Chuyện kia qua đi, một tháng Diệp Thu Mễ không thèm nói chuyện với hắn, một tháng sau, lại đột nhiên hẹn hắn đến bên hồ.

Diệp Thu Mễ ném từng viên từng viên đá vào trong hồ che giấu khẩn trương: Ngươi ngươi ngươi ngươi có người trong lòng đúng không!

Lý Lăng Vân: Có.

Diệp Thu Mễ: Ai? Lý Lăng Vân: Diệp Thu Mễ.

Diệp Thu Mễ: Ta không gọi như vậy.

Lý Lăng Vân: Vậy thì không phải là ngươi.

Diệp Thu Mễ: Là ta.

Lý Lăng Vân: Ngươi là Diệp Thu Mễ.

Diệp Thu Mễ: Ta là Diệp Bá Thiên.

Lý Lăng Vân: Ta không thích tên Diệp Bá Thiên này.

Diệp Thu Mễ: Vì sao?

Lý Lăng Vân: Ngốc.

Diệp Thu Mễ: Diệp Thu Mễ không ngốc à?

Lý Lăng Vân: Thật ra, ngốc hơn.

Diệp Thu Mễ nôn ra một ngụm máu: …

Lý Lăng Vân: Thế nhưng ta thích.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện