Tiếng súng trực diện khiến một nhóm đàn ông vẫn còn hung hãn nhanh chóng sợ hãi ngồi xổm xuống.

Giản Thất cực kỳ mẫn cảm với loại âm thanh này, giống như khơi dậy dã thú đang ngủ say trong lòng, ánh mắt trở nên có chút hưng phấn, dùng chân đá văng một người trêи mặt đất, sau đó nhẹ nhàng dùng chân lấy cây gậy trêи mặt đất lên tay.

Giản Thất đi về phía người đàn ông trung niên đang sợ hãi đạn bắn nên ngồi xổm trêи mặt đất.


Giản Thất dường như không nghe thấy tiếng súng không dứt bên tai, trong mắt hiện lên tia khát máu, từng bước từng bước đến gần người đàn ông.

"Cô muốn làm gì?" Người đàn ông trung niên sợ hãi lùi lại, nhìn đám côn đồ mà mình mời đến: "Các người con ngơ ngác cái gì? Mau xử lý đứa con gái này cho tôi!"Bọn họ chỉ là du côn lưu manh, lại không phải cái loại người ɭϊếʍ sạch mũi đao, đạn bay vòng vèo cách đây không xa, nếu đối phương không để ý bọn họ liền tiêu đời rồi!Ai không cần mạng mà đi quan tâm lời của người đàn ông trung niên chứ.

Giản Thất cong môi, để lộ hàm răng trắng sáng, giống như răng nanh của ma cà rồng trong đêm.

Giơ tay, cây gậy trong tay giơ lêncao, rồi mạnh mẽ vung xuống.

"A" Tiếng hét thảm thiết gần như dập tắt tiếng súng.

Mười giây trôi qua, Giản Thất dừng động tác tay lại, nhìn người đàn ông trung niên nằm trêи mặt đất bị hàm răng đều bị đánh rơi vãi lung tung, cô chế nhạo: "Sở Vũ Hàm không nói cho ông biết, tôi là đai đen Taekwondo sao? Đây không phải là ghét ông nên bảo ông đến để chịu chết sao?"Người đàn ông mặt mũi bị đánh bầm dập, cánh tay trêи người vừa có chuyển biến tốt lại bị gãy lần nữa, nhưng toàn thân không có vết thương là tốt rồi!Người đàn ông tức giận nhìn Giản Thất, nhưng bắt gặp ánh mắt thờ ơ của Giản Thất, ông ta sợ hãi trong hồi ánh mắt, nhưng trong lòng thầm hận Sở Vũ Hàm khiến mình trêu chọc người con gái giống như ác ma này!Đám côn đồ xung quanh xem cảnh này không khỏi lo lắng nuốt nước bọt.

Cũng may là vừa rồi bọn họ không làm gì, nếu không sẽ bị đánh đến thay bộ mặt mới là bọn họ!Giản Thất xem cuộc đấu súng ở bên kia, chuyện này không liên quan đến bản thân, vứt cây gậy trêи tay, kéo chiếc mũ trêи đầu, xoay người rời đi.


Vừa mới đi được hai bước, tiếng súng bên kia tới gần, một người đàn ông chyaj như bay tới, trực tiếp đụng vào cô.

Giản Thất cau mày.

Người đó dường như không nghĩ sẽ có người cản đường, quay người lại, không chút suy nghĩ bắn thẳng vào Giản Thất.

Giản Thất lộn trêи mặt đất một vòng để tránh, lại lần nữa quay trở về vị trí của người đàn ông trung niên.

Sau vài phát đạn, Giản Thất đã tránh được nhưng viên đạn đã trúng vào người đàn ông trung niên đang nằm trêи mặt đất, tuy rằng không đến mức gây chết người nhưng khiến ông ta chảy máu không ngừng!Người đàn ông không ngờ rằng Giản Thất lại trốn nhanh như vậy, viên đạn trong súng đã được bắn hết, nhưng người đó không hề bị thương.

Chờ khi anh ta nạp đạn, một cây gậy bay thẳng về phía anh ta.


Người đàn ông né tránh, trong lòng khinh thường chỉ là một cây gậy mà thôi! Ý nghĩ này chưa kịp thành hình thì một cây gậy khác lại bay về phía anh ta, ngay khi anh ta tránh được một lần nữa, cây gậy thứ ba vung lên đánh anh ta ngã xuống đất ngay tại chỗ.

Đám côn đồ ngồi xổm bên cạnh nhìn thấy cảnh này, đưa mắt nhìn nhau, sau đó nhắm mắt giả vờ chết!Đứa con gái này quả nhiên là một tên biến thái!Thủ đoạn tàn nhẫn và chính xác, dường như không cho mọi người một chút cơ hội để suy xét!Ở cái nơi thị phi này, Giản Thất không muốn ở lại quá lâu, nhanh chóng di chuyển để tránh những người xung quanh, nhưng khi vừa rời đi, cô rõ ràng đã bị người của đối phương coi như kẻ thù.

Chỉ vừa mới đi được hai bước, sau lưng đã có người nổ súng bắn cô.

Có một bàn tay đưa ra kéo cô đi, đè thẳng vào vị trí chân tường.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện