(*Hơi lưu ý một chút: Một số nhân vật xuất hiện ở hiện tại có lẽ sẽ không nổi bật ở giai đoạn đầu, nhưng về sau cốt truyện phát triển sẽ có liên quan rất lớn!)
................................................................
Trong mắt của Tô Chấn cùng các thôn dân nơi đây.
Tử Lam là một cái vô cùng giỏi giang cùng hoạt bát thiếu nữ, nàng thật sự rất ưu tú.
Lấy Tử Lam tuyệt mỹ dung mạo, bên cạnh đó còn có tài hoa cùng là võ giả cái thân phận này.
Nàng hoàn toàn không nên làm một thị nữ...càng không đáng mà vì tên kia phế vật Lục Triển Nguyên bôn ba làm đủ loại công việc.
Tô Chấn mặc dù đã đoán được, Lục Triển Nguyên khi xưa thân phận ắc phải rất bất phàm, cũng từ đó mới có thể để cho Tử Lam dạng này kỳ nữ làm một thị nữ bảo vệ ở bên cạnh.
Nhưng tất cả đều đã là quá khứ đi qua, ở hiện tại...Lục Triển Nguyên cũng giống với tất cả mọi người như vậy.
Hắn cũng chỉ là một cái bình thường trốn chạy khắp nơi lưu dân mà thôi!
Thậm chí so với bình thường lưu dân cũng không bằng...bởi vì người khác còn tự thân vì cái ăn cái mặc cùng an toàn mà lao động chiến đấu.
Nhưng Lục Triển Nguyên lại khác, hắn cơ hồ không làm được bất cứ chuyện gì cho ra hồn cả!
Tử Lam mấy năm qua cố gắng cùng phí đi thanh xuân...Tô Chấn cảm thấy quá ủy khuất cho nàng!
Theo Tô Chấn lời nói vang lên, xung quanh các lưu dân cùng một chút Tô giả trẻ tuổi đệ tử cũng không tự chủ gật đầu.
Trong mắt bọn hắn mang theo nồng đậm tiếc hận cùng thở dài!
Thiếu nữ Tử Lam chính là cùng Lục Triển Nguyên chạy đến thôn trang lánh nạn thời gian đó.
Thiếu nữ thân cũng là một võ giả cao thủ, cho nên nhiều lần tham dự chém giết ma thú bảo bệ thôn dân.
Dung mạo của nàng lại càng thêm sinh đẹp động lòng người...nhưng Tử Lam lại lấy thị nữ thân phận mà một mực ở bên cạnh Lục Triển Nguyên.
Ngày ngày lo cho hắn từng chút...từ thức ăn cho đến y phục.
Chuyện này làm cho phần lớn các thôn dân đều thở dài, âm thầm vô cùng tiếc nuối vì nàng.
Các thanh niên trẻ tuổi, thiếu nữ khác càng đối với Lục Triển Nguyên hâm mộ cùng ghen ghét vô cùng.
Bọn hắn tự nhận mình không xứng với kỳ nữ như vậy...nhưng Lục Triển Nguyên dạng này phế nhân càng không xứng với nàng!
"Tử Lam cảm tạ Tô bá bá quan tâm, nhưng chuyện của mình...Tử Lam luôn biết nên làm như thế nào!"
Tử Lam thiếu nữ khuôn mặt mỹ lệ không chút biến hóa, nàng chỉ nhẹ nhàng lắc đầu nói nhỏ.
Từ biểu hiện kia xem xét...nàng là chưa từng có ý định thay đổi cùng cân nhắc qua vấn đề này!
Thấy vậy, Tô Chấn cũng có chút tiếc hận mà lắc đầu...dời lấy bước chân, tiếp tục bồi lấy Tô Nguyên lão giả cùng Tô gia mọi người đi về Hắc Lân thành phía trước.
Hắn chỉ xem trên mặt mũi của nữ nhi phân thượng cùng trưởng bối tấm lòng, hảo tâm mà khuyên nhủ lấy một chút Tử Lam nha đầu này mà thôi!
Nếu như nhân gia đã không để ở trong lòng...hắn cần gì làm người ta thêm chán ghét mà một mực xen vào chứ? Chuyện này cũng không liên quan gì đến hắn cùng Tô gia tương lai, Tô Chấn mới lười chăm chú đi vào.
Đi bên cạnh gần đó một vị phụ nhân đột nhiên hường về Tô Chấn hỏi lấy, thanh âm nhu mì:
"Ngọc Hoa lại chủ động ở lại nơi đó...kia thật sự vô cùng hiếm có đâu!"
"Ha ha...ngươi còn chưa đến nơi đó cho nên còn không hiểu được, tại đó cuộc sống của mọi người rất yên bình!"
Tô Chấn thuận thế mà nắm lấy bàn tay của thê tử mình, có chút cao hứng mà cười ha hả nói tiếp lấy.
"Ngọc Hoa tính cách ngươi còn không biết hay sao?"
"Nàng đương nhiên yêu thích sống tại nơi đó, hiện tại hẳn là cùng một chút phụ nhân đi chăm sóc nơi kia vườn thú đi!"
Hôm qua Tuyên Thành rất giữ lời, một đêm mang theo bọn hắn đi dạo khắp nơi trong Hắc Lân thành.
Cho nên bên ngoài cái kia vườn thú, bọn hắn cũng nhìn qua rất lâu.
Tô Chấn cũng là chú ý tới nữ nhi của mình, nàng đặc biệt yêu thích tại nơi đó một chút con thỏ.
Nữ nhi Ngọc Hoa tính cách tuy có phần cao ngạo cùng lạnh nhạt...nhưng nội tâm lại rất non nớt.
Khi đối với một chút đáng yêu sự vật, nàng thuờng thường sẽ không có chút kháng cự mà ngắm nhìn!
Thanh âm của Tô Chấn không nhỏ...cho nên đi tại phía sau mọi người cũng nghe thấy nhất thanh nhị sở.
Đối với Tô gia vị tiểu thư cao quý kia, các lưu dân cũng vô cùng quen thuộc...bởi vì nàng so với trước mặt Tử Lam càng thêm mỹ lệ cùng thánh khiết.
Mà nghe được ngay cả Tô Ngọc Hoa cũng yêu thích sống tại Hắc Lân thành...các lưu dân càng thêm chờ mong được sống tại nơi đó.
Hi vọng không còn lo ma thú nanh vuốt công kích, an bình mà trôi qua cuộc sống.
Phía sau thiếu nữ Tử Lam cũng nhịn không được nhíu mày.
Nàng có chút không hiểu nơi đó cuộc sống là như thế nào, lại có thể hấp dẫn được cái kia vô cùng cao ngạo tự tin khuê mật.
Lục Triển Nguyên thanh niên gầy yếu một mực cúi đầu, nhưng khi nghe đến Tô Ngọc Hoa cái tên này...ánh mắt một mực né tránh của hắn cũng hiện lên một chút ánh sáng lạ thường.
Bên trong đôi mắt kia, đều là ái mộ cùng hướng tới thần sắc.
Mà hắn phản ứng này, cũng làm cho bên cạnh Tử Lam thiếu nữ không tự chủ nhíu lại mày ngọc...sau cùng là âm thầm thở dài mà lắc đầu.
Nàng biết rất rõ...cái kia khuê mật từ đầu đến đuôi, đều là khinh thường nhất Lục Triển Nguyên dạng này người.
Vị kia cao ngạo khuê mật tuy tính cách không xấu, nhưng lúc nào cũng ước mơ về tương lai phu quân là một đại nhân vật.
Phải có hùng tài đại lược, còn có thể mang cho nàng cảm giác an toàn cùng cao quý thân phận!
"Tô thúc...ngươi nói vị thành chủ đại nhân nơi đó còn rất trẻ tuổi!"
Có người tại bên cạnh Tô Chấn, nhịn không được xen vào hiếu kỳ hỏi lấy vị kia nghe qua lời kể đại nhân vật.
"Đương nhiên...nhưng ngươi cũng đừng có nghĩ quá đơn giản!"
"Khi chính thức gặp được thành chủ đại nhân...ta dám chắc ngươi ngay cả thở mạnh cũng không dám!"
Tô gia một tên đệ tử ánh mắt hiện lên sợ hãi thán phục, có chút mất tự nhiên mà liếc về nơi xa thành trấn bóng dáng...thanh âm có chút cẩn thận nói nhỏ.
Hắn cho đến hiện tại còn có chút run rẩy cơ thể khi nhớ lại vị kia đại nhân vật, ánh mắt cùng khí tràng kia...thật sự quá mức dọa người rồi.
Phụ nhận dắt tay cùng Tô Chấn có chút kinh ngạc, thanh âm nghi ngờ hướng về Tô Chấn nói "Vị kia đại nhân còn trẻ như vậy...nhưng hoàn mỹ nắm lấy được cả một tòa thành trấn?"
Tô Chấn đi tại bên cạnh thì vô cùng thản nhiên, hắn trầm ngâm nói "Các ngươi chưa gặp được vị kia...như vậy thì không cách nào hình dung được, hắn là như thế nào kinh khủng một nam nhân!"
Hơi dừng lại một chút, Tô Chấn lại đối với mỹ phụ nói thêm một câu:
"Ngọc Hoa cao ngạo cùng quyết tâm tương lai ngươi cũng hiểu chứ...nhưng ngay cả là nàng, đều có chút bị vị kia cho hấp dẫn lấy từ lần đầu gặp mặt!"
Theo lời hắn vừa dứt, mỹ phụ trong mắt lập tức hiện lên nồng đậm kinh ngạc.
Tiếp sau đó nàng lại liếc về phu quân của mình cùng đi tại phía trước Tô Nguyên lão gia tử một chút...trong đôi mắt như có điều suy nghĩ hiện lên.
Nếu vị kia thành chủ đại nhân là như lời phu quân nàng nói...kia nữ nhi Ngọc Hoa của nàng thật sự khó thoát được rồi!
Nhưng nếu đối phương là một nam nhân ưu tú đến như vậy...nàng cũng sẽ không phản đối, với bên cạnh phu quân cùng phụ thân lúc này ẩn ẩn lộ ra một chút ý tứ.
"Bên cạnh thành chủ đại nhân các Nữ Vệ đều là võ giả cao thủ đâu...nghe nói mấy vị tinh anh Nữ Vệ đều có phần hơn Ngọc Hoa tiểu thư!"
"Ta cũng biết rõ, trước khi thành chủ đại nhân xuất động Hắc Lân thiết kỵ...bảo vệ Hắc Lân thành chính là chư vị Nữ Vệ nha!"
"Hôm qua ta cùng một vị đại thúc trò truyện trời đất, thậm chí còn nghe được vị kia Lý Tuệ vừa gia nhập vào Nữ Vệ đội thân phận...nàng khi xưa là một cái cao cấp mạo hiểm giả đoàn đội, bên trong một thành viên tinh anh đâu!"
"Nếu là Ngọc Hoa tiểu thư của chúng ta...hẳn là đủ tư cách tham dự vào phủ thành chủ Nữ Vệ đội chứ!"
"Nếu như thành công, chúng ta Tô gia cũng không cần lo lắng thêm!"
"..."
Mấy người trẻ tuổi đã đến Hắc Lân thành cũng ở bên cạnh nhao nhao nghị luận lấy.
Trong thanh âm mang theo chờ mong, hâm mộ cùng một chút sùng bái đối với vị kia Hắc Lân thành chủ.
................................................................
Trong mắt của Tô Chấn cùng các thôn dân nơi đây.
Tử Lam là một cái vô cùng giỏi giang cùng hoạt bát thiếu nữ, nàng thật sự rất ưu tú.
Lấy Tử Lam tuyệt mỹ dung mạo, bên cạnh đó còn có tài hoa cùng là võ giả cái thân phận này.
Nàng hoàn toàn không nên làm một thị nữ...càng không đáng mà vì tên kia phế vật Lục Triển Nguyên bôn ba làm đủ loại công việc.
Tô Chấn mặc dù đã đoán được, Lục Triển Nguyên khi xưa thân phận ắc phải rất bất phàm, cũng từ đó mới có thể để cho Tử Lam dạng này kỳ nữ làm một thị nữ bảo vệ ở bên cạnh.
Nhưng tất cả đều đã là quá khứ đi qua, ở hiện tại...Lục Triển Nguyên cũng giống với tất cả mọi người như vậy.
Hắn cũng chỉ là một cái bình thường trốn chạy khắp nơi lưu dân mà thôi!
Thậm chí so với bình thường lưu dân cũng không bằng...bởi vì người khác còn tự thân vì cái ăn cái mặc cùng an toàn mà lao động chiến đấu.
Nhưng Lục Triển Nguyên lại khác, hắn cơ hồ không làm được bất cứ chuyện gì cho ra hồn cả!
Tử Lam mấy năm qua cố gắng cùng phí đi thanh xuân...Tô Chấn cảm thấy quá ủy khuất cho nàng!
Theo Tô Chấn lời nói vang lên, xung quanh các lưu dân cùng một chút Tô giả trẻ tuổi đệ tử cũng không tự chủ gật đầu.
Trong mắt bọn hắn mang theo nồng đậm tiếc hận cùng thở dài!
Thiếu nữ Tử Lam chính là cùng Lục Triển Nguyên chạy đến thôn trang lánh nạn thời gian đó.
Thiếu nữ thân cũng là một võ giả cao thủ, cho nên nhiều lần tham dự chém giết ma thú bảo bệ thôn dân.
Dung mạo của nàng lại càng thêm sinh đẹp động lòng người...nhưng Tử Lam lại lấy thị nữ thân phận mà một mực ở bên cạnh Lục Triển Nguyên.
Ngày ngày lo cho hắn từng chút...từ thức ăn cho đến y phục.
Chuyện này làm cho phần lớn các thôn dân đều thở dài, âm thầm vô cùng tiếc nuối vì nàng.
Các thanh niên trẻ tuổi, thiếu nữ khác càng đối với Lục Triển Nguyên hâm mộ cùng ghen ghét vô cùng.
Bọn hắn tự nhận mình không xứng với kỳ nữ như vậy...nhưng Lục Triển Nguyên dạng này phế nhân càng không xứng với nàng!
"Tử Lam cảm tạ Tô bá bá quan tâm, nhưng chuyện của mình...Tử Lam luôn biết nên làm như thế nào!"
Tử Lam thiếu nữ khuôn mặt mỹ lệ không chút biến hóa, nàng chỉ nhẹ nhàng lắc đầu nói nhỏ.
Từ biểu hiện kia xem xét...nàng là chưa từng có ý định thay đổi cùng cân nhắc qua vấn đề này!
Thấy vậy, Tô Chấn cũng có chút tiếc hận mà lắc đầu...dời lấy bước chân, tiếp tục bồi lấy Tô Nguyên lão giả cùng Tô gia mọi người đi về Hắc Lân thành phía trước.
Hắn chỉ xem trên mặt mũi của nữ nhi phân thượng cùng trưởng bối tấm lòng, hảo tâm mà khuyên nhủ lấy một chút Tử Lam nha đầu này mà thôi!
Nếu như nhân gia đã không để ở trong lòng...hắn cần gì làm người ta thêm chán ghét mà một mực xen vào chứ? Chuyện này cũng không liên quan gì đến hắn cùng Tô gia tương lai, Tô Chấn mới lười chăm chú đi vào.
Đi bên cạnh gần đó một vị phụ nhân đột nhiên hường về Tô Chấn hỏi lấy, thanh âm nhu mì:
"Ngọc Hoa lại chủ động ở lại nơi đó...kia thật sự vô cùng hiếm có đâu!"
"Ha ha...ngươi còn chưa đến nơi đó cho nên còn không hiểu được, tại đó cuộc sống của mọi người rất yên bình!"
Tô Chấn thuận thế mà nắm lấy bàn tay của thê tử mình, có chút cao hứng mà cười ha hả nói tiếp lấy.
"Ngọc Hoa tính cách ngươi còn không biết hay sao?"
"Nàng đương nhiên yêu thích sống tại nơi đó, hiện tại hẳn là cùng một chút phụ nhân đi chăm sóc nơi kia vườn thú đi!"
Hôm qua Tuyên Thành rất giữ lời, một đêm mang theo bọn hắn đi dạo khắp nơi trong Hắc Lân thành.
Cho nên bên ngoài cái kia vườn thú, bọn hắn cũng nhìn qua rất lâu.
Tô Chấn cũng là chú ý tới nữ nhi của mình, nàng đặc biệt yêu thích tại nơi đó một chút con thỏ.
Nữ nhi Ngọc Hoa tính cách tuy có phần cao ngạo cùng lạnh nhạt...nhưng nội tâm lại rất non nớt.
Khi đối với một chút đáng yêu sự vật, nàng thuờng thường sẽ không có chút kháng cự mà ngắm nhìn!
Thanh âm của Tô Chấn không nhỏ...cho nên đi tại phía sau mọi người cũng nghe thấy nhất thanh nhị sở.
Đối với Tô gia vị tiểu thư cao quý kia, các lưu dân cũng vô cùng quen thuộc...bởi vì nàng so với trước mặt Tử Lam càng thêm mỹ lệ cùng thánh khiết.
Mà nghe được ngay cả Tô Ngọc Hoa cũng yêu thích sống tại Hắc Lân thành...các lưu dân càng thêm chờ mong được sống tại nơi đó.
Hi vọng không còn lo ma thú nanh vuốt công kích, an bình mà trôi qua cuộc sống.
Phía sau thiếu nữ Tử Lam cũng nhịn không được nhíu mày.
Nàng có chút không hiểu nơi đó cuộc sống là như thế nào, lại có thể hấp dẫn được cái kia vô cùng cao ngạo tự tin khuê mật.
Lục Triển Nguyên thanh niên gầy yếu một mực cúi đầu, nhưng khi nghe đến Tô Ngọc Hoa cái tên này...ánh mắt một mực né tránh của hắn cũng hiện lên một chút ánh sáng lạ thường.
Bên trong đôi mắt kia, đều là ái mộ cùng hướng tới thần sắc.
Mà hắn phản ứng này, cũng làm cho bên cạnh Tử Lam thiếu nữ không tự chủ nhíu lại mày ngọc...sau cùng là âm thầm thở dài mà lắc đầu.
Nàng biết rất rõ...cái kia khuê mật từ đầu đến đuôi, đều là khinh thường nhất Lục Triển Nguyên dạng này người.
Vị kia cao ngạo khuê mật tuy tính cách không xấu, nhưng lúc nào cũng ước mơ về tương lai phu quân là một đại nhân vật.
Phải có hùng tài đại lược, còn có thể mang cho nàng cảm giác an toàn cùng cao quý thân phận!
"Tô thúc...ngươi nói vị thành chủ đại nhân nơi đó còn rất trẻ tuổi!"
Có người tại bên cạnh Tô Chấn, nhịn không được xen vào hiếu kỳ hỏi lấy vị kia nghe qua lời kể đại nhân vật.
"Đương nhiên...nhưng ngươi cũng đừng có nghĩ quá đơn giản!"
"Khi chính thức gặp được thành chủ đại nhân...ta dám chắc ngươi ngay cả thở mạnh cũng không dám!"
Tô gia một tên đệ tử ánh mắt hiện lên sợ hãi thán phục, có chút mất tự nhiên mà liếc về nơi xa thành trấn bóng dáng...thanh âm có chút cẩn thận nói nhỏ.
Hắn cho đến hiện tại còn có chút run rẩy cơ thể khi nhớ lại vị kia đại nhân vật, ánh mắt cùng khí tràng kia...thật sự quá mức dọa người rồi.
Phụ nhận dắt tay cùng Tô Chấn có chút kinh ngạc, thanh âm nghi ngờ hướng về Tô Chấn nói "Vị kia đại nhân còn trẻ như vậy...nhưng hoàn mỹ nắm lấy được cả một tòa thành trấn?"
Tô Chấn đi tại bên cạnh thì vô cùng thản nhiên, hắn trầm ngâm nói "Các ngươi chưa gặp được vị kia...như vậy thì không cách nào hình dung được, hắn là như thế nào kinh khủng một nam nhân!"
Hơi dừng lại một chút, Tô Chấn lại đối với mỹ phụ nói thêm một câu:
"Ngọc Hoa cao ngạo cùng quyết tâm tương lai ngươi cũng hiểu chứ...nhưng ngay cả là nàng, đều có chút bị vị kia cho hấp dẫn lấy từ lần đầu gặp mặt!"
Theo lời hắn vừa dứt, mỹ phụ trong mắt lập tức hiện lên nồng đậm kinh ngạc.
Tiếp sau đó nàng lại liếc về phu quân của mình cùng đi tại phía trước Tô Nguyên lão gia tử một chút...trong đôi mắt như có điều suy nghĩ hiện lên.
Nếu vị kia thành chủ đại nhân là như lời phu quân nàng nói...kia nữ nhi Ngọc Hoa của nàng thật sự khó thoát được rồi!
Nhưng nếu đối phương là một nam nhân ưu tú đến như vậy...nàng cũng sẽ không phản đối, với bên cạnh phu quân cùng phụ thân lúc này ẩn ẩn lộ ra một chút ý tứ.
"Bên cạnh thành chủ đại nhân các Nữ Vệ đều là võ giả cao thủ đâu...nghe nói mấy vị tinh anh Nữ Vệ đều có phần hơn Ngọc Hoa tiểu thư!"
"Ta cũng biết rõ, trước khi thành chủ đại nhân xuất động Hắc Lân thiết kỵ...bảo vệ Hắc Lân thành chính là chư vị Nữ Vệ nha!"
"Hôm qua ta cùng một vị đại thúc trò truyện trời đất, thậm chí còn nghe được vị kia Lý Tuệ vừa gia nhập vào Nữ Vệ đội thân phận...nàng khi xưa là một cái cao cấp mạo hiểm giả đoàn đội, bên trong một thành viên tinh anh đâu!"
"Nếu là Ngọc Hoa tiểu thư của chúng ta...hẳn là đủ tư cách tham dự vào phủ thành chủ Nữ Vệ đội chứ!"
"Nếu như thành công, chúng ta Tô gia cũng không cần lo lắng thêm!"
"..."
Mấy người trẻ tuổi đã đến Hắc Lân thành cũng ở bên cạnh nhao nhao nghị luận lấy.
Trong thanh âm mang theo chờ mong, hâm mộ cùng một chút sùng bái đối với vị kia Hắc Lân thành chủ.
Danh sách chương