"Như vậy! Chỉ có một trận chiến mà thôi! " Bộ Phương nhìn vào chiến trường, âm thanh kiên định nói.

Nếu đã không thể trốn tránh, chỉ có chiến đấu, lão Ngủ nói cũng không sai, Yêu Viên nhất tộc bọn họ cũng là chưa sợ qua ai.

Thật ra, lần này Yêu Soái đại nhân của bọn đi đến Thiên Dực Sơn Mạch, cũng là do hắn đề nghị, huyết chiến ngàn năm, Yêu Viên nhất tộc của bọn họ tử thương vô số, như thế nào có thể cùng Yêu Lang nhất tộc bắt tay giảng hòa, cộng phó Linh Tuyền.

Thiên hạ rộn ràng cũng là vì lợi mà đến, Yêu Thú bọn họ cũng là không có ngoại lệ.

Trong Lục Thụ Cốc này, theo như Yêu Soái đại nhân bọn họ dùng Thần Thức thăm dò được, ngoài Linh Tuyền mặt trên ra, tại phía dưới Lục Thụ Cốc, rất có thể cất chứa một đầu Trung Phẩm Linh Mạch.

Hơn nữa, còn dài hơn gấp đôi tòa Hạ Phẩm Linh Mạch mà Yêu Viên nhất tộc bọn họ đang sở hữu.

Trung Phẩm Linh Mạch a, nó chỉ có tại ức vạn dặm Sơn Mạch mới có thể xuất hiện, chỉ dành cho các vị Yêu Vương Bệ Hạ tu luyện, nếu như mà bọn họ có được, trong tộc sẽ nhiều ra biết bao nhiêu là cao cấp Yêu Thú, nói không chừng Yêu Soái của bọn họ cũng có cơ hội thuế biến vì Tứ Giai Yêu Vương cũng nên.

Như vậy một cái dụ hoặc, làm sao bọn họ có thể chia sẽ, chỉ tiếc bây giờ tin tức đã bị lộ, có lẽ hai vị Yêu Soái đang ở một nơi nào đó đánh nhau cũng nên.

Hắn hiện tại là một trong tam đại Nhị Giai Hậu kỳ Yêu Tướng còn sót lại của Yêu Viên nhất tộc, nhiệm vụ của hắn là phải giết sạch đối phương, cho dù có phải hi sinh cũng không tiếc.

"Ầm ầm ầm ầm ầm! "

Cả hai đại tộc đàn Yêu Thú lao thẳng vào nhau, Hỏa Kình, Thổ Kình va chạm, tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.

Cả hai rất là chú ý, cách xa phạm vi đám nhất trọng Yêu Binh kia đến một trăm dặm hơn, đây là bọn họ giao chiến một ngàn năm qua hiểu ngầm với nhau.

Với Nhị Giai Cấp Bậc của bọn họ, tương đương với Siêu Phàm Cảnh giới của nhân loại, ra tay đánh nhau không cố kỵ, đám cấp thấp yêu thú đã diệt tuyệt từ lâu.

Bọn họ cũng biết, loại chiến tranh này, chỉ có cường giả mới có thể quyết định kết quả, chỉ cần Nhị Giai bên mình thắng, kết quả liền chú định.

Một ngàn năm qua, nếu như một phương nào thắng trận, vậy cấp một yêu Thú tộc đàn của bọn họ sẽ gặp phải tai ương.

Ngoại vi Lục Thụ Cốc hai mươi dặm, nguyên một đám yêu Thú cấp thấp hai mắt đỏ bừng, lao vào đối thủ, trong đó không thiếu cửu trọng yêu Thú.

Giờ này bọn chúng đã quên hết tất cả, chỉ quan tâm đến con mồi của mình, hết lớp này chết, lớp khác lại nhào lên, cho dù là đêm tối cũng không có đình chỉ qua.

Cả khu vực như là Tu La Chiến Trường, sát lục chi khí xuất hiện khắp nơi.

Trăm vạn Yêu Thú đang không ngừng kịch liệt giảm xuống.

"Ầm ầm! "

Ngay tại bọn họ chiến đấu hăng say thì trên thương không đột nhiên xuất hiện một lỗ đen.

Một người từ trong trùng động rơi xuống, chen vào giữa hai phe Yêu Thú đang tranh đấu, chấn động đến đại địa rung chuyển.



Khí lãng thao thiên từ trên người hắn phát ra làm cho phạm vi trăm mét Yêu Thú bị chấn đến bay xa trăm thước, bát trọng trở xuống Yêu Thú trong vòng trăm thước liền chết sạch sẽ, còn lại cửu trọng Yêu Thú văng ra xa cũng chỉ còn hơi thở thoi thóp, xem ra là sống không nổi.

"Thật là độc ác, truyền tống tại sao lại đau đến như vậy? Nếu không phải ta có Trung Phẩm Linh Khí thân thể, bây giờ có lẽ đã tan xương nát thịt!"

Không sai, người từ lổ đen rơi xuống chính là Diệp Tử Phàm, hắn tại không thể làm gì khác bị tam Phẩm Na Di Phù truyền tống lại đây.

"Chủ nhân! Nếu như ngài không phản kháng lại không gian trùng động truyền tống, có lẽ chỉ bị choáng váng một chút thôi, nhưng mà ngài phảng kháng lại quá mức kịch liệt, cho nên mới bị phản phệ"

"Tại sao ngươi lại không nhắc ta sớm hơn? "Diệp Tử Phàm hậm hực nói.

Phải biết, với Trung Phẩm Linh Khí thân thể như hắn mà còn cảm giác bị ê ẩm, nếu là người khác, đã đi đời nhà ma từ lâu.

"Chủ nhân! Ngài cũng không có hỏi ta a!"Đại Hắc ủy khuất trả lời.

Diệp Tử Phàm rất là im lặng.

Ta không hỏi ngươi,chẳng lẽ ngươi còn không nói cho ta biết trước hay sao? Hắn trong lòng rất là phun tào, nhưng mà hắn cũng biết, lúc đó không thể trách được Đại Hắc, nó xảy ra quá nhanh, cả hắn cũng không có chuẩn bị cho tình huống như thế này.

Đáng thương cho Diệp Tử Phàm, hắn không biết mình còn rất là may mắn, nếu mà hắn không bị Na Di Phù Truyền Tống, giờ này có lẽ đã rơi vào trong tay của Ngân Thái, chắc chắn hắn sẽ nếm được mùi vị Sưu Hồn là như thế nào.

Chắc chắn sẽ thảm hơn bây giờ gấp trăm ngàn lần.

"Đây lại là nơi nào? "Diệp Tử Phàm đứng dậy, nhíu mày nhìn xung quanh quanh tự hỏi.

Trong khoảnh khắc, tất cả Yêu Thú của hai đại tộc đàn dừng lại, khác với những lục,ngủ trọng Yêu Thú kia, từ thất trọng trở lên Yêu Thú đã khai được linh trí.

Bọn nó chỉ là không thể mở miệng mà thôi, còn lại suy nghĩ so với người bình thường đều không khác mấy.

Bọn nó có thể được phong chân chính yêu binh, trong tộc đàn cũng có một vị trí nhỏ.

Những con Thất Trọng trở lên Yêu Thú nhìn thấy cảnh tượng hoang tàn trước mắt, bọn chúng nhao nhao hút một ngụm khí lạnh, kinh khủng như vậy lực phá hoại,bọn chúng nghĩ trong tộc Nhị Giai Yêu Tướng cường giả cũng chỉ có đến vậy.

Vẽn vẹn chỉ va chạm mặt đất, làm cho mấy chục cửu trọng Yêu Thú bị thương, hàng trăm thất, bát trọng Yêu Thú tử vong, đây đến cùng là loại vật gì..

Một giây sau.

Tất cả hai đại tộc đàn đều ăn ý dừng lại sát phạt, ánh mắt tập trung vào hung thủ tại trung tâm, chỉ thấy một tên hình thù quái dị đang dần đứng lên, quan sát bọn chúng.

Còn có thể phát ra ngôn ngữ, Yêu Viên nhất tộc thì lại nhíu mày, tên hung thủ trước mắt có bề ngoài khá giống bọn họ,nhưng mà lại nhỏ bé hơn nhiều.

Với lại trên người không có một cọng lông, không lẽ là một loại Yêu Thú biến dị.

Cũng không có trách bọn họ, Xích Hỏa Sơn Mạch cùng Đại Địa Sơn Mạch cách gần nhất nhân tộc cư ngụ mấy ngàn vạn dặm xa, hơn nữa trung gian còn có mấy đát ngàn vạn dặm Sơn Mạch ngăn cách, rất ít có nhân loại dám đi vào nơi đây, thành ra bọn nó cũng rất ít khi gặp được nhân tộc.

"A! Tại sao lại là Nhân Tộc, là một tên hèn mọn nhân tộc?"

Nhưng ít không có nghĩa là là không có, một tên Cửu Trọng Yêu Lang ánh mắt kinh dị nhìn về phía Diệp Tử Phàm, trong lòng gào thét.

"Lão Thất, ngươi nhận ra được con yêu Thú này?" Thấy đồng bạn của mình khác thường, một tên Yêu Lang bên cạnh nghi vấn truyền âm hỏi.

"Lão Tam, hắn là nhân tộc, là hèn mọn nhân tộc không sai, trước đây ta tình cờ lạc đến Long Uyên Sơn Mạch, từng đụng phải bọn chúng, chỉ kém chút nữa đã chết vào tay của bọn họ!" Tên cửu trọng Yêu Lang Lão Thất kia dùng Linh giác truyền âm, nói lại với đồng bọn.

Ánh mắt của hắn nhìn về phía Diệp Tử Phàm tràn đầy cừu hận, so với Yêu Viên tộc đàn chỉ có hơn chứ không có kém, nhân tộc không có một tên nào tốt.

"Cái gì? Hắn là nhân tộc? "

Cùng một câu kinh ngạc, Yêu Viên nhất tộc cũng không phải toàn là người kém hiểu biết, cũng có người nhận ra thân phận nhân tộc của Diệp Tử Phàm.

"Đây.. Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, những Yêu Tướng, Yêu Soái đại nhân đang làm gì? Tại sao có thể để một tên nhân tộc đến được nơi này? "

Bọn chúng trao đổi cho nhau bằng linh giác, bằng ánh mắt, sau đó hàng ngàn, hàng vạn Yêu Thú còn sót lại tất cả đều nhìn về phía của Diệp Tử Phàm, ánh mắt vô cùng không có thiện cảm, thậm chí toàn là trần trụi sát ý.

Nhân tộc, thật sự là cái kia hèn mọn nhân tộc.

Bên ngoài Lục Thụ Cốc, hàng vạn tên Thất Trọng trở lên Yêu Thú xác định được to lớn sự thật, vật từ trên trời rơi xuống kia chính là một tên nhân tộc, đạo kia trắng nõn thân thể, căn bản không phải là bất cứ Yêu Thú chủng tộc nào, căn bản chính là một tên hèn mọn nhân tộc.

Mặc dù không rõ tu vi của hắn thế nào, nhưng mà trên người của hắn không có một chút yêu khí phát ra, với lại sự xác nhận của đồng bọn, bọn nó sẽ là không có nhìn nhầm.

Cùng lúc đó, vô số Yêu Thú của hai tộc đàn lập tức vây xung quanh Diệp Tử Phàm lại.

Trong tộc đàn giáo huấn bọn nó còn nhớ rất rõ, nếu như gặp phải nhân tộc, lập tức diệt sát.

Cho dù trước đó tất cả Yêu Thú đang làm gì, có mối hận ra sao, trước tiên phải diệt đi nhân tộc mới có thể làm chuyện khác, nếu không sẽ bị các đại Yêu Thú khác liên hợp đuổi giết.

"Sâu kiến, chết đi!"

Diệp Tử Phàm trong mắt lóe lên hàn quang, chẳng lẽ đây chính là hổ lạc đồng bằng bị chó khinh hay sao?

Một đám đều Siêu Phàm cũng không phải, cấp một Yêu Thú rác rưởi cũng dám nhe răng trợn mắt đối với hắn tràn đầy sát ý, chân chính là không biết chữ chết viết như thế nào.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện