Đối với nữ hầu Song Nhi một loạt cử động, không che đậy mà yêu mị quyến rũ lấy Nham Kiều.
Bên cạnh thân là chính thê Tiểu Tuyết...trong mắt cũng không có xuất hiện phản cảm hay chán ghét thần sắc.
Dù sao các nàng đều đã cùng nhau đi qua sinh tử, thân thiết một dạng tình như tỷ muội.
Thậm chí đều thường xuyên cùng nhau tại trên một chiếc giường...thay phiên nhau để mà hầu hạ cho Nham Kiều được tận hưởng đâu.
Chỉ cần vị trí chính cung của mình không nhận lấy ảnh hưởng cùng uy hiếp...Tiểu Tuyết mới không muốn đi quan tâm, cũng như đi ngăn cản các tỷ muội này đến bên cạnh Nham Kiều!
"..."
Chăm chú nhìn xem tiểu nữ hầu bước đi có phần hơi khập khiển, chậm rãi mà tập tểnh rời đi cửa phòng.
Tiểu Tuyết ánh mắt hiện lên hơi chút hờn giận, nhẹ lườm về phía sau đang ôm mình mà xem tư liệu Nham Kiều, đột nhiên nở nụ cười lạnh nói nhỏ:
"Chàng đúng thật là không chút thương hoa tiếc ngọc, nhẫn tâm đem Song Nhi nàng đều làm cho bất tỉnh nhiều lần đến như vậy...đến hiện tại đi đường, vậy mà đều mang theo một chút khó khăn!"
Nham Kiều hai tay vốn đang ôm chặt lấy kiều thê mềm mại eo thon như thủy xà, ánh mắt thì tập trung xem xét lấy báo cáo của Nữ Vệ hôm nay dâng lên.
Nghe nàng thình lình nói như vậy, Nham Kiều lúc này mới mới ngượng ngừng mà hơi khục một tiếng, chê cười nói:
"Khụ...khụ!"
"Nàng hôm qua cũng tại bên cạnh chúng ta nha...còn không biết nguyên nhân là do nha đầu Song Nhi kia sao?"
"Nếu vi phu không đến mức như vậy...tiểu nha đầu này mới sẽ u oán mà nhìn xem ta cả một đêm đâu!"
Thiếp thân thị nữ của hắn Song Nhi, nàng thân hình tuy kiều tiểu cùng đáng yêu vô cùng.
Nhưng tại đêm tối bên nhau mà quấn lấy hắn lúc...nàng ta thật sự có chút tham ăn rồi.
Tuy sức chịu đựng cùng thể chất, hoàn toàn kém xa thân là võ giả Tiểu Tuyết cùng Thanh Lân các nàng.
Nhưng "lão gia...ta còn muốn nữa" một câu này liên tục được nàng thốt ra mỗi khi tỉnh lại.
Nháy mắt đều đem Nham Kiều trêu đến hùng phong đại chấn, huyết khí thiêu đốt mà nháy mắt lên ngựa, quyết tâm mà chinh phạt cái kia non nớt đào nguyên chi địa rồi!
Nham Kiều đương nhiên cũng biết, nguyên nhân làm cho Song Nhi biểu hiện khát vọng cùng đòi hỏi để được quấn lấy nhau đến như vậy.
Đó là bởi vì thể chất của nàng...cái kia ngàn vạn nữ nhân mới có được một..."Thiên Sinh Mị Cốt" chi thể!
Chính là thể chất đặc thù này làm cho ảnh hưởng, cho nên Song Nhi tại phương diện kia mới có chút vượt quá bình thường các nữ nhân khác.
Từ khi bị Nham Kiều lấy đi xử nữ một khắc này...tiểu thị nữ mỹ lệ không có đêm nào là không quấn lấy Nham Kiều cả.
Lúc nào cũng muốn liên tục bị hắn sủng ái cho dục tiên dục tử nhiều lần...khi đó mới thỏa mãn mà ngủ thiếp đi.
Nhưng cũng bởi vì "Thiên Sinh Mị Cốt" thể chất này đặc thù vô cùng, cho nên thuận theo tự nhiên cũng để cho Song Nhi tại bên cạnh Nham Kiều lúc...luôn lộ ra mị hoặc cùng quyến rũ tận xương một mặt!
Những lúc kia...nàng biểu hiện mới thật sự là một cái chân chính mê người hồ ly tinh rồi!
"Hừ...đó còn không phải tiện nghi cho chàng?!"
Nghe Nham Kiều nói như vậy, Tiểu Tuyết nội tâm cũng thật sự rất bất đắc dĩ....nàng biết chuyện này hoàn toàn không thể trách nam nhân của mình được.
May mắn Nham Kiều tại phương diện kia càng thêm quá mức biến thái...nếu không nàng thậm chí lo lắng, có một ngày hắn sẽ bị Song Nhi nha đầu yêu mị này cho chân chính ép khô!
"..."
Song Nhi loại thể chất mị hoặc vô tận kia...có thể nói là trời sinh để mà hầu hạ cho Nham Kiều hằng đêm chứ!
Nếu chỉ có nàng cùng Đường Dinh chư nữ bên cạnh Nham Kiều...các nàng thật sự khó mà thỏa mãn cho hắn rồi.
Mà ngược lại...bản thân Nham Kiều, xem như trời sinh chính là vì làm Song Nhi cả đời nam nhân.
Cũng chỉ có hắn dạng này biến thái không theo lẽ thường thể chất...mới có thể hoàn mỹ thỏa mãn được cho thiếu nữ yêu mị đến tận xương kia!
Phải biết, Song Nhi hằng đêm biểu hiện yêu mị câu người bộ dáng...làm cho thân là nữ nhân Tiểu Tuyết các nàng, tại rất nhiều lúc cũng có chút không chống lại được dụ hoặc nha.
Cho đến hiện tại...tiểu nữ hầu Song Nhi cũng chưa bao giờ rời đi pháo đài của phủ thành chủ.
Bởi vì nàng lúc nào cũng chỉ muốn được đứng hầu ở bên cạnh Nham Kiều...muốn được nhìn thấy Nham Kiều từng giây từng phút mà thôi!
"..."
Hai người yên lặng ôm nhau, nhẹ giọng nói về Song Nhi thể chất một chút.
Nhưng rất nhanh, Tiểu Tuyết khuôn mặt lại tựa ở Nham Kiều trên bờ vai, bắt đầu chú tâm nói lên chính sự.
"Hiện tại các lĩnh dân đều đang thu hoạch lấy khoai tây...theo Vương Lâm các nàng tính toán qua, trong vòng hai ngày kế tiếp mảnh kia tại Tây thành thổ địa sẽ được dọn dẹp sạch sẻ!"
"Đến lúc đó...chàng định xử lý nơi đó bỏ trống thổ địa như thế nào?"
Hiện tại, số lớn có được kinh nghiệm thu hoạch các lĩnh dân đã bắt tay vào làm việc tại Tây thành.
Từng cỗ xe chở lấy khoai tây tràn đầy...cũng đang liên tục được chuyển đến kho lương rộng lớn bên cạnh thần bí quân doanh kia!
Nơi đó là mặt ngoài thương khố duy nhất của Hắc Lân thành...đương nhiên cũng sẽ có rất nhiều Hắc Lân thiết kỵ cùng Hắc Lân cung thủ canh gác tại bên ngoài.
"..."
Bởi vì đã quan sát quy mô cùng sản lượng khoai tây từ trước, cho nên nàng cùng Nham Kiều đương nhiên không cần đích thân tiến đến quan sát cùng kiểm tra quá trình thu hoạch.
Có Lý Tuệ, Tô Ngọc Hoa cùng Uyển Tình các nàng mang theo số lớn Hắc Lân thiệt kỵ, tại nơi đó tọa trấn cùng đảm bảo an toàn...mọi chuyện hiển nhiên đều nằm trong khống chế của phủ thành chủ!
Từ khi số lượng các lĩnh dân tăng nhiều, cùng với xa lạ các thương nhân dần xuất hiện tại Hắc Lân thành.
Tiểu Tuyết cùng Hồng Yến các nàng đều đồng thuận với nhau, ngầm để cho Nham Kiều ít rời đi phủ thành chủ nhất có thể.
Tránh đi nguy cơ bị ám sát từ sát thủ cùng giang hồ cao thủ!
Đối với cái này...Nham Kiều đương nhiên nghe theo các lão bà ngoan hiền của mình sắp xếp.
Dù sao thì Nham Kiều bình thường, cũng không quá ưa thích đi ra bên ngoài thành trấn là mấy...bên cạnh đó, chỉ cần thông qua Hắc Lân quân ánh mắt kia, bản thân hắn đã có thể nắm bắt tất cả!
Hằng ngày ôm lấy Tiểu Tuyết các nàng mềm mại cùng thơm ngào ngạt cơ thể, im lặng phê duyệt lấy sự vụ cùng suy nghĩ tương lai kế hoạch...đó không phải càng thêm đắc ý hay sao? Ôm lấy mỹ lệ kiều thê nguyễn ngọc ôn hương tại trong ngực, Nham Kiều hơi suy tư mà nói:
"Hiện tại ngoại thành đã an toàn...khối kia Tây thành rộng lớn thổ địa, trước mắt cũng không cần lại dùng cho canh tác khoai tây"
"Tương lai không xa nó còn có rất nhiều tác dụng quan trọng hơn...chúng ta không cần phải tính đến lúc này"
Tiểu Tuyết khuôn mặt thích ý rúc tại Nham Kiều ôm ấp hoài bảo bên trong, nghe vậy cũng đi theo nhẹ gật đầu.
Trước kia ngoại thành có rất nhiều ma thú liên tục tiến đến, hoàn cảnh vô cùng nguy hiểm đến tính mạng các lĩnh dân...cho nên các nàng mới quyết định đem khoai tây trồng tại Tây thành.
Hiện tại Hắc Lân thành diệt ma quân đã rất cường đại...đương nhiên không cần đem lương thực trồng tại trong thành.
"..."
Tiểu Tuyết bàn tay ngọc tựa như ngó sen, trắng nõn mềm mại đến lạ thường.
Lúc này đang vô cùng dịu dàng mà nắm lấy Nham Kiều một cái to lớn bàn tay...đặt tại phía trên đùi ngọc mê người của mình mà nhu mì vuốt ve.
Cảm nhận được Nham Kiều tham luyến cùng si mê vuốt ve lấy da thịt trên cơ thể yểu điệu của mình, Tiểu Tuyết trong đôi mắt lúc này đều là hạnh phúc cùng ngọt ngào ý cười thỏa mãn.
Nàng ưa thích được hắn ôm lấy mà vuốt ve như thế này...ưa thích được hắn ôm lấy cơ thể thướt tha vào bên trong rộng lớn lại kiên cố lồng ngực...ưa thích hắn đối với mình lộ ra si mê cùng ôn nhu.
Qua thật lâu im lặng hưởng thụ ngọt ngào giây phút này...Tiểu Tuyết thanh âm miên nhu mà nhẹ giọng nói:
"Trong thành y quán đã có gần hai mươi đại phu chuyên tâm làm việc tại bên trong, hằng ngày đều có rất nhiều lĩnh dân tiến đến nơi đó xem bệnh...biểu hiện của bọn hắn cũng vô cùng tốt!"
"Tuy còn chưa thu được bao nhiêu kim tệ...nhưng đem đến tác dụng rất lớn, tăng cường lấy sức khỏe của các lĩnh dân!"
Bên cạnh thân là chính thê Tiểu Tuyết...trong mắt cũng không có xuất hiện phản cảm hay chán ghét thần sắc.
Dù sao các nàng đều đã cùng nhau đi qua sinh tử, thân thiết một dạng tình như tỷ muội.
Thậm chí đều thường xuyên cùng nhau tại trên một chiếc giường...thay phiên nhau để mà hầu hạ cho Nham Kiều được tận hưởng đâu.
Chỉ cần vị trí chính cung của mình không nhận lấy ảnh hưởng cùng uy hiếp...Tiểu Tuyết mới không muốn đi quan tâm, cũng như đi ngăn cản các tỷ muội này đến bên cạnh Nham Kiều!
"..."
Chăm chú nhìn xem tiểu nữ hầu bước đi có phần hơi khập khiển, chậm rãi mà tập tểnh rời đi cửa phòng.
Tiểu Tuyết ánh mắt hiện lên hơi chút hờn giận, nhẹ lườm về phía sau đang ôm mình mà xem tư liệu Nham Kiều, đột nhiên nở nụ cười lạnh nói nhỏ:
"Chàng đúng thật là không chút thương hoa tiếc ngọc, nhẫn tâm đem Song Nhi nàng đều làm cho bất tỉnh nhiều lần đến như vậy...đến hiện tại đi đường, vậy mà đều mang theo một chút khó khăn!"
Nham Kiều hai tay vốn đang ôm chặt lấy kiều thê mềm mại eo thon như thủy xà, ánh mắt thì tập trung xem xét lấy báo cáo của Nữ Vệ hôm nay dâng lên.
Nghe nàng thình lình nói như vậy, Nham Kiều lúc này mới mới ngượng ngừng mà hơi khục một tiếng, chê cười nói:
"Khụ...khụ!"
"Nàng hôm qua cũng tại bên cạnh chúng ta nha...còn không biết nguyên nhân là do nha đầu Song Nhi kia sao?"
"Nếu vi phu không đến mức như vậy...tiểu nha đầu này mới sẽ u oán mà nhìn xem ta cả một đêm đâu!"
Thiếp thân thị nữ của hắn Song Nhi, nàng thân hình tuy kiều tiểu cùng đáng yêu vô cùng.
Nhưng tại đêm tối bên nhau mà quấn lấy hắn lúc...nàng ta thật sự có chút tham ăn rồi.
Tuy sức chịu đựng cùng thể chất, hoàn toàn kém xa thân là võ giả Tiểu Tuyết cùng Thanh Lân các nàng.
Nhưng "lão gia...ta còn muốn nữa" một câu này liên tục được nàng thốt ra mỗi khi tỉnh lại.
Nháy mắt đều đem Nham Kiều trêu đến hùng phong đại chấn, huyết khí thiêu đốt mà nháy mắt lên ngựa, quyết tâm mà chinh phạt cái kia non nớt đào nguyên chi địa rồi!
Nham Kiều đương nhiên cũng biết, nguyên nhân làm cho Song Nhi biểu hiện khát vọng cùng đòi hỏi để được quấn lấy nhau đến như vậy.
Đó là bởi vì thể chất của nàng...cái kia ngàn vạn nữ nhân mới có được một..."Thiên Sinh Mị Cốt" chi thể!
Chính là thể chất đặc thù này làm cho ảnh hưởng, cho nên Song Nhi tại phương diện kia mới có chút vượt quá bình thường các nữ nhân khác.
Từ khi bị Nham Kiều lấy đi xử nữ một khắc này...tiểu thị nữ mỹ lệ không có đêm nào là không quấn lấy Nham Kiều cả.
Lúc nào cũng muốn liên tục bị hắn sủng ái cho dục tiên dục tử nhiều lần...khi đó mới thỏa mãn mà ngủ thiếp đi.
Nhưng cũng bởi vì "Thiên Sinh Mị Cốt" thể chất này đặc thù vô cùng, cho nên thuận theo tự nhiên cũng để cho Song Nhi tại bên cạnh Nham Kiều lúc...luôn lộ ra mị hoặc cùng quyến rũ tận xương một mặt!
Những lúc kia...nàng biểu hiện mới thật sự là một cái chân chính mê người hồ ly tinh rồi!
"Hừ...đó còn không phải tiện nghi cho chàng?!"
Nghe Nham Kiều nói như vậy, Tiểu Tuyết nội tâm cũng thật sự rất bất đắc dĩ....nàng biết chuyện này hoàn toàn không thể trách nam nhân của mình được.
May mắn Nham Kiều tại phương diện kia càng thêm quá mức biến thái...nếu không nàng thậm chí lo lắng, có một ngày hắn sẽ bị Song Nhi nha đầu yêu mị này cho chân chính ép khô!
"..."
Song Nhi loại thể chất mị hoặc vô tận kia...có thể nói là trời sinh để mà hầu hạ cho Nham Kiều hằng đêm chứ!
Nếu chỉ có nàng cùng Đường Dinh chư nữ bên cạnh Nham Kiều...các nàng thật sự khó mà thỏa mãn cho hắn rồi.
Mà ngược lại...bản thân Nham Kiều, xem như trời sinh chính là vì làm Song Nhi cả đời nam nhân.
Cũng chỉ có hắn dạng này biến thái không theo lẽ thường thể chất...mới có thể hoàn mỹ thỏa mãn được cho thiếu nữ yêu mị đến tận xương kia!
Phải biết, Song Nhi hằng đêm biểu hiện yêu mị câu người bộ dáng...làm cho thân là nữ nhân Tiểu Tuyết các nàng, tại rất nhiều lúc cũng có chút không chống lại được dụ hoặc nha.
Cho đến hiện tại...tiểu nữ hầu Song Nhi cũng chưa bao giờ rời đi pháo đài của phủ thành chủ.
Bởi vì nàng lúc nào cũng chỉ muốn được đứng hầu ở bên cạnh Nham Kiều...muốn được nhìn thấy Nham Kiều từng giây từng phút mà thôi!
"..."
Hai người yên lặng ôm nhau, nhẹ giọng nói về Song Nhi thể chất một chút.
Nhưng rất nhanh, Tiểu Tuyết khuôn mặt lại tựa ở Nham Kiều trên bờ vai, bắt đầu chú tâm nói lên chính sự.
"Hiện tại các lĩnh dân đều đang thu hoạch lấy khoai tây...theo Vương Lâm các nàng tính toán qua, trong vòng hai ngày kế tiếp mảnh kia tại Tây thành thổ địa sẽ được dọn dẹp sạch sẻ!"
"Đến lúc đó...chàng định xử lý nơi đó bỏ trống thổ địa như thế nào?"
Hiện tại, số lớn có được kinh nghiệm thu hoạch các lĩnh dân đã bắt tay vào làm việc tại Tây thành.
Từng cỗ xe chở lấy khoai tây tràn đầy...cũng đang liên tục được chuyển đến kho lương rộng lớn bên cạnh thần bí quân doanh kia!
Nơi đó là mặt ngoài thương khố duy nhất của Hắc Lân thành...đương nhiên cũng sẽ có rất nhiều Hắc Lân thiết kỵ cùng Hắc Lân cung thủ canh gác tại bên ngoài.
"..."
Bởi vì đã quan sát quy mô cùng sản lượng khoai tây từ trước, cho nên nàng cùng Nham Kiều đương nhiên không cần đích thân tiến đến quan sát cùng kiểm tra quá trình thu hoạch.
Có Lý Tuệ, Tô Ngọc Hoa cùng Uyển Tình các nàng mang theo số lớn Hắc Lân thiệt kỵ, tại nơi đó tọa trấn cùng đảm bảo an toàn...mọi chuyện hiển nhiên đều nằm trong khống chế của phủ thành chủ!
Từ khi số lượng các lĩnh dân tăng nhiều, cùng với xa lạ các thương nhân dần xuất hiện tại Hắc Lân thành.
Tiểu Tuyết cùng Hồng Yến các nàng đều đồng thuận với nhau, ngầm để cho Nham Kiều ít rời đi phủ thành chủ nhất có thể.
Tránh đi nguy cơ bị ám sát từ sát thủ cùng giang hồ cao thủ!
Đối với cái này...Nham Kiều đương nhiên nghe theo các lão bà ngoan hiền của mình sắp xếp.
Dù sao thì Nham Kiều bình thường, cũng không quá ưa thích đi ra bên ngoài thành trấn là mấy...bên cạnh đó, chỉ cần thông qua Hắc Lân quân ánh mắt kia, bản thân hắn đã có thể nắm bắt tất cả!
Hằng ngày ôm lấy Tiểu Tuyết các nàng mềm mại cùng thơm ngào ngạt cơ thể, im lặng phê duyệt lấy sự vụ cùng suy nghĩ tương lai kế hoạch...đó không phải càng thêm đắc ý hay sao? Ôm lấy mỹ lệ kiều thê nguyễn ngọc ôn hương tại trong ngực, Nham Kiều hơi suy tư mà nói:
"Hiện tại ngoại thành đã an toàn...khối kia Tây thành rộng lớn thổ địa, trước mắt cũng không cần lại dùng cho canh tác khoai tây"
"Tương lai không xa nó còn có rất nhiều tác dụng quan trọng hơn...chúng ta không cần phải tính đến lúc này"
Tiểu Tuyết khuôn mặt thích ý rúc tại Nham Kiều ôm ấp hoài bảo bên trong, nghe vậy cũng đi theo nhẹ gật đầu.
Trước kia ngoại thành có rất nhiều ma thú liên tục tiến đến, hoàn cảnh vô cùng nguy hiểm đến tính mạng các lĩnh dân...cho nên các nàng mới quyết định đem khoai tây trồng tại Tây thành.
Hiện tại Hắc Lân thành diệt ma quân đã rất cường đại...đương nhiên không cần đem lương thực trồng tại trong thành.
"..."
Tiểu Tuyết bàn tay ngọc tựa như ngó sen, trắng nõn mềm mại đến lạ thường.
Lúc này đang vô cùng dịu dàng mà nắm lấy Nham Kiều một cái to lớn bàn tay...đặt tại phía trên đùi ngọc mê người của mình mà nhu mì vuốt ve.
Cảm nhận được Nham Kiều tham luyến cùng si mê vuốt ve lấy da thịt trên cơ thể yểu điệu của mình, Tiểu Tuyết trong đôi mắt lúc này đều là hạnh phúc cùng ngọt ngào ý cười thỏa mãn.
Nàng ưa thích được hắn ôm lấy mà vuốt ve như thế này...ưa thích được hắn ôm lấy cơ thể thướt tha vào bên trong rộng lớn lại kiên cố lồng ngực...ưa thích hắn đối với mình lộ ra si mê cùng ôn nhu.
Qua thật lâu im lặng hưởng thụ ngọt ngào giây phút này...Tiểu Tuyết thanh âm miên nhu mà nhẹ giọng nói:
"Trong thành y quán đã có gần hai mươi đại phu chuyên tâm làm việc tại bên trong, hằng ngày đều có rất nhiều lĩnh dân tiến đến nơi đó xem bệnh...biểu hiện của bọn hắn cũng vô cùng tốt!"
"Tuy còn chưa thu được bao nhiêu kim tệ...nhưng đem đến tác dụng rất lớn, tăng cường lấy sức khỏe của các lĩnh dân!"
Danh sách chương