Chú Đại ở lại nhà bà ngoại đến trưa hôm mùng 1 sau đó trở vào trong bệnh viện chúc tết bố mẹ và ông Tuấn, tất nhiên lúc đi chú cũng xin phép chở Nam và Hạnh đi cùng, tết nhất nên ai cũng vui vẻ, cho dù mụ Hường có ở đó nhưng Nam cũng không tỏ ra có gì là gay gắt. Về phần mụ Hường khỏi phải nói mụ đon đả tươi cười đón tiếp hai anh em Nam như thế nào, bởi trước mặt mụ còn có ông Tuấn. Bố bảo mụ cũng không dám tỏ thái độ ghét bỏ hai anh em mặc dù trong lòng mụ chỉ muốn đuổi cổ hai anh em Nam đi khỏi đây ngay lập tức.
Chắc là mụ quên hoặc do mụ keo bẩn nên mụ cũng chẳng mừng tuổi cho hai anh em được nổi cái lì xì mặc cho bố mẹ chú Đại vừa lì xì vừa dành cho hai đứa những lời chúc tốt đẹp nhất. Mà với bản tính của Nam chắc mụ có lì xì Nam nó cũng không nhận. Mẹ chú Đại hỏi:
- - Thế đi tết thầy cô các cháu đã đi chưa..? Chú Đại nói:
- - Dạ thì cháu Hạnh học ở gần nhà con đi luôn hôm 30 rồi, còn cháu Nam cô giáo ở hơi xa nên con chưa đi được. Không thì lát nữa con với cháu nó đi.
Nam nhìn chú Đại hỏi:
- - Chú biết nhà cô giáo rồi ạ..?
Chú Đại đáp:
- - Chú biết khu cô ấy ở thôi, chứ nhà thì chưa biết...Mà phải hỏi trước xem có nhà không để còn đến. Chứ đến không gặp mất công lắm.
Mụ Hường nghe vậy đế vào:
- - Ôi dào, học sinh thì cần gì phải đi tết thầy cô làm gì..? Vừa tốn kém lại vừa mất công.
Mụ thở ra câu nhưng chẳng ai thèm đáp lại, hơi dơ nên mụ cúi mặt tiếp tục gọt hoa quả trong sự không quan tâm của mọi người. Ông Tuấn nói:
- - Nếu như bận quá hoặc không tiện thì thôi chú ạ..? Đi tết cô giáo thường thường cánh phụ nữ người ta đi còn dễ nói chuyện chứ anh em mình có đi cũng biết nói gì..?
Chú Đại cười:
- - Không, em mua đồ xong hết rồi...Giờ chỉ xem nếu cô ấy mà rảnh ở nhà thì em đến chúc tết luôn. Không có gì đâu anh..?
Mẹ chú Đại nói:
- - Ái chà, bảo đi tết mấy chỗ làm ăn thì khó chịu, vậy mà bảo đi tết cô giáo lại sốt sắng thế...Mà Đại này, mẹ chẳng mong gì chỉ mong có đứa con dâu như cô giáo thằng Nam đây thì mẹ không còn gì hối tiếc.
Chú Đại hơi đỏ mặt không biết nói gì, Nam nhanh nhảu:
- - Chú Đại mà lấy cô giáo thì đẹp quá bà nhỉ..?
Bà ngoại cười lớn:
- - Khó lắm cháu ạ, bình thường những gia đình như thế họ không thích con mình quen dân xã hội đâu. Bà cháu mình ở phe chú Đại mày thì thấy hợp chứ người ta lại nghĩ khác. Nói thế thôi chứ chú mày giờ lấy ai bà cũng chịu, chỉ mong sao vợ chồng sống với nhau hòa thuận là đủ.
Chú Đại nhìn bố mẹ quả quyết:
- - Con sẽ đem về cho bố mẹ một nàng dâu vừa ý. Nam đi với chú, cô Thúy nói hôm nay cô cả nhà cô ấy không đi đâu. Đi, chú cháu mình đi chúc tết cô giáo rồi về.
Bố chú Đại nói:
- - Đi đến nhà người ta thì nhớ ăn nói lịch sự nhé. Không phải đầu đường xó chợ đâu mà bừa bãi.
Chú Đại vâng dạ rồi hai chú cháu cùng nhau đi ra khỏi cửa, hôm nay chú Đại ăn mặc lịch sự, chơi hẳn bộ vest, áo sơ mi trắng, giày đen bóng loáng, nhưng khổ cái càng ăn mặc lịch sự thì nhìn lại càng giống xã hội đen. Người thường mặc vest trông nhã nhặn bao nhiêu thì chú Đại mặc vest trông lại càng giống găng tơ bấy nhiêu. Đó là vì quả đầu trọc của chú Đại nó quá không ăn nhập với bộ vest lịch sự, đeo thêm cái kính đen, ngồi trên con oto cũng đen nốt. Nếu bình thường ra ngoài thì chú Đại thuộc tầng lớp dân chơi, sành điệu, có khí chất...Nhưng bộ dạng này mà đi chúc tết e rằng hơi sai sai. Nam nhìn chú Đại từ đầu đến chân khẽ nói:
- - Nhìn chú Ngầu thế, nhưng mà Ngầu quá chú ạ..?
Chú Đại nhăn mặt:
- - Đây là ăn mặc lịch sự nhất rồi đấy, hay là chú đội mũ che cái đầu đi nhé..?
Nói xong chú Đại vớ lấy cái mũ trắng hiệu Nike chụp lên đầu, cơ mà mặc vest đóng bộ xong đội mũ lưỡi trai thể thao trông còn bựa hơn. Nam lắc đầu:
- - Thôi, thôi chú cứ để như ban đầu đi...Mà đến chúc tết một chút rồi về thôi cháu nghĩ không ảnh hưởng gì đâu. Có sao dùng vậy…
Chú Đại cười:
- - Ờ, mình thế nào thì phô ra thế ấy, có gì đâu mà phải ngại. Lát đến cháu cầm quà vào nhé...Chú để ở ghế sau rồi đấy.
Hai chú cháu lái xe đến khu nhà ở cao cấp, mùng 1 nhưng vẫn có bảo vệ trực bình thường. Hôm nay không ai khác lại chính là hai thanh niên Se cu ri ti hôm nọ, một thanh niên đi ra hỏi:
- - Anh đi đâu đấy, anh có hẹn với ai trong này ạ..?
Hạ kính xuống chú Đại nhoẻn miệng cười:
- - Xin chào, chúng ta lại gặp nhau rồi. Xin lỗi anh bảo vệ, hôm nay tôi đến đây chúc tết cô giáo. Cô ấy đang xuống đây rồi, phiền anh cho tôi vào..
Thanh niên bảo vệ lần trước cứng họng không nói được câu nào bởi cái gã đầu trọc, lén la lén lút hôm nọ suýt thì bị bảo vệ gọi công an đến vì bị tình nghi theo dõi nay đang thượng trên con xe sang, ăn mặc như đại gia, nhìn khác một trời một vực. Bảo vệ chưa kịp nói gì thì cô Thúy đi lại nói:
- - Bạn của tôi, anh cho anh ấy vào nhé…?
Thanh niên kia ú ớ vì vẫn không tin vào mắt mình đáp ;
- - Vâng...vâng...sau cô cứ gọi xuống phòng bảo vệ là được…
Chú Đại đánh xe vào trong trước cái nhìn có phần ái ngại của thanh niên bảo vệ. Cũng phải thôi mới mấy hôm trước chú Đại xuất hiện ở đây không khác gì thằng bắt lợn, hôm nay lại thay đổi 180 độ nhìn cứ như Trần Hạo Nam Cao thế này thì bảo sao mà không hốt. Một ông bảo vệ đi ra nói:
- - Thằng này giống cái thằng hôm nọ mà đi con xe cà tàng đến đây xong bác gọi mày với thằng nữa ra phải không..?
Thanh niên đáp:
- - Đúng rồi bác, thế mà hôm nay nó đi con xe kia hình như mấy tỉ đấy….Hay là nó đi thuê bác nhỉ..?
Ông bảo vệ chép miệng:
- - Có thuê thì nó cũng phải bỏ ra một đống tiền, mà nhìn cô giáo quen biết nó chắc không phải thuê đâu. Ở đây cũng toàn người giàu, quen người giàu cũng là chuyện bình thường. Nhưng mà đúng là không tin được.
Nam thấy hai ông bảo vệ cứ chỉ trỏ về phía chú Đại bàn tán bèn hỏi:
- - Chắc họ thấy chú Ngầu quá đấy..
Chú Đại nhìn lại thì hiểu được lý do bèn cười:
- - Hôm trước suýt nữa chú bị họ bắt nhốt rồi đấy...Nghĩ lại đều tại mày hết.
Nam ngơ ngác:
- - Cháu làm gì đâu..?
Cô Thúy dẫn hai chú cháu tới một ngôi nhà ba tầng ngay gần đó nói:
- - Đây là nhà tôi, hôm nay bố mẹ tôi cũng ở nhà cả...Anh đến như này có ngại không..?
Nghe đến bố mẹ cô Thúy là chú Đại bủn rủn tay chân rồi, mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng chú Đại vẫn mạnh miệng:
- - Có gì đâu, tôi cũng chỉ là học sinh à nhầm là phụ huynh học sinh đến chúc tết gia đình cô giáo thôi mà..?
Cô Thúy khẽ cười:
- - Vậy mời hai chú cháu vào nhà.
Chú Đại bị hớp hồn bởi nụ cười đầu xuân của cô giáo, bình thường chỉ gặp cô giáo lúc cô giáo ở trường, hôm nay là ngày tết cô Thúy mặc một bộ áo dài đỏ hơi lộ phần vai, mái tóc dài đến giữa lưng đen mượt, khuôn mặt thanh tú còn xinh hơn nhiều lần ngày bình thường. Chú Đại đứng như trời trồng trước vẻ đẹp đó trong khi thằng Nam kéo tay nói nhỏ:
- - Kìa chú, cô Thúy bảo gì kia..?
Chú Đại giật mình hỏi:
- - Gì...gì nhỉ..?
Cô Thúy che miệng cười khẽ lắc đầu:
- - Mời hai chú cháu vào nhà.
Bước vào trong nhà Nam ồ lên bởi nhà cô Thúy được trang trí vô cùng đẹp mắt, từ nội thất cho đến thiết kế. Ban nãy ngoài cổng Nam đã trầm trồ bởi một hồ cá mini được thiết kế từ cổng kéo vào đến gần cửa nhà, hồ cá có những con cá đẹp, lạ mắt được sắp xếp những hòn non bộ, những cây bonsai nhỏ nhưng tinh tế đến lạ thường, những dòng nước chảy theo những ống trúc được đặt tỉ mỉ xuyên suốt hồ cá mini tạo nên những âm thanh nước chảy róc rách nghe êm tai đến khó tả.
Bước vào trong phong khách là bộ đèn pha lê sáng loáng, lấp lánh trên cao, nội thất trong nhà đều là gỗ cao cấp, vừa sang vừa đẹp. Đến chú Đại cũng phải trầm trồ tấm tắc:
- - Nhà cô quả thật đẹp quá đấy.
Đang ngồi ở phòng khách là một người đàn ông và một người phụ nữ, cả hai đều rất đạo mạo, lịch sự. Ở họ toát lên một vẻ gì đó quý phái, khác hẳn với những người mà Nam từng được gặp. Hoặc có lẽ họ ở trong một ngôi nhà bề thế, một khung cảnh hoành tráng nên Nam thấy choáng ngợp.
Nam cứ nghĩ chú Đại sẽ lúng túng, tuy nhiên từ khi đặt chân vào ngôi nhà xa hoa này chú Đại dường như đã chuyển sang chế độ Tự Tin đến lạ thường, chú Đại bước vào trong cúi đầu chào kính cẩn:
- - Dạ, cháu chào hai bác, năm mới cháu đến chúc tết gia đình, chúc hai bác cùng cô giáo cháu Nam có một năm mới an khang thịnh vượng, chúc gia mình mình phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn. Luôn luôn mạnh khỏe và hạnh phúc. Cháu xin tự giới thiệu cháu tên Đại, là chú của cháu Nam đây. Thời gian vừa qua cháu Nam được cô Thúy giúp đỡ nhiều trong việc học tập ở trường nên hôm nay cháu mạn phép đến chúc tết gia đình mình ạ.
Cô Thúy cũng khá ngỡ ngàng trước cách ăn nói lưu loát của người mà chỉ cách đây một phút còn đang bần thần khi nhìn thấy cô. Bố cô Thúy đứng dậy gật đầu, ông đưa tay ra bắt tay chú Đại đáp:
- - Cảm ơn cậu, năm mới chúc cậu cùng gia đình mạnh khỏe và hạnh phúc, mời cậu ngồi. Đầu năm có người đến chúc tết gia đình như này là vui quá ấy chứ. Thúy rót nước mời khách đi con.
Thế nhưng cũng từ lúc này chú Đại nhận ra một rào cản vô cùng lớn ngay từ khi chú Đại cất lời chào đầu tiên.
Chắc là mụ quên hoặc do mụ keo bẩn nên mụ cũng chẳng mừng tuổi cho hai anh em được nổi cái lì xì mặc cho bố mẹ chú Đại vừa lì xì vừa dành cho hai đứa những lời chúc tốt đẹp nhất. Mà với bản tính của Nam chắc mụ có lì xì Nam nó cũng không nhận. Mẹ chú Đại hỏi:
- - Thế đi tết thầy cô các cháu đã đi chưa..? Chú Đại nói:
- - Dạ thì cháu Hạnh học ở gần nhà con đi luôn hôm 30 rồi, còn cháu Nam cô giáo ở hơi xa nên con chưa đi được. Không thì lát nữa con với cháu nó đi.
Nam nhìn chú Đại hỏi:
- - Chú biết nhà cô giáo rồi ạ..?
Chú Đại đáp:
- - Chú biết khu cô ấy ở thôi, chứ nhà thì chưa biết...Mà phải hỏi trước xem có nhà không để còn đến. Chứ đến không gặp mất công lắm.
Mụ Hường nghe vậy đế vào:
- - Ôi dào, học sinh thì cần gì phải đi tết thầy cô làm gì..? Vừa tốn kém lại vừa mất công.
Mụ thở ra câu nhưng chẳng ai thèm đáp lại, hơi dơ nên mụ cúi mặt tiếp tục gọt hoa quả trong sự không quan tâm của mọi người. Ông Tuấn nói:
- - Nếu như bận quá hoặc không tiện thì thôi chú ạ..? Đi tết cô giáo thường thường cánh phụ nữ người ta đi còn dễ nói chuyện chứ anh em mình có đi cũng biết nói gì..?
Chú Đại cười:
- - Không, em mua đồ xong hết rồi...Giờ chỉ xem nếu cô ấy mà rảnh ở nhà thì em đến chúc tết luôn. Không có gì đâu anh..?
Mẹ chú Đại nói:
- - Ái chà, bảo đi tết mấy chỗ làm ăn thì khó chịu, vậy mà bảo đi tết cô giáo lại sốt sắng thế...Mà Đại này, mẹ chẳng mong gì chỉ mong có đứa con dâu như cô giáo thằng Nam đây thì mẹ không còn gì hối tiếc.
Chú Đại hơi đỏ mặt không biết nói gì, Nam nhanh nhảu:
- - Chú Đại mà lấy cô giáo thì đẹp quá bà nhỉ..?
Bà ngoại cười lớn:
- - Khó lắm cháu ạ, bình thường những gia đình như thế họ không thích con mình quen dân xã hội đâu. Bà cháu mình ở phe chú Đại mày thì thấy hợp chứ người ta lại nghĩ khác. Nói thế thôi chứ chú mày giờ lấy ai bà cũng chịu, chỉ mong sao vợ chồng sống với nhau hòa thuận là đủ.
Chú Đại nhìn bố mẹ quả quyết:
- - Con sẽ đem về cho bố mẹ một nàng dâu vừa ý. Nam đi với chú, cô Thúy nói hôm nay cô cả nhà cô ấy không đi đâu. Đi, chú cháu mình đi chúc tết cô giáo rồi về.
Bố chú Đại nói:
- - Đi đến nhà người ta thì nhớ ăn nói lịch sự nhé. Không phải đầu đường xó chợ đâu mà bừa bãi.
Chú Đại vâng dạ rồi hai chú cháu cùng nhau đi ra khỏi cửa, hôm nay chú Đại ăn mặc lịch sự, chơi hẳn bộ vest, áo sơ mi trắng, giày đen bóng loáng, nhưng khổ cái càng ăn mặc lịch sự thì nhìn lại càng giống xã hội đen. Người thường mặc vest trông nhã nhặn bao nhiêu thì chú Đại mặc vest trông lại càng giống găng tơ bấy nhiêu. Đó là vì quả đầu trọc của chú Đại nó quá không ăn nhập với bộ vest lịch sự, đeo thêm cái kính đen, ngồi trên con oto cũng đen nốt. Nếu bình thường ra ngoài thì chú Đại thuộc tầng lớp dân chơi, sành điệu, có khí chất...Nhưng bộ dạng này mà đi chúc tết e rằng hơi sai sai. Nam nhìn chú Đại từ đầu đến chân khẽ nói:
- - Nhìn chú Ngầu thế, nhưng mà Ngầu quá chú ạ..?
Chú Đại nhăn mặt:
- - Đây là ăn mặc lịch sự nhất rồi đấy, hay là chú đội mũ che cái đầu đi nhé..?
Nói xong chú Đại vớ lấy cái mũ trắng hiệu Nike chụp lên đầu, cơ mà mặc vest đóng bộ xong đội mũ lưỡi trai thể thao trông còn bựa hơn. Nam lắc đầu:
- - Thôi, thôi chú cứ để như ban đầu đi...Mà đến chúc tết một chút rồi về thôi cháu nghĩ không ảnh hưởng gì đâu. Có sao dùng vậy…
Chú Đại cười:
- - Ờ, mình thế nào thì phô ra thế ấy, có gì đâu mà phải ngại. Lát đến cháu cầm quà vào nhé...Chú để ở ghế sau rồi đấy.
Hai chú cháu lái xe đến khu nhà ở cao cấp, mùng 1 nhưng vẫn có bảo vệ trực bình thường. Hôm nay không ai khác lại chính là hai thanh niên Se cu ri ti hôm nọ, một thanh niên đi ra hỏi:
- - Anh đi đâu đấy, anh có hẹn với ai trong này ạ..?
Hạ kính xuống chú Đại nhoẻn miệng cười:
- - Xin chào, chúng ta lại gặp nhau rồi. Xin lỗi anh bảo vệ, hôm nay tôi đến đây chúc tết cô giáo. Cô ấy đang xuống đây rồi, phiền anh cho tôi vào..
Thanh niên bảo vệ lần trước cứng họng không nói được câu nào bởi cái gã đầu trọc, lén la lén lút hôm nọ suýt thì bị bảo vệ gọi công an đến vì bị tình nghi theo dõi nay đang thượng trên con xe sang, ăn mặc như đại gia, nhìn khác một trời một vực. Bảo vệ chưa kịp nói gì thì cô Thúy đi lại nói:
- - Bạn của tôi, anh cho anh ấy vào nhé…?
Thanh niên kia ú ớ vì vẫn không tin vào mắt mình đáp ;
- - Vâng...vâng...sau cô cứ gọi xuống phòng bảo vệ là được…
Chú Đại đánh xe vào trong trước cái nhìn có phần ái ngại của thanh niên bảo vệ. Cũng phải thôi mới mấy hôm trước chú Đại xuất hiện ở đây không khác gì thằng bắt lợn, hôm nay lại thay đổi 180 độ nhìn cứ như Trần Hạo Nam Cao thế này thì bảo sao mà không hốt. Một ông bảo vệ đi ra nói:
- - Thằng này giống cái thằng hôm nọ mà đi con xe cà tàng đến đây xong bác gọi mày với thằng nữa ra phải không..?
Thanh niên đáp:
- - Đúng rồi bác, thế mà hôm nay nó đi con xe kia hình như mấy tỉ đấy….Hay là nó đi thuê bác nhỉ..?
Ông bảo vệ chép miệng:
- - Có thuê thì nó cũng phải bỏ ra một đống tiền, mà nhìn cô giáo quen biết nó chắc không phải thuê đâu. Ở đây cũng toàn người giàu, quen người giàu cũng là chuyện bình thường. Nhưng mà đúng là không tin được.
Nam thấy hai ông bảo vệ cứ chỉ trỏ về phía chú Đại bàn tán bèn hỏi:
- - Chắc họ thấy chú Ngầu quá đấy..
Chú Đại nhìn lại thì hiểu được lý do bèn cười:
- - Hôm trước suýt nữa chú bị họ bắt nhốt rồi đấy...Nghĩ lại đều tại mày hết.
Nam ngơ ngác:
- - Cháu làm gì đâu..?
Cô Thúy dẫn hai chú cháu tới một ngôi nhà ba tầng ngay gần đó nói:
- - Đây là nhà tôi, hôm nay bố mẹ tôi cũng ở nhà cả...Anh đến như này có ngại không..?
Nghe đến bố mẹ cô Thúy là chú Đại bủn rủn tay chân rồi, mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng chú Đại vẫn mạnh miệng:
- - Có gì đâu, tôi cũng chỉ là học sinh à nhầm là phụ huynh học sinh đến chúc tết gia đình cô giáo thôi mà..?
Cô Thúy khẽ cười:
- - Vậy mời hai chú cháu vào nhà.
Chú Đại bị hớp hồn bởi nụ cười đầu xuân của cô giáo, bình thường chỉ gặp cô giáo lúc cô giáo ở trường, hôm nay là ngày tết cô Thúy mặc một bộ áo dài đỏ hơi lộ phần vai, mái tóc dài đến giữa lưng đen mượt, khuôn mặt thanh tú còn xinh hơn nhiều lần ngày bình thường. Chú Đại đứng như trời trồng trước vẻ đẹp đó trong khi thằng Nam kéo tay nói nhỏ:
- - Kìa chú, cô Thúy bảo gì kia..?
Chú Đại giật mình hỏi:
- - Gì...gì nhỉ..?
Cô Thúy che miệng cười khẽ lắc đầu:
- - Mời hai chú cháu vào nhà.
Bước vào trong nhà Nam ồ lên bởi nhà cô Thúy được trang trí vô cùng đẹp mắt, từ nội thất cho đến thiết kế. Ban nãy ngoài cổng Nam đã trầm trồ bởi một hồ cá mini được thiết kế từ cổng kéo vào đến gần cửa nhà, hồ cá có những con cá đẹp, lạ mắt được sắp xếp những hòn non bộ, những cây bonsai nhỏ nhưng tinh tế đến lạ thường, những dòng nước chảy theo những ống trúc được đặt tỉ mỉ xuyên suốt hồ cá mini tạo nên những âm thanh nước chảy róc rách nghe êm tai đến khó tả.
Bước vào trong phong khách là bộ đèn pha lê sáng loáng, lấp lánh trên cao, nội thất trong nhà đều là gỗ cao cấp, vừa sang vừa đẹp. Đến chú Đại cũng phải trầm trồ tấm tắc:
- - Nhà cô quả thật đẹp quá đấy.
Đang ngồi ở phòng khách là một người đàn ông và một người phụ nữ, cả hai đều rất đạo mạo, lịch sự. Ở họ toát lên một vẻ gì đó quý phái, khác hẳn với những người mà Nam từng được gặp. Hoặc có lẽ họ ở trong một ngôi nhà bề thế, một khung cảnh hoành tráng nên Nam thấy choáng ngợp.
Nam cứ nghĩ chú Đại sẽ lúng túng, tuy nhiên từ khi đặt chân vào ngôi nhà xa hoa này chú Đại dường như đã chuyển sang chế độ Tự Tin đến lạ thường, chú Đại bước vào trong cúi đầu chào kính cẩn:
- - Dạ, cháu chào hai bác, năm mới cháu đến chúc tết gia đình, chúc hai bác cùng cô giáo cháu Nam có một năm mới an khang thịnh vượng, chúc gia mình mình phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn. Luôn luôn mạnh khỏe và hạnh phúc. Cháu xin tự giới thiệu cháu tên Đại, là chú của cháu Nam đây. Thời gian vừa qua cháu Nam được cô Thúy giúp đỡ nhiều trong việc học tập ở trường nên hôm nay cháu mạn phép đến chúc tết gia đình mình ạ.
Cô Thúy cũng khá ngỡ ngàng trước cách ăn nói lưu loát của người mà chỉ cách đây một phút còn đang bần thần khi nhìn thấy cô. Bố cô Thúy đứng dậy gật đầu, ông đưa tay ra bắt tay chú Đại đáp:
- - Cảm ơn cậu, năm mới chúc cậu cùng gia đình mạnh khỏe và hạnh phúc, mời cậu ngồi. Đầu năm có người đến chúc tết gia đình như này là vui quá ấy chứ. Thúy rót nước mời khách đi con.
Thế nhưng cũng từ lúc này chú Đại nhận ra một rào cản vô cùng lớn ngay từ khi chú Đại cất lời chào đầu tiên.
Danh sách chương