Một câu vô cùng cuồng vọng cứ như vậy chiếm đóng toàn bộ màn hình.

Phòng điều khiển phát sóng trực tiếp gần như bị người xem làm cho lúng túng, bọn họ chính là mê phong cách của Hắc Đào Z!

Không mang theo trang bị cũng có thể hạ gục cậu!

Vốn dĩ mặt Lương Húc Đông đã tái nhợt sẵn, sau khi nhìn thấy câu này lại nhiễm thêm một tầng phẫn nộ!

Ngón tay hắn gắt gao nắm chặt con chuột. Nếu không phải cố kỵ còn đang phát sóng trực tiếp, hắn đã sớm mở miệng mắng to!

Rõ ràng là gia hỏa này tới tìm hắn gây khó khăn, cậu ta còn ẩn chiến tích, căn bản chính là cố ý!

Người chủ trì cũng nhìn ra đầu mối bên ngoài của phương diện này, vội vàng mở miệng nói giúp Lương Húc Đông: "Tốc độ chơi game khi đang phát sóng trực tiếp cũng chịu ảnh hưởng nên làm người tới khiêu chiến dính được vinh dự. Mặc dù kết quả này có chút ngoài ý muốn, nhưng mà cũng không đến mức hạ thấp nhân phẩm Húc đại thần của chúng ta. Cậu ấy vì fan mà suy nghĩ, có thắng lợi sẽ công bố ra ngoài. Tuyển thủ như vậy không phải nên được các bạn yêu nhiều hơn sao?"

Người chủ trì nói ra lời này liền biết nàng không hiểu trò chơi.

Hồi thi đấu vừa rồi không liên quan gì tới vấn đề tốc độ internet, càng không phải do Lương Húc Đông nhường lại thắng lợi.

Mà là hắn từ đầu tới cuối đều bị nghiền áp không có sức lực đánh trả!

Nhóm quần chúng xem phát sóng trực tiếp mới là game thủ chân chính, lời này của người chủ trì vừa phát ra liền có người đáp trả: "Cục diện rõ ràng như vậy, người chủ trì cũng có thể viện cớ che dấu? Hành vi thường ngày của chức nghiệp đâu? Vô sỉ!"

"Có phải người chủ trì ăn hối lộ hay không?"

"Về sau không thèm xem nữa. Cái gì mà chức nghiệp tuyển thủ, thua thì chịu thua, người chủ trì còn ra mặt nói chuyện giúp!"

Người chủ trì vừa thấy nòng súng nhắm thẳng vào mình liền nhìn về phía đạo bá.

Nhưng lúc này phản ứng của đạo bá hoàn toàn không giống bình thường!

Cách vách tường pha lê hiện ra một tờ giấy to: "Phỏng vấn tên Hắc Đào Z kia! Nhanh lên!"

Số lượng thảo luận nhiệt liệt như vậy, tuyệt đối không thể ngừng lại nửa chừng!

Người chủ trì bị sai khiến như vậy, cảm thấy hơi khó chịu.

"Ai biết hắn có phải là dùng hack hay không." Lương Húc Quang lạnh lùng mở miệng: "Rõ ràng biết chúng ta đang phát sóng trực tiếp, còn cố ý một mình tới khiêu chiến, muốn nổi sao? Thủ pháp lăng xê không tồi."

Người chủ trì ra vẻ kinh ngạc: "Hack? Nói cho dễ hiểu, tôi cũng biết sơ lược về tên Hắc Đào Z này, nghe nói cậu ta vừa vào liền quét sạch khu C, nhân vật vẫn là tân thủ, dựa theo đạo lý thì cơ bản là không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ giết boss, hơn chín mươi phần trăm là do mượn phần mềm hack hỗ trợ."

Tần Mạc vừa mới đổ rượu vang đỏ ra ly cho mình, tay cầm nắp chai còn chưa ngồi xuống ghế đã nghe thấy một đoạn đối thoại như vậy.

Ánh mắt thâm thúy kia dần dần lạnh xuống.

Em trai của anh, anh có quyền quản.

Khi nào thì đến lượt người khác xen miệng vào? Huống chi anh là người biết rõ tốc độ tay của tên kia nhất.

Hack?

Này là đang nhục nhã ai?

Cho rằng em trai của anh ngu xuẩn giống đám người đó sao?

Tần Mạc ngẩng đầu uống một ngụm rượu vang đỏ, vươn ta một bàn tay, hơi cúi người xuống, ngón tay thuần thục đánh vài chữ trên bàn phím: "Nếu các cậu vẫn còn nghi ngờ vậy thì đánh với tôi một ván, tôi cũng không mang theo trang bị." 

Một câu lạnh lùng cứ như vậy phát ra.

Trong tức khắc, trên màn hình phát sóng trực tiếp tạo thành dấu cộng vài giây!

Ngay cả Phó Cửu cũng cảm giác được một phút tạm dừng kia, rõ ràng cô đã buông quyền hạn ra, nhưng xác thật ở một khắc kia không có người nào lên tiếng, toàn bộ thế giới phảng phất đều yên lặng như nhau.

Ngay sau đó chính là một trận mưa to gió xoáy spam!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện