Biến hóa xảy ra hết sức đột ngột.
Việc Tiểu Y xông vào bên trong hỏa đỉnh của Hồn Hư Tử, lấy đi viên đan dược còn chưa thành hình, không chỉ khiến cho Hồn Hư Tử nổi điên lên, mà ngay cả bản thân Tiêu Viêm cũng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên. Hành động này của Tiểu Y thực sự không phải chủ trương của hắn, toàn bộ đều là do Tiểu Y tự ý làm ra.
Trên quảng trường, Dược Đan cùng với phần đông trưởng lão của Dược Tộc cũng vô cùng kinh ngạc. Một lát sau, khuôn mặt của cả đám đều trở nên co quắp bởi muốn cười nhưng lại phải khổ sở kiềm chế. Ai nấy đều không nghĩ tới, dị hỏa chi linh của Tiêu Viêm chẳng những không chỉ cướp đoạt năng lượng của Hồn Hư Tử, mà còn thâm hiểm hơn là trực tiếp cướp đi viên sồ đan bên trong hỏa đỉnh của hắn.
"Đáng đời…"
Những hành động lúc trước của Hồn Hư Tử đã chọc giận các vị trưởng lão của Dược tộc, cho nên khi mọi người thấy hắn bị như thế thì đều hả hê trong dạ, thấp giọng thì thào bàn tán.
Trên vị trí thủ vị, Dược Đan cũng lâm vào tình trạng dở khóc dở cười mà lắc đầu. Không nghĩ tới cuộc so tài về luyện đan này cuối cùng lại biến thành một hồi tranh cướp năng lượng. Tình huống này khiến cho người ta cảm thấy bất đắc dĩ vô cùng.
"Tiểu tử thúi này quả nhiên là không đàng hoàng một chút nào." Dược lão cũng cười cười, mắng yêu trong lòng. Dù sao thì lão cũng không thể biết được việc này vốn không quan hệ gì tới Tiêu Viêm, tất cả mọi việc đều do Tiểu Y tự tung tự tác hành động.
Trên bầu trời, dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chú, Tiểu Y chỉ lóe lên một cái đã xuất hiện trước mặt của Tiêu Viêm rồi cười hắc hắc đầy ám muội. Trên tay nó lúc này đang ôm một khối quang cầu có thể tích còn lớn hơn cả nó, bên trong của quang cầu đó có thể lờ mờ trông thấy một đạo quang thải có hình dạng thai nhi. Đó chính là viên đan dược vẫn chưa thành hình thức ban đầu của Hồn Hư Tử.
"Tiêu Viêm, ta thề hôm nay sẽ đem ngươi chặt thành trăm mảnh!"
Cách đó không xa, Hồn Hư Tử điên cuồng gầm lên như sấm nổ. Lúc này khuôn mặt hắn đã âm hàn đến mức tận cùng, đâu còn cái dáng vẻ khí độ lúc trước nữa. Hiển nhiên là hành động của Tiểu Y đã khiến hắn không còn giữ được bình tĩnh nữa. Đây là lần đầu tiên hắn gặp phải tình huống này trong đời. Vất vả khổ sở lắm mới luyện ra viên sồ đan* này, thế mà ngay cả hình dáng nó ra làm sao hắn còn chưa kịp nhìn thì đã bị Tiểu Y cướp mất. Cơn giận này quả thật không có cách nào khống chế nổi.
*: đan phôi hay còn gọi là đan dược chưa thành hình.
Theo tiếng gầm điên loạn của Hồn Hư Tử là vô số đạo hắc viêm trào ra từ bên trong hỏa đỉnh như phô thiên cái địa, rồi sau đó hợp lại thành một đầu hắc sắc hỏa long, điên cuồng phóng về phía Tiêu Viêm. Trong cái miệng khổng lồ của nó tràn ngập thôn phệ chi lực.
"Hồn Hư Tử, nếu ngươi đã thèm khát năng lượng như thế thì lão phu sẽ tặng cho ngươi."
Hắc viêm hỏa long vừa mới lướt đi thì một phiến lục sắc hỏa hải từ phía dưới đột nhiên xuất hiện và cuốn tới. Trong mảnh hỏa hải đó có vô số những đại thụ chọc trời, cơ hồ là sinh trưởng trong nháy mắt, sau đó lại đan vào nhau như đám dây leo, quấn quanh hắc viêm hỏa long.
"Thần Nông lão nhân, ngươi cũng dám đối đầu với ta?"
Công kích xảy ra quá bất ngờ, tuy không tạo thành bất kỳ thương tổn nào cho hắc viêm hỏa long nhưng cũng khiến cho nó bị kiềm chế chậm lại. Thấy tình huống như vậy, sắc mặt của Hồn Hư Tử lại càng trở nên khó coi hơn. Hắn nhìn về phía Thần Nông lão nhân mà nói một cách cực kỳ băng lãnh.
"Lão phu đã sống đến từng tuổi này, cũng chưa biết sợ ai là gì. Đối với loại người dối trá, phản bội sư môn như ngươi, nếu lão phu có năng lực cao hơn thì đã sớm đem ngươi xóa sổ khỏi thế gian này từ lâu rồi, miễn cho những Luyện Dược Sư khác phải mất mặt vì ngươi." Đối diện với sự uy hiếp của Hồn Hư Tử, Thần Nông lão nhân chỉ cười lạnh mà trả lời. Trong lời nói của lão lộ ra vẻ cực kỳ quyết liệt.
"Chỉ bằng ngươi sao? Lão gia hỏa nhà ngươi thật sự đã chán sống rồi. Ta vốn còn chưa dòm ngó tới Sinh Linh Chi Diễm của ngươi mà ngươi lại dám chủ động đối kháng với ta!" Ánh mắt của Hồn Hư Tử cực kỳ lạnh lẽo và âm hàn. Hắn nhếch miệng cười một cách khinh thường, sau đó nắm chặt hai bàn tay lại. Đạo hắc viêm hỏa long kia ngay lập tức liền ngửa mặt lên trời gầm lên, rồi quay cái miệng khổng lồ của nó về phía lục sắc hỏa hải. Ngay tức khắc, thôn phệ chi lực liền tuôn ra một cách điên cuồng, trực tiếp thôn phệ cả phiến lục sắc hỏa hải vào trong cơ thể nó.
"Ô…!"
Nhưng ngay khi Hồn Hư Tử muốn thôn phệ phiến hỏa hải kia, đột nhiên lại có một đạo hắc sắc long quyển phong hung hãn lao đến và đánh vào phía trên thân thể của hắc viêm hỏa long. Lực đạo mạnh mẽ đến nỗi khiến cho hắc viêm hỏa long bị chấn bay đi chỗ khác ngay lập tức.
"Vạn Hỏa, chẳng lẽ Dược tộc bọn ngươi lại muốn đối địch với Hồn tộc bọn ta sao?" Lại một lần nữa gặp phải trở ngại, sắc mặt của Hồn Hư Tử lúc này đã trở nên cực kỳ đáng sợ. Hắn ném ánh mắt tưởng như có thể ăn tươi nuốt sống người khác nhìn về phía Vạn Hỏa trưởng lão, nói với giọng tràn đầy sát khí.
"So đấu vốn không nên phân biệt chủng tộc, chẳng lẽ lúc trước ngươi có thể xuất thủ với lão phu thì hiện tại lão phu không thể xuất thủ với ngươi sao? Thật là nực cười…" Vạn Hỏa trưởng lão vung tay áo lên, nói một cách hết sức mỉa mai.
"Tốt, rất tốt…" Khóe mắt của Hồn Hư Tử khẽ giật giật một hồi, sau đó lại trở thành giận quá hóa cười thành tiếng. Đôi tay hắn cũng bởi vì cực kỳ tức giận mà trở nên run lẩy bẩy, sâu trong đáy mắt lập lòe một đạo hắc sắc hỏa diễm như độc xà vậy.
Ngay khi đạo hỏa diễm kia sắp sửa thoát ra từ trong đôi mắt hắn, Hồn Hư Tử lại như chợt nghĩ về điều gì đó mà chần chừ trong chốc lát, sau đó hắn lại trở nên bình tĩnh, cười lạnh mà nói: "Dựa vào hai người các ngươi mà cũng muốn cản trở ta sao?"
Hắn vừa mới dứt lời thì đạo hắc viêm hỏa long lại đột nhiên lại cuồn cuộn bạo xuất, trực tiếp cuốn lấy long quyển phong bạo do Cửu U Phong Viêm biến thành. Hai quái vật khổng lồ đánh nhau điên cuồng ở trên bầu trời, hỏa vũ nóng bỏng không ngừng giáng xuống từ trên không trung. Cũng may mà có những trưởng lão của Dược tộc ra tay thủ hộ, mới khiến cho Dược sơn không bị phá hủy.
Ở xa xa, Tiêu Viêm nhìn thoáng qua phía ba loại dị hỏa đang cuộn vào thành một khối mà không khỏi cảm thấy kinh ngạc. Hắn không ngờ rằng Thần Nông lão nhân và Vạn Hỏa trưởng lão lại xuất thủ trợ giúp cho hắn. Xem ra tên Hồn Hư Tử kia quả thực là bị rất nhiều người chán ghét.
"Thời gian không có nhiều lắm, trước tiên phải đem năng lượng của viên sồ đan này hút ra cái đã."
Tâm tư của Tiêu Viêm khẽ chuyển dời về viên sồ đan ở trước mặt. Muốn luyện chế Cửu phầm Huyền đan thì cần phải có một nguồn thiên địa năng lượng nhiều đến kinh khủng, hiện tại hắn đã có viên sồ đan của Hồn Hư Tử này thì xác xuất thành công sẽ tăng thêm được mấy phần. Việc cướp lấy năng lượng trong viên sồ đan đối với những luyện dược sư khác mà nói thì gần như là nhiệm vụ bất khả thi, bởi vì hai loại đan dược bất đồng thì chúng sẽ có dược tính khác nhau, khi đó nếu tùy tiện đem trộn lẫn chung vào sẽ khiến cho việc luyện đan bị thất bại. Nhưng vấn đề này chỉ gây khó đối với các luyện dược sư khác chứ không làm khó được Tiêu Viêm. Hắn có Tịnh Liên Yêu Hỏa với năng lực tịnh hóa vạn vật, cho nên bất kỳ vật gì khi tiến vào trong cơ thể của Tiểu Y thì cũng sẽ bị tịnh hóa thành năng lượng tinh thuần nhất, kể cả những loại dược tính bất đồng kia.
"Tiểu Y! "
Ý niệm trong đầu Tiêu Viêm khẽ chuyển, Tiểu Y vốn có tâm thần tương liên với hắn liền hiểu rõ cần phải làm gì, nó liền mở to cái miệng ra rồi đem viên sồ đan nuốt vào trong cơ thể. Ngay lập tức, một nguồn năng lượng vô cùng kinh khủng bắt đầu trào ra từ trong cơ thể Tiểu Y, đồng thời thân thể nó cũng nhanh chóng bành trướng, hóa thành một hài đồng khổng lồ chừng trăm trượng lơ lửng trên bầu trời.
"Xuy… xuy…!"
Thân hình Tiểu Y càng bành trướng thì quang đoàn bên trong thân thể nó cũng càng lúc càng sáng, cuối cùng hóa thành một quang trụ khổng lồ bắn vào bên trong hỏa đỉnh. Năng lượng khủng bố ẩn chứa bên trong đó khiến những người đang quan khán cũng phải cảm thấy khiếp sợ.
"Vô liêm sỉ!"
Khi viên sồ đan bị luyện hóa, ngay lập tức Hồn Hư Tử đã có cảm ứng. Đôi mắt hắn trở nên đỏ như máu, gầm lên một tiếng dữ dội, thân hình nhanh như thiểm điện lướt vào bên trong hắc viêm hỏa long. Ngay khi bản thể của hắn tiến vào thì đạo hỏa long kia liền trở nên phóng đại gấp mấy lần, chỉ cần long vĩ vừa hất lên một cái liền mạnh mẽ đem phiến lục sắc hỏa hải cùng với hắc sắc long quyển phong đánh cho tan tành.
Thấy Hồn Hư Tử mặt đang đằng đằng sát khí phóng đến, Tiêu Viêm chỉ khẽ nhíu mày. Hắn cong ngón tay búng ra, một đạo hắc quang liền nhanh chóng xuất hiện bên cạnh hắn. Bắc Vương khẽ dậm mạnh chân xuống hư không, thân hình như một quả đạn pháo lao ầm ầm vào hắc viêm hỏa long. Hai bên đều lựa chọn va chạm chính diện khiến cho chiến trường càng trở nên kịch liệt hơn bao giờ hết.
Trong lúc Tiêu Viêm triệu xuất ra Bắc Vương nhằm giữ chân Hồn Hư Tử, thì quang đoàn trong cơ thể Tiểu Y cũng dần trở nên ảm đạm, đến cuối cùng hóa thành vô hình vô ảnh, hiển nhiên là năng lượng trong viên sồ đan đã bị Tiểu Y tịnh hóa sạch sẽ và dẫn nhập hết vào trong hỏa đỉnh của Tiêu Viêm.
"Còn chưa có đủ..."
Sau khi thôn phệ xong sồ đan của Hồn Hư Tử, năng lượng bên trong hỏa đỉnh đã trở nên sền sệt giống như là dịch thể vậy, nhưng nó vẫn giữ nguyên hình trạng như vậy chứ chưa có dấu hiệu ngưng kết thành hình. Trước tình huống đó, đôi chân mày của Tiêu Viêm lại càng nhíu chặt lại, năng lượng để ngưng kết Cửu phẩm Huyền Đan quả thật là quá mức khủng bố rồi.
"Tiêu Viêm, viên sồ đan này của lão phu đã bị Hồn Hư Tử làm hỏng mất dược tính rồi. Hôm nay lão phu liền tặng cho ngươi như một lần phúc duyên vậy, nhưng rốt cục loại Cửu phẩm Huyền Đan mà suốt đời lão phu sở cầu có luyện chế thành công được hay không thì phải trông chờ vào bản thân ngươi thôi!"
Trong khi Tiêu Viêm đang một lần nữa đau đầu vì vấn đề thiếu hụt năng lượng thì Thần Nông lão nhân ở cách đó không xa cũng nhận ra vấn đề của hắn. Bàn tay của lão thoáng vung lên, một đạo quang đoàn từ bên trong dược đỉnh bay vút ra, bắn về phía Tiểu Y.
"Đa tạ Thần Nông tiền bối!"
Tiêu Viêm không giấu nổi vẻ vui mừng trên sắc mặt. Ngay lập tức hắn liền hướng về phía Thần Nông lão nhân mà ôm quyền đa tạ.
"Ôi…! Hơn trăm năm rồi mà lão phu cũng chưa từng nhìn thấy Cửu phẩm Huyền Đan xuất thế, lúc này đây coi như là để cho bản thân mở mang nhãn giới đi…"
Vạn Hỏa trưởng lão ở gần đó, nhìn thấy hành động của Thần Nông lão nhân, liền hơi chần chờ một chút rồi cũng than nhẹ, cuối cùng trong ánh mắt kinh ngạc của các trưởng lão Dược tộc mà lấy ra viên sồ đan từ bên trong dược đỉnh của mình, ném về phía Tiêu Viêm.
"Đa tạ! "
Tiêu Viêm nhìn thoáng qua Vạn Hỏa trưởng lão, trong lòng hắn lúc này cũng đã tăng thêm hảo cảm rất nhiều đối với vị trưởng lão này của Dược tộc. Sau đó hắn cũng không dông dài nhiều mà đem hai viên sồ đan này đưa cho Tiểu Y. Ngay lập tức, chúng lại hóa thành hai cột năng lượng quang trụ khổng lồ mà rót vào trong dược đỉnh của Tiêu Viêm.
Sau khi hai nguồn năng lượng khổng lồ này rót vào, năng lượng bên trong hỏa đình vốn đang từ trạng thái dịch thể liền bắt đầu tan ra. Nơi trung tâm của năng lượng dịch thể bắt đầu hình thành một quang điểm nhỏ xíu một cách chậm rãi.
"Ầm… Ầm… Ầm! "
Sau khi quang điểm xuất hiện được chốc lát, bầu trời đang trong xanh bỗng nổi lên mây đen cuồn cuộn, bóng tối nhanh chóng bao trùm khắp cả phiến đại địa, cùng với đó là vô tận lôi đình màu đen mang theo lực lượng hủy diệt ầm ì như muốn xuyên thủng những tầng mây.
"Ầm ầm ầm…" Những tiếng sấm trầm thấp khiến cho không ít người cảm thấy hoảng sợ, đan lôi khủng bố như thế này là lần đầu tiên bọn họ chứng kiến trong đời.
Tiêu Viêm ngẩng đầu lên, ánh mắt nóng bỏng nhìn những đạo lôi đình màu đen trên trời. Hắn vung tay áo lên, nắp hỏa đỉnh liền lập tức bay ra chỗ khác, cùng với đó là một hỏa diễm quang đoàn mang theo dược hương nồng đậm nhanh chóng tỏa ra khắp nơi, sau đó ngưng tụ lại thành vô số khỏa châu thể mầu sắc bất đồng, đến cuối cùng rơi xuống đầy trời tựa như là một cơn mưa đan dược vậy.
Chứng kiến thần tích như thế, trong lòng không ít những luyện dược sư ở đây đều cảm thấy rung động vô cùng, không kìm được tâm thần mà phải quỳ xuống triều bái.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Dược Đan ở trên vị trí thủ vị cũng phải hít sâu một hơi, sau đó cả người hắn đều trở nên run rẩy, cứ lẩm bẩm mà nói một mình:
"Đan vũ hàng, Huyền đan xuất!"
Việc Tiểu Y xông vào bên trong hỏa đỉnh của Hồn Hư Tử, lấy đi viên đan dược còn chưa thành hình, không chỉ khiến cho Hồn Hư Tử nổi điên lên, mà ngay cả bản thân Tiêu Viêm cũng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên. Hành động này của Tiểu Y thực sự không phải chủ trương của hắn, toàn bộ đều là do Tiểu Y tự ý làm ra.
Trên quảng trường, Dược Đan cùng với phần đông trưởng lão của Dược Tộc cũng vô cùng kinh ngạc. Một lát sau, khuôn mặt của cả đám đều trở nên co quắp bởi muốn cười nhưng lại phải khổ sở kiềm chế. Ai nấy đều không nghĩ tới, dị hỏa chi linh của Tiêu Viêm chẳng những không chỉ cướp đoạt năng lượng của Hồn Hư Tử, mà còn thâm hiểm hơn là trực tiếp cướp đi viên sồ đan bên trong hỏa đỉnh của hắn.
"Đáng đời…"
Những hành động lúc trước của Hồn Hư Tử đã chọc giận các vị trưởng lão của Dược tộc, cho nên khi mọi người thấy hắn bị như thế thì đều hả hê trong dạ, thấp giọng thì thào bàn tán.
Trên vị trí thủ vị, Dược Đan cũng lâm vào tình trạng dở khóc dở cười mà lắc đầu. Không nghĩ tới cuộc so tài về luyện đan này cuối cùng lại biến thành một hồi tranh cướp năng lượng. Tình huống này khiến cho người ta cảm thấy bất đắc dĩ vô cùng.
"Tiểu tử thúi này quả nhiên là không đàng hoàng một chút nào." Dược lão cũng cười cười, mắng yêu trong lòng. Dù sao thì lão cũng không thể biết được việc này vốn không quan hệ gì tới Tiêu Viêm, tất cả mọi việc đều do Tiểu Y tự tung tự tác hành động.
Trên bầu trời, dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chú, Tiểu Y chỉ lóe lên một cái đã xuất hiện trước mặt của Tiêu Viêm rồi cười hắc hắc đầy ám muội. Trên tay nó lúc này đang ôm một khối quang cầu có thể tích còn lớn hơn cả nó, bên trong của quang cầu đó có thể lờ mờ trông thấy một đạo quang thải có hình dạng thai nhi. Đó chính là viên đan dược vẫn chưa thành hình thức ban đầu của Hồn Hư Tử.
"Tiêu Viêm, ta thề hôm nay sẽ đem ngươi chặt thành trăm mảnh!"
Cách đó không xa, Hồn Hư Tử điên cuồng gầm lên như sấm nổ. Lúc này khuôn mặt hắn đã âm hàn đến mức tận cùng, đâu còn cái dáng vẻ khí độ lúc trước nữa. Hiển nhiên là hành động của Tiểu Y đã khiến hắn không còn giữ được bình tĩnh nữa. Đây là lần đầu tiên hắn gặp phải tình huống này trong đời. Vất vả khổ sở lắm mới luyện ra viên sồ đan* này, thế mà ngay cả hình dáng nó ra làm sao hắn còn chưa kịp nhìn thì đã bị Tiểu Y cướp mất. Cơn giận này quả thật không có cách nào khống chế nổi.
*: đan phôi hay còn gọi là đan dược chưa thành hình.
Theo tiếng gầm điên loạn của Hồn Hư Tử là vô số đạo hắc viêm trào ra từ bên trong hỏa đỉnh như phô thiên cái địa, rồi sau đó hợp lại thành một đầu hắc sắc hỏa long, điên cuồng phóng về phía Tiêu Viêm. Trong cái miệng khổng lồ của nó tràn ngập thôn phệ chi lực.
"Hồn Hư Tử, nếu ngươi đã thèm khát năng lượng như thế thì lão phu sẽ tặng cho ngươi."
Hắc viêm hỏa long vừa mới lướt đi thì một phiến lục sắc hỏa hải từ phía dưới đột nhiên xuất hiện và cuốn tới. Trong mảnh hỏa hải đó có vô số những đại thụ chọc trời, cơ hồ là sinh trưởng trong nháy mắt, sau đó lại đan vào nhau như đám dây leo, quấn quanh hắc viêm hỏa long.
"Thần Nông lão nhân, ngươi cũng dám đối đầu với ta?"
Công kích xảy ra quá bất ngờ, tuy không tạo thành bất kỳ thương tổn nào cho hắc viêm hỏa long nhưng cũng khiến cho nó bị kiềm chế chậm lại. Thấy tình huống như vậy, sắc mặt của Hồn Hư Tử lại càng trở nên khó coi hơn. Hắn nhìn về phía Thần Nông lão nhân mà nói một cách cực kỳ băng lãnh.
"Lão phu đã sống đến từng tuổi này, cũng chưa biết sợ ai là gì. Đối với loại người dối trá, phản bội sư môn như ngươi, nếu lão phu có năng lực cao hơn thì đã sớm đem ngươi xóa sổ khỏi thế gian này từ lâu rồi, miễn cho những Luyện Dược Sư khác phải mất mặt vì ngươi." Đối diện với sự uy hiếp của Hồn Hư Tử, Thần Nông lão nhân chỉ cười lạnh mà trả lời. Trong lời nói của lão lộ ra vẻ cực kỳ quyết liệt.
"Chỉ bằng ngươi sao? Lão gia hỏa nhà ngươi thật sự đã chán sống rồi. Ta vốn còn chưa dòm ngó tới Sinh Linh Chi Diễm của ngươi mà ngươi lại dám chủ động đối kháng với ta!" Ánh mắt của Hồn Hư Tử cực kỳ lạnh lẽo và âm hàn. Hắn nhếch miệng cười một cách khinh thường, sau đó nắm chặt hai bàn tay lại. Đạo hắc viêm hỏa long kia ngay lập tức liền ngửa mặt lên trời gầm lên, rồi quay cái miệng khổng lồ của nó về phía lục sắc hỏa hải. Ngay tức khắc, thôn phệ chi lực liền tuôn ra một cách điên cuồng, trực tiếp thôn phệ cả phiến lục sắc hỏa hải vào trong cơ thể nó.
"Ô…!"
Nhưng ngay khi Hồn Hư Tử muốn thôn phệ phiến hỏa hải kia, đột nhiên lại có một đạo hắc sắc long quyển phong hung hãn lao đến và đánh vào phía trên thân thể của hắc viêm hỏa long. Lực đạo mạnh mẽ đến nỗi khiến cho hắc viêm hỏa long bị chấn bay đi chỗ khác ngay lập tức.
"Vạn Hỏa, chẳng lẽ Dược tộc bọn ngươi lại muốn đối địch với Hồn tộc bọn ta sao?" Lại một lần nữa gặp phải trở ngại, sắc mặt của Hồn Hư Tử lúc này đã trở nên cực kỳ đáng sợ. Hắn ném ánh mắt tưởng như có thể ăn tươi nuốt sống người khác nhìn về phía Vạn Hỏa trưởng lão, nói với giọng tràn đầy sát khí.
"So đấu vốn không nên phân biệt chủng tộc, chẳng lẽ lúc trước ngươi có thể xuất thủ với lão phu thì hiện tại lão phu không thể xuất thủ với ngươi sao? Thật là nực cười…" Vạn Hỏa trưởng lão vung tay áo lên, nói một cách hết sức mỉa mai.
"Tốt, rất tốt…" Khóe mắt của Hồn Hư Tử khẽ giật giật một hồi, sau đó lại trở thành giận quá hóa cười thành tiếng. Đôi tay hắn cũng bởi vì cực kỳ tức giận mà trở nên run lẩy bẩy, sâu trong đáy mắt lập lòe một đạo hắc sắc hỏa diễm như độc xà vậy.
Ngay khi đạo hỏa diễm kia sắp sửa thoát ra từ trong đôi mắt hắn, Hồn Hư Tử lại như chợt nghĩ về điều gì đó mà chần chừ trong chốc lát, sau đó hắn lại trở nên bình tĩnh, cười lạnh mà nói: "Dựa vào hai người các ngươi mà cũng muốn cản trở ta sao?"
Hắn vừa mới dứt lời thì đạo hắc viêm hỏa long lại đột nhiên lại cuồn cuộn bạo xuất, trực tiếp cuốn lấy long quyển phong bạo do Cửu U Phong Viêm biến thành. Hai quái vật khổng lồ đánh nhau điên cuồng ở trên bầu trời, hỏa vũ nóng bỏng không ngừng giáng xuống từ trên không trung. Cũng may mà có những trưởng lão của Dược tộc ra tay thủ hộ, mới khiến cho Dược sơn không bị phá hủy.
Ở xa xa, Tiêu Viêm nhìn thoáng qua phía ba loại dị hỏa đang cuộn vào thành một khối mà không khỏi cảm thấy kinh ngạc. Hắn không ngờ rằng Thần Nông lão nhân và Vạn Hỏa trưởng lão lại xuất thủ trợ giúp cho hắn. Xem ra tên Hồn Hư Tử kia quả thực là bị rất nhiều người chán ghét.
"Thời gian không có nhiều lắm, trước tiên phải đem năng lượng của viên sồ đan này hút ra cái đã."
Tâm tư của Tiêu Viêm khẽ chuyển dời về viên sồ đan ở trước mặt. Muốn luyện chế Cửu phầm Huyền đan thì cần phải có một nguồn thiên địa năng lượng nhiều đến kinh khủng, hiện tại hắn đã có viên sồ đan của Hồn Hư Tử này thì xác xuất thành công sẽ tăng thêm được mấy phần. Việc cướp lấy năng lượng trong viên sồ đan đối với những luyện dược sư khác mà nói thì gần như là nhiệm vụ bất khả thi, bởi vì hai loại đan dược bất đồng thì chúng sẽ có dược tính khác nhau, khi đó nếu tùy tiện đem trộn lẫn chung vào sẽ khiến cho việc luyện đan bị thất bại. Nhưng vấn đề này chỉ gây khó đối với các luyện dược sư khác chứ không làm khó được Tiêu Viêm. Hắn có Tịnh Liên Yêu Hỏa với năng lực tịnh hóa vạn vật, cho nên bất kỳ vật gì khi tiến vào trong cơ thể của Tiểu Y thì cũng sẽ bị tịnh hóa thành năng lượng tinh thuần nhất, kể cả những loại dược tính bất đồng kia.
"Tiểu Y! "
Ý niệm trong đầu Tiêu Viêm khẽ chuyển, Tiểu Y vốn có tâm thần tương liên với hắn liền hiểu rõ cần phải làm gì, nó liền mở to cái miệng ra rồi đem viên sồ đan nuốt vào trong cơ thể. Ngay lập tức, một nguồn năng lượng vô cùng kinh khủng bắt đầu trào ra từ trong cơ thể Tiểu Y, đồng thời thân thể nó cũng nhanh chóng bành trướng, hóa thành một hài đồng khổng lồ chừng trăm trượng lơ lửng trên bầu trời.
"Xuy… xuy…!"
Thân hình Tiểu Y càng bành trướng thì quang đoàn bên trong thân thể nó cũng càng lúc càng sáng, cuối cùng hóa thành một quang trụ khổng lồ bắn vào bên trong hỏa đỉnh. Năng lượng khủng bố ẩn chứa bên trong đó khiến những người đang quan khán cũng phải cảm thấy khiếp sợ.
"Vô liêm sỉ!"
Khi viên sồ đan bị luyện hóa, ngay lập tức Hồn Hư Tử đã có cảm ứng. Đôi mắt hắn trở nên đỏ như máu, gầm lên một tiếng dữ dội, thân hình nhanh như thiểm điện lướt vào bên trong hắc viêm hỏa long. Ngay khi bản thể của hắn tiến vào thì đạo hỏa long kia liền trở nên phóng đại gấp mấy lần, chỉ cần long vĩ vừa hất lên một cái liền mạnh mẽ đem phiến lục sắc hỏa hải cùng với hắc sắc long quyển phong đánh cho tan tành.
Thấy Hồn Hư Tử mặt đang đằng đằng sát khí phóng đến, Tiêu Viêm chỉ khẽ nhíu mày. Hắn cong ngón tay búng ra, một đạo hắc quang liền nhanh chóng xuất hiện bên cạnh hắn. Bắc Vương khẽ dậm mạnh chân xuống hư không, thân hình như một quả đạn pháo lao ầm ầm vào hắc viêm hỏa long. Hai bên đều lựa chọn va chạm chính diện khiến cho chiến trường càng trở nên kịch liệt hơn bao giờ hết.
Trong lúc Tiêu Viêm triệu xuất ra Bắc Vương nhằm giữ chân Hồn Hư Tử, thì quang đoàn trong cơ thể Tiểu Y cũng dần trở nên ảm đạm, đến cuối cùng hóa thành vô hình vô ảnh, hiển nhiên là năng lượng trong viên sồ đan đã bị Tiểu Y tịnh hóa sạch sẽ và dẫn nhập hết vào trong hỏa đỉnh của Tiêu Viêm.
"Còn chưa có đủ..."
Sau khi thôn phệ xong sồ đan của Hồn Hư Tử, năng lượng bên trong hỏa đỉnh đã trở nên sền sệt giống như là dịch thể vậy, nhưng nó vẫn giữ nguyên hình trạng như vậy chứ chưa có dấu hiệu ngưng kết thành hình. Trước tình huống đó, đôi chân mày của Tiêu Viêm lại càng nhíu chặt lại, năng lượng để ngưng kết Cửu phẩm Huyền Đan quả thật là quá mức khủng bố rồi.
"Tiêu Viêm, viên sồ đan này của lão phu đã bị Hồn Hư Tử làm hỏng mất dược tính rồi. Hôm nay lão phu liền tặng cho ngươi như một lần phúc duyên vậy, nhưng rốt cục loại Cửu phẩm Huyền Đan mà suốt đời lão phu sở cầu có luyện chế thành công được hay không thì phải trông chờ vào bản thân ngươi thôi!"
Trong khi Tiêu Viêm đang một lần nữa đau đầu vì vấn đề thiếu hụt năng lượng thì Thần Nông lão nhân ở cách đó không xa cũng nhận ra vấn đề của hắn. Bàn tay của lão thoáng vung lên, một đạo quang đoàn từ bên trong dược đỉnh bay vút ra, bắn về phía Tiểu Y.
"Đa tạ Thần Nông tiền bối!"
Tiêu Viêm không giấu nổi vẻ vui mừng trên sắc mặt. Ngay lập tức hắn liền hướng về phía Thần Nông lão nhân mà ôm quyền đa tạ.
"Ôi…! Hơn trăm năm rồi mà lão phu cũng chưa từng nhìn thấy Cửu phẩm Huyền Đan xuất thế, lúc này đây coi như là để cho bản thân mở mang nhãn giới đi…"
Vạn Hỏa trưởng lão ở gần đó, nhìn thấy hành động của Thần Nông lão nhân, liền hơi chần chờ một chút rồi cũng than nhẹ, cuối cùng trong ánh mắt kinh ngạc của các trưởng lão Dược tộc mà lấy ra viên sồ đan từ bên trong dược đỉnh của mình, ném về phía Tiêu Viêm.
"Đa tạ! "
Tiêu Viêm nhìn thoáng qua Vạn Hỏa trưởng lão, trong lòng hắn lúc này cũng đã tăng thêm hảo cảm rất nhiều đối với vị trưởng lão này của Dược tộc. Sau đó hắn cũng không dông dài nhiều mà đem hai viên sồ đan này đưa cho Tiểu Y. Ngay lập tức, chúng lại hóa thành hai cột năng lượng quang trụ khổng lồ mà rót vào trong dược đỉnh của Tiêu Viêm.
Sau khi hai nguồn năng lượng khổng lồ này rót vào, năng lượng bên trong hỏa đình vốn đang từ trạng thái dịch thể liền bắt đầu tan ra. Nơi trung tâm của năng lượng dịch thể bắt đầu hình thành một quang điểm nhỏ xíu một cách chậm rãi.
"Ầm… Ầm… Ầm! "
Sau khi quang điểm xuất hiện được chốc lát, bầu trời đang trong xanh bỗng nổi lên mây đen cuồn cuộn, bóng tối nhanh chóng bao trùm khắp cả phiến đại địa, cùng với đó là vô tận lôi đình màu đen mang theo lực lượng hủy diệt ầm ì như muốn xuyên thủng những tầng mây.
"Ầm ầm ầm…" Những tiếng sấm trầm thấp khiến cho không ít người cảm thấy hoảng sợ, đan lôi khủng bố như thế này là lần đầu tiên bọn họ chứng kiến trong đời.
Tiêu Viêm ngẩng đầu lên, ánh mắt nóng bỏng nhìn những đạo lôi đình màu đen trên trời. Hắn vung tay áo lên, nắp hỏa đỉnh liền lập tức bay ra chỗ khác, cùng với đó là một hỏa diễm quang đoàn mang theo dược hương nồng đậm nhanh chóng tỏa ra khắp nơi, sau đó ngưng tụ lại thành vô số khỏa châu thể mầu sắc bất đồng, đến cuối cùng rơi xuống đầy trời tựa như là một cơn mưa đan dược vậy.
Chứng kiến thần tích như thế, trong lòng không ít những luyện dược sư ở đây đều cảm thấy rung động vô cùng, không kìm được tâm thần mà phải quỳ xuống triều bái.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Dược Đan ở trên vị trí thủ vị cũng phải hít sâu một hơi, sau đó cả người hắn đều trở nên run rẩy, cứ lẩm bẩm mà nói một mình:
"Đan vũ hàng, Huyền đan xuất!"
Danh sách chương