Trong thành lúc này, cũng có một chút người mang theo vũ khí sắc bén cùng áo giáp da trang bị.
Phía trên khuôn mặt mang theo nghiêm túc thần sắc, tuân theo Hắc Lân thiết kỵ định ra lộ tuyến từ trước mà đi ra cổng thành phía ngoài.
Bọn hắn là những thành viên hiện tại của Tuần Tra quân.
Hằng ngày nhiệm vụ chính là tại bên ngoài rộng lớn bình nguyên rông rủi lấy, chuyên tâm phối hợp với Hắc Lân thiết kỵ tại xung quanh Hắc Lân thành thanh lý ma thú.
Bên trong đều là một chút khuôn mặt vô cùng quen thuộc, có chút tiến tăm ở thành Nam các lĩnh dân.
Tựa như Tuyên Thành, Ngô Cương, Tiêu Nại...cùng với mới đến Tô gia tất cả thế hệ đệ tử, đều có được thân thủ bất phàm.
"..."
Tô gia ngoại trừ số nhiều phụ nhân cùng một ít lão nhân ra, phần còn lại đều được rèn luyện từ nhỏ mà sớm trở thành một vị võ giả.
Mà tất cả...hiện tại đều đã gia nhập vào tuần tra quân bên trong.
Có Tô Ngọc Hoa thân phận, cùng với số lớn võ giả đệ tử xung phong đảm nhận nhiệm vụ trọng yếu.
Tô gia sinh hoạt cùng bình thường các lĩnh dân phải tốt hơn một bậc...so với bình thường đại thành một chút gia tộc đều có thể đánh đồng.
Không nói đến phủ thành chủ ban thưởng lương thực cùng số lớn nhu yếu phẩm.
Bọn hắn Tô gia đệ tử thông qua đi săn, cũng thu lấy rất nhiều thịt thú rừng...đầy đủ làm cho toàn bộ Tô gia sinh hoạt vô cùng thoải mái.
"..."
Tô Chấn thê tử...cũng chính là Tô Ngọc Hoa mẫu thân, là một cái nhu mì vô cùng phụ nhân! Nàng bình thường luôn đảm nhận lấy Tô gia nội bộ các công việc nội trợ, cùng với đó là quản lý tài nguyên dự trữ của cả gia tộc!
"Phụ thân đại nhân...ngươi tinh thần hôm nay thật tốt nha, so với trước kia trong thôn đều tốt hơn rất nhiều!"
Nhìn xem Tô Nguyên lão gia tử đang đứng tại phủ viện cửa chính, nhàn nhã nhìn xem bên ngoài cảnh sắc.
Phụ nhân đi đến bên cạnh, cung kính đưa lên một chung nước ấm...sau đó mới mỉm cười nói.
"Ha ha...được an toàn sống tại một nơi như thế này, tinh thần không muốn tốt cũng không được nha!"
Lão gia tử tiếp nhận chung nước ấm, một ngụm uống hết mới thoải mái mà cười ha hả đáp lời.
Tô Nguyên tại Tô Ngọc Hoa bọn người hậu bối hợp lực khuyên nhủ bên dưới, cho nên hắn không có cố chấp tham dự vào tuần tra quân bên trong.
Hắn hiện tại đang tại tòa này mới vừa xin phép phủ thành chủ, chú tâm xây lên không nhỏ phủ viện an hưởng tuổi già.
Cùng một chút lão nhân lĩnh dân khác hợp ý, hằng ngày trò chuyện cùng dạo chơi bên trong Hắc Lân thành.
Đối với Tô gia hiện tại tình cảnh phát triển...Tô Nguyên là xuất phát từ nội tâm hài lòng cùng tự hào.
Từ khi đem khi xưa các thôn dân đều mang đến nơi này nương nhờ, như vậy trách nhiệm cũng như thân phận khi xưa của Tô gia...đối với các thôn dân kia cũng không còn nữa.
Mọi người thân phận hiện tại đều là Hắc Lân thành một lĩnh dân...là thành chủ đại nhân con dân cùng tài sản.
Tuyệt đối không thể lại như trước kia...có mối quan hệ thân mật.
Tô Nguyên vô cùng tinh tường...tại nơi đây Hắc Lân thành, chỉ có thể tồn tại một thanh âm của thành chủ đại nhân!
Tô gia nếu còn không nhìn rõ hiện trạng này...kết quả kia chỉ có một con đường mà thôi!
Hơi suy nghĩ một chút, Tô Nguyên chậm rãi hướng về con dâu mà nói "Cái kia Lục Triển Nguyên, hắn còn dám đến Tô gia chúng ta để tìm Ngọc Hoa?"
Nghe vậy, phụ nhân mới vội vàng cười nói "Đã không còn...tựa hồ Tử Lam nha đầu kia đã nói rõ với hắn cái gì!"
Nàng đối với cái kia gầy yếu thư sinh một dạng thanh niên rất phản cảm!
Bản thân nữ nhi của nàng từ đầu đã vô cùng chán ghét loại người như vậy, nhưng thanh niên kia lại tựa hồ không bao giờ hết hi vọng.
Một cái cả ngày không làm nên trò trống gì thanh niên, mặc dù khi xưa thân phận có chút không tầm thường đi chăng nữa...nhưng người như vậy, cũng là nàng cùng nữ nhi xem thường nhất tồn tại!
Nàng rất hiểu nữ nhi của mình tính cách cùng suy nghĩ!
Hiện tại cho dù Lục Triển Nguyên có khôi phục lại thân phận bất phàm khi xưa, nữ nhi Ngọc Hoa cũng sẽ tránh xa xa loại người như vậy!
Dù cho không có đi đến Hắc Lân thành...Lục Triển Nguyên tên phế vật kia, ngủ cũng đừng mơ mà đến gần được nữ nhi của nàng một bước.
Nếu như không biết sống chết...các nàng Tô gia cũng không ngại làm ác nhân một lần.
"..."
Tô Nguyên lão gia tử hơi suy tư một chút, sau đó trầm giọng nói "Hiện tại Ngọc Hoa đã tại phủ thành chủ bên trong lưu lại cùng sinh hoạt...chuyện này cũng không còn quan trọng nữa!"
"Nhưng các ngươi phải nói với Tử Lam nha đầu kia...nếu như Lục Triển Nguyên còn dám đi đến Tô gia nói nhảm cái gì chuyện cười, chúng ta sẽ không tiếp tục lưu tình!"
Hắn Tô gia trước kia thiện tâm cưu mang tên phế vật kia, nhưng cũng không có nghĩa Tô gia thiện tâm tràng đầy.
Một khi chạm đến ranh giới cuối cùng của bọn hắn, bọn hắn xưa nay chưa từng nương tay qua.
Phụ nhân nghe vậy đột nhiên nở nụ cười, nàng nhẹ giọng nói "Phu quân hắn...sớm đã hướng về Tử Lam nha đầu kia nói rõ!"
Hơi dừng lại một chút, phụ nhân này nói tiếp "Theo Tử Lam nha đầu kia lộ ra một chút ý tứ...thời gian bọn hắn lưu lạc ở bên ngoài cũng không còn nhiều!"
"Tựa hồ trước khi rời đi quê hương lánh nạn, bọn hắn đã sớm có dự định từ trước để quay về!"
Nghe vậy, lão gia tử Tô Nguyên chỉ lạnh nhạt cười lạnh nói "Chuyện bọn hắn khôi phục khi xưa thân phận...hay tên kia có được thân phận là gì, tất cả đều cùng chúng ta Tô gia không quan hệ!"
Hơi dừng lại một chút, Tô Nguyên lão giả nhìn về phía Bắc cái kia hùng vĩ pháo đài mà cười nói:
"Nơi này là chúng ta nhiều năm qua lưu lạc, mới khó khăn lắm thấy được yên bình cùng có tình người nhất chi địa!"
"Hắc Lân thành chủ, đó cũng là ta thấy qua kinh khủng nhất nam nhân...cho nên chúng ta Tô gia về sau, tất cả đều là vì Hắc Lân thành mà phụng sự!"
Hắn cùng Tô gia trên dưới, xưa nay không phải là đứng núi này lại thích trông núi nọ hạng người.
Nếu đã lựa chọn Hắc Lân thành làm nơi nương thân về sau, .như vậy Hắc Lân thành chủ chính là bọn hắn cả đời chúa công.
Mà vị kia Hắc Lân thành chủ cũng không làm Tô gia thất vọng, hắn đối đãi với Tô gia cùng thôn dân khi xưa đều rất tốt.
Tài nguyên cùng lương thực phân phát vô cùng phong phú, điều đó đã không cần nói đến rồi!
Vị kia thành chủ đại nhân tin tưởng bọn hắn, mà giao cho trọng trách lớn lao...kia mới là chuyện làm cho Tô Nguyên cùng Tô gia cảm động.
Hắc Lân thành đủ loại chuẩn bị cùng nội tình hùng hậu, để cho Tô Nguyên thấy được tương lai rực rở cùng muôn màu muôn vẻ cuộc sống!
Nam nhân ưu tú như vậy...đó mới là tôn nữ của hắn hình tượng trượng phu ở trong lòng từ khi còn bé!
"Ân...con cũng rất thích nơi này cuộc sống thường ngày, mọi người xung quanh cũng vô cùng ôn hòa đối với chúng ta!"
Phụ nhân nhìn xem bên ngoài yên bình cảnh tượng, cảm nhận lấy không khí êm ái mà nhẹ giọng mỉm cười nói.
Nàng cùng Tô gia một chút phụ nhân, hiện tại đã thân quen với xung quanh các gia đình khác.
Bình thường buổi tối, sẽ cùng nhau tụ hợp lại tâm sự hay trao đổi tâm đắc việc nhà cũng không ít!
Phụ nhân đối với cuộc sống yên bình nơi đây hài lòng...hiện tại dù cho có chủ động đuổi nàng rời đi, nàng cũng không muốn rời đi nơi này.
"Xung quanh các lĩnh dân...không có so đo với chúng ta điều kiện sinh hoạt chứ?"
Tô Nguyên lão giả tựa như nghĩ đến một chuyện gì trọng yếu, khuôn mặt hơi nghiêm túc mà hỏi đến.
"Không có chứ!"
"Đó là bởi vì phủ thành chủ có thông cáo, bên trên nói rõ về Tô gia chúng ta đóng góp cho Hắc Lân thành...cho nên mọi người xung quanh không có ghen ghét với chúng ta!"
Phụ nhân lập tức hiểu rõ ý tứ của phụ thân mình nói đến, cho nên nàng rất nhẹ nhỏm mà lắc đầu cười nói.
"Mọi người đều đã biết Tô gia chúng ta có rất nhiều con em tham quân!"
"Biết chúng ta góp một phần sức mọn mà bảo vệ mọi người an bình...cho nên bọn hắn không quan tâm chúng ta điều kiện sinh hoạt cao hơn!"
Nghe vậy, Tô Nguyên trong mắt hiện lên một chút kinh ngạc, nhưng ngay sau đó là cười khổ:
"Xem ra vị kia thành chủ đại nhân ngay cả chuyện này đều suy tính...từ rất sớm đã không để cho mâu thuẫn mầm móng tồn tại ở trong thành!"
Phía trên khuôn mặt mang theo nghiêm túc thần sắc, tuân theo Hắc Lân thiết kỵ định ra lộ tuyến từ trước mà đi ra cổng thành phía ngoài.
Bọn hắn là những thành viên hiện tại của Tuần Tra quân.
Hằng ngày nhiệm vụ chính là tại bên ngoài rộng lớn bình nguyên rông rủi lấy, chuyên tâm phối hợp với Hắc Lân thiết kỵ tại xung quanh Hắc Lân thành thanh lý ma thú.
Bên trong đều là một chút khuôn mặt vô cùng quen thuộc, có chút tiến tăm ở thành Nam các lĩnh dân.
Tựa như Tuyên Thành, Ngô Cương, Tiêu Nại...cùng với mới đến Tô gia tất cả thế hệ đệ tử, đều có được thân thủ bất phàm.
"..."
Tô gia ngoại trừ số nhiều phụ nhân cùng một ít lão nhân ra, phần còn lại đều được rèn luyện từ nhỏ mà sớm trở thành một vị võ giả.
Mà tất cả...hiện tại đều đã gia nhập vào tuần tra quân bên trong.
Có Tô Ngọc Hoa thân phận, cùng với số lớn võ giả đệ tử xung phong đảm nhận nhiệm vụ trọng yếu.
Tô gia sinh hoạt cùng bình thường các lĩnh dân phải tốt hơn một bậc...so với bình thường đại thành một chút gia tộc đều có thể đánh đồng.
Không nói đến phủ thành chủ ban thưởng lương thực cùng số lớn nhu yếu phẩm.
Bọn hắn Tô gia đệ tử thông qua đi săn, cũng thu lấy rất nhiều thịt thú rừng...đầy đủ làm cho toàn bộ Tô gia sinh hoạt vô cùng thoải mái.
"..."
Tô Chấn thê tử...cũng chính là Tô Ngọc Hoa mẫu thân, là một cái nhu mì vô cùng phụ nhân! Nàng bình thường luôn đảm nhận lấy Tô gia nội bộ các công việc nội trợ, cùng với đó là quản lý tài nguyên dự trữ của cả gia tộc!
"Phụ thân đại nhân...ngươi tinh thần hôm nay thật tốt nha, so với trước kia trong thôn đều tốt hơn rất nhiều!"
Nhìn xem Tô Nguyên lão gia tử đang đứng tại phủ viện cửa chính, nhàn nhã nhìn xem bên ngoài cảnh sắc.
Phụ nhân đi đến bên cạnh, cung kính đưa lên một chung nước ấm...sau đó mới mỉm cười nói.
"Ha ha...được an toàn sống tại một nơi như thế này, tinh thần không muốn tốt cũng không được nha!"
Lão gia tử tiếp nhận chung nước ấm, một ngụm uống hết mới thoải mái mà cười ha hả đáp lời.
Tô Nguyên tại Tô Ngọc Hoa bọn người hậu bối hợp lực khuyên nhủ bên dưới, cho nên hắn không có cố chấp tham dự vào tuần tra quân bên trong.
Hắn hiện tại đang tại tòa này mới vừa xin phép phủ thành chủ, chú tâm xây lên không nhỏ phủ viện an hưởng tuổi già.
Cùng một chút lão nhân lĩnh dân khác hợp ý, hằng ngày trò chuyện cùng dạo chơi bên trong Hắc Lân thành.
Đối với Tô gia hiện tại tình cảnh phát triển...Tô Nguyên là xuất phát từ nội tâm hài lòng cùng tự hào.
Từ khi đem khi xưa các thôn dân đều mang đến nơi này nương nhờ, như vậy trách nhiệm cũng như thân phận khi xưa của Tô gia...đối với các thôn dân kia cũng không còn nữa.
Mọi người thân phận hiện tại đều là Hắc Lân thành một lĩnh dân...là thành chủ đại nhân con dân cùng tài sản.
Tuyệt đối không thể lại như trước kia...có mối quan hệ thân mật.
Tô Nguyên vô cùng tinh tường...tại nơi đây Hắc Lân thành, chỉ có thể tồn tại một thanh âm của thành chủ đại nhân!
Tô gia nếu còn không nhìn rõ hiện trạng này...kết quả kia chỉ có một con đường mà thôi!
Hơi suy nghĩ một chút, Tô Nguyên chậm rãi hướng về con dâu mà nói "Cái kia Lục Triển Nguyên, hắn còn dám đến Tô gia chúng ta để tìm Ngọc Hoa?"
Nghe vậy, phụ nhân mới vội vàng cười nói "Đã không còn...tựa hồ Tử Lam nha đầu kia đã nói rõ với hắn cái gì!"
Nàng đối với cái kia gầy yếu thư sinh một dạng thanh niên rất phản cảm!
Bản thân nữ nhi của nàng từ đầu đã vô cùng chán ghét loại người như vậy, nhưng thanh niên kia lại tựa hồ không bao giờ hết hi vọng.
Một cái cả ngày không làm nên trò trống gì thanh niên, mặc dù khi xưa thân phận có chút không tầm thường đi chăng nữa...nhưng người như vậy, cũng là nàng cùng nữ nhi xem thường nhất tồn tại!
Nàng rất hiểu nữ nhi của mình tính cách cùng suy nghĩ!
Hiện tại cho dù Lục Triển Nguyên có khôi phục lại thân phận bất phàm khi xưa, nữ nhi Ngọc Hoa cũng sẽ tránh xa xa loại người như vậy!
Dù cho không có đi đến Hắc Lân thành...Lục Triển Nguyên tên phế vật kia, ngủ cũng đừng mơ mà đến gần được nữ nhi của nàng một bước.
Nếu như không biết sống chết...các nàng Tô gia cũng không ngại làm ác nhân một lần.
"..."
Tô Nguyên lão gia tử hơi suy tư một chút, sau đó trầm giọng nói "Hiện tại Ngọc Hoa đã tại phủ thành chủ bên trong lưu lại cùng sinh hoạt...chuyện này cũng không còn quan trọng nữa!"
"Nhưng các ngươi phải nói với Tử Lam nha đầu kia...nếu như Lục Triển Nguyên còn dám đi đến Tô gia nói nhảm cái gì chuyện cười, chúng ta sẽ không tiếp tục lưu tình!"
Hắn Tô gia trước kia thiện tâm cưu mang tên phế vật kia, nhưng cũng không có nghĩa Tô gia thiện tâm tràng đầy.
Một khi chạm đến ranh giới cuối cùng của bọn hắn, bọn hắn xưa nay chưa từng nương tay qua.
Phụ nhân nghe vậy đột nhiên nở nụ cười, nàng nhẹ giọng nói "Phu quân hắn...sớm đã hướng về Tử Lam nha đầu kia nói rõ!"
Hơi dừng lại một chút, phụ nhân này nói tiếp "Theo Tử Lam nha đầu kia lộ ra một chút ý tứ...thời gian bọn hắn lưu lạc ở bên ngoài cũng không còn nhiều!"
"Tựa hồ trước khi rời đi quê hương lánh nạn, bọn hắn đã sớm có dự định từ trước để quay về!"
Nghe vậy, lão gia tử Tô Nguyên chỉ lạnh nhạt cười lạnh nói "Chuyện bọn hắn khôi phục khi xưa thân phận...hay tên kia có được thân phận là gì, tất cả đều cùng chúng ta Tô gia không quan hệ!"
Hơi dừng lại một chút, Tô Nguyên lão giả nhìn về phía Bắc cái kia hùng vĩ pháo đài mà cười nói:
"Nơi này là chúng ta nhiều năm qua lưu lạc, mới khó khăn lắm thấy được yên bình cùng có tình người nhất chi địa!"
"Hắc Lân thành chủ, đó cũng là ta thấy qua kinh khủng nhất nam nhân...cho nên chúng ta Tô gia về sau, tất cả đều là vì Hắc Lân thành mà phụng sự!"
Hắn cùng Tô gia trên dưới, xưa nay không phải là đứng núi này lại thích trông núi nọ hạng người.
Nếu đã lựa chọn Hắc Lân thành làm nơi nương thân về sau, .như vậy Hắc Lân thành chủ chính là bọn hắn cả đời chúa công.
Mà vị kia Hắc Lân thành chủ cũng không làm Tô gia thất vọng, hắn đối đãi với Tô gia cùng thôn dân khi xưa đều rất tốt.
Tài nguyên cùng lương thực phân phát vô cùng phong phú, điều đó đã không cần nói đến rồi!
Vị kia thành chủ đại nhân tin tưởng bọn hắn, mà giao cho trọng trách lớn lao...kia mới là chuyện làm cho Tô Nguyên cùng Tô gia cảm động.
Hắc Lân thành đủ loại chuẩn bị cùng nội tình hùng hậu, để cho Tô Nguyên thấy được tương lai rực rở cùng muôn màu muôn vẻ cuộc sống!
Nam nhân ưu tú như vậy...đó mới là tôn nữ của hắn hình tượng trượng phu ở trong lòng từ khi còn bé!
"Ân...con cũng rất thích nơi này cuộc sống thường ngày, mọi người xung quanh cũng vô cùng ôn hòa đối với chúng ta!"
Phụ nhân nhìn xem bên ngoài yên bình cảnh tượng, cảm nhận lấy không khí êm ái mà nhẹ giọng mỉm cười nói.
Nàng cùng Tô gia một chút phụ nhân, hiện tại đã thân quen với xung quanh các gia đình khác.
Bình thường buổi tối, sẽ cùng nhau tụ hợp lại tâm sự hay trao đổi tâm đắc việc nhà cũng không ít!
Phụ nhân đối với cuộc sống yên bình nơi đây hài lòng...hiện tại dù cho có chủ động đuổi nàng rời đi, nàng cũng không muốn rời đi nơi này.
"Xung quanh các lĩnh dân...không có so đo với chúng ta điều kiện sinh hoạt chứ?"
Tô Nguyên lão giả tựa như nghĩ đến một chuyện gì trọng yếu, khuôn mặt hơi nghiêm túc mà hỏi đến.
"Không có chứ!"
"Đó là bởi vì phủ thành chủ có thông cáo, bên trên nói rõ về Tô gia chúng ta đóng góp cho Hắc Lân thành...cho nên mọi người xung quanh không có ghen ghét với chúng ta!"
Phụ nhân lập tức hiểu rõ ý tứ của phụ thân mình nói đến, cho nên nàng rất nhẹ nhỏm mà lắc đầu cười nói.
"Mọi người đều đã biết Tô gia chúng ta có rất nhiều con em tham quân!"
"Biết chúng ta góp một phần sức mọn mà bảo vệ mọi người an bình...cho nên bọn hắn không quan tâm chúng ta điều kiện sinh hoạt cao hơn!"
Nghe vậy, Tô Nguyên trong mắt hiện lên một chút kinh ngạc, nhưng ngay sau đó là cười khổ:
"Xem ra vị kia thành chủ đại nhân ngay cả chuyện này đều suy tính...từ rất sớm đã không để cho mâu thuẫn mầm móng tồn tại ở trong thành!"
Danh sách chương