Viêm khải và Marc ngồi bệt trên sàn phòng khách nói chuyện phiếm. Marc nói chuyện rất thú vị, chủ yếu là cậu có chất giọng hay và cử chỉ thu hút. Viêm Khải cũng là một người nghe có tâm, thỉnh thoảng lại thêm vào một vài ý kiến riêng.
Marc có đôi lần tò mò, muốn nói về thân hình mềm mại của các bạn nữ. Viêm Khải cũng đã định tiếp lời. Ừ thì thằng con trai nào đến tuổi cũng sẽ tò mò là điều bình thường, cả Viêm Khải cũng thế, vì những câu chuyện giới tính quả thực rất thú vị. Nhưng kể cả khi nhiều người cùng nói, đâu có nghĩa điều đó là nên? Viêm Khải phải rất cân nhắc về việc đề cập đến đề tài này với nam sinh còn là vị thành niên như Marc.
“Anh thích chính kịch.”
Marc gật đầu đồng tình, “Hollywood có những biên kịch tuyệt vời. Em nghĩ War fever sẽ chiến thắng tại Liên hoan phim lần này.”
Viêm Khải khẽ nhướng mày, “Cũng có khả năng, nếu như nó tôn trọng nguyên tác.”
Marc thốt lên, “Wow. Anh khó tính thế. Vậy anh nghĩ tác phẩm nào sẽ chiến thắng?”
“The Kestrel.” Viêm Khải cười, “Cá không?”
“The Kestrel? Thật sao?” Marc ôm đầu, “Gu của anh đó à? Được thôi, cá luôn. Anh có lẽ là một fan nhưng xét đến việc chiến thắng giải thưởng thì chuyện sẽ khác một chút đó anh à.”
Marc với lấy chai nước uống một ngụm lớn, “Có vẻ như châu Á đã trở thành tâm điểm của Netflix. Có đến hàng chục bộ phim của các nhà sản xuất châu Á đang được phát triển trên đó. Mọi người đều nói màu sắc của văn hóa Á châu thật ấn tượng, không lẫn đi đâu được…”
Marc rất sôi nổi với cuộc trò chuyện. Viêm Khải thì hơi ngẩn người, thằng bé dường như không e ngại gì khi nhắc đến cá cược nhỉ? “Ồ, mà anh bảo có việc cần làm buổi sáng nhỉ? Vậy anh làm đi, em không phiền nữa.”
Marc chạy đến chỗ giá sách, lựa một hồi, rút ra một quyển dày. Hôm nay cậu muốn đọc một nội dung khác biệt so với mọi hôm, liền chọn cuốn Bách khoa toàn thư về thế giới động vật. Marc ngồi xuống đối diện với Viêm Khải, yên lặng lật xem.
Viêm Khải mở máy tính, bắt đầu công việc buổi sáng, thấy tựa sách Marc chọn, không khỏi mỉm cười một cái. Viêm Khải thấy hiếm khi gặp được một cậu bé nào có sở thích đa dạng như Marc, vừa thích chơi thể thao, lại cũng là một mọt sách. Cuộc sống có nhiều lựa chọn hẳn rất vui vẻ.
“Bách khoa toàn thư về động vật” à? Viêm Khải mỉm cười, không khỏi tự nhiên nhớ về ngày mới quen biết Vivian.
Sở thích của Viêm Khải và Vivian đều là sách, Vivian thì có thích hơn một chút. Đối với Viêm Khải thì đam mê lớn nhất vẫn là chăm sóc động vật nhỏ. Từ khi đột ngột sang Pháp, bắt đầu cuộc sống tự lập là quãng thời gian duy nhất xung quanh Viêm Khải không có một con thú nào.
Nhớ lại khi mới vào cấp 3, Viêm Khải và Vivian cùng tham gia câu lạc bộ thú cưng do thầy hiệu phó thành lập, với hoạt động chính là hằng ngày phân công nhau chăm sóc vật nuôi của trường. Vivian ban đầu tham gia vì đây là câu lạc bộ có tủ sách to nhất, mặc dù chỉ có đề tài động vật, trường của họ lại không có thư viện riêng. Nhiệm vụ cũng là đặc quyền của mỗi thành viên gia nhập câu lạc bộ là được đặt tên cho một vật nuôi. Vivian đã mua rùa mang đến câu lạc bộ rồi tự đặt tên. Lúc đó Viêm Khải còn nghĩ hành động đó khá kỳ, vì lúc đó cậu chưa biết rằng Vivian cũng yêu động vật, nhưng chỉ nuôi mỗi rùa vì chúng sống thọ hơn con người.
Vivian xinh đẹp, đáng yêu, mặc đồng phục cũng không át được khí chất riêng nổi bật, được các nam sinh yêu thích. Nhưng Vivian lúc đó đã tự dựng nên một thế giới riêng, không bận tâm đến xung quanh, chỉ tập trung vào bản thân. Lũ con trai không thể tiếp cận, từ ưa thích chuyển sang ham muốn chọc phá, đã bày trò trêu Vivian một vố “khủng khiếp”, lại còn liên lụy đến cả Viêm Khải…
Marc có đôi lần tò mò, muốn nói về thân hình mềm mại của các bạn nữ. Viêm Khải cũng đã định tiếp lời. Ừ thì thằng con trai nào đến tuổi cũng sẽ tò mò là điều bình thường, cả Viêm Khải cũng thế, vì những câu chuyện giới tính quả thực rất thú vị. Nhưng kể cả khi nhiều người cùng nói, đâu có nghĩa điều đó là nên? Viêm Khải phải rất cân nhắc về việc đề cập đến đề tài này với nam sinh còn là vị thành niên như Marc.
“Anh thích chính kịch.”
Marc gật đầu đồng tình, “Hollywood có những biên kịch tuyệt vời. Em nghĩ War fever sẽ chiến thắng tại Liên hoan phim lần này.”
Viêm Khải khẽ nhướng mày, “Cũng có khả năng, nếu như nó tôn trọng nguyên tác.”
Marc thốt lên, “Wow. Anh khó tính thế. Vậy anh nghĩ tác phẩm nào sẽ chiến thắng?”
“The Kestrel.” Viêm Khải cười, “Cá không?”
“The Kestrel? Thật sao?” Marc ôm đầu, “Gu của anh đó à? Được thôi, cá luôn. Anh có lẽ là một fan nhưng xét đến việc chiến thắng giải thưởng thì chuyện sẽ khác một chút đó anh à.”
Marc với lấy chai nước uống một ngụm lớn, “Có vẻ như châu Á đã trở thành tâm điểm của Netflix. Có đến hàng chục bộ phim của các nhà sản xuất châu Á đang được phát triển trên đó. Mọi người đều nói màu sắc của văn hóa Á châu thật ấn tượng, không lẫn đi đâu được…”
Marc rất sôi nổi với cuộc trò chuyện. Viêm Khải thì hơi ngẩn người, thằng bé dường như không e ngại gì khi nhắc đến cá cược nhỉ? “Ồ, mà anh bảo có việc cần làm buổi sáng nhỉ? Vậy anh làm đi, em không phiền nữa.”
Marc chạy đến chỗ giá sách, lựa một hồi, rút ra một quyển dày. Hôm nay cậu muốn đọc một nội dung khác biệt so với mọi hôm, liền chọn cuốn Bách khoa toàn thư về thế giới động vật. Marc ngồi xuống đối diện với Viêm Khải, yên lặng lật xem.
Viêm Khải mở máy tính, bắt đầu công việc buổi sáng, thấy tựa sách Marc chọn, không khỏi mỉm cười một cái. Viêm Khải thấy hiếm khi gặp được một cậu bé nào có sở thích đa dạng như Marc, vừa thích chơi thể thao, lại cũng là một mọt sách. Cuộc sống có nhiều lựa chọn hẳn rất vui vẻ.
“Bách khoa toàn thư về động vật” à? Viêm Khải mỉm cười, không khỏi tự nhiên nhớ về ngày mới quen biết Vivian.
Sở thích của Viêm Khải và Vivian đều là sách, Vivian thì có thích hơn một chút. Đối với Viêm Khải thì đam mê lớn nhất vẫn là chăm sóc động vật nhỏ. Từ khi đột ngột sang Pháp, bắt đầu cuộc sống tự lập là quãng thời gian duy nhất xung quanh Viêm Khải không có một con thú nào.
Nhớ lại khi mới vào cấp 3, Viêm Khải và Vivian cùng tham gia câu lạc bộ thú cưng do thầy hiệu phó thành lập, với hoạt động chính là hằng ngày phân công nhau chăm sóc vật nuôi của trường. Vivian ban đầu tham gia vì đây là câu lạc bộ có tủ sách to nhất, mặc dù chỉ có đề tài động vật, trường của họ lại không có thư viện riêng. Nhiệm vụ cũng là đặc quyền của mỗi thành viên gia nhập câu lạc bộ là được đặt tên cho một vật nuôi. Vivian đã mua rùa mang đến câu lạc bộ rồi tự đặt tên. Lúc đó Viêm Khải còn nghĩ hành động đó khá kỳ, vì lúc đó cậu chưa biết rằng Vivian cũng yêu động vật, nhưng chỉ nuôi mỗi rùa vì chúng sống thọ hơn con người.
Vivian xinh đẹp, đáng yêu, mặc đồng phục cũng không át được khí chất riêng nổi bật, được các nam sinh yêu thích. Nhưng Vivian lúc đó đã tự dựng nên một thế giới riêng, không bận tâm đến xung quanh, chỉ tập trung vào bản thân. Lũ con trai không thể tiếp cận, từ ưa thích chuyển sang ham muốn chọc phá, đã bày trò trêu Vivian một vố “khủng khiếp”, lại còn liên lụy đến cả Viêm Khải…
Danh sách chương