Không mất mấy lâu, trên Nhật Bản Cổ Quốc địa hình bị san bằng cả một ngọn núi, Danh Tam Cương đã triệt để biến mất, ngay cả kết tinh của hắn cũng đã bị Lưu Mẫn thu lấy.

Danh Tam Cương là một kẻ tàn tật, chính xác là như vậy, nhưng, bằng kết tinh của sự nỗ lực bên trong, hắn trở thành một kẻ có thần lực, có khả năng chống chịu với mọi vết thương, hồi phục sau mọi tổn thất về cả tinh thần và thể chất, lúc này đã thuộc về Lưu Mẫn.

“ Lưu Kim !!!” Từ trên thiên không giáng xuống một con thanh long, nhìn chằm chằm Lưu Mẫn mà nói.

“ Ngươi là ai ??” Lưu Mẫn thờ ơ hỏi.

“ Ta là kẻ đã đem ngươi đến ngày hôm nay, ta là Hỗn Trụ !!” Thanh Long lên tiếng.

Lưu Mẫn lừ mắt, khẽ nhún người, ngay lập tức thân ảnh biến mất, nháy mắt đã bay đến bên cạnh Thanh Long, mãnh liệt tung ra một quyền.

“ Tên khốn, ngươi là kẻ đã thao túng kí ức của Hoàng Từ !!” Lưu Mẫn tung xong quyền, đáp xuống, nói.

Thanh Long bay đi một khoảng lớn, mất một thời gian lấy lại thăng bằng, quay lại nói:

“ Lưu Kim, bình tĩnh, cuộc đời của ngươi, ngay cả sự tái sinh của ngươi đều là do ta, chính ta đã dùng hơi tàn cuối cùng để sử dụng Hỗn Kim Chi Lực thao túng và hồi phục cơ thể của ngươi, chính ta đã ban cho ngươi cuộc đời này, tiền tài, danh vọng, thành tưu, nếu như ngày hôm đó ngươi đơn thuần chết trên xác cha ngươi, đừng hòng hôm nay được quyền đứng đây !!!”

“ Nếu như ngươi ban cho ta cuộc đời này, có khi ta cũng không muốn...” Lưu Mẫn khó chịu đến cực điểm thở dài.

“ Cha ngươi là Vĩnh Ước Huyết Vương, chắc ngươi đã biết rồi, chính hắn đã chống lại Satan năm ấy, chính hắn đã một thân một mình củng cố phong ấn lại thiên địa linh khí, còn mẹ ngươi, cũng là một thực thể đến từ vị diện khác, là một chính thần cùng đẳng cấp với Satan...

Ngươi là kẻ được thai nghén bởi chính mối quan hệ xuyên vị diện, là con trai của hai lãnh tụ đỉnh cao của vạn giới, tiếc là khi ấy, chỉ vì Satan phục kích bọn hắn ngay sau khi mới củng cố phong ấn, lực lượng còn chưa hồi phục mới dẫn đến thảm cảnh như vậy, nhưng, từ lúc ấy Vĩnh Ước Huyết Vương đã dùng khả năng của mình để tạo ra nguyền rủa, Satan mãi mãi không thể xâm nhập Huyết giới.”

Lưu Mẫn gật đầu, rõ ràng như vậy Satan mới phải chui qua vết nứt không gian của hắn để lại.

“ Còn Lưu Ngân Sa ??”

“ Nàng là em gái ngươi, nhưng, tố chất không đáng được coi trọng, ta đã hồi sinh nàng ở địa điểm Châu Âu cũng vì vậy.”



“...”

“ Ngươi có biết không, năng lực của ta đã đạt đến độ thấu tường tương lai, nhưng, khổ nỗi là thiên hạ này sau khi phong ấn linh khí ta không trụ nổi, Hoàng Từ là người duy nhất còn sót lại cũng bởi vì nàng mang Băng Hồ ngàn năm mệnh cách, còn lại chúng ta đều rơi vào ngủ đông...

Nói cách khác, ta tuy là mạnh đến vô cùng, nhưng, không phải là bất bại, chính vì vậy mới phó thác vận mệnh của vạn giới lên tay ngươi.” Hỗn Trụ âm trầm giọng nói.

“ Tên thật của ta là gì ??”

“ Là Lưu Kim.” Hỗn Trụ đáp.

“ Nếu vậy...sư phụ ta là ai ??”

“ Là phân thân của ta, hắn chưa từng thi triển Huyết Luyện Cảnh trước mặt ngươi, đúng chứ, tất cả chỉ là năng lực thể chất thuần túy...”

“ Huyết Long Phái là giả ư ??” Lưu Mẫn gằn giọng.

“ Không, Huyết Long Phái, Huyết Long Phái trưởng môn đều là thật.” Hỗn Trụ đáp lại.

Lưu Mẫn im lặng một hồi lâu, đột nhiên quay sang nói:

“ Ta không muốn nói thêm gì nữa, tất cả các ngươi, hãy trở thành sức mạnh của ta, chính ta sẽ thay đổi và sửa chữa mọi việc.”

Hỗn Trụ trong hình hài Thanh Long gật đầu, ra hiệu cho Chu Tước, Kim Quy, Bạch Hổ đằng sau cùng lúc lên, lao vào Lưu Mẫn Thiên Địa Tâm Thức.

Lưu Mẫn vẫn như cũ giữ ánh mắt vô thần, nhẹ thở dài:

“ Mọi chuyện...sắp xong rồi...”



Hắn vung tay một cái, liền thấy hiện ra một cái màu máu ấn kí, Lưu Mẫn đưa tay qua lại, từng điểm chỉnh sửa chú pháp, dần dần tạo thành một cái hoàn hảo trạng thái, phù hợp nhất với điều kiện của hắn lúc này.

“Quét sạch địa cầu, trừ nhân loại và các thực thể khác.”

“ Phương Thiên Chi Nhãn – Bản cuối cùng, hiến tế thọ nguyên 10 năm !!”

Ngay lập tức Phương Thiên Chi Nhãn được lập ra đến mức tối cường, năng lượng từ thọ nguyên cuồn cuộn chảy vào hai mắt Lưu Mẫn, trên địa cầu không một sinh vật sống nào qua được mắt hắn.

Hai hàng huyết lệ chảy trên mặt kiều diễm Lưu Mẫn, hắn lúc này đau đớn về thể xác không thể cùng đau đớn tinh thần so sánh, thậm chí còn không đáng để nhắc đến.

“ Hủy Diệt Chi Nhãn, hủy diệt hết tất cả sinh vật không được lựa chọn, hiến tế thọ nguyên 10 năm !!”

Ngay lập tức, từ đủ mọi ngóc ngách trên thế giới này, người ta đều có thể nghe được tiếng bụp, nhìn được ma vật nháy mắt biến mất, hóa thành một làn bụi, tan vào như thơ mộng hình ảnh.

“ Phong Ấn Chi Nhãn, ngưng tụ toàn bộ tàn dư Satan về thông đạo ở New York, hiến tế 10 năm thọ nguyên !!”

Đúng như những gì hắn muốn làm, đám bụi từ ma vật tất cả tích tụ về một địa điểm duy nhất, tại New York, từng bước lại huyễn hóa thành hình Satan. Lưu Mẫn chỉ trong một cái nhún chân đã đuổi đến nơi.

Hắn nhìn khối thịt bầy nhầy trước mắt, lộ ra một tia chán ghét cùng căm thù, chính tên Quỷ Vương này đã cướp đi người hắn yêu, cướp đi cả những gì hắn phấn đấu, những gì hắn cố gắng hay xây dựng.

Lưu Mẫn điều khiển toàn bộ Hắc Kim trên cơ thể, lớn ngang ngửa một ngọn núi, hóa thành một cái pháp trận màu đen sau lưng hắn, hấp thụ đi tất thảy năng lượng trong thiên địa này, ngay cả không bao giờ tắt sinh mệnh lực của Hắc Kim cũng được Lưu Mẫn từng bước rút đi.

Hắn co tay, thủ thế sẵn một quyền.

“ Từng này lực lượng, chưa đủ...” Lưu Mẫn lên tiếng.

“ Hiến tế, 10 năm thọ nguyên, đổi lấy năng lượng nội công !!”



“ Hiến tế, một nửa Thiên Địa Tâm Thức, đổi lấy năng lượng nội công !!”

Đếm mãi, hắn cũng đã tiêu mất 100 năm thọ nguyên rồi, sinh mệnh đã sắp đến lúc héo tàn, nhưng, Lưu Mẫn không quan tâm, chỉ cần giết được Satan một cách triệt để đã là thành công của hắn.

Chung quy Satan cũng đã tính toán rất nhiều, từ việc xây dựng vụ tiểu thiên tài, làm ra sự tình hồn Trương Ba da hàng thịt, đến cuối cùng dẫn dụ Lưu Mẫn mở ra thông đạo.

Nhưng, hắn đã tính sai, Lưu Mẫn vẫn là Lưu Kim, Lưu Kim vẫn là chó điên, quyết sẽ đồng quy vu tận.

Satan hình ảnh càng lúc càng rõ ràng, Lưu Mẫn khí tức càng lúc càng cuồng bạo, nhiều nhánh Hắc Kim không chịu được quá trình thôn phệ như vậy đã phải rơi xuống, tách rời, vĩnh viễn không bao giờ sống lại được.

Lưu Mẫn trở thành người đầu tiên trong lịch sử đã hủy đi vĩnh viễn một mẩu Hắc Kim, nhưng, chuyện không dừng lại ở đó, liên tiếp Hắc Kim bị rút cạn năng lượng rơi xuống.

“ Phong ấn lại bàn tay phải !!” Lưu Mẫn thu lại khí diễm, toàn bộ đổ dồn vào tay phải.

Satan hoàn hình, trên mặt ác ma ngay lập tức lộ ra vô ngần nỗi sợ...

“Thiên...Địa...Quyền !!!!!!” Lưu Mẫn gào lên, giải phóng một lượng lớn đến không thể ngờ lực lượng.

Thiên Địa trong một khắc thời gian ấy tối đen đi, không gian bình thường đã bị bóp nát, chỉ còn một mảnh vĩnh dạ hỗn độn tồn tại.

Thiên Địa Quyền, cỡ này năng lực phải được so với vạn giới, so với chân chính thần thánh của vạn giới, không biết bao nhiêu thế giới có thể bị một quyền này xé nát.

Nhưng, Lưu Mẫn đã phong ấn lại không gian xung quanh, chỉ đảm bảo bán kính này chịu ảnh hưởng, địa cầu vẫn còn đang yên ổn.

đồng nhân đấu la...
Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện