Lần này rời đi cũng không sử dụng truyền tống, mà là phi hành. Càng đến gần thời điểm có thể nắm giữ tất cả, Đường Tam càng cẩn thận hơn.

Không thể không cẩn thận với Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng. Một đối thủ như vậy, hắn tuyệt đối không thể chủ quan. Mặc dù hắn đã có đủ thực lực để tự bảo vệ mình, nhưng liên lụy quá rộng, không đến thời khắc cuối cùng hắn sẽ không dễ dàng ngả bài.

Đường trở về rất thuận lợi, cũng không gặp bất kỳ nguy hiểm nào, đây là do Đường Tam dùng Linh Tê Thiên Nhãn cảm ứng. Khi hắn về đến thành Kiến Mộc, Cận Miểu Sâm đã sớm chuẩn bị xong sính lễ cầu hôn, trong đó bao gồm 12 tộc nhân Lam Kim Thụ tộc Cửu giai hộ tống. Trưởng lão cấp Vương Giả đi quá nhiều sẽ làm người khác chú ý, ảnh hưởng tới địa vị trung lập của Lam Kim Thụ tộc, nhưng cường giả Cửu giai thì không giống. Dù sao cũng là thông gia, hơi thiên vị một chút cũng không ai nói được gì.


Vì muốn sớm được gặp Mỹ công tử, sau khi trở về thành Kiến Mộc, Đường Tam không nghỉ ngơi mà mang theo sính lễ, điều khiển đoàn xe phi mã đi về phía Đông.

Đây là cầu hôn chính thức nên không thể dùng phương thức truyền tống, nhất định phải gióng trống khua chiêng, để cho tất cả các chủ thành đều thấy được. Dù sao, cuộc hôn nhân này kéo dài từ đông sang tây, quan hệ này cũng là một trong những mối quan hệ quan trọng nhất trong lịch sử Tổ đình, nhất định phải để tất cả mọi người chứng kiến mới tốt.

Khi đi qua Tổ đình, Đường Tam không vào đó nghỉ ngơi và hồi phục, mà trực tiếp bay qua từ phía bên cạnh, tiếp tục đi về phía trước, cố gắng hết sức bảo trì tốc độ nhanh nhất.

Vào mỗi buổi tối nghỉ ngơi và hồi phục, hắn đều âm thầm truyền tống tới thành Gia Lý gặp Mỹ công tử, ôm nàng thân mật trong chốc lát, sau đó trở về đoàn xe.


Yêu Tinh Đại Lục thật sự quá lớn, cho dù dùng phi mã phi hành không gián đoạn cũng mất nửa tháng mới nhìn thấy tường thành thành Gia Lý.

Đoàn xe phi mã từ trên trời giáng xuống, chậm rãi lướt xuống dưới.

Thân là Chuẩn Hoàng, Đường Tam có thể để đoàn xe của mình trực tiếp phi hành vào trong thành, nhưng hắn không làm vậy, mà hạ xuống bên ngoài thành, thể hiện đầy đủ sự tôn trọng và kính ý với Mỹ công tử.

Thành Gia Lý bên này tự nhiên đã sớm chuẩn bị tốt. Bên ngoài thành, Khổng Tước Vương Phi dẫn theo các trưởng lão Khổng Tước Yêu tộc và trưởng lão Lam Kim Thụ tộc đã tới thành Gia Lý trước đó nghênh đón.

Đoàn xe phi mã chỉnh tề hạ xuống, hộ vệ Khổng Tước Yêu tộc đã sớm chờ ở chỗ này, dân chúng thì mong chờ vây quanh, xem một chút một người ưu tú như thế nào mà có thể trở thành hôn phu của Mỹ thành chủ nhà bọn họ.


Thảm đỏ trải rộng trên mặt đất, kéo dài từ cửa thành ra bên ngoài. Thời tiết hôm nay đặc biệt tốt, trên thực tế, dù thời tiết không tốt, Khổng Tước Yêu tộc sẽ dùng năng lực Đấu Chuyển Tinh Di làm cho nó tốt vào thời khắc quan trọng này.

Xe ngựa phi mã dừng lại trước thảm đỏ, Đường Tam và trưởng lão đi cùng xuống xe. Bên kia, Khổng Tước Vương Phi và các trưởng lão Khổng Tước Yêu tộc đã đến chào đón.

"Bái kiến Chuẩn Hoàng." Khổng Tước Vương Phi hơi khom người hành lễ với Đường Tam. Đây là lễ nghĩa giữa các tầng cấp khác nhau. Đường Tam là Chuẩn Hoàng, trên đại lục có địa vị chỉ đứng sau hơn 10 Hoàng Giả đương thời.

Đường Tam lập tức hoàn lễ, "Bái kiến Khổng Tước Vương Phi." Đây là lễ nghĩa của vãn bối.

Khổng Tước Vương Phi mỉm cười, làm thủ thế mời với Đường Tam. Trưởng lão hai bên tự nhiên tách sang hai bên nhường đường.
Đường Tam cùng đi với Khổng Tước Vương Phi, Khổng Tước Vương Phi vốn muốn đi phía sau nửa bước, nhưng Đường Tam kéo lại bằng cách dừng lại một bước. Về phương diện lễ nghĩa không thể bắt bẻ, hơn nữa còn có vẻ khiêm tốn.

Tuy rằng biết rõ hắn là ai, nhưng nụ cười trên mặt Khổng Tước Vương Phi càng sâu hơn vài phần.

Cùng nhau vào thành, một đoàn xe ngựa xa hoa do Khổng Tước Yêu tộc chuẩn bị đã đợi sẵn.

Đường Tam và Khổng Tước Vương Phi cùng leo lên xe ngựa lớn nhất, xa phu điều khiển nó vui vẻ đi tới Phủ thành chủ.

Mỹ công tử là đối tượng được cầu hôn nên không thể xuất hiện vào lúc này, hiện nàng đang ở Phủ thành chủ chờ hắn đến.

Xe ngựa một đường đi đến, hai bên đường phố trong thành khí thế ngất trời. Vì lần cầu hôn này, Mỹ công tử tuyên bố toàn thành phố sẽ tổ chức kỷ niệm trong ba ngày. Đối với người dân và các chủng tộc trong thành Gia Lý, đây chắc chắn là điều quan trọng nhất. Thành chủ kết hôn với một Chuẩn Hoàng khác, có nghĩa là tương lai thành Gia Lý sẽ phồn vinh hưng thịnh, đồng nghĩa với việc chủ thành sẽ tăng lên, huy hoàng Khổng Tước Yêu tộc chắc chắn sẽ tái hiện một cách rực rỡ. Đây là ưu tiên hàng đầu của toàn tộc.
Cho dù là người đã sống ba kiếp, đã từng là Thần Vương và từng cầu hôn người mình yêu, nhưng không biết vì sao bắt đầu từ lúc tiến vào thành Gia Lý, Đường Tam có chút khẩn trương và kích động, không còn vẻ bày mưu tính kế như thường ngày nữa.

Ngồi trên xe ngựa, Khổng Tước Vương Phi cảm nhận rõ ràng Đường Tam đang khẩn trương. Trên đường đi hắn không hề nói chuyện, nhưng không giấu được sự kích động trong ánh mắt.

Khổng Tước Vương Phi không quấy rầy hắn. Nàng biết rõ đôi tình nhân này đến với nhau đã phải trải qua khó khăn nguy hiểm như thế nào. Riêng thân phận nhân loại đã khiến họ gặp các loại chỉ trích. Mà trong đó, Đường Tam đã nỗ lực rất lớn, đánh lừa tất cả Hoàng Giả, dùng thân phận Chuẩn Hoàng, Thành chủ chủ thành đến đón Mỹ công tử.

Những gian khổ trong đó làm nàng không thể tin được, nhưng bọn họ cùng nhau đi tới, kiên trì tới bây giờ, rốt cuộc cũng chờ đến lúc mây mờ trăng tỏ.
Xe ngựa dừng lại, Đường Tam trong lòng khẽ run lên, theo bản năng nhìn Khổng Tước Vương Phi, "Đến rồi sao?"

Với thần thức của mình, hắn nào cần phải hỏi, chỉ cần quét qua là biết mình đang ở chỗ nào. Nhưng trong sự khẩn trương và hưng phấn, hắn vẫn hỏi như vậy.

Khổng Tước Vương Phi nhẹ nhàng gật đầu, mỉm cười nói: "Đừng khẩn trương, nàng đã sớm chuẩn bị tốt rồi, chỉ chờ ngươi đến."

"Ừm." Đường Tam gật đầu thật mạnh, nhưng trong lòng không có lời nào có thể diễn tả được.

Xuống xe ngựa, cửa lớn Phủ thành chủ đã sớm mở rộng, tiếng pháo mừng vang lên liên tiếp. Đó là 81 tiếng pháo chúc mừng theo tiêu chuẩn cao nhất. Bình thường chỉ có Hoàng Giả mới có tư cách này. Giờ khắc này, Đường Tam đối với thành Gia Lý không chỉ là Chuẩn Hoàng, mà còn là con rể tương lai, cho nên có tư cách để nghênh đón như vậy. Ngay cả Tổ đình cũng sẽ không nói hắn đi quá giới hạn trong trường hợp này.
Đường Tam sửa lại y phục của mình, nhìn Khổng Tước Vương Phi ở bên cạnh. Khổng Tước Vương Phi làm thủ thế mời với hắn.

Lần này, Đường Tam không nhường nữa mà đi nhanh vào trong Phủ thành chủ.

Hắn đã cảm nhận được thần thức của nàng, thậm chí còn cảm nhận được tiếng vù vù nhỏ khi Tu La Kiếm khẽ run lên trong thần thức của nàng. Hắn kích động, nàng sao có thể bĩnh tĩnh? Giờ khắc này, tất cả thanh âm đều bị loại bỏ khỏi tâm trí. Đường Tam chỉ nghe được tiếng bước chân và nhịp tim của mình, và một nhịp tim khác đang đến gần.

Trước mắt có chút mơ hồ, giờ đây, trong đầu hắn không khỏi nhớ lại tất cả kiếp trước, nhớ tất cả những gì nàng không tiếc hết thảy làm cho hắn, và hơn thế là những điều tốt đẹp đã từng có với nhau. Kiếp trước và kiếp này, mọi thứ tốt đẹp dường như đã trùng lên nhau.
Đường Tam thậm chí muốn cảm tạ ý chí vũ trụ, cuối cùng đã để người hữu tình tìm thấy nhau. Cuối cùng hắn đã có thể tìm được thê tử của mình, tìm được tân nương của mình, khiến nàng chính thức trở lại bên cạnh mình.

Rốt cuộc hắn đã bước vào đại sảnh thật lớn. Trong đại sảnh không có người xem lễ, toàn bộ đại sảnh trống không.

Khi Đường Tam bước vào đại sảnh, Khổng Tước Vương Phi liền phất tay, cửa lớn đại sảnh đóng lại.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện