Bởi vì nơi đây sân huấn luyện là tại pháo đài phủ thành chủ nội bộ bên trong nơi sâu nhất, chỉ có duy nhất một mình Nham Kiều là nam nhân mà thôi!

Cho nên Thanh Lân cùng Đường Dĩnh các nàng trong khi huấn luyện, thường là chỉ ăn mặc lấy y phục bó sát người...tại mồ hôi thấm ướt bên dưới, lập tức lộ ra xuân tình chập chờn phong cảnh.

Cơ thể yểu điệu thướt tha, thon dài đùi ngọc, bờ mông tròn trịa vểnh cao...tất cả như ẩn như hiện bên dưới nội y mềm mại, khung cảnh yêu mị lộ rõ bên dưới bó sát cơ thể tơ lụa y phục mỏng manh.

Rất nhiều Nữ Vệ đội các thiếu nữ cũng đều ăn mặc như vậy khi luyện tập...cho nên cũng làm cho nơi đây xuân sắc càng thêm nồng đậm.

Các nàng đều là đi qua rèn luyện cơ thể trong thời gian dài...cho nên thân thể trên dưới đều vô cùng mê người uyển chuyển, phong tư diêm dúa lòe loẹt, mị hoặc điên đảo chúng sinh!

Nham Kiều những lúc nghỉ ngơi...cũng rất thường xuyên đi đến nơi đây!

Tùy ý đứng ở bên cạnh, chú tâm mà ngắm nhìn lấy các nàng yểu điệu mỹ lệ cùng thiết huyết kết hợp với nhau một mặt.

Mà những lúc có Nham Kiều đích thân xuất hiện ngắm nhìn chính mình, Nữ Vệ đội các thiếu nữ trên thân vốn ít ỏi y phục, theo thời gian luyện tập...liền sẽ thuận theo tự nhiên mà càng thiếu đi rất nhiều phụ kiện rồi.

Mãi cho đến khi, hình ảnh các giai nhân cả người trơn bóng non mềm không mảnh vải...tùy ý vung vẩy lấy trường thương, yêu mị cùng quyến rũ đến cùng cực mà xuất hiện tại trong mắt của Nham Kiều!

Dù sao các nàng đều là nữ nhân của Nham Kiều, đương nhiên cũng chưa bao giờ bỏ qua cơ hội để câu dẫn lấy hắn thưởng thức lấy mình.

Được hắn chú tâm ngắm nhìn cơ thể yểu điệu của mình, chuyện này càng làm cho các nàng đắc ý đến không được.

Những lúc như vậy...phong cảnh mê người không đền mạng kia, tuyệt đối khó mà dùng tầm mắt bình thường để hình dung ra được.

Ở trên đời này...cũng chỉ có duy nhất một mình Nham Kiều, là có thể chiêm ngưỡng cùng hưởng dụng lấy các nàng từ bên trong cho đến bên ngoài rồi!

Tiểu Tuyết đối với các nàng hành vi cũng rất dung túng.

Nàng thậm chí còn có thể bình tĩnh đứng ở bên cạnh Nham Kiều...quan sát để mà sửa lại sai lầm trong các chiêu thức hoa lệ của các nàng.

Hoặc là nghiêm túc nhắc nhở lấy sai lầm, khi các nàng bày ra tư thế không đủ quyến rũ lấy hắn.

Có được vị này chính cung nương nương nuông chiều cùng ở bên cạnh tiếp tay...chúng Nữ Vệ đội đương nhiên sẽ không kiêng kỵ chuyện gì.

Thường thường sẽ đối với Nham Kiều bày ra đủ loại tư thế mê người không đền mạng.

...

"Hô..." Nhẹ thở ra một ngụm hương khí thật dài.

Đường Dĩnh lúc này mới chậm rãi thu hồi trong tay của mình trường thương sắc bén, sau đó lập tức hướng về đang đứng nghỉ ngơi tại bên cạnh chính mình Thanh Lân nói nhỏ:

"Lần này thương đoàn kia vô tình mà tìm đến được Hắc Lân thành...ta có cảm giác về sau sẽ có càng nhiều trường hợp như vậy xuất hiện!"

"Còn có đám kia mạo hiểm giả, bọn hắn lúc này hẳn là đã tiến đến Hắc Hùng thành bên trong đi...về sau chúng ta thành trấn, sẽ nhộn nhịp cùng phức tạp hơn rất nhiều đâu!"

Lúc này thời gian đã đi qua mấy canh giờ!

Tiểu nữ hầu Song Nhi sau khi thông báo xong Nham Kiều lời nói, rất nhanh cũng quay về thư phòng...ở bên cạnh hầu hạ hắn trong lúc hắn xử lý sự vụ!

Nàng chính là như vậy quyến luyến cùng nhu mì, từ khi trao lấy thân thể của mình cho Nham Kiều...tiểu nữ hầu lúc nào cũng dính tại bên cạnh hắn không rời.

Thanh Lân dùng một cái mềm mại khăn tay, tùy ý lau lấy mái tóc mượt mà dài tới eo thon nay đã bị mồ hôi thấm ướt của mình...sau đó nàng nhẹ gật đầu mà nói:

"Ta biết chứ...Nữ Vệ đội sẽ chú ý nhiều hơn quan sát xung quanh, tận khả năng phát hiện khả nghi người tiến đến bên cạnh phủ thành chủ!"

Công tác đảm bảo an toàn cho phủ thành chủ cùng với Nham Kiều...đều là do nàng đảm nhận lấy, đương nhiên là tại bên dưới mệnh lệnh cùng một chút trợ giúp của Tiểu Tuyết.

Cho nên nàng rất chú ý tới chuyện mà nơi khác thương nhân tiến đến này...thời gian qua, công tác huấn luyện cùng tuần tra thường ngày của phủ thành chủ đã tăng lên một bậc.

"Có Hắc Lân quân khắp nơi tọa trấn...ngoài sáng sẽ không có ai dám gây chuyện bên trong thành cả!"

"Nhưng trong mặt tối lại không có đơn giản đến như vậy...nhất là dưới tình huống tài nguyên của chúng ta lộ ra rất nhiều!"

Hơi dừng lại một chút, Thanh Lân tùy ý sốc lấy y phục mềm mại ướt đẫm của mình, mềm mại mà nhíu mày nói.

Đường Dĩnh cũng không tự chủ nhíu lại mày ngọc, ánh mắt tựa như xuyên thấu tất cả chướng ngại vật mà nhìn về phía nam...nơi đó chính là nguy nga cổng thành phương hướng.

Các nàng theo Nham Kiều đi qua rất nhiều nơi thành trấn, cũng chứng kiến được rất nhiều sự kiện cùng âm mưu cướp đoạt thành không đơn giản...cho nên các nàng vô cùng hiểu rõ lấy một điều.

Muốn phá hư cũng như chiếm đóng một tòa thành trấn...

Ngoại trừ trực tiếp công đánh một cái này vô giải dương mưu, bên cạnh đó một số âm mưu cũng mang đến tác dụng rất lớn.

Kích động làm cho lĩnh dân nổi loạn!

Âm thầm chiếm lấy quân đội quyền khống chế!

Trực tiếp ám sát thành chủ...từ đó để cho thành trấn tự động sụp đổ!

Lợi dụng các thương nhân...theo thời gian mà khống chế thành trấn toàn bộ mệnh mạch kinh tế!

"..."

Có rất nhiều cách...để hắc thủ sau màn có thể âm thầm cướp lấy một tòa thành trì quyền sở hữu!

Minh thương dễ đỡ...ám tiễn khó phòng, đây là đạo lý mà Thanh Lân cùng Đường Dĩnh thấm nhuần từ lâu!

"..."

Nhưng tại Hắc Lân thành nơi này, các lĩnh dân đều được các nàng chủ nhân ban cho một cuộc sống vô cùng đầy đủ cùng yên bình.

Nếu như muốn kích động bọn hắn làm phản lại phủ thành chủ...đây không khác tự tìm đường chết.

Bên cạnh đó, Thanh Lân các nàng tuy không biết Nham Kiều có bí mật gì...nhưng hắn đã từng nghiêm túc nói qua với các nàng, Hắc Lân quân là sẽ không bao giờ phản bội lại hắn.

Về phần chưởng khống kinh tế? Chuyện này càng là không có khả năng...bởi vì tất cả trọng yếu sản nghiệp của Hắc Lân thành, đều sẽ tuyệt đối nằm trong tay của phủ thành chủ!

Nơi này thành trì...mãi mãi cũng chỉ có một thanh âm duy nhất, đó là chủ nhân của các nàng!

Như vậy...

Các nàng chỉ cần chuyên tâm bảo vệ thật tốt Nham Kiều an toàn, mọi âm mưu nhằm vào Hắc Lân thành liền vô kế khả thi!

Mà các nàng muốn bảo vệ Nham Kiều, đó không chỉ vì hắn là Hắc Lân thành linh hồn cùng trung tâm.

Mà quan trong hơn tất cả...hắn là nam nhân của các nàng...là cuộc sống cùng lẽ sống của các nàng!

"..."

Hai người im lặng nhìn nhau một mắt, sau đó Thanh Lân nghiêm túc nói:

"Nhất định không thể để chủ nhân thường xuyên rời đi phủ thành chủ...chúng ta tại nơi này là bất khả xâm phạm tồn tại!"

Có Hắc Lân cung thủ đóng giữ ở tháp cung, cùng tường thành cao vút bao quanh pháo đài...nếu có người muốn tiến vào mà mang ý đồ bất chính, chỉ có một con đường chết mà thôi!

Đường Dĩnh nghe vậy thì an tâm thờ dài một hơi, ngay sau đó lại bổ xung thêm một câu:

"Những người có thể ra vào phủ thành chủ cũng cần được bảo vệ...nếu không thể nhắm đến chủ nhân của chúng ta, những tên kia rất có thể sẽ đánh chủ ý tới các nàng!"

Mặc dù có Hắc Lân thiết kỵ luôn tuần tra tại khắp nơi trong thành...làm cho chuyện này có tỉ lệ rất nhỏ xuất hiện, nhưng tất cả chỉ sợ ngoài ý muốn mà thôi!

"Ta đã biết...hôm nay dùng bữa tối sẽ cùng Tuyết tỷ các nàng nói qua một chút!"

Thanh Lân như có điều suy nghĩ mà nhẹ gật đầu.

"..."

Đường Dĩnh ánh mắt nhìn xem mặt trời đã lên đến đỉnh đầu, nàng đột nhiên mang theo ý riêng hướng Thanh Lân nói:

"Chủ nhân công việc hẳn cũng đã hoàn thành xong đi...lúc này Tuyết tỷ cùng Song Nhi các nàng đang chuẩn bị hầu hạ cho chủ nhân tẩy rửa chứ?"

Thanh Lân đương nhiên nghe hiểu một câu này ẩn ý, nàng trong mắt hiện lên chờ mong mà nói:

"Ân...chúng ta đương nhiên cũng phải tiến đến hầu hạ cho chủ nhân, không thể để cho các nàng một mình ăn vụng lấy chủ nhân cơ thể được!"

"Các tỷ muội...chúng ta đi!"

Thanh Lân trên mặt mang theo nụ cười thản nhiên, bước chân nhanh nhẹn mà hướng về Nham Kiều nơi đó tiến đến.

Xung quanh các nữ vệ thiếu nữ khác cũng nhao nhao lộ ra chờ mong mỉm cười...dời lấy yểu chuyển thướt tha cơ thể theo sát tại phía sau.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện