Cho dù là đạn giấy nhưng bắn từ nơi xa tới vẫn thấy đau.

Sở Du thu tay lại, có cảm giác bị rách da.

Nguyên bản những giáo quan canh giữ ở đó cũng nháy mắt nhìn về vị trí viện đại vừa bắn trúng.


Sở Du nhíu mày, duỗi tay định lấy cờ lần nữa, nhưng không ngờ vừa có động tác, một viên đạn trực tiếp bắn vào mũ trên đầu cô.

Ở giữa đầu!Khói bốc lên tức là cô ta đã bị loại!Nếu đây là đạn thật thì rõ ràng, cô ta giờ phút này đã chết!Tất cả mọi người không dám tin màn này.

Rõ ràng dễ như trở bàn tay nhưng giây phút cuối cùng lại bị người ta cướp mất!Rõ ràng, người nổ súng đã đợi thời gian, cố tình chọn thời điểm như vậy để ra tay!Người này rất phách lối đó!Sắc mặt của Lương chủ nhiệm khó coi, rốt cuộc là ai?Tất cả mọi người chăm chú nhìn vào màn hình, những người có mặt trực tiếp nhìn thẳng vào vị trí bắn tỉa.

Dưới ánh mắt mong đợi của mọi người, Giản Thất bình tĩnh bước ra ngoài, một tay cầm súng, khóe miệng nở nụ cười, tao nhã, tà khí, cực kỳ du côn, nhưng lại đẹp trai không thể giải thích được!Sở Du đương nhiên nhận ra người trước mặt là ai, sắc mặt đặc biệt khó coi, nghiến răng dường như hận không thể bóp chết người kia!Giản Thất mỉm cười đi đến trước mặt Sở Du, vươn tay cầm lá cờ bên cạnh cô trực tiếp kéo lên, nhân tiện lắc lư trước mặt cô ta một hồi.

Cái bộ dáng phách lối kia đơn giản là muốn ăn đòn!“Cô ấy lấy súng bắn tỉa ở đâu?” Có người không khỏi thắc mắc.

Phải biết mỗi người chỉ có một khẩu súng lục trong ba lô của mình, nhưng thứ mà cô gái này đang cầm trên tay chính là khẩu súng mà cựu phụ trách săn bắn lần này mới có.

"Cô gái này không phải tiêu diệt người mai phục của chúng ta lấy đi khẩu súng này chứ?"Lương chủ nhiệm không quan tâm đến những chuyện này, lúc này nhìn Giản Thất làm Sở Du bị loại, trong lòng hiện lên một tia lửa giận!Con ranh thối tha này lại dám làm chuyện này!Giờ phút này, toàn bộ khuôn của Sở Du đã khó coi đến điểm, dù sao cũng không ngờ rằng Giản Thất không bị loại, mà ngược lại bản thân bị loại.


Mấu chốt vẫn là khi cô ta sắp cầm được vào lá cờ.

Rõ ràng Giản Thất cố tình làm như vậy.

“Giản Thất, cô cố ý phải không?” Sở Du nhìn cô, hạ giọng, siết chặt bàn tay bên hông.

Giản Thất cong môi cười xấu xa mà xinh đẹp: "Đúng vậy, tôi cố ý đấy!”"Cô!"“Tôi làm sao? Sở Du cô dám ở sau lưng nói hươu nói vượn, còn tìm chú của cô tới làm phiền tôi, tôi tại sao không dám ra tay tiêu diệt cô!"Khóe miệng của Giản Thất nở một nụ cười kiêu ngạo, khí phách hiên ngang: "Tôi đã sớm cảnh cáo cô rồi, tôi không phải quả hồng mềm tùy cho người khác nắn bóp.

Muốn chơi tôi thì phải làm hết thảy sự chuẩn bị, người như tôi có thù tất báo, các người muốn chơi thế nào, tôi sẽ luôn chơi cùng!”Sắc mặt của Sở Du khó coi.

Giản Thất ở trước mặt cô ta dường như không bình thường như cô ta thấy, chỉ là một diễn viên nhỏ!Sát khí tràn ngập quanh thân này, khí thế mạnh mẽ khiến người ta kinh ngạc, toàn thân của Sở Du chấn động.


Đợi cho đến khi Giản Thất đi cô ta mới hoàn hồn.

Không cam lòng nhìn vào tấm lưng đó.

Hai mươi lăm danh sách toàn bộ đã đầy, còn cô ta đã bị loại!Sắc mặt Sở Du xấu xí, mím chặt môi, tức giận đến chủ phát run!Phong Diệc nhìn màn giám sát khẽ nhướng mày, cô gái này có chút ác nhưng thú vị!Ra khỏi phòng giám sát, Phong Diệc kết nối với Đường Cận Ngự: "Ông chủ, cô ấy đã thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, hơn nữa còn phản công xuất sắc! "Đường Cận Ngự thấy lời này, khóe miệng khẽ nhếch lên một cái, thật sự là không lúc nào không khiến người ta bớt lo!-- Tâm sự cuối chương--Cảm ơn mọi người đã theo dõi truyện, cảm ơn bản thân đã lết xác đến chương 100: Từ 101 mọi người chỉ có thể đọc được ở web DTRUYEN hoặc TRUYENYY[https://.

com/de-thieu-lanh-lung-khong-the-treu-vao/trung-sinh_2616643.

html].


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện