"Ngang ~~" Ám Ma Đại Yêu Hoàng gầm lên một tiếng đau đớn. Ngay sau đó, ánh sáng đen trên người hắn nở rộ ra bên ngoài. Thân hình dài nghìn mét thu nhỏ lại gần một phần ba, nhưng lực lượng mạnh mẽ đó đã chấn bay Đường Tam, Từ An Vũ và Hung Long ra ngoài.
Trên người Hắc Long lưu lại vài vết thương dữ tợn, thân thể to lớn không ngừng run rẩy. Sức mạnh của thuộc tính thần thánh, sức mạnh của thuộc tính hủy diệt, và Âm Dương nhị khí được Đường Tam rót vào cơ thể hắn. Giờ khắc này, Ám Ma Đại Yêu Hoàng chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức dữ dội. Mặc dù bằng vào thực lực cường đại, hắn miễn cưỡng áp chế được những năng lượng dị chủng này, nhưng muốn hoàn toàn hoá giải nó thì không thể làm được trong chốc lát.
Hắc Long to lớn nhanh chóng nhỏ lại, trong giây lát đã hoá thành hình người. Đau nhức kịch liệt khiến vẻ mặt Ám Ma Đại Yêu Hoàng méo mó, "Chết đi, tất cả các ngươi đều phải chết. Các ngươi lại dám xúc phạm đến ta. Tất cả các ngươi đều đi chết đi."
Long thương trong tay Từ An Vũ chỉ trước, thuộc tính quang minh trên người bùng nổ điên cuồng.
"Ách Vận Châu giao cho ta." Đường Tam trầm giọng nói.
"Được!" Toàn thân Từ An Vũ bắn ra quang minh chi lực.
Trong tất cả các Đại Yêu Hoàng, Ám Ma Đại Yêu Hoàng có bài danh phía sau, đây là nguyên nhân chủ yếu khiến hắn thuỷ chung không thể trở thành Long chủ. Từ An Vũ là Chuẩn Hoàng, y thật sự không sợ hắn, huống chi còn có Đại trưởng lão làm hậu thuẫn.
Từ An Vũ chậm rãi giơ Long thương lên, ánh mắt lúc này trở nên trong suốt. Ánh sáng vàng mờ nhạt nở rộ trong không khí, bên dưới có một vầng sáng kỳ lạ đang hô ứng với y.
Quang mang trong suốt như thuỷ tinh hoá thành từng vầng sáng kỳ lạ, tràn vào trong tay Từ An Vũ. Quang Minh khải giáp trên người y sáng lên như được tráng một lớp thuỷ tinh.
Vào giờ khắc này, y khiến người khác có cảm giác như đã hoà thành một thể với thành Thuỷ Tinh bên dưới.
Một màn này, Đường Tam đã từng thấy ở thành Gia Lý. Khi nghênh đón Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng, Khổng Tước Đại Yêu Vương đã từng sử dụng nó. Đây là số mệnh chi lực của một thành phố.
Ở phương diện này, bài danh thứ nhất trên toàn đại lục không phải là thành Thuỷ Tinh, mà là thành Kiến Mộc do Đường Tam chấp chưởng. Vì sao Lam Kim Thụ tộc luôn bị ngấp nghé mà vẫn giữ được thành Kiến Mộc trong tay? Chính bởi vì có Thụ Tổ toạ trấn, thành Kiến Mộc có số mệnh cực kỳ cường thịnh.
"Ngươi vậy mà đã được thành Thuỷ Tinh nhận thức?" Khi nói ra những lời này, đau nhức kịch liệt trong cơ thể khiến khuôn mặt Ám Ma Đại Yêu Hoàng vặn vẹo. Ghen ghét, phẫn nộ, thống khổ, nhiều loại cảm xúc tiêu cực không ngừng ăn mòn hắn. Hơn nữa bị Ách Vận Châu phản phệ một phần đã làm vị Hoàng Giả này có vẻ không khống chế được cảm xúc của mình.
"Không sai. Hôm nay ta đại biểu Long tộc trừng phạt ngươi!" Từ An Vũ nhìn chăm chú Ám Ma Đại Yêu Hoàng bằng ánh mắt lạnh như băng.
Quang Minh Thánh Long bên dưới gầm lên một tiếng thét dài, lập tức, toàn bộ thành Thuỷ Tinh đều vang lên tiếng Long ngâm. Khí tức của Từ An Vũ tăng lên điên cuồng, trong nháy mắt, y đã lao về phía Ám Ma Đại Yêu Hoàng.
Ám Ma Đại Yêu Hoàng nổi giận gầm lên một tiếng, khí lưu màu xám của Ách Vận Châu ngưng tụ trên đỉnh đầu và bao phủ Từ An Vũ.
Nhưng đúng lúc này, một ánh sáng trắng kỳ lạ bay vụt tới, vừa vặn chiếu xuống Ách Vận Châu.
Ách Vận Châu run lên dữ dội, vận rủi chi lực phóng ra ngoài vào thời khắc này đã tán loạn, căn bản không rơi xuống người Từ An Vũ.
"Ầm ----" Ma khí trường đao va chạm kịch liệt với Long thương của Từ An Vũ. Trên bầu trời, màu vàng mà màu đen đồng thời bộc phát, làm bầu trời biến thành song sắc kỳ dị. Ám Ma Đại Yêu Hoàng vậy mà không chiếm tiện nghi, hai người đều bị lực phản chấn chấn bay và lùi lại.
Một là vì Ách Vận Châu không có tác dụng, Ám Ma Đại Yêu Hoàng bị phản phệ nhất định. Hai là vì Từ An Vũ mượn lực lượng của thành Thuỷ Tinh, tu vi đã lên đến cấp Hoàng Giả. Hơn nữa, Ám Ma Đại Yêu Hoàng bị thương vì không đề phòng trước đó nên so tiêu hao, hai bên bất phân thắng bại.
Lúc này, Ám Ma Đại Yêu Hoàng đã tỉnh táo hơn một chút. Hắn biết hôm nay mình không thể nào đắc thủ. Nếu Từ An Vũ không chết, đây là sân nhà của người ta, nếu tiếp tục nữa thì e rằng mình sẽ bị tổn thất lớn.
Hắn không hề do dự, có câu nói giữ được núi xanh không lo thiếu củi đốt, Ám Ma Đại Yêu Hoàng gầm lên, "Từ An Vũ, ta có ý tốt đến xem thương thế của ngươi, ngươi lại dám mạo phạm Hoàng Giả, hãy chờ Tổ đình thẩm phán đi. Chúng ta đi!"
Nói xong, hắn cũng không đi xem thuộc hạ của mình, quay người lại, hoá thành hắc quang rồi bỏ chạy về phương xa.
"Nói đến là đến, nói đi là đi sao? Ngươi gϊếŧ hại Tam trưởng lão tộc ta thì tính sao?" Một bóng người đã chặn đường của hắn.
Ánh sáng vàng cam tràn ngập khí tức thần thánh huyễn hoá thành từng vòng tròn kỳ diệu trên không trung, trái một vòng, phải một vòng. Trong dao động vặn vẹo kỳ lạ của vầng sáng, dường như có một ác ma thoát ra khỏi hắc quang, ngăn cản Ám Ma Đại Yêu Hoàng. Không, nói chính xác là buộc chặt hắn lại.
Với tu vi của Ám Ma Đại Yêu Hoàng, vào thời khắc này lại không thể động đậy. Mà ánh mắt của hắn ngây ra trong chốc lát.
Hắn kinh hãi nhìn Cận Miểu Lâm trước mặt, lập tức nhớ đến cái gì đó.
"Ngươi ----"
"Xoạt ----" Không chờ hắn nói tiếp, phía sau lưng, Từ An Vũ được thành Thuỷ Tinh tăng phúc đã bay vụt tới, Long thương mang theo kim quang chói lọi đâm xuyên qua cơ thể Ám Ma Đại Yêu Hoàng. "Phốc" một tiếng, mũi thương đã đâm ra khỏi ngực.
Đường Tam giơ tay bắt lấy mũi thương, khí tức thần thánh màu vàng cam bộc phát, lập tức biến thanh trường thương thành màu vàng cam rực rỡ, cũng chặn lại hoàn toàn thanh âm của Ám Ma Đại Yêu Hoàng trong cổ họng.
Đúng lúc này, ở phía trên, một tia sáng đỏ như máu từ trên trời giáng xuống như muốn chém đứt thiên địa.
Ám Ma Đại Yêu Hoàng bị thần thánh chi lực bao phủ toàn thân cảm thấy linh hồn mình run rẩy. Hắn muốn hét lên nhưng lại không phát ra tiếng.
Từ An Vũ rút Long thương của mình ra, huyết quang đã lướt qua ngay sau đó.
Ánh mắt Ám Ma Đại Yêu Hoàng đờ đẫn, lúc này toàn bộ khí tức hắc ám trên bầu trời đều trở nên rối loạn.
Một bóng người khác xuất hiện trên bầu trời, váy dài màu bạc, trường kiếm đỏ như máu, tóc dài màu đen xoã sau lưng. Không phải là quán quân cuối cùng ở Chiếm Hoàng chi chiến, đệ nhất Chuẩn Hoàng, Thành chủ thành Gia Lý, tộc trưởng Khổng Tước Yêu tộc Mỹ công tử sao? Cho dù không có một thương đâm từ phía sau của Từ An Vũ, khi Ám Ma Đại Yêu Hoàng bị định trụ, một kiếm này của nàng đã bộc phát.
Thẩm phán! Tuyệt sát!
Một vầng sáng đỏ từ trán Ám Ma Đại Yêu Hoàng lan xuống, cơ thể hắn bắt đầu tan vỡ trong ánh sáng đỏ đó. Ngay cả thần thức chi hải cũng hoá thành khí lưu màu đen, tiêu tán và biến mất trong sự thẩm phán của nó.
Bị Tu La Kiếm chém trúng, không chỉ có thân thể mất đi, mà thần thức cũng biến mất.
Lúc này, ánh mắt Từ An Vũ có chút mờ mịt, cho tới giờ y vẫn có cảm giác khó có thể tin được.
Đây không chỉ là thắng a!
Theo y, chỉ cần đuổi được Ám Ma Đại Yêu Hoàng đi là y đã thắng. Người ta nói quân tử báo thù mười năm chưa muộn, hiện tại thực lực của y không bằng Ám Ma Đại Yêu Hoàng, đợi đến khi hắn thành tựu Hoàng Giả thì sẽ khác. Đến lúc đó, chỉnh đốn tên tiểu nhân này cũng không muộn.
Thật không ngờ rằng, với sự trợ giúp của Cận Miểu Lâm và Mỹ công tử, mối thù này dường như chỉ kéo dài một đêm. Ám Ma Đại Yêu Hoàng, tộc trưởng Ám Hắc Ma Long tộc đã bị gϊếŧ trên bầu trời thành Thuỷ Tinh.
Sát Hoàng, vậy mà lại là sát Hoàng?