Editor: Richard aka Lãnh Hàn Dạ Vương

“Thúc thúc, ngươi dẫn ta đi ra ngoạn cái gì a?” Tiểu thiếu niên non nớt trên mặt còn nét vẻ ngây thơ, nghe thấy thúc thúc mình thích muốn dẫn hắn ra ngoài chơi, không chút do dự liền đi theo ra ngoài.

“Ngày hôm này thúc thúc dẫn ngươi đi tìm người của thúc thúc chơi.” Nam nhân thần bí, cũng không tiết lộ ra.

Đợi đến khi xe đỗ, thiếu niên mới phát hiện nơi này là một khách sạn xa lạ, hoàn cảnh xa lạ khiến cậu chỉ có thể đi theo phía sau nam nhân. Đi vào gian phòng, cậu thấy đã sớm có một người đàn ông trung niên mập mạp mang theo hai người bảo tiểu chờ ở bên trong.

“Chính là hắn sao?” Ánh mắt đàn ông trung niên giống như loại rắn ẩm ướt trơn trợt chán ghét quét mắt nhìn Lâm Lâm, giống như là quan sát một loại hàng hoá đưa cho hắn.

“Thúc thúc…?” Lâm Lâm có điểm sợ người đàn ông xa lạ quan sát, còn có hai người bảo tiêu cao lớn diện vô biểu tình ( mặt than) phía sau hắn.

“Ngoan,Lâm Lâm,đừng sợ, đây là Vương thúc thúc sẽ bồi người chơi trò chơi. Nào, cởi áo và quần đi, để Vương thúc thúc nhìn ngươi thật kỹ một chút.” Trương Duyên thuỷ chung đều lộ vẻ mỉm cười ôn nhu, hoà bình không có chút mỉm cười khác biệt nào.

Nhìn Lâm Lâm còn có chút do dự sợ sệt cầm lấy góc áo của hắn không hề có động tác khác, Trương Duyên kéo tay cậu ra, cách hắn rất xa, hai người bảo an đi tới phía sau Lâm Lâm ngăn cản cậu không cho cậu tới gần Trương Duyên.

“Thúc thúc! Đừng, đừng rời bỏ Lâm Lâm mà!” Lâm Lâm gấp đến độ thiếu chút nữa khóc lên, giọng nói đều có điểm mang theo khóc nức nở.

“Lâm Lâm phải nghe lời, tin tưởng thúc thúc, thúc thúc sẽ làm Lâm Lâm thoải mãi.” Ngồi vững ở hai bên trái phải của người đàn ông trung niên (???), Trương Duyên lộ ra vẻ cười không có sai biệt lắm.

Lâm Lâm thấy thế chỉ có thể cởi y phục cùng quần của mình ra, chỉ có một cái quần lót màu sáng mà đứng ở trong phòng.

Thật,thật kỳ quái… Bị nhiều người nhìn như vật thật là mắc cỡ. Mặc dù không có sự hiểu biết về ***, thế nhưng cơ bản vẫn có quan niệm thấy thẹn thì Lâm Lâm vẫn còn biết.

“Lâm Lâm, còn quần lót nữa mà?”

“Nhưng, thế nhưng…” Lâm Lâm vốn muốn nói nhưng thấy người đàn ông không có tỏ vẻ gì, vẫn cười như vậy và người bên cạnh cùng nhau theo dõi cậu. Vẫn là nghe lời cởi chiếc quần lót cuối cùng ra, thân thể non nớt ngây ngô của thiếu niên bại lộ trước mặt bốn người đàn ông ở bên trong căn phòng.

Màu da trắng nõn, thắt lưng nhỏ, ngón tay thanh thoát như ngọc, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn còn có một chút béo mập, so với các nhánh hoa đào tinh tế còn muốn diễm lệ hơn,phía dưới còn có thứ không giống với người bình thường, là hoa huy*t của con gái, thân thể song tính kỳ lạ lại dường như là được trời cao ban ân,đặc biệt mê người.

khúc này là青葱玉指 thì trong QT dịch ra là “Xanh miết ngón tay ngọc” nên không biết dịch sao nên chém nhé.

Khúc này 比枝头最娇嫩的桃花瓣还要艳丽 thì trong QT dịch ra là “ Bi chi đầu tối mềm mại hoa đào biện còn muốn diễm lệ”

“Lão Trương, đây là đồ tốt của ngươi đã nói sao? Quả nhiên không bình thường a!” Bị kêu là Vương thúc thúc có vẻ rất vui vẻ, hài lòng híp mắt quét mắt nhìn hạ thân Lâm Lâm.

Vì sao, vì sao bị nhiều người nhìn như vậy, sẽ cảm thấy thân thể nóng quá…Ngọc hành nhỏ nhắn đang lúc mọi người nhìn chăm chú thì chậm rãi đứng lên, hoa huy*t cũng có cảm ứng giống nhau, chảy ra một chút *** thuỷ.

“Lâm Lâm, làm sao vậy?” Trương Duyên ánh mắt thân thiết, hỏi Lâm Lam sắc mặt có điểm đỏ lên.

“Thúc thúc, hoa huy*t của Lâm Lâm đang chảy nước, hoa huy*t nhỏ của Lâm Lâm muốn ăn đại nhục bổng.” Thiếu niên thuần khiết như trẻ con, trong miệng lại nói ra những lời đặc biệt *** đang, trong ánh mắt hàm chứa ý xuân nhộn nhào mời chào nam nhân.

Kiềm chế của Trương Duyên đặc biệt rất tốt, hai người bảo tiêu bên cạnh và Vương lão bản lại rõ ràng cảm thấy hô hấp nặng nề hơn.

“Vương lão bản đừng nóng vội, chúng ta chậm rãi chơi. Lâm Lâm, ngồi vào trên giường đi đe hoa huy*t của ngươi lộ ra để Vương thúc thúc nhìn, sau đó thì sờ sờ nó.” Trương Duyên chậm rãi ra mệnh lệnh, hình dạng một chút cũng không sốt ruột.

Thiếu niên ngoan ngoãn ngồi xuống chiếc giường trắng của khách sạn,mở hai chân lộ ra hoa huy*t ướt át đầy nước đối với người đàn ông trung niên, sau đó năm ngón tay nhét vào trong hoa huy*t của mình.

“A… Thúc thúc,Lâm Lâm…Tao thí mắt ( hậu môn) phía sau của Lâm Lâm cũng muốn…A, thúc thúc, Lâm Lâm muốn đại côn th*t…A…A…” Thân thể song tính nhân mềm mại kiều diễm loả lồ ở trên giường,hai chân chân banh ra, thân thể khẽ run, ngón tay dài và nhỏ hợp lại thành một, mô phỏng theo động tác tính giao ra vào ở dưới thân mình, *** dịch ấm nóng bị tay từ trong hoa huy*t kéo ra, để lại những vệt nước xuống ra giường màu trắng một mảng, mông thịt non mịn lay động về phía các nam nhân, miệng động béo mộng mở ra mời gọi côn th*t nóng ấm đâm vào.

“Hai người các ngươi đi giúp hắn đi, không cho phép cắm vào.” Người đàn ông trung niên họ Vương quay lại ra lệnh cho hai người bảo an.

Nghe thấy mệnh lệnh của lão bản, hai người bảo an đã sớm không kịp chờ đợi cấp tốc cởi đai lưng, cởi quần lót, lộ ra phân thân thô to đang chờ sức phát tiết.

“Ừ… Đại ca ca, Lâm Lâm muốn…Muốn côn th*t của đại ca ca…. Đại ca ca mau tới, uy hoa huy*t nhỏ và tao nhục động của Lâm Lâm có được hay không a….”

Thiếu niên một bên rên rỉ thở dốc,một bên dùng thanh âm ngọt ngào hướng hai nam nhân làm nũng mời, hai má lúm đồng tiền vừa hồng vừa đáng yêu, còn mang theo một chút trắng như là đào tươi và mềm, trong tròng mắt có hơi nước đầy ý xuân lưu chuyển, muốn câu dẫn hai nam nhân cứ như vậy chết ở trên người cậu.

“Thật là một vưu vật a! Lão Trương,ngươi điều giáo thật tốt a!” Vương lão bản nhịn không được đứng lên, cảm thán hai tiếng, đi về phía trước quan sát khoảng cách gần.

Một bảo tiêu dùng côn th*t to dài ở trên người thiếu niên từ trên xuống dưới ma sát chơi đùa, đầu đỉnh nghiền qua cái miệng nhỏ nhắn hồng nộn đầy nước, rồi đến đầu nhũ kiều kiều trước ngực, dùng đầu đỉnh ở phía trên ma sát, dính nước màu trắng ở trên đầu nhũ hồng hồng của thiếu niên….

Bảo an cầm thứ đang dâng trào của mình, đặt ở cánh hoa hồng nộn chen lộng, đầu đỉnh liên tục ma sát đậu đậu nhỏ như hoa hạch, chọc cho thiếu niên kêu khóc không thôi, khẩn cầu nam nhân nhanh tiến vào, dùng đại côn th*t nhồi thịt huyệt đói khát, phá vỡ thịt mềm,cứ mãnh liệt như vậy giải ngứa.

“Đại ca ca, a… Hảo, thật thoải mái… Tiểu đậu đậu, tiểu đậu đậu cũng bị chơi hỏng rồi… Đại ca ca côn th*t thật lớn… Mau vào… hoa huy*t và thịt động đều tốt a… Chen vào có được hay không…”

Hai người bảo tiêu thay phiên nhau dùng phân thân ở trên người thiếu niên vẽ loạn, lê nhẹ, đùa bỡn thân thể mẫn cảm của thiếu niên, nhưng cũng không chen vào, thẳng đến khi cậu khó nhịn nâng vòng eo lên, gào góc ưỡn thân thể đạt cao trào thì mới dừng lại động tác, đợi mệnh lệnh tiếp theo của ông chủ.

Trải qua một hồi cao trào nhưng không có được thoả mãn nên lúc này thiếu niên càng câu nhân, trên người như là tản ra một mùi thơm ngọt ngào, trong miệng phát ra những tiếng ngâm rên tiêu hồn phóng đãng,kiều mị không có xương nằm xụi lơ trên giường, *** dịch trong suốt từ hoa huy*t róc rách chảy ra, trên người mọi chỗ đều tanh hôi mùi dịch thể của nam nhân. Hết lần này tới lần khác cậu còn dùng ánh mắt nhìn về phía ông chủ nam nhân trung niên kia, đôi mắt xấu hổ nửa mở, xuân tình nhè nhẹ, như là một tiểu mẫu cẩu ( chó cái) khiến cho nam nhân không tự chủ nuốt một ngụm nước miếng, như con khỉ lao nhanh tới.

Nam nhân ôm lấy người nhuyễn ngọc ôn hương vào lòng, côn th*t tím đen dữ tợn mạnh bạo đâm vào tiểu huyệt hồng nộn, dùng lực đĩnh vào rút ra thao, thiếu niên thân thể mềm mại bị đặt ở dưới thân thao chỉ có thể a a ừ mà rên rỉ, ván giường rung lắc dữ dội, hơi thở hai người giao hoà vào nhau, ba người xung quanh hoàn toàn không chớp mắt chú ý một trận kịch liệt này….. Ở trong phòng không ngừng truyền đến tiếng rên rỉ của thiếu niên, kéo dài đến tận một hai tiếng sau mới dần dần dừng lại.

Ôn hương nhuyễn ngọc: miêu tả người con gái trẻ tuổi thân thể trắng nõn mềm mại, toát ra hơi thở thanh xuân ấm áp

“Hai người các người đều lên đút nó cái tiểu tao hang này đi.” Sau mệnh lệnh của nam nhân trung niên, cái giường lại bắt đầu rung lắc, thiếu niên hết sức ở trên giường lần thứ hai phát ra tiếng rên rỉ khiến người khác phải đỏ mặt tim đập nhanh….

“Hảo ca ca, a… nhẹ một chút a, không… Từ bỏ Lâm Lâm đều bị đâm nát rồi a… Ừ… A! Đâm tới, đỉnh tới tao tâm của Lâm Lâm rồi a… A… Đại ca ca, đừng, đừng rút ra ngoài, bắn ở bên trong Lâm Lâm đi, Lâm Lâm muốn dịch thể của đại ca ca… A …”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện