Dịch và biên: Kidlove - Crescent Moon team _ PHL
Sau khi An được Ca Hill cho phép đi vào khu tổng hợp, Milos tự mình tới đón cô. Ở phía ngoài khu tổng hợp, một đoàn dã thú bị An đưa tới khiến tròng mắt hắn hơi hơi co rút. Cho tới nay, hắn đều chỉ coi An là “hướng dẫn du lịch” của tinh cầu này cùng với sinh mệnh thể đặc thù có ích lợi, nhưng lại chưa từng nghĩ rằng cô lại có ảnh hưởng và lực khống chế không bình thường với cái tinh cầu này.
Milos có lý do tin tưởng rằng, nếu ngay từ đầu hắn lựa chọn không phải sự hợp tác mà là sự khống chế, nhân loại rất có khả năng rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm.
Mãnh thú trên tinh cầu này, đủ để nhân loại tổn thất nghiêm trọng.
Đương nhiên, Milos kỳ thật là đánh giá cao An, hắn cho rằng An có thể chỉ huy sinh vật của tinh cầu này.
An đi theo Milos tới trước khu cách ly số 5, trung tướng Nader và mấy người đều đang dùng vắc – xin phòng bệnh do Milos cung cấp để cứu trị binh lính. Hắn lựa chọn bốn mươi binh lính ưu tú, số vắc – xin phòng bệnh còn lại dùng để cứu trị nghiên cứu viên.
Milos dựa theo ước định, đem phương pháp chế tác vắc – xin phòng bệnh khuẩn dịch cho trung tướng Nader, cũng hiệp trợ hắn bắt giữ toàn bộ động vật dùng để lấy ra nguyên dịch. Tuy rằng căn cứ bị dã thú chiếm lĩnh, tạm thời không thể khôi phục trật tự bình thường, nhưng cũng bởi vậy mà có số lớn cơ thể chứa nấm khuẩn, âu cũng coi là trong bất hạnh có cái may.
“Thiếu tướng Milos!” Ca Hill nhìn tên lính gầy yếu phía sau Milos, trong lòng có chút kỳ quái thấy Milos coi trọng “hắn”, lại cũng không hỏi nhiều, chỉ nói: “Khoảng cách giữa viện nghiên cứu và tổng khu là 3 con phố, chúng ta chỉ sợ phải chờ tới tối mới có thể hành động.”
Milos nhìn xung quanh một vòng, phát hiện binh lính vốn bị trúng nọc độc gây tê của chồn tia chớp đã bắt đầu khôi phục, không tỏ ý kiến mà “ừ” một tiếng.
“Hi, Anthony.” Âu Mạc tiến lên chào hỏi với An.
An gật đầu chào hắn, sau đó lại đem ánh mắt chuyển qua góc khuất nào đó. Khô lâu thú Phiếm Phiếm chính là chốn ở chỗ đó, yên lặng nhìn những chồn tia chớp khác hấp thu nấm hảo chân. Nhìn thấy An xuất hiện, chỉ nâng móng vuốt tùy ý quơ quơ.
Phiếm phiếm cũng là gia hỏa khô lâu thú không nhiệt tình với An nhất.
Vắc – xin phòng bệnh có tác dụng rất nhanh, mấy chục binh lính lần lượt thức tỉnh, trừ bỏ thân thể còn có chút suy yếu bề ngoài thì không còn có bất kỳ phản ứng khác thường nào nữa.
Trung tướng Nader bày tỏ cảm ơn với Milos, cho dù hắn đã hố mình một phen nhưng chỉ cần nghĩ tới việc căn cứ có thể bảo trụ, người cũng được cứu trợ thì vẫn cảm thấy cuộc giao dịch này vẫn có lợi. Nhưng có thể về sau hắn sẽ phải hối hận, nấm ngủ đông độc quyền khai thác sẽ trở thành cuộc mua bán mệt nhất cả đời hắn, đặc biệt là chính hắn dù không có đáp ứng giao dịch thì khi Milos cũng sẽ ra tay cứu trợ cũng càng hối hận đến đứt cả ruột.
Trung tướng Nader mở lập thể bản đồ căn cứ ra, chỉ vào vị trí trung tâm nghiên cứu, nói: “Từ tổng khu xuất phát, có 3 con đường thông với trung tâm nghiên cứu. Bên trái, là con đường phổ thông nhất có thể thấy được, tốt nhất là nên lựa chọn con đường bên phải, hơn nữa số lượng không nên nhiều.”
“Có thể theo dõi bên trong trung tâm nghiên cứu không?” Milos hỏi, “Chúng ta tốt nhất nên tìm hiểu tình huống bên trong trước.”
Nader loay hoay với thiết bị liên lạc một lúc, khuôn mặt trầm xuống, trả lời: “Tín hiệu bị cắt đứt, chỉ có thể nhìn khu vực bên ngoài.”
“Như vậy, chúng ta có lẽ phải suy xét đến tình huống tệ nhất có thể xảy ra.” Toàn bộ phòng ngự của căn cứ đều do hệ thống trung tâm khống chế, nếu tín hiệu bị cản trợ, chẳng khác nào hệ thống trung tâm bị chặt đứt với các khu vực khác. Cửa kim loại có lẽ chắc chắn cũng sẽ có khả năng vì tín hiệu hỗn loạn mà mở ra. Kể từ đó, dã thú có thể xông vào trung tâm nghiên cứu.
Đây cũng là nơi khiến con người khó có thể phá được ở hành tinh thăm dò này, có vài động vật có thể phát ra sóng âm, có thể tạo ra gây ra sự khủng hoảng, một khi số lượng lớn mãnh thú tiến vào, dù là thiết bị điện tử tiên tiến đều sẽ mất đi tác dụng, so với hacker cường đại nhất của nhân loại thì càng lợi hại hơn, ít nhất hacker có quy luật kỹ thuật mà dựa vào, còn sóng âm của động vật thì lại không có, ít nhất trước mắt còn chưa có phát hiện quy luật của nó.
Trung tướng Nader cắn răng nói: “Vô luận như thế nào, đêm nay nhất định phải tới trung tâm nghiên cứu xem một lần.” Không có nghiên cứu viên thì không thể chế tác thành công vắc – xin phòng bệnh.
Ngay sau đó hắn lại quay đầu nói với Milos: “Hy vọng thiếu tướng Milos có thể giúp đỡ tôi một tay.”
“Đương nhiên.” Milos không chút do dự đáp ứng.
” Trung tướng Nader,” lúc này CaHill mở miệng nói: “Chúng ta có nên mở ra phòng ngự khẩn cấp hay không?”
Phòng ngự khẩn cấp trong thời gian ngắn có thể chống đỡ tất cả sinh vật ngoài phòng ngự. Một khi mở ra, động vật trong căn cứ đều bị ảnh hưởng công kích.
“Không được.” Nader và Milos đồng thời mở miệng, sau đó liếc nhìn nhau.
Nader nói: “Số lượng dã thú trong căn cứ quá nhiều, nếu chúng ta công kích không thể tiêu diệt chúng, hậu quả thật không dám tưởng tượng.”
Milos bổ sung: “Những dã thú này đều là nguyên dịch chủ yếu để chế tác vắc – xin phòng bệnh, giết chết chúng nó liền không thể tìm đủ nguyên dịch sử dụng.”
Nhắc tới nguyên dịch, Nader hỏi: “Các người làm sao lấy được nguyên dịch trên cơ thể chúng? Chúng tôi cũng đã dùng động vật làm thực nghiệm, nhưng chúng có biểu hiện hoàn toàn khác với biểu hiện lây nhiễm của chúng tôi, cho nên chúng tôi lúc ấy cho rằng thể chất giữa con người Straous và sinh vật hành tinh thăm dò không thể dung nhập.”
“Vận khí của chúng tôi tương đối tốt đi.” Ánh mắt Milos dừng trên người An cách đó không xa.
Nader cũng theo ánh mắt của hắn quay đầu liếc nhìn một cái, thình lình nhìn đến một màn kinh người. Một binh lính gầy yên tĩnh đứng lặng ở trong góc, mấy chục con chồn tia chớp vây quanh bên người “hắn”, trong đó còn có mấy con bò lên trên đầu “hắn”, lên trên vai “hắn”. Mà “hắn” thì không hề nhúc nhích, giống như một trụ gỗ. Chồn tia chớp hung hãn không hề có bất kỳ địch ý nào với “hắn”, ngược lại còn chủ động thân cận.
Nader âm thầm kinh hãi, công phu ẩn nấp của người này thật sự không hề nhỏ, khoảng cách gần như vậy, hắn đều không thể cảm nhật sự tồn tại của “hắn”. Hắn tự xưng là người có nhĩ lực cao hơn người, thế nhưng hoàn toàn không hề cảm nhận được hô hấp và nhịp tim của đối phương. Nếu không phải vừa mới tận mắt nhìn thấy “hắn” và Milos cùng nhau tiến vào thì Nader gần như cho rằng người này là một tiêu bản hình người.
“Kỹ năng giả chết” đã đạt mãn cấp sao. Nader chính là tướng quân thân kinh bách chiến, ngũ cảm nhạy bén gấp mấy lần người thường, có thể dễ dàng lừa gạt cảm giác của hắn, không thể nghi ngờ chính là một kẻ cường đại.
“Binh lính kia, rất không tồi.” Nader đánh giá.
“Là rất tuyệt vời.” Ánh mắt Milos thâm thúy nhìn An, người sau vẫn như cũ đang giả chết.
Trên thực tế, chồn tia chớp sở dĩ thân cận với An đều không phải bởi vì cô có công phu “ẩn nấp” mà bởi vì nấm hảo chân bên người cô. Khi cô vừa bước chân vào phòng kia, tập cả nấm hảo chân đều tụ tập về cô.
Nếu đám người Milos cũng có nhãn lực đặc thù như An sẽ nhận ra cảnh tượng kỳ lạ này. Một phòng lớn như vậy, có vô số điểm sáng ngưng tụ thành một dải ngân hà, chúng giống như bị ràng buộc vờn quanh cô, dần dần hình thành một cái kén lớn.
Nhìn thấy nhiều nấm hảo chân như vậy, chồn tia chớp lập tức liền kích động, tất cả đều bổ nhào lên người An.
Chỉ có khô lâu thú Phiếm phiếm không có động tĩnh, nó chỉ giật mình nhìn tiểu đồng bọn trước còn lãnh đạm với nó mà giờ lại nhiệt tình với An như vậy, chúng nó rõ ràng không phải cùng một chủng tộc mà!
【 chúng ta là một chủng tộc. 】 An khẳng định mà nói với Phiếm phiếm.
Phiếm phiếm tỏ vẻ hoài nghi.
An lại nói: 【 nếu không phải một chủng tộc, chúng nó sao có thể thân cận với ta như vậy chứ?】
Hình như rất có đạo lý … Phiếm phiếm có chút dao động.
An không ngừng cố gắng: 【đến đây đi, chúng ta đều là bạn bè tốt. 】
【 Bạn bè tốt, bạn bè tốt…】 Nấm hảo chân tích cực mà tương ứng.
Ách, An đột nhiên có cảm giác kỳ lạ khi thấy nấm hảo chân bị ma hóa…
An bên này đang nỗ lực tăng tiến cảm tình với “bạn bè tốt”, còn đám người Milos thì đang nghiêm túc nghiên cứu phương án hành động lẻn vào trung tâm nghiên cứu.
Âu Mạc đầu tiên thông báo với nhóm đồng nghiệp ở ngoài căn cứ tình hình bình an của họ ở trong này, sau đó tay chân nhẹ nhàng đi tới bên An.
Hắn mới vừa tới gần, lập túc bị mấy chúc con chồn tia chớp như tầm mắt laser bắn phá. Âu Mạc không dám tiến lên phía trước mà dừng lại bước chân. Những binh lính khác thấy vậy, nhịn không được “tiện chân” mà đi vài bước về phía này. Kết quả phát hiện, chỉ cần tới gần phạm vi trong vòng năm mét, nhóm chồn tia chớp sẽ lập tức tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh.
Phần lớn bọn họ đều đã kiến thức qua tốc độ của chồn tia chớp và hiệu quả tê mỏi do chúng gây ra, nên cũng không định khiêu khích chúng, chỉ là quỳ quái vì sao chúng nó lại phá lệ đối xử khác hẳn với Anthony như vậy? Rõ ràng đều là người giống nhau, chênh lệch sao lại lớn như vậy chứ? Chồn tia chớp tuy rằng hung ác nhưng chúng đa phần đều có dáng vẻ bóng loáng xinh xắn khiến người không thấy kinh khủng.
Vì thé một binh lính nhỏ giọng hỏi: “Anthony phải không? Cậu có thể để tôi sờ chúng một chút được không?”
An còn chưa tỏ vẻ gì, trung tướng Nader đã hô một tiếng: “Sờ cái gì mà sờ! Bỉ Tác, cậu mang mấy người lính đi tìm hiểu xung quanh khắp nơi một chút, nhìn xem có người khác còn hôn mê hay không, sau đó đưa toàn bộ tới nơi này.”
“Vâng!” Binh lính tên Bỉ Tác lập tức chào theo kiểu quân đội rồi vội vàng mang theo người đi ra ngoài.
【 Tôi cũng đi trước. 】 An cũng gửi cho Milos một tin nhắn.
【 đi đâu? 】 Milos hỏi.
【 tùy tiện đi dạo. 】
Milos: 【 Nếu có hứng thú như vậy, không bằng đi dạo xung quanh trung tâm nghiên cứu 】
【… Xem tâm tình đã. 】Cô cũng không phải là thủ hạ của người nào đó, đối với lời đề nghị dụng tâm kín đáo như vậy, cô có thể không chút lưu tình mà cự tuyệt.
【 chúc cô tâm tình vui vẻ. 】
An không thèm để ý tới hắn nữa, cô nhẹ nhàng đá văng đàn chồn tia chớp vây quanh trước mặt và đi ra ngoài khu tổng hợp.
“Anthony, cậu đi đâu vậy?” Âu Mạc vội hỏi.
Hai ngón tay An hạ xuống, đong đưa qua lại vài cái, làm động tác “hành tẩu” với hắn.
“Cậu cũng đi hỗ trợ tìm người hôn mê sao?” Âu Mạc vội vàng đi tới, “Tôi với cậu cùng đi đi.
Hắn vừa dứt lời liền có một đám chồn tia chớp nhe răng trợn mắt với hắn, rất có ý tứ ” Ngươi cứ thử gần chút nữa xem, chúng ta liền xé xác ngươi.”
Âu Mạc dừng một chút, thức thời mà sửa miệng: “Chúng ta vẫn là phân công nhau hành sự đi.”
An gật gật đầu, mang theo một đoàn Nấm Hảo chân và chồn tia chớp ở trước mắt mọi người tha thiết nhìn theo mà rời khỏi phòng.
Cô lần này tới chủ yếu là vì mang Phiếm phiếm đi, mục đích đã đạt được thì cũng không cần tiếp phải lưu lại. Mới vừa đi ra khỏi cửa, An đột nhiên nghe thấy tiếng rít gào thật dài ở bên ngoài, ngay sau đó cũng lập tức thu được tin tức từ khô lâu điểu Hi Khắc Tư. Từ trên không trung, xuất hiện một sinh vật bay rất lớn, toàn thân đen nhánh, hình thể to dài, cánh mở lớn, ước chừng hơn năm mươi mét, che trời, khí thế như hồng.
Đó là … Quạ đầu đen (An đặt tên)?
Loại chim này rất ít khi hoạt động tại vùng này ngày thường, phần lớn thời gian chỉ đi ngang qua mà không dừng lại, không thể ngờ sự sinh sôi nảy nở của Nấm Hảo Chân lần này lại thu hút nó tới.
Theo tiếng rít của Quạ đầu đen, tín hiệu toàn bộ căn cứ đều bị nhiễu, thiết bị chiếu sáng lần lượt gặp trục trặc, ánh sáng lúc sáng lúc tối. Hệ thống trung tâm phát ra từng tiếng cảnh cáo dồn dập, tiếng điện tử chói tai làm thần kinh con người căng chặt.
Cùng lúc đó, dã thú vốn đang yên tĩnh cũng gào rống như bực bội bất an, chúng cảnh giác mà nhìn chằm chằm không trung, không khí thoáng chốc trở lên cực kỳ áp lực mà ngưng trọng.
“MD!” Sắc mặt Nader xanh mét, nói: “Thứ này sao lại xuất hiện ở đây?” Màn hình theo dõi lấp lánh nhấp nháy, đã không thể rõ ràng biểu thị hình ảnh theo dõi.
“Đi, đi tới đài thiên văn.” Nader cầm chưởng thượng tinh, mang theo mấy người Milos tới đài thiên văn.
Cổng lớn bằng kim loại của khu tổng hợp đột nhiên mở ra trước mặt An, cô đứng không di động, bên ngoài có một con chim lớn như hổ rình mồi, cô cũng không muốn đi ra ngoài trở thành bia ngắm của nó.
Ai ngờ cửa kim loại mở ra liền không khép lại. An thử dùng tay thao tác mà không hề có chút tác dụng gì.
Quạ đầu đen còn lượn lờ trên không trung, khoảng cách càng ngày càng gần căn cứ. Đúng lúc này, nó như phát hiệu thứ gì đó, làm một vòng quay liền như đạn pháo đáp xuống mà mục tiêu chính là vị trí nơi An đứng.
Nima! Nó vậy mà có thể nhìn thấy sao? An dùng sức ấn phím đóng mở cửa kim loại, nhưng vẫn như cũ không thể khép lại. Không có cách nào khác, An đành phải chạy vào bên trong khu tổng hợp.
Tuy rằng cô có nấm hảo chân quấn thân nhưng dù sao không phải sinh vật nào cũng đều nhìn mặt mũi của nấm hảo chân mà tốt tính với cô. Cô còn chưa từng giao tiếp với con quạ đầu đen nên còn chưa hiểu tình tính của nó. Chỉ nhìn một cách đơn thuần thấy khí thế trấn áp tám phương của nó thì cũng biết là kẻ không dễ chọc.
An vừa mới chạy được vài bước liền nghe thấy một tiếng phanh vang lớn, mặt đất giống như bị chấn động một chút.
Đây là tình tiết công thành á!
“Chuẩn bị chiến tranh! Chuẩn bị chiến tranh!” Một trưởng quan nhanh chóng tổ chức binh lính chuẩn bị đánh.
Phòng ngự khẩn cấp khu tổng hợp giờ phút này đã ở trạng thái nửa tê liệt, đều không phải do khoa học kỹ thuật của họ không tốt mà là vì lực sóng âm của Quạ đầu đen đánh vào quá lợi hại.
Bọn họ chỉ có thể tạm thời đóng cửa điện tử thiết bị năng lượng, dựa vào vũ khí nhiệt năng để chiến đấu.
Lại là một tiếng vang lớn, phía ngoài khu tổng hợp bị Quạ đầu đen hung mãnh phá hư không còn ra hình dáng. Mỗi người lính đều đã vào vị trí của mình, tập trung dùng hỏa lực xạ kích nó. Chùm tia sáng năng lượng đánh thẳng lên người Quạ đầu đen, trừ bỏ kích phát hung tính của nó ra thì lực sát thương thật sự không lớn.
Thân, có thể dịu dàng một chút không?
【 dịu dàng một chút, dịu dàng một chút, dịu dàng một chút……】
Ý niệm lơ lãng của An được Nấm hảo chân cảm ứng, lập tức một mảnh cùng chung kẻ địch xuất hiện “lên án công khai.”
Qụa đầu đen đang điên cuồng gây chiến khắp nơi đột nhiên đình chỉ công kích, nghiêng người nhìn qua cửa sổ tới phía trên một mặt tường. Từng chùm tia sáng năng lượng dừng trên người nó mà nó không hề để ý tới, thẳng tới khi bị bắn phiền mới đột nhiên vỗ cánh tới phía binh lính, phía ngoài tường cũng bị cắt thành một cái khe thật dài.
Thần phiền hà à? Đừng quấy rầy nó suy nghĩ!
Bọn lính bị quạt phải liên tục lùi về phía sau, sắc mặt cả đám trắng bệch. Nhân loại tiến vào chiếm giữ hành tinh này cũng chỉ có vài chục năm, còn không từng chiến đấu với loại sinh vật lợi hại như này. Lúc này cũng được xem là mở rộng tầm mắt, một lần nữa cho họ có sự nhận thức mới về sinh vật hành tinh thăm dò.
Loại sinh vật này, trừ phi dùng pháo cao xạ linh tinh hay vũ khí cường lực, nếu không sẽ không thể đối phó nổi!
Trong lúc nhất thời, trong lòng mọi người đều có chút tuyệt vọng.
An phát hiện công kích Quạ đầu đen chậm lại, hình như nó muốn nói chuyện.
【Thương lượng với ngươi chút, ngươi đình chỉ công kích, ta sẽ đi ra】 An thử dùng ý niệm liên hệ với nó.
【 thương lượng thương lượng, đình chỉ công kích……】 Nấm Hảo Chân nói leo.
Quạ đầu đen đi đi lại lại trên vách tường, sau đó nó cất cánh và dừng lại trước cửa kim loại khu tổng hợp, sau đó thu hồi cánh của mình.
Thế nhưng thật sự có tác dụng!
An thấy binh lính có vẻ còn muốn chuẩn bị công kích Quạ đầu đen, vì thế nhắn cho Milos một tin nhắn để binh lính đình chỉ công kích.
Milos rất nhanh đã đáp lại: 【 cô có nắm chắc khống chế được nó? 】
【 thử xem sẽ biết. 】
Thử xem? Milos đứng trên đài thiên văn nhéo nhéo ngón tay, âm thầm suy nghĩ nếu An thất bại, hắn nên ứng phó tiếp theo như thế nào? Hắn không có thói quen đặt tất cả hy vọng ký thác trên người khác, bất luận việc gì đều phải suy nghĩ kỹ càng. An lần nữa cố định xương cốt toàn thân của mình, sau đó đi nhanh ra bên ngoài.
An vừa đi ra, Quạ đầu đen liền chú ý tới. Nó hưng phấn vỗ vỗ cánh, một bộ tùy thời bay tới bên cạnh.
An vội vàng duỗi tay ngăn lại: 【 chậm đã! 】
【 chậm đã, chậm đã, chậm đã……】 Nhóm nấm Hảo Chân hân hoan nhảy nhót, hoàn toàn làm lơ bầu không khí khẩn trương chung quanh.
Cảm thụ được sự ủng hộ như làn sóng biển, trong nháy mắt, An cảm thấy mình trở lên cao lớn hơn.
Mọi người trong khu tổng hợp không chớp mắt nhìn chằm chằm Anthony đi từng bước tới gần Quạ đầu đen, không khí căng thẳng, lòng bàn tay đều toát mồ hôi lạnh, ai cũng âm thầm bội phục dũng khí của Anthony. Người bình thường đừng nói là tới gần, mặc dù chỉ là đứng ở trước mặt con chim lớn kia đều chuẩn bị tinh thần hiến – thân.
【 chúng ta làm thương lượng, nếu ngươi nguyện ý lưu lại thì cứ lưu lại, nhưng là mong ngươi không cần công kích người khác. 】 An nhìn Quạ đầu đen, thành khẩn mà tỏ vẻ.
【 lưu lại, không cần công kích……】
An phát hiện năng lực quy nạp* của Nấm Hảo Chân thật sự là rất không tồi.
Quạ đầu đen nghiêng đầu, hình như còn đang suy xét lời đề nghị này.
An không có thục giục nó mà kiên nhẫn chờ đợi đáp án của nó.
Qua hồi lâu, Quạ đầu đen đột nhiên mở ra cánh, ngửa đầu thét một tiếng dài, sau đó xuất hiện một cơn gió lốc có dòng khí quay cuồng, từng mảnh đá vụn nhấc lên rồi nện lên tường, phát ra những tiếng đánh phanh phanh phanh phanh.
An đứng vững giữa dòng khí, tùy ý để đá vụn nện lên người mình. Không phải cô không muốn động mà cô lo lắng mình vừa động thì sẽ bị thổi lên trên không trung. Nhìn một đám chồn tia chớp vốn vây quanh người cô giờ chẳng biết từng con đã bị bay đi những đâu.
Quạ đầu đen hùng hổ đánh nửa ngày, hình như cũng cảm thấy chơi đủ rồi nên lúc này mới đáp xuống bên người An. Một cái bóng chim lớn bao phủ cô, mà bản thân cô lại có cảm giác trong nháy mắt cô đã nhỏ đi rất nhiều khi đứng bên cạnh Quạ đầu đen.
Bính lính trong khu tổng hợp thấy vậy, tất cả đều giơ cao vũ khí, tùy thời chuẩn bị cứu viện. Thật sự là cái đầu của Quạ đầu đen rất có lực chấn nhiếp, chỉ cần nâng một móng vuốt cả thể bóp chết Anthony, không ai cho rằng “hắn” có thể chống lại được con chim quái vật này. Nhưng “hắn” dưới tình huống này, còn có thể bảo trì trấn định, nửa bước không đi, cũng đủ để mọi người tôn kính.
P/s 1: Lúc đầu mèo để “Quạ đen”, sau lại nghĩ kiểu gì sửa hết thành “Quạ đầu đen”. Ai biết từ nào chuẩn hơn thì cmt cho mèo 1 tiếng biết nhé. Cảm ơn!
P/s 2: Dành cho những ai không hiểu quy nạp là gì: Quy nạp là từ những chứng cớ cụ thể rút ra nhận định tổng quát (hay còn gọi là kết luận)
Sau khi An được Ca Hill cho phép đi vào khu tổng hợp, Milos tự mình tới đón cô. Ở phía ngoài khu tổng hợp, một đoàn dã thú bị An đưa tới khiến tròng mắt hắn hơi hơi co rút. Cho tới nay, hắn đều chỉ coi An là “hướng dẫn du lịch” của tinh cầu này cùng với sinh mệnh thể đặc thù có ích lợi, nhưng lại chưa từng nghĩ rằng cô lại có ảnh hưởng và lực khống chế không bình thường với cái tinh cầu này.
Milos có lý do tin tưởng rằng, nếu ngay từ đầu hắn lựa chọn không phải sự hợp tác mà là sự khống chế, nhân loại rất có khả năng rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm.
Mãnh thú trên tinh cầu này, đủ để nhân loại tổn thất nghiêm trọng.
Đương nhiên, Milos kỳ thật là đánh giá cao An, hắn cho rằng An có thể chỉ huy sinh vật của tinh cầu này.
An đi theo Milos tới trước khu cách ly số 5, trung tướng Nader và mấy người đều đang dùng vắc – xin phòng bệnh do Milos cung cấp để cứu trị binh lính. Hắn lựa chọn bốn mươi binh lính ưu tú, số vắc – xin phòng bệnh còn lại dùng để cứu trị nghiên cứu viên.
Milos dựa theo ước định, đem phương pháp chế tác vắc – xin phòng bệnh khuẩn dịch cho trung tướng Nader, cũng hiệp trợ hắn bắt giữ toàn bộ động vật dùng để lấy ra nguyên dịch. Tuy rằng căn cứ bị dã thú chiếm lĩnh, tạm thời không thể khôi phục trật tự bình thường, nhưng cũng bởi vậy mà có số lớn cơ thể chứa nấm khuẩn, âu cũng coi là trong bất hạnh có cái may.
“Thiếu tướng Milos!” Ca Hill nhìn tên lính gầy yếu phía sau Milos, trong lòng có chút kỳ quái thấy Milos coi trọng “hắn”, lại cũng không hỏi nhiều, chỉ nói: “Khoảng cách giữa viện nghiên cứu và tổng khu là 3 con phố, chúng ta chỉ sợ phải chờ tới tối mới có thể hành động.”
Milos nhìn xung quanh một vòng, phát hiện binh lính vốn bị trúng nọc độc gây tê của chồn tia chớp đã bắt đầu khôi phục, không tỏ ý kiến mà “ừ” một tiếng.
“Hi, Anthony.” Âu Mạc tiến lên chào hỏi với An.
An gật đầu chào hắn, sau đó lại đem ánh mắt chuyển qua góc khuất nào đó. Khô lâu thú Phiếm Phiếm chính là chốn ở chỗ đó, yên lặng nhìn những chồn tia chớp khác hấp thu nấm hảo chân. Nhìn thấy An xuất hiện, chỉ nâng móng vuốt tùy ý quơ quơ.
Phiếm phiếm cũng là gia hỏa khô lâu thú không nhiệt tình với An nhất.
Vắc – xin phòng bệnh có tác dụng rất nhanh, mấy chục binh lính lần lượt thức tỉnh, trừ bỏ thân thể còn có chút suy yếu bề ngoài thì không còn có bất kỳ phản ứng khác thường nào nữa.
Trung tướng Nader bày tỏ cảm ơn với Milos, cho dù hắn đã hố mình một phen nhưng chỉ cần nghĩ tới việc căn cứ có thể bảo trụ, người cũng được cứu trợ thì vẫn cảm thấy cuộc giao dịch này vẫn có lợi. Nhưng có thể về sau hắn sẽ phải hối hận, nấm ngủ đông độc quyền khai thác sẽ trở thành cuộc mua bán mệt nhất cả đời hắn, đặc biệt là chính hắn dù không có đáp ứng giao dịch thì khi Milos cũng sẽ ra tay cứu trợ cũng càng hối hận đến đứt cả ruột.
Trung tướng Nader mở lập thể bản đồ căn cứ ra, chỉ vào vị trí trung tâm nghiên cứu, nói: “Từ tổng khu xuất phát, có 3 con đường thông với trung tâm nghiên cứu. Bên trái, là con đường phổ thông nhất có thể thấy được, tốt nhất là nên lựa chọn con đường bên phải, hơn nữa số lượng không nên nhiều.”
“Có thể theo dõi bên trong trung tâm nghiên cứu không?” Milos hỏi, “Chúng ta tốt nhất nên tìm hiểu tình huống bên trong trước.”
Nader loay hoay với thiết bị liên lạc một lúc, khuôn mặt trầm xuống, trả lời: “Tín hiệu bị cắt đứt, chỉ có thể nhìn khu vực bên ngoài.”
“Như vậy, chúng ta có lẽ phải suy xét đến tình huống tệ nhất có thể xảy ra.” Toàn bộ phòng ngự của căn cứ đều do hệ thống trung tâm khống chế, nếu tín hiệu bị cản trợ, chẳng khác nào hệ thống trung tâm bị chặt đứt với các khu vực khác. Cửa kim loại có lẽ chắc chắn cũng sẽ có khả năng vì tín hiệu hỗn loạn mà mở ra. Kể từ đó, dã thú có thể xông vào trung tâm nghiên cứu.
Đây cũng là nơi khiến con người khó có thể phá được ở hành tinh thăm dò này, có vài động vật có thể phát ra sóng âm, có thể tạo ra gây ra sự khủng hoảng, một khi số lượng lớn mãnh thú tiến vào, dù là thiết bị điện tử tiên tiến đều sẽ mất đi tác dụng, so với hacker cường đại nhất của nhân loại thì càng lợi hại hơn, ít nhất hacker có quy luật kỹ thuật mà dựa vào, còn sóng âm của động vật thì lại không có, ít nhất trước mắt còn chưa có phát hiện quy luật của nó.
Trung tướng Nader cắn răng nói: “Vô luận như thế nào, đêm nay nhất định phải tới trung tâm nghiên cứu xem một lần.” Không có nghiên cứu viên thì không thể chế tác thành công vắc – xin phòng bệnh.
Ngay sau đó hắn lại quay đầu nói với Milos: “Hy vọng thiếu tướng Milos có thể giúp đỡ tôi một tay.”
“Đương nhiên.” Milos không chút do dự đáp ứng.
” Trung tướng Nader,” lúc này CaHill mở miệng nói: “Chúng ta có nên mở ra phòng ngự khẩn cấp hay không?”
Phòng ngự khẩn cấp trong thời gian ngắn có thể chống đỡ tất cả sinh vật ngoài phòng ngự. Một khi mở ra, động vật trong căn cứ đều bị ảnh hưởng công kích.
“Không được.” Nader và Milos đồng thời mở miệng, sau đó liếc nhìn nhau.
Nader nói: “Số lượng dã thú trong căn cứ quá nhiều, nếu chúng ta công kích không thể tiêu diệt chúng, hậu quả thật không dám tưởng tượng.”
Milos bổ sung: “Những dã thú này đều là nguyên dịch chủ yếu để chế tác vắc – xin phòng bệnh, giết chết chúng nó liền không thể tìm đủ nguyên dịch sử dụng.”
Nhắc tới nguyên dịch, Nader hỏi: “Các người làm sao lấy được nguyên dịch trên cơ thể chúng? Chúng tôi cũng đã dùng động vật làm thực nghiệm, nhưng chúng có biểu hiện hoàn toàn khác với biểu hiện lây nhiễm của chúng tôi, cho nên chúng tôi lúc ấy cho rằng thể chất giữa con người Straous và sinh vật hành tinh thăm dò không thể dung nhập.”
“Vận khí của chúng tôi tương đối tốt đi.” Ánh mắt Milos dừng trên người An cách đó không xa.
Nader cũng theo ánh mắt của hắn quay đầu liếc nhìn một cái, thình lình nhìn đến một màn kinh người. Một binh lính gầy yên tĩnh đứng lặng ở trong góc, mấy chục con chồn tia chớp vây quanh bên người “hắn”, trong đó còn có mấy con bò lên trên đầu “hắn”, lên trên vai “hắn”. Mà “hắn” thì không hề nhúc nhích, giống như một trụ gỗ. Chồn tia chớp hung hãn không hề có bất kỳ địch ý nào với “hắn”, ngược lại còn chủ động thân cận.
Nader âm thầm kinh hãi, công phu ẩn nấp của người này thật sự không hề nhỏ, khoảng cách gần như vậy, hắn đều không thể cảm nhật sự tồn tại của “hắn”. Hắn tự xưng là người có nhĩ lực cao hơn người, thế nhưng hoàn toàn không hề cảm nhận được hô hấp và nhịp tim của đối phương. Nếu không phải vừa mới tận mắt nhìn thấy “hắn” và Milos cùng nhau tiến vào thì Nader gần như cho rằng người này là một tiêu bản hình người.
“Kỹ năng giả chết” đã đạt mãn cấp sao. Nader chính là tướng quân thân kinh bách chiến, ngũ cảm nhạy bén gấp mấy lần người thường, có thể dễ dàng lừa gạt cảm giác của hắn, không thể nghi ngờ chính là một kẻ cường đại.
“Binh lính kia, rất không tồi.” Nader đánh giá.
“Là rất tuyệt vời.” Ánh mắt Milos thâm thúy nhìn An, người sau vẫn như cũ đang giả chết.
Trên thực tế, chồn tia chớp sở dĩ thân cận với An đều không phải bởi vì cô có công phu “ẩn nấp” mà bởi vì nấm hảo chân bên người cô. Khi cô vừa bước chân vào phòng kia, tập cả nấm hảo chân đều tụ tập về cô.
Nếu đám người Milos cũng có nhãn lực đặc thù như An sẽ nhận ra cảnh tượng kỳ lạ này. Một phòng lớn như vậy, có vô số điểm sáng ngưng tụ thành một dải ngân hà, chúng giống như bị ràng buộc vờn quanh cô, dần dần hình thành một cái kén lớn.
Nhìn thấy nhiều nấm hảo chân như vậy, chồn tia chớp lập tức liền kích động, tất cả đều bổ nhào lên người An.
Chỉ có khô lâu thú Phiếm phiếm không có động tĩnh, nó chỉ giật mình nhìn tiểu đồng bọn trước còn lãnh đạm với nó mà giờ lại nhiệt tình với An như vậy, chúng nó rõ ràng không phải cùng một chủng tộc mà!
【 chúng ta là một chủng tộc. 】 An khẳng định mà nói với Phiếm phiếm.
Phiếm phiếm tỏ vẻ hoài nghi.
An lại nói: 【 nếu không phải một chủng tộc, chúng nó sao có thể thân cận với ta như vậy chứ?】
Hình như rất có đạo lý … Phiếm phiếm có chút dao động.
An không ngừng cố gắng: 【đến đây đi, chúng ta đều là bạn bè tốt. 】
【 Bạn bè tốt, bạn bè tốt…】 Nấm hảo chân tích cực mà tương ứng.
Ách, An đột nhiên có cảm giác kỳ lạ khi thấy nấm hảo chân bị ma hóa…
An bên này đang nỗ lực tăng tiến cảm tình với “bạn bè tốt”, còn đám người Milos thì đang nghiêm túc nghiên cứu phương án hành động lẻn vào trung tâm nghiên cứu.
Âu Mạc đầu tiên thông báo với nhóm đồng nghiệp ở ngoài căn cứ tình hình bình an của họ ở trong này, sau đó tay chân nhẹ nhàng đi tới bên An.
Hắn mới vừa tới gần, lập túc bị mấy chúc con chồn tia chớp như tầm mắt laser bắn phá. Âu Mạc không dám tiến lên phía trước mà dừng lại bước chân. Những binh lính khác thấy vậy, nhịn không được “tiện chân” mà đi vài bước về phía này. Kết quả phát hiện, chỉ cần tới gần phạm vi trong vòng năm mét, nhóm chồn tia chớp sẽ lập tức tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh.
Phần lớn bọn họ đều đã kiến thức qua tốc độ của chồn tia chớp và hiệu quả tê mỏi do chúng gây ra, nên cũng không định khiêu khích chúng, chỉ là quỳ quái vì sao chúng nó lại phá lệ đối xử khác hẳn với Anthony như vậy? Rõ ràng đều là người giống nhau, chênh lệch sao lại lớn như vậy chứ? Chồn tia chớp tuy rằng hung ác nhưng chúng đa phần đều có dáng vẻ bóng loáng xinh xắn khiến người không thấy kinh khủng.
Vì thé một binh lính nhỏ giọng hỏi: “Anthony phải không? Cậu có thể để tôi sờ chúng một chút được không?”
An còn chưa tỏ vẻ gì, trung tướng Nader đã hô một tiếng: “Sờ cái gì mà sờ! Bỉ Tác, cậu mang mấy người lính đi tìm hiểu xung quanh khắp nơi một chút, nhìn xem có người khác còn hôn mê hay không, sau đó đưa toàn bộ tới nơi này.”
“Vâng!” Binh lính tên Bỉ Tác lập tức chào theo kiểu quân đội rồi vội vàng mang theo người đi ra ngoài.
【 Tôi cũng đi trước. 】 An cũng gửi cho Milos một tin nhắn.
【 đi đâu? 】 Milos hỏi.
【 tùy tiện đi dạo. 】
Milos: 【 Nếu có hứng thú như vậy, không bằng đi dạo xung quanh trung tâm nghiên cứu 】
【… Xem tâm tình đã. 】Cô cũng không phải là thủ hạ của người nào đó, đối với lời đề nghị dụng tâm kín đáo như vậy, cô có thể không chút lưu tình mà cự tuyệt.
【 chúc cô tâm tình vui vẻ. 】
An không thèm để ý tới hắn nữa, cô nhẹ nhàng đá văng đàn chồn tia chớp vây quanh trước mặt và đi ra ngoài khu tổng hợp.
“Anthony, cậu đi đâu vậy?” Âu Mạc vội hỏi.
Hai ngón tay An hạ xuống, đong đưa qua lại vài cái, làm động tác “hành tẩu” với hắn.
“Cậu cũng đi hỗ trợ tìm người hôn mê sao?” Âu Mạc vội vàng đi tới, “Tôi với cậu cùng đi đi.
Hắn vừa dứt lời liền có một đám chồn tia chớp nhe răng trợn mắt với hắn, rất có ý tứ ” Ngươi cứ thử gần chút nữa xem, chúng ta liền xé xác ngươi.”
Âu Mạc dừng một chút, thức thời mà sửa miệng: “Chúng ta vẫn là phân công nhau hành sự đi.”
An gật gật đầu, mang theo một đoàn Nấm Hảo chân và chồn tia chớp ở trước mắt mọi người tha thiết nhìn theo mà rời khỏi phòng.
Cô lần này tới chủ yếu là vì mang Phiếm phiếm đi, mục đích đã đạt được thì cũng không cần tiếp phải lưu lại. Mới vừa đi ra khỏi cửa, An đột nhiên nghe thấy tiếng rít gào thật dài ở bên ngoài, ngay sau đó cũng lập tức thu được tin tức từ khô lâu điểu Hi Khắc Tư. Từ trên không trung, xuất hiện một sinh vật bay rất lớn, toàn thân đen nhánh, hình thể to dài, cánh mở lớn, ước chừng hơn năm mươi mét, che trời, khí thế như hồng.
Đó là … Quạ đầu đen (An đặt tên)?
Loại chim này rất ít khi hoạt động tại vùng này ngày thường, phần lớn thời gian chỉ đi ngang qua mà không dừng lại, không thể ngờ sự sinh sôi nảy nở của Nấm Hảo Chân lần này lại thu hút nó tới.
Theo tiếng rít của Quạ đầu đen, tín hiệu toàn bộ căn cứ đều bị nhiễu, thiết bị chiếu sáng lần lượt gặp trục trặc, ánh sáng lúc sáng lúc tối. Hệ thống trung tâm phát ra từng tiếng cảnh cáo dồn dập, tiếng điện tử chói tai làm thần kinh con người căng chặt.
Cùng lúc đó, dã thú vốn đang yên tĩnh cũng gào rống như bực bội bất an, chúng cảnh giác mà nhìn chằm chằm không trung, không khí thoáng chốc trở lên cực kỳ áp lực mà ngưng trọng.
“MD!” Sắc mặt Nader xanh mét, nói: “Thứ này sao lại xuất hiện ở đây?” Màn hình theo dõi lấp lánh nhấp nháy, đã không thể rõ ràng biểu thị hình ảnh theo dõi.
“Đi, đi tới đài thiên văn.” Nader cầm chưởng thượng tinh, mang theo mấy người Milos tới đài thiên văn.
Cổng lớn bằng kim loại của khu tổng hợp đột nhiên mở ra trước mặt An, cô đứng không di động, bên ngoài có một con chim lớn như hổ rình mồi, cô cũng không muốn đi ra ngoài trở thành bia ngắm của nó.
Ai ngờ cửa kim loại mở ra liền không khép lại. An thử dùng tay thao tác mà không hề có chút tác dụng gì.
Quạ đầu đen còn lượn lờ trên không trung, khoảng cách càng ngày càng gần căn cứ. Đúng lúc này, nó như phát hiệu thứ gì đó, làm một vòng quay liền như đạn pháo đáp xuống mà mục tiêu chính là vị trí nơi An đứng.
Nima! Nó vậy mà có thể nhìn thấy sao? An dùng sức ấn phím đóng mở cửa kim loại, nhưng vẫn như cũ không thể khép lại. Không có cách nào khác, An đành phải chạy vào bên trong khu tổng hợp.
Tuy rằng cô có nấm hảo chân quấn thân nhưng dù sao không phải sinh vật nào cũng đều nhìn mặt mũi của nấm hảo chân mà tốt tính với cô. Cô còn chưa từng giao tiếp với con quạ đầu đen nên còn chưa hiểu tình tính của nó. Chỉ nhìn một cách đơn thuần thấy khí thế trấn áp tám phương của nó thì cũng biết là kẻ không dễ chọc.
An vừa mới chạy được vài bước liền nghe thấy một tiếng phanh vang lớn, mặt đất giống như bị chấn động một chút.
Đây là tình tiết công thành á!
“Chuẩn bị chiến tranh! Chuẩn bị chiến tranh!” Một trưởng quan nhanh chóng tổ chức binh lính chuẩn bị đánh.
Phòng ngự khẩn cấp khu tổng hợp giờ phút này đã ở trạng thái nửa tê liệt, đều không phải do khoa học kỹ thuật của họ không tốt mà là vì lực sóng âm của Quạ đầu đen đánh vào quá lợi hại.
Bọn họ chỉ có thể tạm thời đóng cửa điện tử thiết bị năng lượng, dựa vào vũ khí nhiệt năng để chiến đấu.
Lại là một tiếng vang lớn, phía ngoài khu tổng hợp bị Quạ đầu đen hung mãnh phá hư không còn ra hình dáng. Mỗi người lính đều đã vào vị trí của mình, tập trung dùng hỏa lực xạ kích nó. Chùm tia sáng năng lượng đánh thẳng lên người Quạ đầu đen, trừ bỏ kích phát hung tính của nó ra thì lực sát thương thật sự không lớn.
Thân, có thể dịu dàng một chút không?
【 dịu dàng một chút, dịu dàng một chút, dịu dàng một chút……】
Ý niệm lơ lãng của An được Nấm hảo chân cảm ứng, lập tức một mảnh cùng chung kẻ địch xuất hiện “lên án công khai.”
Qụa đầu đen đang điên cuồng gây chiến khắp nơi đột nhiên đình chỉ công kích, nghiêng người nhìn qua cửa sổ tới phía trên một mặt tường. Từng chùm tia sáng năng lượng dừng trên người nó mà nó không hề để ý tới, thẳng tới khi bị bắn phiền mới đột nhiên vỗ cánh tới phía binh lính, phía ngoài tường cũng bị cắt thành một cái khe thật dài.
Thần phiền hà à? Đừng quấy rầy nó suy nghĩ!
Bọn lính bị quạt phải liên tục lùi về phía sau, sắc mặt cả đám trắng bệch. Nhân loại tiến vào chiếm giữ hành tinh này cũng chỉ có vài chục năm, còn không từng chiến đấu với loại sinh vật lợi hại như này. Lúc này cũng được xem là mở rộng tầm mắt, một lần nữa cho họ có sự nhận thức mới về sinh vật hành tinh thăm dò.
Loại sinh vật này, trừ phi dùng pháo cao xạ linh tinh hay vũ khí cường lực, nếu không sẽ không thể đối phó nổi!
Trong lúc nhất thời, trong lòng mọi người đều có chút tuyệt vọng.
An phát hiện công kích Quạ đầu đen chậm lại, hình như nó muốn nói chuyện.
【Thương lượng với ngươi chút, ngươi đình chỉ công kích, ta sẽ đi ra】 An thử dùng ý niệm liên hệ với nó.
【 thương lượng thương lượng, đình chỉ công kích……】 Nấm Hảo Chân nói leo.
Quạ đầu đen đi đi lại lại trên vách tường, sau đó nó cất cánh và dừng lại trước cửa kim loại khu tổng hợp, sau đó thu hồi cánh của mình.
Thế nhưng thật sự có tác dụng!
An thấy binh lính có vẻ còn muốn chuẩn bị công kích Quạ đầu đen, vì thế nhắn cho Milos một tin nhắn để binh lính đình chỉ công kích.
Milos rất nhanh đã đáp lại: 【 cô có nắm chắc khống chế được nó? 】
【 thử xem sẽ biết. 】
Thử xem? Milos đứng trên đài thiên văn nhéo nhéo ngón tay, âm thầm suy nghĩ nếu An thất bại, hắn nên ứng phó tiếp theo như thế nào? Hắn không có thói quen đặt tất cả hy vọng ký thác trên người khác, bất luận việc gì đều phải suy nghĩ kỹ càng. An lần nữa cố định xương cốt toàn thân của mình, sau đó đi nhanh ra bên ngoài.
An vừa đi ra, Quạ đầu đen liền chú ý tới. Nó hưng phấn vỗ vỗ cánh, một bộ tùy thời bay tới bên cạnh.
An vội vàng duỗi tay ngăn lại: 【 chậm đã! 】
【 chậm đã, chậm đã, chậm đã……】 Nhóm nấm Hảo Chân hân hoan nhảy nhót, hoàn toàn làm lơ bầu không khí khẩn trương chung quanh.
Cảm thụ được sự ủng hộ như làn sóng biển, trong nháy mắt, An cảm thấy mình trở lên cao lớn hơn.
Mọi người trong khu tổng hợp không chớp mắt nhìn chằm chằm Anthony đi từng bước tới gần Quạ đầu đen, không khí căng thẳng, lòng bàn tay đều toát mồ hôi lạnh, ai cũng âm thầm bội phục dũng khí của Anthony. Người bình thường đừng nói là tới gần, mặc dù chỉ là đứng ở trước mặt con chim lớn kia đều chuẩn bị tinh thần hiến – thân.
【 chúng ta làm thương lượng, nếu ngươi nguyện ý lưu lại thì cứ lưu lại, nhưng là mong ngươi không cần công kích người khác. 】 An nhìn Quạ đầu đen, thành khẩn mà tỏ vẻ.
【 lưu lại, không cần công kích……】
An phát hiện năng lực quy nạp* của Nấm Hảo Chân thật sự là rất không tồi.
Quạ đầu đen nghiêng đầu, hình như còn đang suy xét lời đề nghị này.
An không có thục giục nó mà kiên nhẫn chờ đợi đáp án của nó.
Qua hồi lâu, Quạ đầu đen đột nhiên mở ra cánh, ngửa đầu thét một tiếng dài, sau đó xuất hiện một cơn gió lốc có dòng khí quay cuồng, từng mảnh đá vụn nhấc lên rồi nện lên tường, phát ra những tiếng đánh phanh phanh phanh phanh.
An đứng vững giữa dòng khí, tùy ý để đá vụn nện lên người mình. Không phải cô không muốn động mà cô lo lắng mình vừa động thì sẽ bị thổi lên trên không trung. Nhìn một đám chồn tia chớp vốn vây quanh người cô giờ chẳng biết từng con đã bị bay đi những đâu.
Quạ đầu đen hùng hổ đánh nửa ngày, hình như cũng cảm thấy chơi đủ rồi nên lúc này mới đáp xuống bên người An. Một cái bóng chim lớn bao phủ cô, mà bản thân cô lại có cảm giác trong nháy mắt cô đã nhỏ đi rất nhiều khi đứng bên cạnh Quạ đầu đen.
Bính lính trong khu tổng hợp thấy vậy, tất cả đều giơ cao vũ khí, tùy thời chuẩn bị cứu viện. Thật sự là cái đầu của Quạ đầu đen rất có lực chấn nhiếp, chỉ cần nâng một móng vuốt cả thể bóp chết Anthony, không ai cho rằng “hắn” có thể chống lại được con chim quái vật này. Nhưng “hắn” dưới tình huống này, còn có thể bảo trì trấn định, nửa bước không đi, cũng đủ để mọi người tôn kính.
P/s 1: Lúc đầu mèo để “Quạ đen”, sau lại nghĩ kiểu gì sửa hết thành “Quạ đầu đen”. Ai biết từ nào chuẩn hơn thì cmt cho mèo 1 tiếng biết nhé. Cảm ơn!
P/s 2: Dành cho những ai không hiểu quy nạp là gì: Quy nạp là từ những chứng cớ cụ thể rút ra nhận định tổng quát (hay còn gọi là kết luận)
Danh sách chương