ rồi đi vào phòng tắm, cho nước vào bồn, nhàn nhã vừa tắm vừa suy nghĩ mất hết nửa tiếng đồng hồ, vừa ra khỏi phòng tắm thì nhận được cuộc gọi video của Mộc Thu.
Kim Thơ, “Vừa tắm xong, có chuyện gì?”
Mộc Thu sốt sắng hỏi, “Nghe nói hôm nay Hà My và mẹ cô ta đến công ty của cậu, sau đó giám đốc Trần kẻ nổi tiếng là xu nịnh đã sa thải cậu vì tội dám chọc giận mẹ con bà Hà Linh phải không?”
Hẳn là Nhã Lan đã nói với Mộc Thu, trong số các đồng nghiệp của Kim Thơ trong công ty thì Nhã Lan là người mà Mộc Thu có quen biết vì được Kim Thơ giới thiệu.
Kim Thơ, “Đúng vậy, tôi bị đuổi việc rồi, từ ngày mai trở đi tôi sẽ là người thất nghiệp, cho nên tôi hiện tại rất khó khăn về tài chính, hay cậu thuê tôi đến nhà chăm sóc bà đầu đi, sau khi cậu sinh em bé tôi cũng có thể làm người trông trẻ cho cậu.”
Mộc Thu, “Hahaha, nếu được vậy thì còn gì bằng, tôi rất vui đó nha, nhưng tôi nghe nói chồng cậu vừa nghe vợ bị bắt nạt đã vội vàng chạy đến công ty con của tập đoàn WOsan để tìm kẻ to gan dám sa thải vợ mình mà tính sổ, rồi thay cậu trút giận, này, mau nói cho tôi nghe những gì đã xảy ra đi.”
Kim Thơ, “Tôi cũng không biết, nhưng nghe nói giám đốc Trần đã từ chức. Tôi không có thời gian để hỏi chi tiết vụ việc.”
Mộc Thu, “Nhã Lan đã gửi cho tôi hai đoạn video, tôi thấy Lê Giang Lâm làm như thế là rất đúng, chồng cậu thực sự rất tuyệt vời.”
Kim Thơ bật cười, “Ừ, tôi cũng nghĩ lúc đó anh ấy rất đẹp trai và trông rất ngầu, nhưng đáng tiếc tôi không có ở đó.”
Mộc Thu, “...” Sao đột nhiên lại không phản bác nữa? Còn bắt đầu khoe mẽ nói chồng mình đẹp trai và rất ngầu, cậu bị Lê Giang Lâm làm động lòng rồi sao?
Ngay lúc này điện thoại của Kim Thơ đột nhiên nhận được một đoạn video của Nhã Lan với chú thích “Bạn trai em làm tặng chị, chị nhớ xem nha”.
Sau khi nói chuyện xong với Mộc Thu, Kim Thơ nghiêng người hai tay chống cằm mở đoạn video lên xem. Một bản nhạc vô cùng cảm động vang lên kèm theo hình ảnh của Lê Giang Lâm bước vào công ty cùng với người trợ lý và hai vệ sĩ. Sau đó là cảnh anh ngồi oai phong trên ghế liếc mắt nhìn giám đốc Trần. Đoạn video không có gì đặt biệt cho đến năm phúc gần cuối video, hình ảnh Lê Giang Lâm và Kim Thơ được cắt ghép đang nằm chồng lên nhau trên một chiếc giường trắng tinh, kèm theo đó là một giọng nam đang bắt đầu thở hổn hển như đang làm chuyện gì đó ái muội, sau đó là một giọng nữ cực kỳ gợi tình, nói đúng hơn là tiếng rên rỉ rất êm tai mà bất cứ ai vừa nghe điều sẽ nghĩ ngay ra cảnh hai người đang làm chuyện nóng bỏng trên giường. không biết bạn trai của Nhã Lan đã dùng phương pháp gì để chỉnh sửa hình ảnh và âm thanh một cách chân thật đến như vậy. Làm cho Kim Thơ ngay khi nghe xong cũng cảm thấy trong người nóng bức ngột ngạt. Lúc này đột nhiên có âm thanh vặn khóa cửa, Kim Thơ giật mình vội vàng úp điện thoại xuống giường. Khi cô quay đầu lại nhìn thì cửa phòng đã được mở ra, Kim Thơ bối rối nhìn ra ngoài. Lê Giang Lâm mặc áo choàng tắm đứng bên cửa, ánh mắt sâu thẳm của anh rơi vào chiếc điện thoại trên giường với nụ cười mơ hồ thoáng hiện trên khóe môi. Mà lúc này trên điện thoại vẫn phát ra những tiếng “Ừm ~ ah ~” rất kỳ lạ.
Danh sách chương