Hai người di chuyển dần cách xa trung tâm bữa tiệc. Viêm Khải quan sát phương hướng một hồi, khi quan sát đến Vivian ở ngay bên cạnh thì liền trố mắt. Vivian cũng đang nhìn ngó xung quanh, vừa quan sát tình hình vừa ung dung xiên trái cây nhúng vào thác sô cô la.
Vivian thấy Viêm Khải nhìn liền nhét cho cậu một miếng chuối nhúng sô cô la vào miệng, “Thư giãn đi nào, tham gia bữa tiệc cũng là một phần của nhiệm vụ hôm nay mà. Bộ dáng nghiêm túc của cậu người ta lại tưởng là vệ sĩ nào. Sẽ gây chú ý đó. Khụ khụ!”
Vừa nhai vừa nói kết quả là Vivian đã bị nghẹn.
“Ăn từ từ thôi. Đợi ở đây nhé.” Viêm Khải chạy đi tìm nước. Cậu vừa mới rời khỏi thì Vivian liền bị một nhóm ba cô nàng vây lấy.
“Cô là con lai à? Chà, con lai giờ rất được ưa chuộng trong giới người mẫu đó.”
“Tôi thấy cô đi cùng anh chàng người mẫu trẻ tuổi kia. Nhìn lạ quá. Là ai vậy?”
“Cùng công ty quản lý? Hay là bạn trai? Mà các cậu thuộc công ty quản lý nào vậy?”
Mấy cô nàng tranh nhau nói. Vivian cảm thấy thật phiền phức, liền lạnh lùng nói, “Trước khi hỏi, sao các cô không tự giới thiệu trước đi?”
“Sao cơ? Cái gì cơ? Cô…” Vẻ mặt các cô gái nhìn Vivian như thể không tin nổi.
“Cẩn thận.” Một trong ba cô gái rỉ tai hai người còn lại, “Chắc công ty chống lưng của cô ta không phải loại vừa nên mới kiêu căng thế. Cô thuộc công ty nào vậy? En H. hay Natal S? Khuôn mặt nhìn cũng được đó, nhưng có vẻ thấp nhỉ, là ca sĩ sao?”
Vivian tức phồng má. Mấy cô nàng này, lần đầu gặp mặt, còn chưa biết tên nhau đã kịp đắc tội, đụng chạm tới điểm tủi thân của người ta.
“Ôi thôi vậy. Tôi có nhiều câu hỏi, nhưng tôi chỉ hỏi một thôi.” Cô gái cao nhất nhóm lên tiếng, “Cho tôi số liên lạc của anh chàng người mẫu đi cùng cô được không?”
Đương nhiên là không rồi sói ạ. Vivian vừa nghĩ thầm, vừa lén phi chiếc dĩa đang cầm về phía thác sô cô la. Dòng thác nhân tạo ngọt ngào gặp cán dĩa bèn đổi hướng chảy, phun dính đầy vào lớp trang điểm và áo váy của ba cô gái làm họ la hét ầm ĩ.
Vivian nhẹ nhàng rời khỏi đống lộn xộn phía sau, di chuyển như đi catwalk tiến về phía bạn. Viêm Khải hai tay đang cầm hai ly đầy nước khoáng và sinh tố, đứng từ xa cũng đã thấy hết mọi chuyện. Viêm Khải nghĩ thầm, đúng là tiểu ác ma.
Theo lịch trình bữa tiệc Matthew mới cung cấp cho hai người, vào lúc 8 rưỡi tối DJ sẽ bắt đầu chơi nhạc, đó cũng là một điểm sôi của bữa tiệc trước lúc nhân vật chính là Juliette Marceau cắt bánh và bắn pháo hoa cùng lúc vào 9 rưỡi tối. Lúc DJ bắt đầu chơi nhạc, thời điểm mọi người điên cuồng với bữa tiệc nhất là lúc họ bắt đầu tác nghiệp.
“Một tiếng nữa là bắn pháo hoa. Chúng ta sẽ tiếp cận căn biệt thự bây giờ.”
“Ừm. Tớ đi phía trái, cậu phía phải nhé. Đi một vòng rồi gặp nhau, rồi cùng về. Xong sớm về sớm.”
Vivian nói với giọng như thể trẻ con đòi ăn. Viêm Khải mỉm cười, đúng là những bữa tiệc kiểu này không hợp với họ. Vivian thực ra có phần hướng nội trội hơn phần hướng ngoại. Bạn cậu mà phải ở nơi ồn ào bát nháo, sẽ tự làm bản thân tụt tinh thần nhanh chóng.
Hai người tách ra theo hai phía, thực hiện nhiệm vụ bằng điện thoại được chế tạo bởi các kỹ sư của The Wolfr. Camera mini không biết gắn thêm linh liện gì mà thu được hình ảnh như một máy cơ loại xịn. Vivian điều chỉnh zoom rọi bằng màn hình cảm ứng, cảm thấy công nghệ cao thật phi thường, liền có ý định rảnh rỗi sẽ liên lạc với kỹ sư của tổ chức để nghiên cứu thêm.
Phía Viêm Khải tương đối vắng vẻ. Vì tất cả bàn tiệc được kê hết ở gần bể bơi lớn nhất, mọi người cũng hay tụ tập tại những chỗ bố trí nhiều tiểu cảnh đẹp mắt.
Nhưng một bộ dáng cao lớn và nam tính của Viêm Khải vẫn bị một vài tiểu thư đang nói cười chú ý. Họ lôi kéo Viêm Khải nhập cuộc và mời cậu một vài món ăn và đồ uống xa xỉ.
Viêm Khải muốn rời đi nhưng bị vây cho không có lối thoát. Cậu có chút sốt ruột, thỉnh thoảng gồng người lên muốn chạy nhưng các cô nàng càng níu giữ chặt hơn, họ nghĩ chàng trai này còn non nên lại càng thích thú.
Viêm Khải không biết phải làm sao. Cậu không có kinh nghiệm đối phó với tình huống thế này. Lúc còn nhỏ đương nhiên không có cơ hội, lớn một chút liền trổ mã nhưng nữ sinh ở quê nhà hình như không có ai bạo dạn cả. Còn đâu từ khi sang Pháp, Viêm Khải đi trên phố cũng thường xuyên bị những cô nàng táo bạo tiếp cận. Toàn là Vivian tìm cách giải vây cho, cũng không phải là tránh né tình huống theo kiểu bình thường mà toàn chọn cách chơi khăm. Vivian hay tức tối vì mấy cô nàng đó thấy Vivian thấp bé mà coi như vô hình. “Rõ ràng là tớ đi ngay bên cạnh cậu mà.” Viêm Khải vẫn nhớ giọng giận dỗi của Vivian khi đó. Thực ra người Pháp cũng không thuộc dạng cao lớn mà khá nhỏ nhắn. Nhưng Vivian lại là cô nàng châu Á thuộc diện thấp bé so với tuổi.
Vivian thấy Viêm Khải nhìn liền nhét cho cậu một miếng chuối nhúng sô cô la vào miệng, “Thư giãn đi nào, tham gia bữa tiệc cũng là một phần của nhiệm vụ hôm nay mà. Bộ dáng nghiêm túc của cậu người ta lại tưởng là vệ sĩ nào. Sẽ gây chú ý đó. Khụ khụ!”
Vừa nhai vừa nói kết quả là Vivian đã bị nghẹn.
“Ăn từ từ thôi. Đợi ở đây nhé.” Viêm Khải chạy đi tìm nước. Cậu vừa mới rời khỏi thì Vivian liền bị một nhóm ba cô nàng vây lấy.
“Cô là con lai à? Chà, con lai giờ rất được ưa chuộng trong giới người mẫu đó.”
“Tôi thấy cô đi cùng anh chàng người mẫu trẻ tuổi kia. Nhìn lạ quá. Là ai vậy?”
“Cùng công ty quản lý? Hay là bạn trai? Mà các cậu thuộc công ty quản lý nào vậy?”
Mấy cô nàng tranh nhau nói. Vivian cảm thấy thật phiền phức, liền lạnh lùng nói, “Trước khi hỏi, sao các cô không tự giới thiệu trước đi?”
“Sao cơ? Cái gì cơ? Cô…” Vẻ mặt các cô gái nhìn Vivian như thể không tin nổi.
“Cẩn thận.” Một trong ba cô gái rỉ tai hai người còn lại, “Chắc công ty chống lưng của cô ta không phải loại vừa nên mới kiêu căng thế. Cô thuộc công ty nào vậy? En H. hay Natal S? Khuôn mặt nhìn cũng được đó, nhưng có vẻ thấp nhỉ, là ca sĩ sao?”
Vivian tức phồng má. Mấy cô nàng này, lần đầu gặp mặt, còn chưa biết tên nhau đã kịp đắc tội, đụng chạm tới điểm tủi thân của người ta.
“Ôi thôi vậy. Tôi có nhiều câu hỏi, nhưng tôi chỉ hỏi một thôi.” Cô gái cao nhất nhóm lên tiếng, “Cho tôi số liên lạc của anh chàng người mẫu đi cùng cô được không?”
Đương nhiên là không rồi sói ạ. Vivian vừa nghĩ thầm, vừa lén phi chiếc dĩa đang cầm về phía thác sô cô la. Dòng thác nhân tạo ngọt ngào gặp cán dĩa bèn đổi hướng chảy, phun dính đầy vào lớp trang điểm và áo váy của ba cô gái làm họ la hét ầm ĩ.
Vivian nhẹ nhàng rời khỏi đống lộn xộn phía sau, di chuyển như đi catwalk tiến về phía bạn. Viêm Khải hai tay đang cầm hai ly đầy nước khoáng và sinh tố, đứng từ xa cũng đã thấy hết mọi chuyện. Viêm Khải nghĩ thầm, đúng là tiểu ác ma.
Theo lịch trình bữa tiệc Matthew mới cung cấp cho hai người, vào lúc 8 rưỡi tối DJ sẽ bắt đầu chơi nhạc, đó cũng là một điểm sôi của bữa tiệc trước lúc nhân vật chính là Juliette Marceau cắt bánh và bắn pháo hoa cùng lúc vào 9 rưỡi tối. Lúc DJ bắt đầu chơi nhạc, thời điểm mọi người điên cuồng với bữa tiệc nhất là lúc họ bắt đầu tác nghiệp.
“Một tiếng nữa là bắn pháo hoa. Chúng ta sẽ tiếp cận căn biệt thự bây giờ.”
“Ừm. Tớ đi phía trái, cậu phía phải nhé. Đi một vòng rồi gặp nhau, rồi cùng về. Xong sớm về sớm.”
Vivian nói với giọng như thể trẻ con đòi ăn. Viêm Khải mỉm cười, đúng là những bữa tiệc kiểu này không hợp với họ. Vivian thực ra có phần hướng nội trội hơn phần hướng ngoại. Bạn cậu mà phải ở nơi ồn ào bát nháo, sẽ tự làm bản thân tụt tinh thần nhanh chóng.
Hai người tách ra theo hai phía, thực hiện nhiệm vụ bằng điện thoại được chế tạo bởi các kỹ sư của The Wolfr. Camera mini không biết gắn thêm linh liện gì mà thu được hình ảnh như một máy cơ loại xịn. Vivian điều chỉnh zoom rọi bằng màn hình cảm ứng, cảm thấy công nghệ cao thật phi thường, liền có ý định rảnh rỗi sẽ liên lạc với kỹ sư của tổ chức để nghiên cứu thêm.
Phía Viêm Khải tương đối vắng vẻ. Vì tất cả bàn tiệc được kê hết ở gần bể bơi lớn nhất, mọi người cũng hay tụ tập tại những chỗ bố trí nhiều tiểu cảnh đẹp mắt.
Nhưng một bộ dáng cao lớn và nam tính của Viêm Khải vẫn bị một vài tiểu thư đang nói cười chú ý. Họ lôi kéo Viêm Khải nhập cuộc và mời cậu một vài món ăn và đồ uống xa xỉ.
Viêm Khải muốn rời đi nhưng bị vây cho không có lối thoát. Cậu có chút sốt ruột, thỉnh thoảng gồng người lên muốn chạy nhưng các cô nàng càng níu giữ chặt hơn, họ nghĩ chàng trai này còn non nên lại càng thích thú.
Viêm Khải không biết phải làm sao. Cậu không có kinh nghiệm đối phó với tình huống thế này. Lúc còn nhỏ đương nhiên không có cơ hội, lớn một chút liền trổ mã nhưng nữ sinh ở quê nhà hình như không có ai bạo dạn cả. Còn đâu từ khi sang Pháp, Viêm Khải đi trên phố cũng thường xuyên bị những cô nàng táo bạo tiếp cận. Toàn là Vivian tìm cách giải vây cho, cũng không phải là tránh né tình huống theo kiểu bình thường mà toàn chọn cách chơi khăm. Vivian hay tức tối vì mấy cô nàng đó thấy Vivian thấp bé mà coi như vô hình. “Rõ ràng là tớ đi ngay bên cạnh cậu mà.” Viêm Khải vẫn nhớ giọng giận dỗi của Vivian khi đó. Thực ra người Pháp cũng không thuộc dạng cao lớn mà khá nhỏ nhắn. Nhưng Vivian lại là cô nàng châu Á thuộc diện thấp bé so với tuổi.
Danh sách chương