- Ây da......
Tuấn Hào tỉnh dậy trong cơn đau nhức. Bây giờ là nửa đêm, mọi thứ thật tĩnh lặng, nhìn xung quanh ngực mình toàn những vết băng bó thật ngứa mắt, trong lòng âm thầm cảm động, chắc là từ lúc ngủ đi, cô nàng này lặng lẽ băng bó đây mà. Nhìn Mỹ Na nằm cuộn mình trong trăn ngủ ngon lành, Tuấn Hào thầm thương mến.
- Ư......ư...
Mỹ Na từ trong cơn mơ rên rỉ thành tiếng, cảm nhận được trong cơ thể mình có một bàn tay đang tác quái, dần dần đặt trên bộ phận cao vút của mình , muốn gỡ ra nhưng nhìn thấy hai mắt Tuấn Hào sáng như đèn pha lê, khuôn mặt nhăn nhó, chợt như nghĩ đến điều gì đó, trong lòng đau đớn, nhẹ nhàng hỏi:
- Muộn rồi, anh không ngủ? - Đau.
Tuấn Hào trả lời cộc lốc. Hai mắt nhắm lại. Mỹ Na thấy vậy cũng không hỏi thêm gì nữa, nằm rúc vào trong lòng hắn như một đứa trẻ, hai mắt ướt sũng, bất giấc ngủ đi từ lúc nào không hay. ........................
- Tứ Cẩu mày có nghĩ lần này chúng ta sẽ khác?
Tên được gọi là Tứ Cẩu hung hăng gõ đầu cho tên nhỏ hơn một cái làm hắn đau đớn nhẩy cẫng lên rên la rồi nói.
- Tam Cẩu............mày hỏi câu này thật đúng là não nhỏ.......từ lúc tao lăn lộn cùng mày........chúng ta có còn khổ như trước không.......Đại Ca đối với chúng ta không tệ........mày không nên hoài nghi năng lực của Đại Ca.
- Nhưng mà.........tao sợ......
Tam Cẩu lại bị ăn thêm một cái gõ đầu.
- Sợ.....sợ........sợ cái rắm.......mày thấy Đại Ca mới thế nào? Hai thằng côn đồ lớn hơn cả chục tuổi còn không sợ......Thiên Đường của Đầu Gấu còn phải làm việc cho hắn.......haìzzzzz......cái ngề nghiệp thất đức như hồi trước........tao không muốn làm.....
Tứ Cẩu tiện thể đổi chủ đề ba hoa vài câu.
- Thất đức cái em gái mày.......không làm thì xúc cứ* mà ăn à?
Hai thằng vừa đi vừa nói nhỏ trên đường về, một tên dừng lại, nhìn khu nhà ở cảm thán nói.
- Tao không muốn sống ở khu ổ chuột này nữa. .....................
- Không muốn ở nữa thì để bọn tao hoàn thành tâm nguyện cho hai đứa Cẩu chúng mày.
Tam Cẩu nhìn Tứ Cẩu, Tứ Cẩu lại nhìn Tam Cẩu, cả hai khuôn mặt đều khó coi.
- Quạt, đây là mày định có ý gì?
Tên được gọi là Quạt cười lớn.
- Có ý gì........nói hay nhỉ........hai đứa mày dám thu thúê của người Hắc Mã bọn tao......chán sống rồi?
- Quạt, mày đừng quá đáng.......việc bọn mày làm thì tai sao bọn tao không thể?
- Hay......hố hố......hôm nay tao đến để cho chúng mày biết người của Hắc Mã ( Con ngựa đen) bọn tao không phải dễ bắt nạt. Anh em......lên cho tao.....phang chết hai tên Cẩu chúng nó.
Tam Câùva Tứ Cẩu lại nhìn nhau,sắc mặt khó coi, đã đi đến bước này thì không thể dừng lại được nữa, đợi bọn chúng đến đánh thì chết mà chạy cũng chết, thà xông lên liều mạng chứ không phải chịu đòn.
Phải đánh trả.
Không chịu thiệt
Tuấn Hào tỉnh dậy trong cơn đau nhức. Bây giờ là nửa đêm, mọi thứ thật tĩnh lặng, nhìn xung quanh ngực mình toàn những vết băng bó thật ngứa mắt, trong lòng âm thầm cảm động, chắc là từ lúc ngủ đi, cô nàng này lặng lẽ băng bó đây mà. Nhìn Mỹ Na nằm cuộn mình trong trăn ngủ ngon lành, Tuấn Hào thầm thương mến.
- Ư......ư...
Mỹ Na từ trong cơn mơ rên rỉ thành tiếng, cảm nhận được trong cơ thể mình có một bàn tay đang tác quái, dần dần đặt trên bộ phận cao vút của mình , muốn gỡ ra nhưng nhìn thấy hai mắt Tuấn Hào sáng như đèn pha lê, khuôn mặt nhăn nhó, chợt như nghĩ đến điều gì đó, trong lòng đau đớn, nhẹ nhàng hỏi:
- Muộn rồi, anh không ngủ? - Đau.
Tuấn Hào trả lời cộc lốc. Hai mắt nhắm lại. Mỹ Na thấy vậy cũng không hỏi thêm gì nữa, nằm rúc vào trong lòng hắn như một đứa trẻ, hai mắt ướt sũng, bất giấc ngủ đi từ lúc nào không hay. ........................
- Tứ Cẩu mày có nghĩ lần này chúng ta sẽ khác?
Tên được gọi là Tứ Cẩu hung hăng gõ đầu cho tên nhỏ hơn một cái làm hắn đau đớn nhẩy cẫng lên rên la rồi nói.
- Tam Cẩu............mày hỏi câu này thật đúng là não nhỏ.......từ lúc tao lăn lộn cùng mày........chúng ta có còn khổ như trước không.......Đại Ca đối với chúng ta không tệ........mày không nên hoài nghi năng lực của Đại Ca.
- Nhưng mà.........tao sợ......
Tam Cẩu lại bị ăn thêm một cái gõ đầu.
- Sợ.....sợ........sợ cái rắm.......mày thấy Đại Ca mới thế nào? Hai thằng côn đồ lớn hơn cả chục tuổi còn không sợ......Thiên Đường của Đầu Gấu còn phải làm việc cho hắn.......haìzzzzz......cái ngề nghiệp thất đức như hồi trước........tao không muốn làm.....
Tứ Cẩu tiện thể đổi chủ đề ba hoa vài câu.
- Thất đức cái em gái mày.......không làm thì xúc cứ* mà ăn à?
Hai thằng vừa đi vừa nói nhỏ trên đường về, một tên dừng lại, nhìn khu nhà ở cảm thán nói.
- Tao không muốn sống ở khu ổ chuột này nữa. .....................
- Không muốn ở nữa thì để bọn tao hoàn thành tâm nguyện cho hai đứa Cẩu chúng mày.
Tam Cẩu nhìn Tứ Cẩu, Tứ Cẩu lại nhìn Tam Cẩu, cả hai khuôn mặt đều khó coi.
- Quạt, đây là mày định có ý gì?
Tên được gọi là Quạt cười lớn.
- Có ý gì........nói hay nhỉ........hai đứa mày dám thu thúê của người Hắc Mã bọn tao......chán sống rồi?
- Quạt, mày đừng quá đáng.......việc bọn mày làm thì tai sao bọn tao không thể?
- Hay......hố hố......hôm nay tao đến để cho chúng mày biết người của Hắc Mã ( Con ngựa đen) bọn tao không phải dễ bắt nạt. Anh em......lên cho tao.....phang chết hai tên Cẩu chúng nó.
Tam Câùva Tứ Cẩu lại nhìn nhau,sắc mặt khó coi, đã đi đến bước này thì không thể dừng lại được nữa, đợi bọn chúng đến đánh thì chết mà chạy cũng chết, thà xông lên liều mạng chứ không phải chịu đòn.
Phải đánh trả.
Không chịu thiệt
Danh sách chương