Nham Kiều nghe thấy kiều thê khó được mà êm ái nói ra lời tâm tình, nội tâm lập tức mềm nhũn đến mức không được.

Ánh mắt trều mến nhìn nàng kiều nhan mỹ lệ một cách chăm chú, Nham Kiều tràn đầy yêu thương mà nói:

"Các nàng yên tâm...Nham Kiều ta nhất định sẽ mang theo các nàng đi đến cái kia tương lai hạnh phúc, tuyệt đối sẽ để cho chúng ta có thể cùng nhau thực hiện lời hứa một cách hoàn mỹ nhất!"

Tại trong lòng của Nham Kiều...

Tiểu Tuyết, Đường Dĩnh, Thanh Lân cùng Hồng Yến các nàng tồn tại...mãi mãi cũng là quan trọng hơn bất cứ điều gì khác trên thế gian này.

Hắn tương lai cho dù phải làm bất cứ chuyện gì, cũng nhất định phải để cho các nàng có được một cuộc sống hạnh phúc cùng vui vẻ bên cạnh hắn! Vừa nói nhẹ, Nham Kiều hai cánh tay cũng càng thêm dùng sức để mà ôm lấy Tiểu Tuyết yêu mị cơ thể được chặt hơn, làm cho nàng có thể gắt gao rúc tại hắn lồng ngực rộng lớn cùng cường tráng bên trong!

Hương thơm mê người tỏa ra từ mềm mại cùng trơn bóng da thịt ấm áp...tất cả có thể làm cho Nham Kiều yêu thích đến quên đi tất cả.

Kiều thê Tiểu Tuyết thời gian qua càng lộ ra mềm mại cùng uyển chuyển.

Nàng đã dần dần mang theo một loại hiền thê lương mẫu khí chất...toàn thân của nàng đều ngọt đến mức để cho Nham Kiều say đắm không tự kìm chế mà yêu nàng!

Cho dù bên trong pháo đài này có bao nhiêu thiên kiều bá mị nữ nhân đi nữa...Tiểu Tuyết mãi mãi cũng là người đặc biệt nhất trong nội tâm Nham Kiều.

Trên thế gian này, không có một người nữ nhân nào có thể thay thế được nàng tại trong lòng hắn.

"Ân...bọn thiếp đương nhiên luôn tin tưởng vào chàng!"

"Từ lúc gặp được cùng bên cạnh chàng cho đến hiện tại, chàng chưa từng để cho bọn thiếp phải thất vọng qua một lần nào!"

Cảm nhận được Nham Kiều yêu thương vô hạn đang bao phủ lấy mình, Tiểu Tuyết nhu thuận núp tại vòng tay ấm áp của hắn bên trong, lúc này không tự chủ lộ ra ngọt ngào mỉm cười mà hạnh phúc nhẹ hô lấy.

Nhưng bên trong nội tâm của nàng lại là than nhẹ, đáy lòng đều là cảm xúc mềm mại mà nỉ non:

"Cho dù tương lai chàng thật sự có thất bại đi chăng nữa...bọn thiếp cũng sẽ không vì vậy mà sinh ra thất vọng đối với chàng!"

"Bởi vì chàng chính là người mà bọn thiếp yêu, bên trong quá khứ chàng cũng đã vì bọn thiếp mang đến quá nhiều hạnh phúc cùng vui vẻ...cho nên chàng mãi mãi là lợi hại nhất trong lòng của bọn thiếp!"

"Chàng cứ yên tâm đi thôi...bọn thiếp đời đời kiếp kiếp đều sẽ quấn tại chàng bên cạnh mà thôi!"

Tiểu Tuyết ánh mắt chứa đầy yêu thương mà núp tại Nham Kiều trong lòng, hai cánh tay non mềm gắt gao ôm lấy Nham Kiều eo hổ thật chặt, tiếp sau đó cứ như vậy im lặng mà tận hưởng giây phút ấm áp này.

Từ khi gặp được Nham Kiều cùng trao lấy tất cả mình có cho hắn...nàng chưa từng có nhận lấy ủy khuất cùng khổ tâm qua dù chỉ một lần!

Hắn luôn để cho nàng cảm nhận được hạnh phúc cùng ấm áp nhất!

Ông trời cướp đi của nàng thân nhân cùng quá khứ tất cả mọi thứ.

Nhưng lại bù đắp cho nàng bằng một nam nhân có thể hoàn mỹ che chở cho nàng...cho nàng hạnh phúc cùng yêu thương chân thành nhất.

"Nham Kiều...thiếp yêu chàng, yêu chàng nhiều lắm!"

Tiểu Tuyết nội tâm đủ loại cảm xúc ấm áp hiện lên, mê ly một dạng mà nỉ non trong vòng tay Nham Kiều!

...

Hai người ôm lấy nhau mà đứng tại ban công xa hoa cao vút, ánh mắt cùng nhau nhìn về bên dưới đã dần nổi lên từng đạo ánh lửa thành trấn.

Cứ như vậy im lặng...chăm chú mà cảm nhận lấy tình cảm giành cho nhau một hồi lâu.

Hoàng hôn ấm áp kết hợp với bình nguyên bên ngoài thổi tới từng cơn gió nhẹ, bầu không khí tươi mát yên bình đến lạ, thỉnh thoảng còn mang theo hương thơm hoa cỏ thấm tận tim gan.

Bên cạnh Hắc Lân thành chính là kéo dài đến chân trời Thanh Thủy Hà, những phía còn lại xung quanh cũng là rộng lớn sâm lâm cùng với xanh tươi hoa cỏ bình nguyên thay nhau bao phủ.

Nhờ vào vị trí này...cho nên không khí tại nơi đây quanh năm luôn ở vào mát mẻ cùng tươi mát trạng thái.

Đương nhiên, vào buổi tối cũng sẽ có chút rét lạnh hơn so với những nơi khác.

Lúc này phía trên thương khung cũng có từng đám mây bồng bềnh trôi lấy...lười biếng mà chậm rãi biến mất về phía chân trời.

Nếu như không có từng tiếng hét thảm cùng rống lớn của vô số ma thú liên tục truyền đến bên tai...thế giới này thiên nhiên quả thật rất mỹ lệ đâu!

"..."

Đột nhiên Tiểu Tuyết ánh mắt kiều mị hơi biến đổi, nàng tựa như nhìn thấy được một chuyện gì thú vị đồng dạng.

Khóe miệng kiều diễm của nàng lúc này lại đột nhiên câu lên một nụ cười, yêu mị mà lườm lấy Nham Kiều nói nhẹ:

"Thiếu nữ Tử Lam kia hôm nay biểu hiện có chút bất thường, có thể trong đêm nay sẽ rời đi Hắc Lân thành...xem ra chàng cần đích thân đi mà an ủi cái kia như hoa như ngọc thiếu nữ rồi!"

"Nhân gia đều đem thân thể từ trong ra ngoài đưa cho chàng ngắm nhìn, đến mức không còn nơi nào gọi là bí mật với chàng cả!"

"Chàng đương nhiên cũng cần phải cho nàng ta một cái danh phận rồi!"

Đột nhiên nghe kiều thê nói như vậy, Nham Kiều trong mắt hiện lên một chút kinh ngạc mà nhìn xung quanh.

Theo tầm mắt của Tiểu Tuyết mà nhìn về một phương hướng nào đó, Nham Kiều lập tức nhìn thấy được từng đạo thân ảnh quen thuộc đang mang lấy toàn thân khôi giáp chậm rãi bước đi.

Tuy đã được tinh mỹ khôi giáp cho che khuất toàn bộ thân thể, thế nhưng cao gầy yểu điệu cùng ngạo nhân dáng người của các nàng, lúc này cũng là khó mà che giấu được hoàn toàn.

Mà tại trên đời này, cũng chỉ có một mình Nham Kiều mới có thể biết được, ở bên dưới từng lớp kim loại áo giáp kia là thế nào một phong cảnh...là có bao nhiêu mê người cùng yêu mị da thịt trắng nõn rồi!

Những thân ảnh đó đương nhiên chính là Lý Tuệ, Uyển Tình, Tô Ngọc Hoa cùng với số lớn Nữ Vệ đội các thiếu nữ.

Các nàng lúc này, hiển nhiên đã hoàn thành công việc ghi chép số lượng khoai tây hôm nay thu hoạch, cùng đem chúng chứa đựng bên trong nhà kho.

Cho nên hiện tại các giai nhân này đang cùng nhau kết bạn mà quay về phủ thành chủ bên trong.

Quay về ngôi nhà ấm áp cùng yên bình duy nhất của các nàng!

"..."

Từ khi gia nhập vào Nữ Vệ đội cương vị, Lý Tuệ cùng Uyển Tình các nàng cũng thuận theo tự nhiên mà dọn vào phủ thành chủ bên trong để lưu lại, hằng ngày sinh hoạt cùng hầu hạ tại bên cạnh Nham Kiều.

Đừng nhìn xem quan hệ của Nham Kiều cùng Lý Tuệ, Uyển Tình hai thiếu nữ này còn chưa đâu vào đâu hết.

Nhưng tại một chút thời gian buổi tối...Nham Kiều cũng chú tâm giành ra không gian riêng tư của mình, để mà yên lặng bồi dưỡng tình cảm cùng với các nàng.

Hoặc thỉnh thoảng hắn cũng sẽ đích thân đi đến gian phòng riêng tư của các tuyệt sắc giai nhân này, chuyên tâm cùng các nàng an ủi cùng vuốt ve lấy nhau.

Đối với Nham Kiều đêm tối âm thầm tiến vào chăn mền bên trong mà ôm lấy mình trần trụi cơ thể...ngay tại lần đầu tiên, ngay cả luôn lộ ra thận trọng Lý Tuệ cũng là chủ động quấn lấy hắn không thả.

Mặc dù còn chưa đi đến một bước cuối cùng, nhưng Nham Kiều cũng đã xem như xác định quan hệ với các nàng!

Lý Tuệ ngày thường luôn lộ cẩn thận cùng ổn trọng.

Nhưng tại những lúc một mình bồi bạn bên cạnh Nham Kiều, nàng lúc nào cũng sẽ để lộ ra tiểu nữ nhi một mặt...đó là ngượng ngùng cùng ưa thích nũng nịu.

Nàng bình thường cũng sẽ rón rén đi tìm lấy Nham Kiều tại thư phòng, nói là để báo cáo công việc đơn giản hằng ngày.

Nhưng mục đích lại là muốn được hắn ôm ấp lấy, sau đó còn muốn hắn đặt nàng tại bên trên bàn làm việc...tham lam mà thưởng thức lấy non mềm cơ thể đã đi qua chú tâm trang điểm của nàng!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện