Phủ thành chủ hậu viện! Nơi này khu vực nằm ở mặt sau phía bắc của pháo đài nguy nga phủ thành chủ, là nơi mà Nham Kiều cùng các vị kiều thê của mình trong mấy năm này cất công xây dựng nên khu vườn nhỏ.
Khắp nơi bên trong hậu viện cũng là hoa hoa thảo thảo thi nhau đua nở cùng xanh um cổ thụ chen lấn, tại bên dưới còn có một chút khả ái tiểu động vật, tựa như con sóc cùng nai con tại khắp nơi chạy loạn xuyên qua.
Tiếng hót của đủ loại chim chóc ríu rít phía sau những tàng cây, kết hợp với hậu viện tươi mát bầu không khí, tạo dựng nên một nơi mà có thể để cho lòng người trong nháy mắt trở nên thanh thản.
Ở giữa khu vườn này còn có một cái rộng lớn trong xanh hồ nước, ở giữa hồ lại là một tòa đảo nhỏ cùng với ưu nhã đình viện, tại xung quanh mặt hồ trồng lấy đủ loại màu sắc rực rở hoa sen, bên dưới dòng nước trong xanh còn có rất nhiều màu sắc khác biệt cá chép bơi lội tìm ăn.
Gió nhẹ từ bên ngoài bình nguyên mát lạnh thỉnh thoảng thổi đến hậu viện mặt hồ, làm cho từng bụi hoa sen đung đưa cành lá, mặt hồ xanh biết dịu nhẹ cũng nổi lên từng cơn sóng nhỏ.
Hậu viện khung cảnh yên bình, tươi đẹp tựa như một bức tranh sơn dầu, phần nào đó cũng thể hiện ra bản thân Nham Kiều cũng như chúng kiều thê của mình đối với cuộc sống về sau truy cầu.
Yên bình bên nhau...hạnh phúc cùng nhau mãi mãi cho đến hết đời!
"..."
Thân là chủ nhân của nơi này, Nham Kiều hiện tại cũng đang tại hậu viện do mình tu sửa nghỉ ngơi!
Chỉ thấy trong miệng người khác sâu không lường được Hắc Lân thành chủ đang hài lòng tựa lưng bên trên ghế dài mềm mại, thích ý hóng mát tại bên trong một tòa đình viện được chú tâm kiến tạo bên cạnh hồ nước trong vắt.
Trên tay của hắn còn cầm lấy một cái cần câu, thần sắc nhàn nhã tựa lưng về phía sau ghế dựa, híp lại ánh mắt mà hưởng thụ lấy từng cơn gió nhẹ mát mẻ thổi trên khuôn mặt lạnh lùng.
Nham Kiều bình thường đều là cùng các vị mỹ lệ lại ôn nhu kiều thê của mình cùng nhau đến đây tâm sự cùng dùng điểm tâm, nhưng hôm nay các nàng đều đang bận rộn xử lý cuối ngày còn lại vụng vặt sự vụ, cho nên bản thân hắn mới tự mình đến đây trước một bước.
Dù sao Tiểu Tuyết cùng Tô Ngọc Hoa các nàng đều vô cùng đau lòng nam nhân của mình, hết thảy chỉ muốn Nham Kiều được nghỉ ngơi nhiều thêm một chút, cho nên những cái kia vụn vặt sự vụ thường ngày cũng sẽ không để hắn phí tâm tư đi xử lý.
Hồng Yến cùng Đường Dĩnh tâm tư càng thêm tỉ mỉ cùng cẩn thận, cho nên Tiểu Tuyết liền thuận tiện để cho hai người các nàng xử lý những sự tình kia.
"..."
"Lão gia ~!"
Bên cạnh một cái mỹ tỳ đem mềm mại cơ thể dán lấy Nham Kiều bên cạnh, rất nhu thuận dùng đôi tay non mềm của mình tỉ mỉ bóc lấy quả nho, cẩn thận mà đưa đến Nham Kiều bên miệng.
"Hừm...rất ngọt, không tệ!"
Nham Kiều tuy nhắm mắt những còn không có ngủ say, cho nên rất thuận theo tự nhiên ăn lấy mỹ tỳ đưa đến nho tươi.
"Hì hì...đương nhiên không tệ nha lão gia, nho này dù sao cũng là Thiên Tinh đế quốc hiếm có trân bảo đâu, bình thường chỉ có vương công quý tộc cùng hoàng thất mới có khả năng ăn đến!"
Mỹ lệ thị nữ dùng ngón tay ngọc tại Nham Kiều trên môi nhẹ vuốt ve, giúp hắn lau đi một chút nước động, nhu mì nhẹ hô.
"Những cái này thương đoàn vì lấy lòng, đúng thật là bỏ ra không ít tâm tư cùng tài nguyên đâu!"
Nghe thị nữ dán tại bên cạnh mềm mại lời nói, đang híp mắt Nham Kiều nhẹ giọng lầm bầm.
Trong tay mỹ tỳ đang lột lấy nho tươi chính là phương xa một cái đại thương đoàn kỳ công vận chuyển đến Hắc Lân thành, sau đó vì lấy lòng hắn mà đem số lượng không ít tiến cống cho phủ thành chủ.
Phải biết, bản thân nho này giá trị liền trân quý lạ thường, nói là Thiên Tinh đế quốc đặc cung cho hoàng thất cũng không quá đáng, nếu muốn tìm tới số lượng như vậy thật sự không phải là đơn giản.
Kim tệ cùng quan hệ...một cái cũng không thể thiếu!
Mà quan trọng hơn là, muốn vận chuyển tươi mới nho từ Thiên Tinh đế đô đến nơi đây lại cần đặc thù phương pháp bảo quản, nếu không thì đến Hắc Lân thành phía trước liền hỏng mất.
Bên cạnh đó, thương đoàn này còn cần phái ra vô số cao thủ ngày đêm ở bên hộ vệ thương đội đoàn xe, không những phải cần tránh đi ma thú đàn công kích mà còn phải liên tục cùng khấu tặc đoàn chém giết.
Mà tất cả những điều kiện trên đều cần cái này đại thương đoàn hao phí vô số tài nguyên đi duy trì!
Từ nhiều phương diện như vậy tổng hợp lại, có thể thấy được loại nho tươi này khi đến được Hắc Lân thành sau đó sẽ có bao nhiêu giá trị, nói là dùng trân quý kim tệ tới ngang nhau trao đổi cũng không quá đáng.
Cái kia cường đại thương đoàn có thể cam tâm tình nguyên tiến cống nhiều như vậy trân quý nho tươi, nguyên nhân chỉ vì càng thêm thuận lợi mở ra sản nghiệp tại Hắc Lân thành, đó phần nào cũng thể hiện được Nham Kiều cùng Hắc Lân thành hiện tại vị thế!
Nên biết, tất cả thành trì cở trung cùng bên dưới cấp bậc đều cực lực chào đón xa lạ thương nhân, thậm chí hạ thấp đi mời chào thương đoàn tiến đến thành trì của mình để mở rộng sản nghiệp.
Cho nên những cái kia có thực lực thương đoàn đối với những loại kia thành trì vô cùng cao ngạo, luôn một bộ ta là đại gia dáng vẻ, không hợp liền đối với thành chủ phun hương thơm cũng không phải không có.
Chỉ có cấp bậc đại thành trì mang đến siêu cao lợi ích cùng an toàn điều kiện, đó mới có thể để cho những cái này thương nhân cúi đầu làm người, cam tâm tình nguyện biến thành liếm cẩu.
Hắc Lân thành nội tình hiện tại tuy còn không phải là chân chính đại thành, nhưng sức mạnh quân sự lại hoàn toàn đầy đủ cùng những cái kia đại thành gọi nhịp, bên cạnh đó lợi ích mang đến cũng đang dần tăng cao.
Theo như Nham Kiều âm thầm tính toán, chỉ cần bến tàu bên cạnh Thanh Thủy hà kiến tạo hoàn thành, như vậy vị thế cùng tiềm năng tương lai của Hắc Lân thành sẽ càng thêm vững chắc.
"..."
Nhìn xem lão gia đem chính mình tự tay bốc ra nho tươi một ngụm ăn lấy, tiểu mỹ tỳ trong mắt hiện lên ngọt ngào, cả khuôn mặt tuyệt mỹ cũng là si mê cùng quyến luyến thần sắc.
Cơ hội để được ở riêng một mình hầu hạ cho lão gia cũng không phải là nhiều lắm, cho nên nàng muốn thật tốt trân quý một chút thời gian này.
Muốn thật tốt hưởng thụ lấy cảm giác say mê khi được ở bên cạnh nam nhân vĩ đại trong lòng nàng!
Đối với vị này tuổi đời tuy còn trẻ, nhưng lại là ngày càng cường đại Hắc Lân thành tuyệt đối chúa tể giả.
Các nàng ngoại trừ mang theo kính sợ cùng sùng bái cảm xúc bên ngoài, còn lại tất cả đều là mê luyến.
Từ vẻ ngoài lạnh lùng, khí chất tuấn lãng cùng thân hình cường tráng kia, cho đến tài hoa hơn người, lại hợp với quyền thế ngập trời cùng với Hắc Lân thành chủ thân phận cao quý này.
Tất cả những điều kiện kia kết hợp lại với nhau, liền tựa như độc dược một dạng mị lực, rất đơn giản liền để cho trái tim non nớt của các nàng lâm vào loạn nhịp, trong lúc mơ hồ liền trầm mê tại bên trong.
Khắp nơi bên trong hậu viện cũng là hoa hoa thảo thảo thi nhau đua nở cùng xanh um cổ thụ chen lấn, tại bên dưới còn có một chút khả ái tiểu động vật, tựa như con sóc cùng nai con tại khắp nơi chạy loạn xuyên qua.
Tiếng hót của đủ loại chim chóc ríu rít phía sau những tàng cây, kết hợp với hậu viện tươi mát bầu không khí, tạo dựng nên một nơi mà có thể để cho lòng người trong nháy mắt trở nên thanh thản.
Ở giữa khu vườn này còn có một cái rộng lớn trong xanh hồ nước, ở giữa hồ lại là một tòa đảo nhỏ cùng với ưu nhã đình viện, tại xung quanh mặt hồ trồng lấy đủ loại màu sắc rực rở hoa sen, bên dưới dòng nước trong xanh còn có rất nhiều màu sắc khác biệt cá chép bơi lội tìm ăn.
Gió nhẹ từ bên ngoài bình nguyên mát lạnh thỉnh thoảng thổi đến hậu viện mặt hồ, làm cho từng bụi hoa sen đung đưa cành lá, mặt hồ xanh biết dịu nhẹ cũng nổi lên từng cơn sóng nhỏ.
Hậu viện khung cảnh yên bình, tươi đẹp tựa như một bức tranh sơn dầu, phần nào đó cũng thể hiện ra bản thân Nham Kiều cũng như chúng kiều thê của mình đối với cuộc sống về sau truy cầu.
Yên bình bên nhau...hạnh phúc cùng nhau mãi mãi cho đến hết đời!
"..."
Thân là chủ nhân của nơi này, Nham Kiều hiện tại cũng đang tại hậu viện do mình tu sửa nghỉ ngơi!
Chỉ thấy trong miệng người khác sâu không lường được Hắc Lân thành chủ đang hài lòng tựa lưng bên trên ghế dài mềm mại, thích ý hóng mát tại bên trong một tòa đình viện được chú tâm kiến tạo bên cạnh hồ nước trong vắt.
Trên tay của hắn còn cầm lấy một cái cần câu, thần sắc nhàn nhã tựa lưng về phía sau ghế dựa, híp lại ánh mắt mà hưởng thụ lấy từng cơn gió nhẹ mát mẻ thổi trên khuôn mặt lạnh lùng.
Nham Kiều bình thường đều là cùng các vị mỹ lệ lại ôn nhu kiều thê của mình cùng nhau đến đây tâm sự cùng dùng điểm tâm, nhưng hôm nay các nàng đều đang bận rộn xử lý cuối ngày còn lại vụng vặt sự vụ, cho nên bản thân hắn mới tự mình đến đây trước một bước.
Dù sao Tiểu Tuyết cùng Tô Ngọc Hoa các nàng đều vô cùng đau lòng nam nhân của mình, hết thảy chỉ muốn Nham Kiều được nghỉ ngơi nhiều thêm một chút, cho nên những cái kia vụn vặt sự vụ thường ngày cũng sẽ không để hắn phí tâm tư đi xử lý.
Hồng Yến cùng Đường Dĩnh tâm tư càng thêm tỉ mỉ cùng cẩn thận, cho nên Tiểu Tuyết liền thuận tiện để cho hai người các nàng xử lý những sự tình kia.
"..."
"Lão gia ~!"
Bên cạnh một cái mỹ tỳ đem mềm mại cơ thể dán lấy Nham Kiều bên cạnh, rất nhu thuận dùng đôi tay non mềm của mình tỉ mỉ bóc lấy quả nho, cẩn thận mà đưa đến Nham Kiều bên miệng.
"Hừm...rất ngọt, không tệ!"
Nham Kiều tuy nhắm mắt những còn không có ngủ say, cho nên rất thuận theo tự nhiên ăn lấy mỹ tỳ đưa đến nho tươi.
"Hì hì...đương nhiên không tệ nha lão gia, nho này dù sao cũng là Thiên Tinh đế quốc hiếm có trân bảo đâu, bình thường chỉ có vương công quý tộc cùng hoàng thất mới có khả năng ăn đến!"
Mỹ lệ thị nữ dùng ngón tay ngọc tại Nham Kiều trên môi nhẹ vuốt ve, giúp hắn lau đi một chút nước động, nhu mì nhẹ hô.
"Những cái này thương đoàn vì lấy lòng, đúng thật là bỏ ra không ít tâm tư cùng tài nguyên đâu!"
Nghe thị nữ dán tại bên cạnh mềm mại lời nói, đang híp mắt Nham Kiều nhẹ giọng lầm bầm.
Trong tay mỹ tỳ đang lột lấy nho tươi chính là phương xa một cái đại thương đoàn kỳ công vận chuyển đến Hắc Lân thành, sau đó vì lấy lòng hắn mà đem số lượng không ít tiến cống cho phủ thành chủ.
Phải biết, bản thân nho này giá trị liền trân quý lạ thường, nói là Thiên Tinh đế quốc đặc cung cho hoàng thất cũng không quá đáng, nếu muốn tìm tới số lượng như vậy thật sự không phải là đơn giản.
Kim tệ cùng quan hệ...một cái cũng không thể thiếu!
Mà quan trọng hơn là, muốn vận chuyển tươi mới nho từ Thiên Tinh đế đô đến nơi đây lại cần đặc thù phương pháp bảo quản, nếu không thì đến Hắc Lân thành phía trước liền hỏng mất.
Bên cạnh đó, thương đoàn này còn cần phái ra vô số cao thủ ngày đêm ở bên hộ vệ thương đội đoàn xe, không những phải cần tránh đi ma thú đàn công kích mà còn phải liên tục cùng khấu tặc đoàn chém giết.
Mà tất cả những điều kiện trên đều cần cái này đại thương đoàn hao phí vô số tài nguyên đi duy trì!
Từ nhiều phương diện như vậy tổng hợp lại, có thể thấy được loại nho tươi này khi đến được Hắc Lân thành sau đó sẽ có bao nhiêu giá trị, nói là dùng trân quý kim tệ tới ngang nhau trao đổi cũng không quá đáng.
Cái kia cường đại thương đoàn có thể cam tâm tình nguyên tiến cống nhiều như vậy trân quý nho tươi, nguyên nhân chỉ vì càng thêm thuận lợi mở ra sản nghiệp tại Hắc Lân thành, đó phần nào cũng thể hiện được Nham Kiều cùng Hắc Lân thành hiện tại vị thế!
Nên biết, tất cả thành trì cở trung cùng bên dưới cấp bậc đều cực lực chào đón xa lạ thương nhân, thậm chí hạ thấp đi mời chào thương đoàn tiến đến thành trì của mình để mở rộng sản nghiệp.
Cho nên những cái kia có thực lực thương đoàn đối với những loại kia thành trì vô cùng cao ngạo, luôn một bộ ta là đại gia dáng vẻ, không hợp liền đối với thành chủ phun hương thơm cũng không phải không có.
Chỉ có cấp bậc đại thành trì mang đến siêu cao lợi ích cùng an toàn điều kiện, đó mới có thể để cho những cái này thương nhân cúi đầu làm người, cam tâm tình nguyện biến thành liếm cẩu.
Hắc Lân thành nội tình hiện tại tuy còn không phải là chân chính đại thành, nhưng sức mạnh quân sự lại hoàn toàn đầy đủ cùng những cái kia đại thành gọi nhịp, bên cạnh đó lợi ích mang đến cũng đang dần tăng cao.
Theo như Nham Kiều âm thầm tính toán, chỉ cần bến tàu bên cạnh Thanh Thủy hà kiến tạo hoàn thành, như vậy vị thế cùng tiềm năng tương lai của Hắc Lân thành sẽ càng thêm vững chắc.
"..."
Nhìn xem lão gia đem chính mình tự tay bốc ra nho tươi một ngụm ăn lấy, tiểu mỹ tỳ trong mắt hiện lên ngọt ngào, cả khuôn mặt tuyệt mỹ cũng là si mê cùng quyến luyến thần sắc.
Cơ hội để được ở riêng một mình hầu hạ cho lão gia cũng không phải là nhiều lắm, cho nên nàng muốn thật tốt trân quý một chút thời gian này.
Muốn thật tốt hưởng thụ lấy cảm giác say mê khi được ở bên cạnh nam nhân vĩ đại trong lòng nàng!
Đối với vị này tuổi đời tuy còn trẻ, nhưng lại là ngày càng cường đại Hắc Lân thành tuyệt đối chúa tể giả.
Các nàng ngoại trừ mang theo kính sợ cùng sùng bái cảm xúc bên ngoài, còn lại tất cả đều là mê luyến.
Từ vẻ ngoài lạnh lùng, khí chất tuấn lãng cùng thân hình cường tráng kia, cho đến tài hoa hơn người, lại hợp với quyền thế ngập trời cùng với Hắc Lân thành chủ thân phận cao quý này.
Tất cả những điều kiện kia kết hợp lại với nhau, liền tựa như độc dược một dạng mị lực, rất đơn giản liền để cho trái tim non nớt của các nàng lâm vào loạn nhịp, trong lúc mơ hồ liền trầm mê tại bên trong.
Danh sách chương