Tuy lương thực trong nhà của các phụ nhân này đa phần đều đã được các nàng dự trữ rất sung túc, nhưng mọi người lại chưa từng chủ quan cùng thư giản trong chuyện tìm kiếm thức ăn qua.

Cần mẫn cùng tiết kiệm...đó chính là những thói quen, mà các nàng tại trong lúc sinh tử cầu sinh ở bên ngoài rèn luyện đi ra được! Tuy nơi này có thành chủ đại nhân vĩ đại luôn ra sức che chở cho các nàng, để cho các nàng cùng gia đình của mình có được một cuộc sống yên ổn bên trong những căn nhà ấm áp.

Nhưng các nàng không có vì vậy mà buông xuôi tất cả...cũng không có đem mọi gánh nặng đều giao cho ngài ấy!

"..."

Tiểu Sương cùng mẫu thân của mình, hiện tại đương nhiên cũng tại nhóm người phụ nhân này bên trong.

Khuôn mặt non nớt của nàng mang theo nụ cười thích ý cùng ngọt ngào, động tác cẩn thận mà di chuyển phía trên mềm mại mặt cỏ xanh tươi, chậm rãi tìm lấy cho mình một chút đồ ăn vặt vào đêm khuya.

Tuy Hồng Yến cùng Nguyệt Tình cũng thường xuyên từ phủ thành chủ bên trong, mang ra cho tiểu nha đầu một chút đồ ăn vặt rất trân quý.

Nhưng Tiểu Sương lại rất yêu thích cái cảm giác này, được tự tay tìm kiếm cho mình cùng mẫu thân cái ăn nha.

"Mẫu thân...hôm nay chúng ta hái được nấm rừng thật là nhiều, nếu không ngươi lại hầm cho ta một con thỏ đi thôi!"

Tiểu nha đầu nhìn xem trong tay mình sọt trúc tràn đây đều là khuẩn nấm cùng tươi non rau dại, ánh mắt của nàng mang theo chờ mong mà hướng về bên cạnh có vẻ hơi yếu ớt phụ nhân nói.

Nhìn xem nữ nhi đều kém một chút thì chảy ra nước dãi bộ dáng đáng yêu kia, ôn nhu phụ nhân lại nhặt lấy một gốc nấm tươi, sau đó có chút buồn cười mà cưng chiều nói:

"Cũng chính là ngươi nói phải nuôi cho đến khi bọn chúng sinh con thỏ nhỏ đi...hiện tại lại bắt đầu đánh chủ ý vào bọn chúng rồi?"

Nhà của các nàng dựa vào đặt một chút đơn giản cạm bẩy, cùng với việc các vị Nữ Vệ đội đại nhân âm thầm chiếu cố...cho nên thỉnh thoảng sẽ thu được một chút còn sống con thỏ.

Số lượng kia các nàng ăn một lúc là không thể nào hết được, cùng với đó là thịt khô dự trữ cũng không thể bỏ qua quá lâu.

Vườn thú bên trong, đương nhiên cũng sẽ thỉnh thoảng xuất hiện tình trạng thỏ rừng cùng hươu bị chết đột ngột.

Các nàng làm việc bên trong đó, cho nên thường được các Nữ Vệ đội hào phòng chia cho một phần.

Đem những cái này thịt tươi ướp lấy gia vị cùng hông khô thật kỹ...kia liền là trân quý vô cùng tư nguyên cho tương lai rồi!

Thịt khô phong phú, cho nên hai mẹ con các nàng vì tương lai phát triển cùng dinh dưỡng đầy đủ, rất cẩn thận đem tất cả con thỏ còn sống đều nhốt trong một chiếc lồng kiên cố tại sau nhà.

Mãi cho đến hiện tại, ôn nhu phụ nhân còn có chút không tin được...nàng cùng nữ nhi của mình lại có một ngày phải vì thức ăn quá nhiều, mà phải đi tính toán con đường chứa đựng tốt nhất.

"..."

Tiểu Sương ban đầu còn nhất quyết nói rằng, muốn để cho những con thỏ kia sinh sản đi ra mới thỏ con...nhưng chỉ đảo mắt qua một hai ngày mà thôi, thì tiểu nha đầu này lại có chút thèm thịt thỏ rồi.

Nghe mẫu thân lời nói trêu ghẹo lấy chính mình, Tiểu Sương nghĩa chính ngôn từ mềm mại nói:

"Nơi đó có đến bốn con hùng thỏ nha...nhiều như vậy cũng không có gì dùng, chúng ta nên đem một con trong số chúng làm thịt chứ?"

"Cũng chỉ có thư thỏ mới có thể sinh ra con thỏ mới...giữ lại một con hùng thỏ là đủ rồi nha mẫu thân!"

Tiểu Sương mềm mại cơ thể ôm lấy mẫu thân mình cánh tay mà nhẹ lắc lư, khuôn mặt mỹ lệ non nớt cũng đi theo nũng nịu mà bán manh lấy.

Mặc dù trong nhà các nàng thịt khô dự trữ lúc nào cũng có thể ăn, nhưng nàng lại có chút thèm nhỏ dãi vị trơn trượt cùng mềm mịn của tươi mới thịt thỏ nấu cùng khuẩn nấm nha.

"Thôi được rồi...nhưng sau khi hầm xong canh nấm, ngươi nhất định phải mang theo một phần còn nóng cho Nguyệt Tình các nàng người một nhà!"

"Hôm qua nhân gia còn mang cho chúng ta số lớn thịt heo rừng, cùng một ít trái cây hiếm có đâu!"

Phụ nhân yêu thương mà nhẹ vuốt ve lấy nữ nhi của mình mái tóc thướt tha đã dài tới phần eo nhỏ nhắn, giọng nói mang theo mềm mại cùng cưng chiều.

Đối với nữ nhi Tiểu Sương của mình, trung niên mỹ phụ nhân trong lòng là vừa tự hào vừa hổ thẹn với nàng!

Trong khi ở độ tuổi này, nhà người khác các hài tử còn có thể chơi đùa một cách vô tư vô lự bên cạnh các bãi cỏ.

Nhưng nữ nhi bé bỏng của nàng, còn rất nhỏ lại phải sớm đứng ra đảm đương thật nhiều thứ.

Từ quá trình tìm kiếm thức ăn, cùng nhận lấy các nhiệm vụ làm việc thường ngày tại vườn thú...cho đến phụ giúp nàng làm lấy công việc nhà thường ngày.

Phụ nhân cơ thể tiên thiên chịu đựng nhiều căn bệnh giày vò, thân thể của nàng vốn đã rất yếu ớt...khi xưa lại phải liên tục chịu đói chịu rét ở bên ngoài hoang vu, cơ thể sớm đã suy nhược đến không được.

Trước kia nếu không có nữ nhi của nàng lanh lợi cùng thông minh, luôn trước sau chạy đôn chạy đáo lo cho nàng từng miếng ăn cùng thanh thủy.

Mỹ phụ nhân biết...mình đã khó mà sống cho đến khi được tới nơi đây.

Hiện tại đến được một nơi yên bình cùng ấm áp như thế này...phụ nhân ban đầu cũng rất muốn cho nữ nhi của mình nghĩ ngơi, được an tâm chơi đùa như bao hài tử của gia đình khác.

Nhưng nàng lại bất đắc dĩ phát hiện...các nàng hai người một nhà có thể sống một cuộc sống sung túc cùng ấm ấp như hiện tại, nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là nữ nhi Tiểu Sương quan hệ mang đến.

Tiểu nữ nhi của nàng thường thường chính là theo đuôi các vị Nữ Vệ đội kia đi làm nhiệm vụ, còn có lúc lại cả gan chạy đến phủ thành chủ bên trong cùng những đại nhân vật kia nũng nịu.

Thậm chí mỹ phụ nhân còn nghe nữ nhi mình nói qua, nàng thậm chí được vị kia thành chủ đại nhân vuốt đầu cưng chiều đâu.

Đây đã thỏa thỏa chính là đại nhân vật có thân phận đặc thù bên trong Hắc Lân thành rồi.

Thậm chí thỉnh thoảng, nữ nhi của nàng còn được vị kia thần bí thành chủ đại nhân cùng các vị thành chủ phu nhân ban thưởng bánh ngọt cùng sữa tươi.

Sau đó liền nhanh chóng mang về mà chia sẽ cho nàng.

Nghĩ đến đây...thân hình yếu ớt phụ nhân liền nhịn không được cười khổ, ôn nhu mà vuốt ve nữ nhi mái tóc mềm mượt.

Nàng thật sự đã chính thức được nữ nhi của mình nuôi đến mập mạp đâu...chỉ là nữ nhi của nàng còn có chút bé bỏng mà thôi!

Nghe mẫu thân lời nói dặn dò, Tiểu Sương rất chăm chú gật đầu nói:

"Ân...nhân gia biết nha!"

...

Tây thành khối kia thổ địa theo hoàng hôn kéo đến mà lộ ra yên tĩnh trở lại!

Đi qua một ngày hôm nay làm việc...đã có gần một phần ba số lượng khoai tây được các lĩnh dân thu hoạch xong.

Từng xe từng xe nặng trĩu khoai tây, liên tục được chuyển về phủ thành chủ bên cạnh nhà kho rộng lớn.

Tại nơi đó đang có số lớn Nữ Vệ đội túc trực, các nàng phụ trách ghi chép cùng chuyển vận khoai tây vào bên trong.

Lần này thu hoạch được khoai tây thật sự nhiều lắm.

So với nguyên bản phủ thành chủ đưa ra dự tính còn phải nhiều ra thêm một thành.

"..."

Đứng tại phủ thành chủ pháo đài nơi cao nhất, dựa vào ban công hoa lệ.

Nham Kiều tầm mắt liền có thể nhìn xem rõ ràng bên cạnh nhà kho rộng lớn cảnh tượng, tại nơi đó hiện tại đã vô cùng nhộn nhịp.

Mang theo tinh mỹ khôi giáp cùng Hắc Lân mặt nạ Nữ Vệ đội khí thế cường đại, lúc này đang phụ trách ghi chép lấy số liệu cùng sắp xếp trật tự các đoàn xe.

Một chút tiểu đội Hắc Lân thiết kỵ cũng dừng lại tuần tra nhiệm vụ bên trong thành, bọn hắn hiện tại đã đích thân đem những cỗ xe nặng trĩu khoai tây kia tiến vào bên trong nhà kho.

Bởi vì có chút đông người mà nơi đó hơi lộ ra ồn ào cùng náo nhiệt...nhưng lại chưa từng có ai dám làm ra rối loạn hành vi cả!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện