Tử Lam thân là tuần tra quân, lại có nhiệm vụ giám sát toàn cảnh bên trong Hắc Lân thành, cho nên nàng lúc này cũng có mặt tại Tây thành nhộn nhịp.

Bên cạnh nàng hiện tại là Tô gia hai cái nữ đệ tử khác, hai người cùng với nàng tạo thành một tiểu đội làm nhiệm vụ cùng với nhau.

Từ lúc quyết định gia nhập vào tuần tra quân bên trong...phối hợp này chưa từng thay đổi qua một lần.

"Tử Lam tỷ...nghe nói gần đây xung quanh nhà của tỷ, buổi tối luôn có rất nhiều người cố ý tặng quà?"

Một cái Tô gia thiếu nữ thu hồi ánh mắt cẩn thận quan sát xung quanh, sau đó nhẹ giọng hướng về Tử Lam cười nói.

Bởi vì Tử Lam cùng đại tiểu thư Tô Ngọc Hoa là nhiều năm khuê mật, cho nên Tô gia các đệ tử đối với nàng cũng lộ ra vô cùng thân thiết.

Bình thường trong lúc thi hành nhiệm vụ, Tử Lam luôn nhận được Tô gia đệ tử...cùng thế hệ trước trong âm thầm hoặc là trực tiếp tại ngoài sáng hổ trợ.

Nghe được Tô gia thiếu nữ bất ngờ nói đến một chuyện này, Tử Lam cũng từ nhộn nhịp thổ địa nơi đó thu hồi ánh mắt mỹ lệ của mình, giọng nói mang theo một chút bất đắc dĩ:

"Ân...cũng là liên tục nhiều ngày xuất hiện, ta đã hướng về xung quanh đó Hắc Lân quân các vị đại nhân nói đến chuyện này!"

Bởi vì Hắc Lân thành đặc thù các quy tắc cho hạn chế, cho nên những người ái mộ nàng kia không dám làm ra hành vi theo đuổi, hay có can đảm dám làm phiền mà thổ lộ với nàng cái gì!

Nhưng tại những lúc buổi tối kéo đến, không ít người lại là khá lớn gan...cẩn thận đem rất nhiều còn sống thú rừng cùng một chút ngọt ngào hoa quả cho đặt tại nhà của nàng bên cạnh.

Đây hiển nhiên là muốn dùng trân quý lễ vật, tới chậm rãi đánh động nàng đâu.

Nhắc tới...ở thế giới nguy hiểm này, hai loại tư nguyên kia thế nhưng là vô cùng có giá trị tồn tại đây!

Nghe vậy, một cái khác Tô gia thiếu nữ cũng đi theo che miệng cười nói góp lời:

"Ai bảo Tử Lam tỷ sinh đẹp cùng ưu tú đến như vậy nha, đương nhiên sẽ thu được nhiều người âm thầm ái mộ lấy rồi!"

Tử Lam buồn cười nhìn lấy các nàng một chút, sau đó khó có được mà lộ ra cười đùa nói nhỏ:

"Nhưng đại tiểu thư của các ngươi từ khi đến nơi đây, cũng chưa từng nhận lấy phiền phức như vậy nha?"

So với nàng, cái kia khuê mật Tô Ngọc Hoa hiển nhiên phải càng ưu tú hơn một bậc.

Nhưng từ khi cùng nhau đi đến Hắc Lân thành này, nữ nhân kia lại chưa từng gặp phải chuyện rắc rối như thế.

"Tiểu thư của chúng ta thế nhưng là Nữ Vệ đội tinh anh thân phận nha!"

"Hằng ngày đều được ở bên cạnh mà hầu hạ cho thành chủ đại nhân...bên trong Hắc Lân thành ai dám có gan loạn động ý nghĩ không nên có?"

Cái kia Tô gia nữ đệ tử đối với cái nghi vấn này rất thản nhiên mà cấp ra câu trả lời, tựa hồ chuyện này là một điều hiển nhiên như vậy.

Mà điều nàng nói ra cũng đúng chứ!

Tại Hắc Lân thành này bên trong, chỉ cần có liên quan đến thành chủ đại nhân một chuyện...như vậy các lĩnh dân tuyệt đối không dám nhìn nhiều một mắt.

Bởi vì rất có thể...sẽ nhận lấy hậu quả cực kỳ tàn khốc.

Thành chủ đại nhân Nham Kiều, hắn có thể nhân từ ban cho lĩnh dân một cuộc sống ấm no cùng an toàn.

Nhưng hắn lại chưa bao giờ là một vị thiện tâm đại phát thành chủ cả.

Làm trái quy tắc cùng cố ý gây nên náo loạn người...chết đi một cái so với một cái phải thảm đâu!

Mà Nữ Vệ đội tại tất cả mọi người bên trong nhận thức...đó chính là có thể hầu hạ bên cạnh thành chủ đại nhân nữ hầu một dạng, cũng là thành chủ đại nhân nữ nhân không khác biệt.

Đối với thân phận vi diệu đến cùng cực kia...tại Hắc Lân thành này bên trong, làm sao có một ai lại dám loạn động những ý nghĩ vu vơ, nhưng lại mang lấy nguy hiểm chết người kia? Tử Lam nhất thời cũng có chút ngẩn người ngay tại đó, hiển nhiên là đối với câu trả lời ngắn gọn cùng dứt khoát của Tô gia cái này nữ đệ tử rất là ngoài ý muốn.

Nhưng sau khi kịp lấy lại tinh thần, nàng lại đột nhiên cảm thấy lời nói này vô cùng chính xác.

Có chút cười khổ cùng cảm thán ở trong lòng, Tử Lam lập tức bất đắc dĩ mà nhẹ giọng cảm thán:

"Quả nhiên...ta còn không có quen thuộc tại nơi này thân phận chứ!"

"Còn có...Ngọc Hoa nàng hiện tại cũng đã tìm được cho mình ưu tú nhất người ở trong lòng, thân phận của nàng đã không phải là khi xưa giang hồ thế gia đại tiểu thư có thể so sánh với nhau!"

Thời gian này nàng cũng có tâm sự một chút với Tô Ngọc Hoa, cho nên cũng không khó để nhận ra rằng...khuê mật tài trí cùng mỹ lệ của mình, đã trầm luân đối với vị kia thần bí lại kinh khủng thành chủ đại nhân mất rồi.

Chuyện này Tử Lam không có bao nhiêu bất ngờ cả...

Bởi vì vị này thành chủ từ tài hoa cho đến nhân cách cùng lý niệm sống, đó cơ hồ đã là hoàn mỹ hình tượng phu quân ở trong lòng của khuê mật mình từ lâu.

Hiện tại lại được ở bên cạnh hằng ngày mà hầu hạ cho hắn...Tô Ngọc Hoa không có bị nam nhân kia bắt lấy thiếu nữ tâm, đây mới là quái sự chứ?

Khuê mật của nàng hiện tại đã được như nguyện mà ở bên cạnh người mình yêu thương, hơn nữa người này thân phận cùng bản lĩnh đều là nhất lưu nhân tuyển bên trong thiên hạ!

Từ biểu hiện cùng thành tựu mà Hắc Lân thành đạt được đến xem xét...vị này Hắc Lân thành chủ, trong tương lai nhất định sẽ trở thành một đời hùng chủ.

So với khi xưa nàng sinh sống Hắc Nham thành thành chủ...cũng tức là phụ thân của Lục Triển Nguyên, còn phải càng thêm thâm sâu cùng khó lường!

Quyền thế cùng phách lực to lớn của nam nhân này...đã đầy đủ để có thể bảo vệ cùng che chở một cách hoàn mỹ nhất, cho khuê mật vô cùng may mắn của mình.

Nhưng...còn về mình tương lai đâu?

Tử Lam tâm trí không tự chủ suy nghĩ lấy tương lai về sau cho mình.

Ánh mắt của nàng nhất thời đã có chút ảm đạm...mịt mờ mà nhìn về thân ảnh đang chật vật tại ngoài thành làm công việc nặng nhọc kia.

Nàng cùng với hắn thân phận cách biệt với nhau quá nhiều...sau khi quay trở về nơi đó cùng khôi phục lại thân phận khi xưa, nàng thật sự còn có thể đến được cùng với hắn hay sao?

Nàng thân phận chân thật chỉ là một hộ vệ tỳ nữ được Lục gia huấn luyện từ nhỏ, có duy nhất một sứ mệnh tồn tại...đó chính là dùng để phục vụ vì lợi ích cho gia tộc của Lục Triển Nguyên!

Lục Triển Nguyên thật sự có can đảm để nói ra hai người tình cảm...nói ra quan hệ của hai người ngay trước mặt gia trưởng của hắn hay sao?

Hắn có thể mạnh mẽ mà đứng ra...vì nàng tranh lấy một hạnh phúc, cùng với đó là một thân phận nên có được hay sao?

Nàng là thật tâm yêu lấy hắn...nhưng lại hoàn toàn không có niềm tin, để tự mình cấp ra câu trả lời cho những câu hỏi vô cùng đơn giản này.

Bởi vì nàng biết rất rõ...Lục Triển Nguyên bản tính vốn luôn nhu nhược cùng yếu đuối.

Biết hắn từ sâu trong nội tâm luôn sợ hãi lấy bên trong gia tộc các huynh đệ, cùng với đó là vị kia phụ thân cường đại của hắn.

Nhưng Tử Lam trong nội tâm đến lúc này vẫn tồn tại một tia hi vọng.

Nàng thật tâm hi vọng người mình yêu có thể trở nên mạnh mẽ cùng đầy đủ bản lĩnh, để có thể bảo vệ lấy nàng một lần này trong đời mà thôi.

Tựa như nàng đã nhiều năm ở bên cạnh, mà ngày đêm ân cần chăm sóc cùng bảo hộ cho hắn một cách chu toàn vậy.

Nàng không cần Lục Triển Nguyên có thể giống được với vị này vĩ đại Hắc Lân thành chủ...có được kiêu hùng chi tư cùng phách lực tư bản.

Mà chỉ cần hắn sau khi khôi phục lại thân phận, sẽ dám can đảm đứng ra vì nàng thay đổi thân phận khi xưa...vì nàng cấp lấy một cái chính danh là đủ!

Lục Triển Nguyên...ngươi có thể làm được một chuyện đơn giản này sao?

Tử Lam ánh mắt mỹ lệ lúc này đều là mờ mịt cùng lo lắng, tựa như tương lai đen tối của nàng vậy!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện