Trong hai tháng đầu tiên này.
Nham Kiều có thể quản lý toàn bộ tòa thành trấn một cách hoàn chỉnh cùng trơn tru như vậy, bên dưới tay của hắn, đương nhiên cũng không chỉ có hộ vệ đội cùng các nữ hầu đơn giản như vậy! Bởi vì khi xưa mục tiêu đặt ra rất rõ ràng, cho nên từ lúc ban đầu, Nham Kiều đã chú ý tới một chút văn thư hình nhân tài nữ nô lệ...dần dần dùng số lớn kim tệ đem các nàng cho thu vào dưới trướng của mình.
Hiện tại giống với Vương Lâm nàng có kiến thức về xây dựng như vậy, Nham Kiều dưới tay còn có số lớn các thiếu nữ khác, không am hiểu chiến đấu cũng như có chút yếu ớt thể chất.
Các nàng càng thiên về am hiểu ghi chép sổ sách, quản lý toàn bộ phủ thành chủ nắm giữ vật tư.
Một chút thì được giao cho tra xét tư liệu, thống kê các số liệu trong thành trấn, điều chỉnh cũng như góp ý cho Nham Kiều, trong những chuyện quản lý thường ngày của cả thành.
Nhờ vào các nàng hằng ngày phụ giúp Nham Kiều quản lý lấy thành trấn rất nhiều công việc nhỏ bé, nếu không chỉ dựa vào một mình hắn cùng Tiểu Tuyết...hai người lúc này hiển nhiên phải bận đến chết mất.
"..."
Tại xác định được vị trí phù hợp nhất, Nham Kiều lại để cho các nữ hộ vệ bắt một chút tươi mới cá tôm...tiếp đó thì dẹp đường hồi phủ.
Dù sao hiện tại tất cả chỉ là một kế hoạch lớn...hắn còn thiếu rất nhiều thứ để xây được bến tàu.
"Ít nhất phải chờ cho Vương Lâm các nàng đem chi tiết bản kế hoạch trình lên...mà khi đó lĩnh dân số lượng cũng nên tăng lên một chút a?!"
Nham Kiều vừa đi trở về trên đường, một bên lâm vào suy tư.
...
"Chủ nhân...lĩnh dân hiện tại có chút quá ít!"
Tiểu Tuyết nhìn xem cổng thành đã xuất hiện trong tầm mắt, nàng ở bên cạnh nhẹ giọng nhắc nhở lấy.
Nghe vậy, Nham Kiều cũng lấy lại tinh thần, bàn tay nhẹ vuốt ve non mềm ngón tay của nàng, mỉm cười nói "Không cần lo lắng rồi...ta đã để cho Hắc Lân Thiết Kỵ mở rộng tuần tra phạm vi một chút!"
"Tin chắc rất nhanh...số lớn lưu dân cùng các dông binh đoàn sẽ phát hiện nơi này có một tòa an toàn thành trấn, đến khi tin tức truyền ra càng nhiều...chúng ta lại không cần sầu không có lưu dân!"
Mọi người cũng nên biết, lưu dân là nhân loại từ khắp nơi các thành trấn, còn có bí ẩn làng mạc bị công phá, hoặc gặp phải khấu tặc tấn công mà lâm vào tán lạc.
Bọn hắn từ nơi khác mà đến...đương nhiên không thể nào biết được vị trí vừa mới xây dựng của Hắc Lân thành!
Hiện tại chỉ cần Nham Kiều quân đội xuất hiện tại nơi xa tần suất tăng lên, giấu ở thâm sâu núi rừng bên trong, ngày ngày chịu đói khát các lưu dân, tất nhiên sẽ chạy về đây xin lánh nạn.
Ở đây xin nói thêm một chút, nguyên nhân nào làm cho thành trấn xung quanh ma thú luôn xuất hiện nhiều như vậy...đó là bởi vì luôn có số lớn nhân loại sinh hoạt tại bên trong.
Số lượng nhiều như vậy nhân loại, hằng ngày tản mát ra hơi thở cùng khí tức...điều kiện này là nguyên nhân chính làm cho số nhiều ma thú tìm đến!
Dù sao cái này trên ý nghĩa...hoàn toàn chính là mùi thức ăn của các ma thú bay đầy trời đâu.
Còn tại hoang vu ngoại giới kia, ma thú đương nhiên cũng sẽ có rất nhiều...thậm chí là nhiều vố số, nhưng ngoại giới lại quá mức rộng lớn, ma thú lại thường tập trung thành các quần cư khổng lồ.
Cho nên có một chút vị trí thuận lợi cùng bí hiểm, bình thường sẽ không bị ma thú cho tìm đến, ở nơi đó sẽ có một chút lưu dân đoàn đội tìm thấy ẩn nập kéo dài hơi tàn.
Mà bởi vì không dám rời đi xung quanh tìm kiếm thức ăn, những lưu dân này hàng ngày tất nhiên phải chịu đựng đói và rét, khi phát hiện có thành trấn an toàn...bọn hắn làm sao không tiến đến.
"..."
Tiểu Tuyết đến lúc này mới hiểu được, khi đó Nham Kiều vì sao lại đột nhiên mở rộng phạm vi tuần tra không cần thiết.
Nàng màu lam ánh mắt hiện lên nhu thuận, nói nhỏ "Như vậy, thiếp lại để Hắc Lân thiết kỵ tại trong thành làm một chút chuẩn bị!"
"Đúng vậy...cũng nên chuẩn bị một chút ứng phó kế tiếp biến đổi!"
Nham Kiều mỉm cười tán dương kiều thê thông minh của mình một chút, nội tâm lại bắt đầu chờ đợi bước phát triển mới.
Kế tiếp nên là khai khẩn thổ địa ngoài thành nha...hi vọng không nên có ma thú số lượng lớn tập kích!
...
Một tuần thời gian, trong nháy mắt trôi qua!
Trong thời gian ngắn ngủi này, Hắc Lân Thiết Kỵ đúng thật không có phụ Nham Kiều kỳ vọng.
Bọn hắn không ít lần đã mang theo một chút lưu dân trở về, làm cho hiện tại lưu dân trong thành nhân số đã lên đến 167 người, trong đó có thể tham gia lao động có trên dưới 150 người!
Những lưu dân mới đến này đã chịu lấy ma thú tấn công nhiều lần, cho nên khi nhìn xem rộng lớn Hắc Lân thành, cùng với kinh khủng Hắc Lân quân luôn tuần tra ngoài thành...bọn hắn lộ ra kích động vô cùng.
Khi nhận được Nham Kiều tạm thời cấp phát một chút lương thực ăn no bụng, bọn hắn nhao nhao mừng rỡ không thôi, không chút do dự mà gia nhập vào khai khẩn thổ địa công tác.
Có một nơi an toàn lưu lại, còn được cấp cho lương thực ăn no bụng qua ngày...đối với những cái này gầy yếu trơ xương lưu dân, đó là thiên đường không thể nghi ngờ.
Thân là nơi đây chủ nhân Nham Kiều, hình tượng trong lòng của bọn hắn cũng tựa như thần minh đồng dạng!
Cũng trong một tuần này, Nham Kiều cùng bên dưới thuộc hạ, nhao nhao hoàn thiện một số chuyện trước kia chưa thực hiện xong, tạo điều kiện cho việc về sau càng thêm đơn giản quản lý lưu dân.
Tại rộng lớn cổng thành vị trí, bố trí cũng có sự khác biệt!
Phía trên trung tâm cổng thành đã xuất hiện một tấm bảng to lớn, nó được làm bằng Hắc Diệu thạch đen tuyền, bên trong khắc lấy uy vũ cùng bá khí một cái tên...Hắc Lân Thành!
Mà bên cạnh cổng thành thì được đặt lấy một tấm bia đá cao tới năm mét hơn, bên trên khắc lấy Hắc Lân Thành đủ loại quy tắc mà người tiến vào nhất định phải tuân theo.
Đó là Nham Kiều cùng Tiểu Tuyết dùng rất lâu thời gian, mới định ra đủ loại quy củ...tương đương với luật pháp của riêng Hắc Lân thành!
Có rất nhiều đầu quy tắc bên trong, một khi dám phạm vào thì chỉ có một kết quả duy nhất...đó chính là chết!
Nên nhớ Nham Kiều trên cơ bản không phải người lương thiện gì...hắn không muốn thành trì của mình, lâm vào chướng khí mù mịt như một số nơi khác!
Nơi cổng thành xung quanh, trường kỳ luôn có năm mươi Hắc Lân quân cùng một chút Nữ Vệ đống giữ!
Cộng thêm phía trên tháp cung, đứng lấy Hắc Lân cung thủ ngày đêm gánh vác cung tên đề phòng...có một loại uy nghiêm vô hạn cảm giác, đập vào nội tâm những lưu dân mới đến này.
Nham Kiều lúc này cũng như thường lệ, hắn đang mang theo Tiểu Tuyết cùng chúng hộ vệ đứng tại tường thành phía trên cao, ánh mắt tùy ý theo dõi lấy các lĩnh dân làm việc tiến độ!
"Chủ nhân...thổ địa khai phát đã gần như hoàn tất, hiện tại chỉ chờ lĩnh dân đem khoai tây vùi vào bên trong lòng đất là được!"
Người đang nói chuyện chính là thành thục mê người Đường Dĩnh, nàng tại phía sau lưng dịu dàng cho Nham Kiều xoa lấy bả vai, một bên nói lấy gần đây tiến độ công việc.
Tại Nham Kiều đồng ý bên dưới, Tiểu Tuyết đã để cho Hắc Lân quân chịu trách nhiệm là một đơn vị chiến đấu chủ chốt nhất, cho nên Nữ Vệ đội liền mang lấy nhiệm vụ giám sát cùng quản lý lấy Hắc Lân thành.
Hiện tại toàn bộ Hắc Lân thành quân sự đều được Nham Kiều giao cho Tiểu Tuyết nắm giữ, quá khứ hai người bên nhau cũng là dạng này, an toàn của hắn luôn do nàng chăm chú!
Nham Kiều có thể quản lý toàn bộ tòa thành trấn một cách hoàn chỉnh cùng trơn tru như vậy, bên dưới tay của hắn, đương nhiên cũng không chỉ có hộ vệ đội cùng các nữ hầu đơn giản như vậy! Bởi vì khi xưa mục tiêu đặt ra rất rõ ràng, cho nên từ lúc ban đầu, Nham Kiều đã chú ý tới một chút văn thư hình nhân tài nữ nô lệ...dần dần dùng số lớn kim tệ đem các nàng cho thu vào dưới trướng của mình.
Hiện tại giống với Vương Lâm nàng có kiến thức về xây dựng như vậy, Nham Kiều dưới tay còn có số lớn các thiếu nữ khác, không am hiểu chiến đấu cũng như có chút yếu ớt thể chất.
Các nàng càng thiên về am hiểu ghi chép sổ sách, quản lý toàn bộ phủ thành chủ nắm giữ vật tư.
Một chút thì được giao cho tra xét tư liệu, thống kê các số liệu trong thành trấn, điều chỉnh cũng như góp ý cho Nham Kiều, trong những chuyện quản lý thường ngày của cả thành.
Nhờ vào các nàng hằng ngày phụ giúp Nham Kiều quản lý lấy thành trấn rất nhiều công việc nhỏ bé, nếu không chỉ dựa vào một mình hắn cùng Tiểu Tuyết...hai người lúc này hiển nhiên phải bận đến chết mất.
"..."
Tại xác định được vị trí phù hợp nhất, Nham Kiều lại để cho các nữ hộ vệ bắt một chút tươi mới cá tôm...tiếp đó thì dẹp đường hồi phủ.
Dù sao hiện tại tất cả chỉ là một kế hoạch lớn...hắn còn thiếu rất nhiều thứ để xây được bến tàu.
"Ít nhất phải chờ cho Vương Lâm các nàng đem chi tiết bản kế hoạch trình lên...mà khi đó lĩnh dân số lượng cũng nên tăng lên một chút a?!"
Nham Kiều vừa đi trở về trên đường, một bên lâm vào suy tư.
...
"Chủ nhân...lĩnh dân hiện tại có chút quá ít!"
Tiểu Tuyết nhìn xem cổng thành đã xuất hiện trong tầm mắt, nàng ở bên cạnh nhẹ giọng nhắc nhở lấy.
Nghe vậy, Nham Kiều cũng lấy lại tinh thần, bàn tay nhẹ vuốt ve non mềm ngón tay của nàng, mỉm cười nói "Không cần lo lắng rồi...ta đã để cho Hắc Lân Thiết Kỵ mở rộng tuần tra phạm vi một chút!"
"Tin chắc rất nhanh...số lớn lưu dân cùng các dông binh đoàn sẽ phát hiện nơi này có một tòa an toàn thành trấn, đến khi tin tức truyền ra càng nhiều...chúng ta lại không cần sầu không có lưu dân!"
Mọi người cũng nên biết, lưu dân là nhân loại từ khắp nơi các thành trấn, còn có bí ẩn làng mạc bị công phá, hoặc gặp phải khấu tặc tấn công mà lâm vào tán lạc.
Bọn hắn từ nơi khác mà đến...đương nhiên không thể nào biết được vị trí vừa mới xây dựng của Hắc Lân thành!
Hiện tại chỉ cần Nham Kiều quân đội xuất hiện tại nơi xa tần suất tăng lên, giấu ở thâm sâu núi rừng bên trong, ngày ngày chịu đói khát các lưu dân, tất nhiên sẽ chạy về đây xin lánh nạn.
Ở đây xin nói thêm một chút, nguyên nhân nào làm cho thành trấn xung quanh ma thú luôn xuất hiện nhiều như vậy...đó là bởi vì luôn có số lớn nhân loại sinh hoạt tại bên trong.
Số lượng nhiều như vậy nhân loại, hằng ngày tản mát ra hơi thở cùng khí tức...điều kiện này là nguyên nhân chính làm cho số nhiều ma thú tìm đến!
Dù sao cái này trên ý nghĩa...hoàn toàn chính là mùi thức ăn của các ma thú bay đầy trời đâu.
Còn tại hoang vu ngoại giới kia, ma thú đương nhiên cũng sẽ có rất nhiều...thậm chí là nhiều vố số, nhưng ngoại giới lại quá mức rộng lớn, ma thú lại thường tập trung thành các quần cư khổng lồ.
Cho nên có một chút vị trí thuận lợi cùng bí hiểm, bình thường sẽ không bị ma thú cho tìm đến, ở nơi đó sẽ có một chút lưu dân đoàn đội tìm thấy ẩn nập kéo dài hơi tàn.
Mà bởi vì không dám rời đi xung quanh tìm kiếm thức ăn, những lưu dân này hàng ngày tất nhiên phải chịu đựng đói và rét, khi phát hiện có thành trấn an toàn...bọn hắn làm sao không tiến đến.
"..."
Tiểu Tuyết đến lúc này mới hiểu được, khi đó Nham Kiều vì sao lại đột nhiên mở rộng phạm vi tuần tra không cần thiết.
Nàng màu lam ánh mắt hiện lên nhu thuận, nói nhỏ "Như vậy, thiếp lại để Hắc Lân thiết kỵ tại trong thành làm một chút chuẩn bị!"
"Đúng vậy...cũng nên chuẩn bị một chút ứng phó kế tiếp biến đổi!"
Nham Kiều mỉm cười tán dương kiều thê thông minh của mình một chút, nội tâm lại bắt đầu chờ đợi bước phát triển mới.
Kế tiếp nên là khai khẩn thổ địa ngoài thành nha...hi vọng không nên có ma thú số lượng lớn tập kích!
...
Một tuần thời gian, trong nháy mắt trôi qua!
Trong thời gian ngắn ngủi này, Hắc Lân Thiết Kỵ đúng thật không có phụ Nham Kiều kỳ vọng.
Bọn hắn không ít lần đã mang theo một chút lưu dân trở về, làm cho hiện tại lưu dân trong thành nhân số đã lên đến 167 người, trong đó có thể tham gia lao động có trên dưới 150 người!
Những lưu dân mới đến này đã chịu lấy ma thú tấn công nhiều lần, cho nên khi nhìn xem rộng lớn Hắc Lân thành, cùng với kinh khủng Hắc Lân quân luôn tuần tra ngoài thành...bọn hắn lộ ra kích động vô cùng.
Khi nhận được Nham Kiều tạm thời cấp phát một chút lương thực ăn no bụng, bọn hắn nhao nhao mừng rỡ không thôi, không chút do dự mà gia nhập vào khai khẩn thổ địa công tác.
Có một nơi an toàn lưu lại, còn được cấp cho lương thực ăn no bụng qua ngày...đối với những cái này gầy yếu trơ xương lưu dân, đó là thiên đường không thể nghi ngờ.
Thân là nơi đây chủ nhân Nham Kiều, hình tượng trong lòng của bọn hắn cũng tựa như thần minh đồng dạng!
Cũng trong một tuần này, Nham Kiều cùng bên dưới thuộc hạ, nhao nhao hoàn thiện một số chuyện trước kia chưa thực hiện xong, tạo điều kiện cho việc về sau càng thêm đơn giản quản lý lưu dân.
Tại rộng lớn cổng thành vị trí, bố trí cũng có sự khác biệt!
Phía trên trung tâm cổng thành đã xuất hiện một tấm bảng to lớn, nó được làm bằng Hắc Diệu thạch đen tuyền, bên trong khắc lấy uy vũ cùng bá khí một cái tên...Hắc Lân Thành!
Mà bên cạnh cổng thành thì được đặt lấy một tấm bia đá cao tới năm mét hơn, bên trên khắc lấy Hắc Lân Thành đủ loại quy tắc mà người tiến vào nhất định phải tuân theo.
Đó là Nham Kiều cùng Tiểu Tuyết dùng rất lâu thời gian, mới định ra đủ loại quy củ...tương đương với luật pháp của riêng Hắc Lân thành!
Có rất nhiều đầu quy tắc bên trong, một khi dám phạm vào thì chỉ có một kết quả duy nhất...đó chính là chết!
Nên nhớ Nham Kiều trên cơ bản không phải người lương thiện gì...hắn không muốn thành trì của mình, lâm vào chướng khí mù mịt như một số nơi khác!
Nơi cổng thành xung quanh, trường kỳ luôn có năm mươi Hắc Lân quân cùng một chút Nữ Vệ đống giữ!
Cộng thêm phía trên tháp cung, đứng lấy Hắc Lân cung thủ ngày đêm gánh vác cung tên đề phòng...có một loại uy nghiêm vô hạn cảm giác, đập vào nội tâm những lưu dân mới đến này.
Nham Kiều lúc này cũng như thường lệ, hắn đang mang theo Tiểu Tuyết cùng chúng hộ vệ đứng tại tường thành phía trên cao, ánh mắt tùy ý theo dõi lấy các lĩnh dân làm việc tiến độ!
"Chủ nhân...thổ địa khai phát đã gần như hoàn tất, hiện tại chỉ chờ lĩnh dân đem khoai tây vùi vào bên trong lòng đất là được!"
Người đang nói chuyện chính là thành thục mê người Đường Dĩnh, nàng tại phía sau lưng dịu dàng cho Nham Kiều xoa lấy bả vai, một bên nói lấy gần đây tiến độ công việc.
Tại Nham Kiều đồng ý bên dưới, Tiểu Tuyết đã để cho Hắc Lân quân chịu trách nhiệm là một đơn vị chiến đấu chủ chốt nhất, cho nên Nữ Vệ đội liền mang lấy nhiệm vụ giám sát cùng quản lý lấy Hắc Lân thành.
Hiện tại toàn bộ Hắc Lân thành quân sự đều được Nham Kiều giao cho Tiểu Tuyết nắm giữ, quá khứ hai người bên nhau cũng là dạng này, an toàn của hắn luôn do nàng chăm chú!
Danh sách chương