Chương 73 Xông và Bạch An Tương cũng nhìn thấy Trình Uyên qua video giám sát, cô kích động, lẩm bẩm gọi một tiếng: “Ông Xa Câu chuyện phải quay về mười lăm phút trước đó.

Mười lăm phút trước, Trình Uyên gọi điện thoại cho Bạch Long, vì trực giác nói cho anh biết, Bạch An Tương sẽ gặp nguy hiểm.

“Đến đón tôi!” Anh nói với Bạch Long.

Bạch Long nhanh chóng xuất hiện, lái chiếc xe Audi của Trình Uyên.

“Anh có biết cô ấy đi đâu không?” Trình Uyên hỏi Bạch Long.

Bạch Long gật đầu, lái xe chạy thẳng đến Công ty thép Long Đăng.

Tại sao mỗi lần Trình Uyên gặp nguy hiểm, Bạch Long đều có thể xuất hiện đúng lúc như vậy, hơn nữa lần nào cũng tìm được Trình Uyên.

Nguyên nhân của chuyện này rất đơn giản, chính là Bạch Long giấu một thiết bị xác định vị trí cỡ nhỏ trên người Trình Uyên, thật ra Trình Uyên đã đoán được chuyện này từ lâu, nếu không cũng sẽ không hỏi Bạch Long có biết Bạch An Tương đi đâu không.

Trình Uyên thay quần áo bệnh nhân, chìa khóa và điện thoại, cùng với ví tiền trên người đều bỏ trong túi xách của Bạch An Tương, cho nên, bây giờ thiết bị xác định vị trí của anh đang ở trên người Bạch An Tương.

“Tôi điều tra được hôm qua Long Thầm Vũ này đã bí mật cho người mua một loại thuốc có thể khiến người ta mất đi năng lực chống cự ở chợ đen’ Bạch Long nói với Trình Uyên.

Trình Uyên lại càng lo lắng hơn.

Cho nên, khi đi tới cửa Công ty thép Long Đằng, bảo vệ ngoài cửa muốn cản họ lại hỏi xem họ đến làm gì, đến lúc đó có lẽ còn phải đăng ký vào sổ gọi điện thoại vân vân.

Đúng lúc làm sao lại gặp phải Thiệu Đình Đình.

Thiệu Đình Đình nhìn thấy Trình Uyên, mỉm cười chào hỏi với anh, nhưng ánh mắt cô ta rất bối này không trốn được ánh mát Trình Uyên.

“Anh đến đây làm gì?” Thiệu Đình Đình hỏi.

Trình Uyên còn chưa lên tiếng, bảo vệ đã tiếp tục cầm côn tự vệ chọc lên vai anh, vẻ mặt khinh miệt nói: “Tôi hỏi anh đấy, giả điếc đúng không? Có phải anh bị bệnh thần kinh không hả? Mặc quần áo bệnh nhân đến Long Đằng gây chuyện?” Về chuyện Trình Uyên mặc quần áo bệnh nhân, Thiệu Đình Đình cũng rất bất ngờ, cô ta nghi ngờ hỏi Trình Uyên: “Anh bị ốm sao?” Thật ra trong lòng cô ta đang nghĩ, nhất định là Trình Uyên đã biết chuyện vợ mình có quan hệ với Long Thầm Vũ từ lâu rồi, có lẽ còn bắt quả tang tận giường ấy chứ, sau đó… Trình Uyên đánh không lại Long Thầm Vũ, bị người ta đánh cho đến mức nhập viện luôn.

“Tôi đã nói với anh rồi, phải đăng ký, đây là Tập đoàn Long Đằng, đừng gây chuyện ở đây, nếu không ông đây cũng không khách sáo đâu” Bảo vệ lại cầm côn tự vệ chọc lên đầu vai Trình Uyên.

Thời gian gấp gáp, Trình Uyên chỉ nói với Thiệu Đình Đình một câu: “Đình Đình, tránh xa một chút.” “Hả?” Thiệu Đình Đình sửng sốt.

Trình Uyên mặt mũi tối sầm nói: “Tránh để lát nữa máu bắn tung tóe lên người mình.” Sau đó…

Trình Uyên đột nhiên vùng lên đá cho bảo vệ đang.

không đề phòng chút nào ngã lăn ra đất.

Sau khi bảo vệ ngã xuống đất, lập tức giận dữ, gào lên: “Có ai không, có người gây sự này!” Tiếng “rầm rập” vang lên, có một đám bảo vệ xông lên.

Thiệu Đình Đình hoàn toàn không ngờ được Trình Uyên Sẽ ra tay.

Phải biết, khi học đại học, Trình Uyên là người tính cách rất dễ chịu, rất ít khi tức giận, hơn nữa là kiểu người có thể cực kỳ nhẫn nhịn.

Thật ra điều này cũng rất bình thường, khi đó gia đình Trình Uyên nghèo khó, hoàn toàn không dám gây chuyện gì, vì một khi bị xử phạt, anh sẽ không bồi thường được.

Bây giờ thì khác rồi.

Trình Uyên mặc quần áo bệnh nhân, đối mặt với mười mấy bảo vệ đột nhiên bao vây mình, mặt không thay đổi, tim không đập nhanh, ngược lại còn chẳng thèm liếc.

nhìn những bảo vệ đó, sau khi đạp cho người gác cửa ngã lăn, ngẩng đầu ưỡn ngực tiếp tục đi vào trong, bộ dạng như đi vào chỗ không người.

Thiệu Đình Đình ngây ra, cô ta nghĩ, đây chính là Trình Uyên mà cô ta quen biết sao? Quả nhiên, người đàn ông cho dù có hiền lành đến đâu, sau khi biết mình bị cắm sừng, cũng sẽ không bình tĩnh được.

Nhưng mà…

Nhưng mà bộ dạng Trình Uyên bây giờ ngầu quá.

Mười mấy bảo vệ nhìn bộ dạng Trình Uyên vênh váo như vậy, cả đám tức giận, vung côn tự vệ lên đánh về phía Trình Uyên.

Sau đó…

Một người đàn ông như tháp sắt vẫn luôn kè kè đi theo.

Trình Uyên, nghiêng nửa người lách sang, nơi anh ta lướt qua, bảo vệ đều kêu lên ngã xuống đất.

Mà đối diện với những bảo vệ vừa chúi đầu ngã xuống đất kia, Trình Uyên còn chẳng thèm liếc nhìn một cái, vẫn đi thẳng vào bên trong.

Nhưng khi bọn họ bước vào tòa nhà làm việc, đột nhiên có một nhóm người từ trong tòa nhà chạy ào ra, đếm qua loa có lẽ khoảng mười ba mười bốn người, trong đó có bảo vệ cũng có nhân viên nam.

Dẫn đầu là một người đàn ông tóc dài vóc dáng cũng rất cường tráng.

Trình Uyên và Bạch Long bị ngăn tại cửa ra vào.

Người đàn ông tóc dài vén tóc mình lên, mỉm cười nói với hai người: “Xem ra, hai người cũng học được chút võ thuật đấy nhỉ” Trình Uyên không nói gì.

Vì vậy người đàn ông tóc dài chậm rãi đi đến trước mặt anh, nhếch miệng lên nói: “Thật không may, kẻ hèn này.

cũng đã từng học, hơn nữa còn là Taekwondo đai đen †ám đảng, vẫn luôn muốn tìm người thử sức một chút'” “Các anh đấy, thật là không biết điều, cũng không hỏi †hăm một chút xem đây là đâu? Địa bàn của cậu Long mà cũng dám giở trò ngang ngược, quả thật là…” “Bốp!” Một cái tát vang lên! “Ồn ào!” Trình Uyên tát cho anh ta một cái, cực kỳ vang vọng, ngay lập tức khiến anh ta sửng sốt.

Gương mặt đang mỉm cười của người đàn ông tóc dài, trong nháy mắt kéo dài ra: “Mẹ kiếp, mẹ nhà anh!” Anh ta nổi giận, nhấc chân định đá nghiêng về phía Trình Uyên.

Nhưng chân anh ta còn chưa đến, Bạch Long đã bước lên đá trúng lồng ngực anh ta trước, đá đến mức anh ta bay ngược về đằng sau, thuận đà nện lên mấy người khác.

Người đàn ông tóc dài ngoẹo đầu, hôn mê luôn.

Mười hai mười ba người sau lưng cũng bối rối.

Không phải anh ta chính là vệ sĩ của cậu Long sao? Không phải nói anh là đai đen Taekwondo tám đẳng sao? Tại sao mới bị người ta tát một cái đá một cái đã ngất xỉu luôn rồi? Có người sợ hãi đến mức lùi về phía sau.

Long Thầm Vũ ngồi trước video cũng trợn tròn mắt, lại nói, người đàn ông tóc dài chính là vệ sĩ của anh ta, hơn nữa quả thật cũng có chút năng lực, vừa nãy chính là người này gọi điện thoại cho anh ta, nhưng tại sao đứng trước mặt Trình Uyên và người cao lớn sau lưng anh, lại không chịu nổi một đòn như vậy? ngay lập tức khiến anh ta sửng sốt.

Gương mặt đang mỉm cười của người đàn ông tóc dài, trong nháy mắt kéo dài ra: “Mẹ kiếp, mẹ nhà anhI!” Anh ta nổi giận, nhấc chân định đá nghiêng về phía Trình Uyên.

Nhưng chân anh ta còn chưa đến, Bạch Long đã bước lên đá trúng lồng ngực anh ta trước, đá đến mức anh ta bay ngược về đàng sau, thuận đà nện lên mấy người khác.

Người đàn ông tóc dài ngoẹo đầu, hôn mê luôn.

Mười hai mười ba người sau lưng cũng bối rối.

Không phải anh ta chính là vệ sĩ của cậu Long sao? Không phải nói anh là đai đen Taekwondo tám đẳng sao? Tại sao mới bị người ta tát một cái đá một cái đã ngất xỉu luôn rồi? Có người sợ hãi đến mức lùi về phía sau.

Long Thầm Vũ ngồi trước video cũng trợn tròn mắt, lại nói, người đàn ông tóc dài chính là vệ sĩ của anh ta, hơn nữa quả thật cũng có chút năng lực, vừa nãy chính là người này gọi điện thoại cho anh ta, nhưng tại sao đứng trước mặt Trình Uyên và người cao lớn sau lưng anh, lại không chịu nổi một đòn như vậy? bằng cửa sau.

Anh ta vừa mới đi chưa được bao lâu, Trình Uyên đã đạp.

cửa phòng làm việc của Long Thầm Vũ ra, sau đó nhìn thấy Bạch An Tương đang nằm trên ghế sô pha.

“An Tương…” Trình Uyên vội vàng lao về phía trước, ôm Bạch An Tương, phát hiện thân thể cô mềm nhũn, không kiềm được lo lắng hỏi: “Em có sao không?” Bạch An Tương lác đầu, đột nhiên nhìn thấy trên bụng quần áo bệnh nhân của Trình Uyên có một mảng đỏ, biết vết thương của anh bị rách rồi, trong lòng không kiềm được tràn đầy áy náy, định nói gì đó, nhưng thật sự không còn sức lực để nói chuyện, mắt tối sầm lại, không biết gì nữa.

Đúng lúc này, có tiếng còi cảnh sát vang lên bên ngoài †òa nhà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện