Lúc này Thanh Lân tâm tình cũng là không tệ một chút nào, nàng khóe miệng kiều mị luôn treo lấy một nụ cười mỹ lệ động lòng người.

Tùy ý bỏ xuống trong tay đủ loại tài liệu vừa hoàn thành ghi chú, Thanh Lân mỉm cười mà nhìn xem tùy ý ngồi tại đối diện Tô Uyển Tình các mỹ lệ thiếu nữ, mang theo thản nhiên mà nhẹ nói:

"Đến khi đó tỷ muội chúng ta đều có thể nghỉ ngơi một chút...không cần lại bận rộn cả một ngày như hiện tại!"

Hơi dừng lại, nàng lại nghiêm giọng mà nói tiếp:

"Chúng ta phủ thành chủ tiếp theo cần lấy tất cả nội tình cùng tài nguyên để mà kiến tạo bến tàu, chủ nhân ý định muốn đem nơi đó cho nhanh nhất có thể hoàn thành!"

"Chuyện bến tàu lại là do Vương Lâm các nàng phụ trách, cho nên trong thời gian ngắn kế tiếp, Hắc Lân Thành sẽ không có chuyện trọng yếu đến độ cần đích thân chúng ta tỷ muội ra mặt!"

Thời gian trước đã có số lớn trọng yếu tư nguyên được bổ sung đi vào mật khố của phủ thành chủ, hôm nay lại là chủ chốt nhất lương thực cũng được thu hoạch thành công! Trong khi đó hằng ngày...các loại tư nguyên trân quý khác như: dược liệu, thịt tươi, củi khô, đã xử lý qua trái cây rừng cùng đủ loại trứng, sữa...

Liên tục được các lĩnh dân đi ra bên ngoài săn bắt mà giao nộp lại một phần, cùng với đó chính là vườn thú bên ngoài tường thành liên tục đưa đến phủ thành chủ bên trong cất giữ thành quả.

Nhắc đến...

Vườn thú đi theo thời gian mở rộng, lại có thêm bàn tay khóe léo của Hồng Yến cùng Nguyệt Tình các nàng chăm chú mà quản lý.

Hiện tại nơi đó đã trở thành Hắc Lân Thành trọng yếu bậc nhất tư nguyên nơi phát ra.

Hằng ngày phủ thành chủ đều nhờ vào nơi đó mà thu được số lớn trứng cùng sữa tươi...còn về thịt tươi lại không cần phải nói rồi!

Lương thực đầy ấp trong nhà kho, thịt rừng cũng phong phú đến cực điểm, dược liệu thu hoạch tốc độ cùng y quán nơi đó cũng làm tốt nhiệm vụ được giao, nhà gỗ cùng củi khô để giữ ấm lúc đêm khuya cho lĩnh dân cũng đã tích trữ đầy đủ...

Bao nhiêu đây nội tình tập hợp lại...chính là vì duy trì lấy Hắc Lân thành có thể vận hành một cách thuận lợi nhất.

Tại trong lúc Phủ Thành chủ dồn lấy tất cả để mà kiến tạo nên lãnh địa trọng yếu nhất kiến trúc...Bến Tàu!

Nếu bởi vì chuyên tâm tu kiến bến tàu nơi đó, mà lại làm cho đứt gẩy tài nguyên vận hành con đường.

Chuyện này cũng không phải là nhỏ, có thể làm cho các lĩnh dân không có tâm trí làm việc!

"..."

Uyển Tình rất tự nhiên mà đi đến bên cạnh Đường Dĩnh ghế ngồi, sau đó tiện tay mà bắt lấy Nham Kiều trên bàn công tác một đạo bánh ngọt tinh mỹ...cứ như vậy thích ý mà ăn vào.

Miệng nhỏ nở nụ cười ngọt ngào mà nói "Thân là một phần của gia đình này, đây tất cả cũng là chúng ta tỷ muội cần phải làm chứ...còn nữa, ghi chép cùng giữ gìn trật tự chuyện này cũng không có bao nhiêu khổ cực rồi!"

"Nói đến...bọn muội cũng không có các tỷ cùng với thành chủ đại nhân ngày bình thường khổ cực đâu, nhiều như vậy sự vụ của một tòa thành đều phải liên tục giải quyết!"

Đối với nàng động tác có chút không kiêng kỵ kia, những người ở đây cho dù là Thanh Lân cùng Đường Dĩnh hay là đang chuyên tâm lau chùi vật dụng tiểu nữ hầu Song Nhi...tất cả đều không có để ý hay lộ ra phản cảm.

Dù sao sớm muộn đều sẽ là tỷ muội với nhau, còn là trên cùng một chiếc giường hầu hạ cho Nham Kiều tỷ muội...người trong một nhà đương nhiên không cần câu nệ quá nhiều tiểu tiết như vậy.

Thanh Lân nghe Uyển Tình mềm mại nói vậy, mỹ lệ ánh mắt hơi liếc nhìn một phương hướng nào đó bên trong pháo đài, thần sắc trên khuôn mặt mang theo buồn cười cùng quái dị mà nói:

"Chúng ta hai người cũng không có bao nhiêu khổ cực rồi, nhưng ngược lại Tuyết tỷ hiện tại nhất định đang rất khổ cực nha...cùng với đó là được chủ nhân sủng ái mà thư sướng đến quên đi tất cả đâu!"

Nghe được nàng lời nói mang theo ý cười trêu ghẹo, Lý Tuệ cùng Tô Uyển Tình các nàng hơi liếc nhau một chút.

Sau đó cũng đều biết ý mà hơi buồn cười.

Bên cạnh đó, hai nàng lại mang theo hướng tới cùng nồng đậm chờ mong mà chớp lấy ngượng ngùng ánh mắt mỹ lệ...ẩn hàm nồng đậm tình ý mà nhìn về Nham Kiều phòng ngủ nơi đó.

Hầu hạ bên cạnh Nham Kiều cũng đã có không ít thời gian, lại còn thường xuyên cùng với hắn không ít lần vuốt ve lẩn nhau cùng một nơi.

Các nàng đương nhiên biết rõ, nam nhân này tại phương diện kia...thật sự có chút cường đại thái quá.

Cho dù là võ công cao cường Tiểu Tuyết đại tỷ đầu đi nữa...hiện tại chắc chắn cũng phải lâm vào dục tiên dục tử trạng thái vong tình đi.

Uyển Tình ở bên cạnh thần sắc hơi động, hiếu kỳ mà nhìn về dáng đi có chút quái dị tiểu Song Nhi đang đứng cạnh bên mình mà rót lấy nước trà.

Thiếu nữ ngay lập tức biết được...cái này yêu tinh khuê mật, đã nhanh một bước ăn vụng lấy thành chủ đại nhân thành công đâu.

Song Nhi đưa cho khuê mật Uyển Tình một tách trà nóng hổi vừa pha lấy, bên cạnh cũng nở nụ cười ngọt ngào kiều mị nói nhỏ:

"Chủ nhân là sợ ta thể chất phát tác mà khó chịu...cho nên mới...mới ưu tiên sủng ái nhân gia thật lâu nha!"

Nhìn xem Song Nhi đắc ý cùng kiều mị khó che lắp ánh mắt...Uyển Tình con ngươi tinh nghịch cũng đi theo lòng vòng loạn chuyển.

Nàng tựa hồ đang muốn làm ra hành động gì đó đối với Nham Kiều đâu!

Thấy hai nàng ở nơi đó mắt lớn trừng mắt nhỏ trao đổi qua lại, Thanh Lân cùng Đường Dĩnh các nàng có chút buồn cười mà lắc đầu.

Xem ra, về sau phủ thành chủ lại có thêm một cái yêu mị tận xương hồ ly tinh rồi, mà chủ nhân của các nàng lại phải chịu thêm khổ cực hằng đêm đâu.

"..."

Cố nén nội tâm đang lâm vào nhộn nhạo cùng hướng tới việc được ở bên cạnh Nham Kiều.

Lý Tuệ đẩy đà cùng mềm mại cơ thể nhẹ nhàng ngồi tại Thanh Lân bên cạnh, ánh mắt của nàng mang theo ôn hòa mỉm cười mà nói:

"Chúng ta liền không mệt, hiện tại lại giúp các tỷ xử lý hết công việc ở nơi đây, đó cũng là chúng ta thân là muội muội nên làm!"

Các vị tỷ tỷ này đã không có ngăn cản các nàng đến với Nham Kiều, như vậy các nàng cũng cần thể hiện ra sự tôn trọng của mình cùng thân thiết đối với các tỷ ấy mới được.

Đây là một bước quan trọng để cho các nàng có thể nhanh nhất dung nhập vào cái nhà này...dù sao các nàng biết nam nhân kia luôn muốn các nàng có thể hòa thuận vui vẻ bên cạnh hắn.

Mà các nàng cũng chỉ muốn sống yên ổn bên cạnh Nham Kiều...đương nhiên sẽ không làm ra cái gì ganh ghét lẩn nhau hành vi rồi!

"..."

Tô Ngọc Hoa ánh mắt mang theo một ít tia sáng cùng ý cười nhìn tới, đây bất ngờ lại chính là nàng đưa ra chủ ý.

Sau khi được mẫu thân của mình kéo lấy mà nói nhỏ, cùng với đó là dùng kinh nghiệm phong phú của một thê tử mà góp ý cho nàng thật lâu.

Tô Ngọc Hoa hiện tại đã không còn ý định một mình độc chiếm lấy Nham Kiều yêu thương...tựa như lúc ban đầu nàng vừa đến Hắc Lân thành mà gặp được Nham Kiều lần đầu tiên vậy.

Bởi vì nàng biết...đối với một nam nhân ưu tú cùng có được thân phận đặc thù đến mức này, suy nghĩ trước kia của nàng như vậy thật sự quá mức ngây thơ!

Hắn cũng là một người luôn nhớ tình củ, luôn không có khả năng làm ra chuyện từ bỏ những người khác chỉ vì nàng.

Hiện tại chỉ cần được Nham Kiều quan tâm cùng yêu thương hằng ngày, như vậy nàng cũng không ngại mà cùng nhiều một chút nữ nhân khác, ở bên cạnh cùng nhau chia sẽ với nhau Nham Kiều tình cảm.

Tô Ngọc Hoa chuyển biến nhiều như vậy, đương nhiên không chỉ là vì có mẫu thân của mình âm thầm khuyên nhũ.

Dù sao tính cách kiêu ngạo của nàng còn tại đó...người khác khuyên ngăn không thể nào để cho nàng thay đổi chủ ý mà mình mong muốn, dù cho đó là mẫu thân của nàng đi chăng nữa!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện