Nghe thấy Tiểu Tuyết thanh âm êm ái nhắc nhở, Nham Kiều tinh thần cũng từ hệ thống bên trên thu hồi lại! Nhẹ nắm lấy bàn tay nhỏ không xương của nàng, vừa vuốt ve vừa cười nói "Chuyện này Tuyết nhi ngươi phải so với ta am hiểu hơn nhiều...về sau ngươi tự quyết định bố trí bọn chúng a!"

"Cứ an tâm điều động sử dụng...bọn hắn tuyệt đối trung thành với chúng ta!!" hơi dừng lại ở giữa, Nham Kiều lại bồi thêm một câu.

Hắn lo lắng Tiểu Tuyết không đủ tin tưởng Hắc Lân quân, từ đó không thể phát huy được toàn bộ tác dụng của bọn chúng!

Hắc Lân quân do hệ thống dùng năng lượng đắp nặn mà tạo thành, trên cơ bản thì không phải là con người.

Bọn chúng càng nhiều hơn chính là giống với những khôi lỗi, trong đầu chỉ có bản năng chiến đấu cùng hành động mà không có cảm xúc...hoặc có chỉ là tuyệt đối trung thành cùng với Nham Kiều mà thôi!

Nghe vậy, Tiểu Tuyết màu lam đôi mắt lóe lên ánh sáng nhàn nhạt, như có điều suy nghĩ mà nhìn xem trước mắt, một trăm Hắc Lân quân như những pho tượng đứng tại đó tạo nên uy thế không hề nhỏ.

Sau một lúc, nàng mới nhu thuận nhẹ gật đầu "Tiểu Tuyết đã biết, chủ nhân ngươi xin cứ an tâm giao cho ta!"

Nàng tuy không biết Nham Kiều dựa vào đâu, lại đối với Hắc Lân quân trung thành lộ ra tín nhiệm như vậy...bởi vì nàng chưa từng gặp qua hắn cùng Hắc Lân quân có tiếp xúc trước đó.

Nhưng nếu hắn đã chính miệng khẳng định như thế, kia Hắc Lân quân độ trung thành liền có thể bảo đảm, nàng cũng không cần làm ra kế hoạch đề phòng những quân đội này bất ngờ tạo phản.

Đi theo Nham Kiều bên cạnh lâu như vậy, nàng biết nam nhân này chưa bao giờ làm ra một việc nào mà không có nắm chắc cả.

Hắn luôn chu đáo suy tính qua tất cả mọi việc ngay từ đầu, cẩn thận nhưng lại không thiếu tự tin phong cách hành sự, luôn làm cho xung quanh hắn rất nhiều người đều bội phục qua.

Dù sao, có thể từ một tên lưu dân bình thường, tại ngắn ngủi hơn một năm trở thành Hắc Hùng thành có danh tiếng thương nhân...quá trình kia cũng không phải đơn giản như vậy, nhất là tại thế giới tràn đầy nguy hiểm này.

Tùy ý cho Nham Kiều đem mình tay nhỏ vuốt ve chơi đùa, Tiểu Tuyết bắt đầu nhíu lại mày ngọc nhìn xem Hắc Lân Cung Thủ cùng Hắc Lân Thiết Kỵ số lượng.

Nàng cẩn thân nói ra tính toán của mình "Thành trấn chúng ta vòng ngoài tường thành có ba mươi tòa tháp cung, phủ thành chủ xung quanh tường thành cũng có mười tòa Hắc Diệu Thạch tháp cung!"

"Như vậy sau khi điền đầy những vị trí kia, Hắc Lân cung thủ phải còn dư lại mười đơn vị, ta dự định để cho bọn hắn tại cổng thành phía nam nơi đó chính diện canh gác!"

"Như vậy không chỉ có thể âm thầm hỗ trợ Hắc Lân Thiết Kỵ tuần tra bên ngoài cổng thành...bên cạnh đó còn có tác dụng chấn nhiếp một chút mới đến lưu dân, cùng về sau mộ danh mà đến một chút thương nhân!"

Nghe nàng nói ra tính toán của mình, Nham Kiều cũng nhẹ gật đầu nói.

"Hắc Lân quân bề ngoài liền đầy đủ chấn nhiếp tầm thường người, lại phối hợp thêm Hắc Lân thiết kỵ tuần tra cùng canh gác...đích thật sẽ làm cho nhiều người trở nên ngoan ngoãn hơn!"

Hắc Lân quân toàn thân phủ đầy đen ngòm trang giáp, hợp với cái kia nhăn nhó thiết diện bao phủ cả khuôn mặt, chỉ để lộ hai con ngươi huyết sắc...chúng mang đến uy hiếp tinh thần không phải chuyện đùa!

Nhất là đối với liên tục lưu lạc khắp nơi nghèo đói lại yếu đuối lưu dân, tác dụng phải càng thêm hiệu quả.

Tiểu Tuyết ý nghĩ cũng là như vậy, nàng lại nói tiếp "Hắc Lân thiết kỵ trước hết chia làm mười tổ!"

"Tám tổ sẽ phân biệt tại thành trấn bên trong khắp nơi tuần tra, hai tổ còn lại sẽ phụ trách cổng thành ngoại vi khu vực, thường xuyên tiến hành thanh lý du đãng ma vật!"

Nàng có thể nhìn ra được, Hắc Lân thiết kỵ chiến lực từng đơn vị rất cường đại, tầm thường ma thú tuyệt đối không phải Hắc Lân Thiết Kỵ một kích chi địch.

Hai tiểu tổ năm đơn vị, đầy đủ quét sạch vây quanh cổng thành số lượng không nhiều ma thú.

"..."

Cứ như vậy dắt tay cùng nhau, Nham Kiều cùng Tiểu Tuyết dùng cả một buổi chiều, thành công sắp xếp nhiệm vụ cho một trăm Hắc Lân quân này.

Thời gian bỏ ra tuy không ít, nhưng thành quả thu được lại càng thêm khả quan cùng mỹ mãn!

Vốn có chút trống rỗng cùng đìu hiu thành trấn, theo một trăm Hắc Lân quân vào vị trí mà lộ ra uy nghiêm cùng cường thịnh hơn rất nhiều.

Tường thành phía trên bốn mươi tòa tháp cung cao vút, bên trong hiện tại đều đã đứng lấy một đơn vị Hắc Lân cung thủ, đen ngòm khôi giáp vũ khí cùng thiết diện mặt nạ, lộ ra chấn nhiếp nhân tâm!

Sắc bén mũi tên đã được cài lên tinh mỹ trường cung, Hắc Lân cung thủ ánh mắt nguy hiểm sáng quắc mà đề phòng nhìn xem bốn phía, chỉ cần có một chút ma thú đến gần đều bị một mũi tên bắn giết.

Cảnh tượng như vậy...làm cho vốn có chút yếu ớt tường thành, ngay lập tức trở nên cứng rắn cùng an toàn hơn rất nhiều!

Trong thành, các con đường đã có Hắc Lân thiết kỵ chậm rãi cưỡi lấy Hắc Lân chiến mã tuần tra, uy vũ hắc giáp cùng sắc bén trường thương, đều lộ ra quang mang dọa người dưới ánh nắng hoàng hôn.

Hắc Lân mã tiếng bước chân liên tục dẫm lên gạch đá truyền xa, tạo nên một loại làm cho người ta an tâm cảm giác.

...

Nham Kiều đứng tại cổng thành rộng lớn phía trên, đôi mắt lạnh lùng nhìn xem tựa như thay đổi hoàn toàn thành trấn.

Hắn có chút mỉm cười nói "Cuối cùng cũng ra dáng một chút thành trì, không cần phải ngày đêm đề phòng ma thú đột nhiên lọt vào gây hỗn loạn!"

Trước kia trong vòng hai tháng, không ít ma thú đơn độc chen vào được bên trong tường thành, liên tục gây nên lưu dân hoảng loạn.

Đội hộ vệ không ít lần ra tay giết đi ma thú, từ đó mới trấn an lại những lưu dân nhát gan kia.

Nghe hắn cảm thán, Tiểu Tuyết bị hắn ôm lấy trong ngực cũng lộ ra mê người nụ cười.

Nàng đã đi theo Nham Kiều vượt qua không ít nguy hiểm, phía trước làm thương nhân nay là thành chủ của một tòa thành trấn...nàng tận mắt chứng kiến hắn từng bước đi đến hôm nay.

Gặp được tâm huyết khi xưa của hắn không có bị uổng phí cùng biến mất, nàng nội tâm đương nhiên ngọt ngào cùng vui mừng.

Cảm nhận được giai nhân trong ngực tâm tình vui thích, Nham Kiều ôm lấy nàng càng chặt mà nói "Tuyết nhi...về sau chúng ta thành trấn sẽ càng thêm lớn mạnh, đến khi đó bất cứ nguy hiểm gì, đều không thể ảnh hưởng đến cuộc sống của chúng ta!"

Nghe hắn nói đến tương lai của hai ngươi, khuôn mặt mỹ lệ trắng nõn của Tiểu Tuyết có chút hồng nhuận đứng lên, đáy mắt nơi sâu nhất hiện lên ngọt ngào thần sắc.

Nàng nhỏ giọng nói "Chủ nhân, ngươi cứ làm điều mà mình muốn...Tiểu Tuyết sẽ luôn luôn ở bên cạnh cùng ngươi...dù cho có chuyện gì xảy ra đi nữa!"

Nghe nàng nói ra lời trong lòng, Nham Kiều đột nhiên cười xấu xa nói "Như vậy thời gian đã rất muộn...Tuyết nhi có nguyện ý bồi bên cạnh ta, cùng nhau tắm giặt sao?"

Nham Kiều đột nhiên chuyển chủ đề nói chuyện, lập tức để cho Tiểu Tuyết khuôn mặt đỏ lên lợi hại, nàng nhẹ gắt giọng "Chủ nhân ngươi luôn luôn giở trò xấu...ta mới không cùng ngươi tắm!"

Nham Kiều thấy nàng nói vậy nhưng lại không có rời đi ôm ấp ý tứ, hắn lập tức cười lớn nói "Kia thì không được...đây là chủ nhân mệnh lệnh nha!"

Vừa nói xong, tại Tiểu Tuyết mềm mại tiếng khẽ hô bên trong, Nham Kiều đem nàng mềm mại cơ thể dùng bế công chúa ôm vào lòng, sau đó nhanh chân mang theo nàng cùng hướng về phủ thành chủ mà đi.

Tiểu Tuyết khuôn mặt đỏ bừng mê người, ngượng ngùng mà trốn tại Nham Kiều rộng lớn lồng ngực bên trong, nhưng khóe miệng của nàng lại nổi lên nụ cười ngọt lịm.

Cùng hắn bên nhau...lúc nào cũng làm cho nàng cảm thấy hạnh phúc!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện