Chương 39 Cả thành phố đều biết

Hôm nay khách sạn Long Đằng được bỏ công trang hoàng, toàn bộ đại sảnh hiện lên cảm giác trang nghiêm huy hoàng, được áp dụng bố cục kiểu tây, ngoại trừ sàn nhảy ở giữa ra, xung quanh là các món ăn ngon mọc lên như rừng.

Mọi người có mặt đều váy áo lộng lẫy, gần như bên cạnh mỗi người đàn ông đều có một cô gái xinh đẹp đi theo, hoặc là vợ, hoặc là bạn gái, hoặc là người tình.

Khi Bạch An Tương bước bào, Long Thầm Vũ đang trò chuyện say sưa với mấy nhà kinh doanh liếc mắt đã nhìn thấy cô, vì vậy vội vàng mỉm cười đi về phía Bạch An Tương.

“An Tương, em đã đến rồi.’ Long Thâm Vũ có vẻ rất vui mừng.

Tuy Bạch An Tương cũng mặc lễ phục, nhưng lại có vẻ rất bình thường, có điều cũng không sao cả, dù sao nhan sắc của cô có thể bù đắp được tất cả mọi thứ.

Gương mặt cô tối sầm: “Long Thầm Vũ, tại sao anh lại phải làm như vậy?” “Hả?” Long Thầm Vũ tỏ vẻ khó hiểu: “Anh? Làm gì cơ?” Bạch An Tương cản môi: “Tại sao muốn làm xôn xao dư luận để tất cả mọi người đều biết?” Long Thầm Vũ nghe vậy thì cười: “Hôm nay là lễ kỷ niệm ba mươi năm của Tập đoàn Long Đằng, đương nhiên phải tổ chức long trọng một chút rồi.” “Anh biết rõ tôi không nói chuyện này.’ Giọng nói Bạch An Tương lạnh lùng: “Là chuyện tôi làm bạn nhảy của anh” Long Thầm Vũ lập tức bày ra bộ dạng rất oan uổng: “An Tương, em đang trách oan anh rồi, anh không hề nói với bất kỳ ai xung quanh, có điều anh không bảo đảm được người khác sẽ không đi nói khắp nơi” Người khác sao? Bạch An Tương hơi ngẩn ra.

Nghĩ đến mẹ cô Lý Ninh Quyên là loại người có cái miệng như loa phát thanh, cô không khỏi chau mày nghĩ rằng mình trách oan Long Thầm Vũ rồi, không biết chừng là mẹ mình muốn khoe khoang với người ta mới nói như vậy, nhưng… nhưng bà làm như vậy mà không suy xét đến cảm nhận của người khác sao? Mình không có sĩ diện sao? “Cậu Long, chúc mừng chúc mừng. Lúc này, một người đàn ông hơn hai mươi tuổi âu phục phẳng phiu đi đến trước mặt Long Thầm Vũ và Bạch An Tương, giơ ly rượu lên chúc mừng Long Thầm Vũ.

Không khí sượng sùng giữa Long Thầm Vũ và Bạch An Tương lập tức bị phá vỡ, vì vậy Long Thầm Vũ cũng thuận theo đó cười với người vừa đến: “Xương Dịch đấy à, anh có thể đến đây thật tốt quá, đến đây nào, tôi giới thiệu với anh” Người đàn ông đến gần không phải ai khác, chính là bạn học của Trình Uyên, Lâm Xương Dịch.

“Đây là cậu chủ Lâm Xương Dịch của công ty Tam Long dưới trướng của Tập đoàn Long Đằng chúng tôi cũng là người trẻ tuổi có tài.” Long Thầm Vũ g ° Lâm Xương Dịch với Bạch An Tương, cố ý nhấn mạnh hai chữ dưới trướng, vô hình trung nâng cao địa vị của mình lên.

“Còn đây là bạn nhảy của tôi, cô Bạch An Tương” “ÔI Cô không phải là…” Ngay khi Long Thầm Vũ giới thiệu Bạch An Tương với Lâm Xương Dịch, Lâm Xương Dịch nhìn gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của Bạch An Tương, lập tức kinh ngạc.

Anh ta đã từng gặp Bạch An Tương, trong bữa tiệc họp lớp bọn họ nói Trình Uyên không xứng có bạn gái, chính người phụ nữ xinh đẹp như tiên nữ này đã bước vào căn phòng của họ, đứng trước mặt tất cả bạn học gọi Trình Uyên là ông xã.

Mà Bạch An Tương lại chẳng có chút ấn tượng nào với Lâm Xương Dịch.

Long Thầm Vũ hơi nhíu mày: “Sao vậy, anh biết An Tương sao?” Lâm Xương Dịch nhìn Long Thầm Vũ, lại quay sang nhìn Bạch An Tương, sau khi tròng mát đảo một vòng, vội vàng cười nói: “Ha ha… Quan trọng là do cô Bạch quá xinh đẹp, lần đầu gặp gỡ tôi còn tưởng là nhìn thấy ngôi sao điện ảnh cơ đấy: Lúc này, có người chào hỏi với Long Thầm Vũ, Long hầm Vũ thấy là một nhân vật lớn, vội vàng nói với Lâm Xương Dịch: “Anh giúp tôi chiêu đãi An Tương một lát, tôi đi sẽ quay lại ngay” Nói xong Long Thầm Vũ chạy về phía nhân vật lớn kia.

Mà Lâm Xương Dịch lại cười cười, khẽ nói với Bạch An Tương: “Hóa ra người đẹp mà cậu Long đang theo đuổi chính là cô Bạch sao.” Bạch An Tương khẽ nhíu mày.

Lâm Xương Dịch tiếp tục cười nói: “Có điều nói thật nhé cô Bạch, cậu Long quả thật mạnh hơn người chồng rác rưởi kia của cô rất nhiều: Bạch An Tương đột nhiên lạnh lùng mở miệng: “Anh biết chồng tôi sao?” “Đương nhiên” Lâm Xương Dịch cười khẩy: “Trình Uyên ấy à, một kẻ nghèo hèn chẳng có gì cả mà thôi, cậu Long tổ chức bữa tiệc mời cô, không mời Trình Uyên, còn không phải vì anh ta ngay cả khiêu vũ là cái gì cũng không biết đó sao?” “Hay phải nói là cậu Long người ta hoàn toàn không thèm để ý đến Trình Uyên?” “Cô Bạch, lựa chọn của cô rất chính xác, cái gọi là người biết thời thế mới là anh hùng, nếu cậu Long đã không chê cô đã kết hôn, vậy cô phải nắm chặt lấy, đợi cô trở thành chị Long rồi, sẽ càng hạnh phúc hơn bây giờ gấp trăm vạn lần” Lâm Xương Dịch ra sức hạ thấp Trình Uyên, anh ta thấy làm như vậy cũng là đang lấy lòng cô gái xinh đẹp trước.

mắt này, dù sao anh ta nói như vậy cũng sẽ khiến một cô gái trốn chồng mình đi làm bạn nhảy cho người khác cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

Đương nhiên, sở dĩ Lâm Xương Dịch muốn lấy lòng Bạch An Tương, chủ yếu nhất vẫn vì muốn lấy lòng Long Thâm Vũ.

Nhưng ai ngờ được, Bạch An Tương lạnh lùng trừng mát nhìn anh ta một cái, sau đó tức giận nói: “Anh nói đủ chưa?” Lâm Xương Dịch cảm nhận được Bạch An Tương đang tức giận, có chút khó hiểu, nháy mắt trở nên xấu hổ.

Bạch An Tương lạnh lùng nói: “Trong mắt các anh có.

hạnh phúc hay không chẳng lẽ chỉ vì có tiền hay không.

sao? Hay là nhiều tiền hay ít tiền?” “Đương nhiên.’ Lâm Xương Dịch nói vẻ đương nhiên: “Có tiền có thể lái xe sang ở biệt thự, không có tiền chỉ có thể đi thuê nhà ở phòng tối, cô nói xem ai hạnh phúc hơn?” Ở biệt thự sao? Khóe miệng Bạch An Tương hơi cong lên, đột nhiên bày ra vẻ mặt khinh thường: “Chồng tôi không có tiền, nhưng vẫn mua được biệt thự, anh ấy mua biệt thự của Vịnh Ánh Trăng cho tôi.” “Vịnh Ánh Trăng?” Lâm Xương Dịch ngẩn ra, tỏ vẻ không dám tin: ‘Không thể nào, tôi còn không biết Trình Uyên sao, anh ta lấy đâu ra nhiều tiền như vậy mua một căn biệt thự ở Vịnh Ánh Trăng cho cô chứ? Dựa vào anh ta, tôi cảm thấy có thể mua được một cái nhà vệ sinh ở Vịnh Ánh Trăng cũng đã quá mức lắm rồi.” Bạch An Tương lắc đầu: “Không, không phải anh ấy mua cho tôi hai căn, một căn cho ba mẹ tôi rồi.” “..” Lâm Xương Dịch hơi rối trí, anh ta cảm thấy Bạch An Tương đang nói mê sảng.

Đúng lúc này, đại sảnh vang lên âm nhạc du dương, đám người tốp năm tốp ba trò chuyện vui vẻ cũng không.

kiềm được nhìn lên bục phát biểu.

Long Thầm Vũ trên bục phát biểu nhìn về phía Bạch An Tương, lộ ra vẻ cực kỳ hưng phấn, anh ta nghĩ, không lâu nữa thôi, anh ta sẽ được ôm nữ thần trong mơ của mình, cùng nhau khiêu vũ.

Thành phố Tân Dương có một quy định không chính thức, bình thường khi tổ chức loại bữa tiệc quy mô lớn như thế này, phải nhảy điệu khiêu vũ mở màn, mà bình thường điệu khiêu vũ mở màn sẽ do người có danh tiếng nhất ở đây nhảy.

Hôm nay Long Đằng mới người của Tuấn Phong đến tham gia, cho nên, không thể nghi ngờ rằng người có danh tiếng nhất ở đây chính là Chủ tịch Tuấn Phong.

Tuy Long Thầm Vũ còn chưa thấy người của Tập đoàn Tuấn Phong đến, có điều, lúc nào cũng phải lịch sự một chút. Cho nên người chủ trì phải mời Chủ tịch Tập đoàn Tuấn Phong lên trước, rồi sau đó, anh ta có thể ôm được Bạch An Tương rồi.

Long Thầm Vũ càng nghĩ càng kích động, trên mặt không kiềm chế được lộ ra nụ cười tươi rói.

“Chào mừng mọi người..” Một đoạn mở đầu xưa cũ được người chủ trì nhiệt tình dâng trào nói ra, sau đó khi kết thúc, cuối cùng…

“Sau đây xin mời Chủ tịch Tập đoàn Tuấn Phong, nhảy điệu khiêu vũ mở màn cho lễ kỷ niệm mừng ba mươi của Tập đoàn Long Đằng chúng ta” Đèn chiếu bắt đầu tìm kiếm khắp nơi.

Tất cả mọi người đều nín thở, tất cả mọi người đều muốn nhìn xem rốt cuộc Chủ tịch Tập đoàn Tuấn Phong là người như thế nào.

Tất cả mọi người không nhúc nhích, chỉ có một người cử động.

Có một người từ trong đám người bước ra, nhất thời khiến cho sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi.

Truyen.one chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ và nhớ truyen.one có nhiều truyện hot hay nhé

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện