Đến lúc đó cô có trở về hay không phải xem tâm tình của cô...

Hạ Hồng Hoa cũng không để lời nói này của Phó Cửu ở trong lòng, chỉ nghĩ là con gái đang an ủi chính mình.

Nhưng mà bà cũng không biết, đêm hôm đó Phó Cửu liền bắt đầu hành động.

“Thiếu gia, trời đã tối muộn rồi cậu còn muốn đi đâu vậy?” Trần Hiểu Đông vội vàng đi theo sau Phó Cửu. Mỗi lần thiếu gia không vui vẻ liền đi đến quán ăn đêm, uống say đến mức không biết trời trăng mây gió ra sao.

Lần này tuy rằng thiếu gia không nói, nhưng có ai bị đình chỉ học mà trong lòng cảm thấy thoải mái đâu? Đây là lời giải thích của hắn!

Nếu bây giờ thiếu gia đi quán ăn đêm, hắn khẳng định sẽ không nói cho phu nhân!

Nhưng ngược lại với suy nghĩ của Trần Hiểu Đông, thiếu gia nhà hắn lại nhàn nhạt trả lời hắn hai chữ: “Tiệm internet.”

Tiệm internet?

Trần Hiểu Đông mơ màng nhìn Phó Cửu thuần thục móc ra giấy chứng minh thân phận đưa cho ông chủ mở máy, sau đó mang tai nghe vào, vô cùng đẹp trai: “Cậu đi mua cho tôi túi kẹo que.”

“A?” Trần Hiểu Đông còn đang mơ mơ màng màng đứng đó.

Phó Cửu lấy tiền trong túi đặt trên tay hắn, nghiêng người khởi động máy, động tác chậm rãi: “Vị chocolate, mua thêm hai chai nước, hôm nay chơi qua đêm,”

Qua đêm?

Ở tiệm internet?

Thiếu gia định làm cái gì?

Trần Hiểu Đông cũng không rõ ràng lắm!

Phó Cửu thừa lúc hắn đi ra ngoài, nhanh chóng gõ bàn phím.

Cô bảo ông chủ mở máy mười trong một giờ đồng hồ.

Rất nhiều người cũng không biết rõ, máy tính của mỗi tiệm internet đa số dùng để chuyên môn chơi game nên tính năng rất tốt.

Có sẵn cơ sở vận hành, Phó Cửu chỉ dùng mười giây liền đánh rớt trang wed trường. Tư liệu của mỗi nhân viên trong trường học nháy mắt xuất hiện trên màn hình máy tính trước mặt cô.

Sử dụng công cụ tìm kiếm để xác định tư liệu của chủ nhiệm Trương.

Cô lại nhanh chóng chiến đấu như đang ở chiến trường, thao tác linh hoạt lướt trên bàn phím. Lấy máy tính của cô làm chủ, lợi dụng mạng internet mạnh, điều khiển toàn bộ máy. Thậm chí hơn mười mấy máy tính chỉ dựa vào một máy đồng thời vận chuyển, làm chúng nó tự động phục vụ cho cô, tiến hành chọn lọc giả thuyết IP mạnh mẽ nhất. Tất cả đều vì muốn xâm nhập được máy tính của chủ nhiệm Trương!

Sau vài phút có một số máy tính trong tiệm đồng thời có hiện tường số liệu nhảy loạn!

Vì thế nên mọi người đều đứng bật dậy, bắt đầu vỗ lung tung trên bàn phím: “Mẹ kiếp, ông chủ, chuyện này là sao? Game cũng không chơi được, bị trúng độc sao?”

Ngay từ đầu ông chủ tiệm internet cũng nghĩ là bị trúng độc, khởi động lại cũng không được, nhanh chóng chạy đi gọi điện thoại cho nhân viên kỹ thuật đến đây sửa!

Trong tiệm internet chỉ còn duy nhất máy tính của Phó Cửu đang hoạt động.

Đến lúc tất cả mọi người muốn phát điên, Phó Cửu đeo tai nghe, gương mặt xinh đẹp như tranh vẽ, tóc mái bị gió thổi tới trước che khuất hai mắt cô, chỉ có khuyên tai màu đen ở trong bóng đêm lóe ra vài tia sáng.

Tiệm internet bị công kích nghiêm trọng như vậy khẳng định là muốn bảo trì toàn bộ hệ thống một lần.

Phó Cửu gõ bàn phím, thao tác vẫn xinh đẹp lóa mắt. Sau một hồi đợi file chạy, IP internet của nhà chủ nhiệm Trương trực tiếp bị cô khóa trong usb.

Thông qua internet lại xâm nhập được di động. Cuối cùng đưa vào một con virus nho nhỏ... Ầm!

K O!

Phó Cửu híp mắt, ấn vào nút kết thúc. Bên trong tiệm internet là một mảnh ồn ào náo nhiệt, đội lên mũ áo khoác màu đen, chậm rãi đứng lên, đi đến gần cửa còn không quên cười cười với ông chủ: “Ông chủ, cảm ơn.”

Ông chủ tiệm internet nào có thời gian rảnh đáp lại cô, vẫn còn đang cúi đầu kiểm tra máy chủ.

Kỳ quái chính là nhân viên kỹ thuật còn chưa đến nơi, toàn bộ máy tính lại trở nên bình thường!

Đúng là gặp quỷ!

Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện