Tiếng nước quanh quẩn trong phòng, ngón tay cắm vào miệng huyệt đỏ tươi kéo theo lượng lớn d*m thủy, hai chân Thiệu Duẫn Kỳ cong hẳn ra hai bên, đầu óc cùng tao huyệt đều bị ngón tay tiểu thái giám đâm vào sinh ra khoái cảm, làm sao còn có khả năng suy nghĩ, chỉ biết vặn vẹo theo tiết tấu ngón tay đang đâm trong mông mình mà vui sướng.
“Ư… Sâu thêm chút nữa… Ưm a… Thoải mái quá… Tiểu huyệt bị ngón tay đâm sâu quá… A a… Cẩu nô tài… Lớn quá… Ưm a…”
Hoàng đế bệ hạ đang trong thời kỳ quan trọng, động tác của Lạc Ảnh không dám quá buông thả, ngón tay ở trong huyệt của hắn dùng hết khả năng chống đỡ, đem hoa huy*t đâm tới mềm đi, tuy rằng thô bạo một chút sẽ khiến bệ hạ thích hơn, nhưng sinh mệnh nhỏ yếu ớt trong bụng lại không có khả năng chịu được tình ái kịch liệt của bọn họ. Ba ngón tay vây quanh côn th*t của hoàng đế bệ hạ, cố gắng dùng nước dư thừa đâm vào trong hoa huy*t, đến khi Lạc Ảnh cảm thấy gần được, côn th*t lớn đi vào sẽ không làm bị thương nơi nhỏ hẹp kia, mới rút ngón tay ra.
Ngón tay dính đầy tao thủy của hoa huy*t, sáng bóng dưới phát ra ánh sáng, Lạc Ảnh nắm tay hoàng đế bệ hạ giơ lên trước mặt hai người, sau đó để bên môi hắn “Bệ hạ ngài xem, trên tay đều là tao thủy của bệ hạ, nô tài lúc liếm tao huyệt của bệ hạ uống qua rất nhiều, hương vị thật đỗi ngọt ngào, bệ hạ cũng đến nếm thử chút tao thủy của mình xem!”
Ngón tay ma sát môi dưới hồng hào, đến khi bệ hạ theo bản năng hé miệng ra, ngón tay lập tức cắm vào trong đôi môi đỏ mọng kia quấy rối, lôi kéo cái lưỡi mềm mại. d*m thủy trên tay thuận theo nước miếng mà nuốt xuống, giống như lời Lạc Ảnh nói, hương vị thật ngọt ngào.
Trẫm vậy mà, lại đem tao thủy ở nơi đó uống xuống, làm sao có thể… Cảm giác thẹn thùng làm Hoàng Thượng xấu hổ vô cùng, nhưng thân thể lại hưng phấn mà run rẩy, mùi hương kia càng khiến tao huyệt của bệ hạ ngứa ngáy, chóp mũi lại quanh quẩn mùi hương kia: “Ưm a… Không… Ưm… Đừng, đừng đùa nữa… A… Mau thao tao huyệt của ta… Chịu không nổi… Ô… Dâm huyệt muốn ăn đại côn th*t… Nhanh tiến vào… Huyệt nào cũng được… A… Đều cho ngươi… Mau tới chà đạp ta… Ưm…”
côn th*t bị lôi kéo xuống dưới người hắn, Lạc Ảnh nhanh chóng kéo tay hắn ra, thiếu chút nữa mình thành thái giám rồi! Giúp bệ hạ trở người, đem người đặt giữa hai chân, gắng gượng côn th*t trước mặt hắn, khoe ra từng đường nét trên đó, để bệ hạ có thể nhìn thấy sự hùng vĩ của nó: “Trước đó đã nói, phải trừng phạt bệ hạ, cho nên hôm nay bệ hạ phải tự mình đến, ngoan, ngồi lên để tao huyệt nuốt đại côn th*t vào bên trong!”
côn th*t dựng thẳng trước mặt hắn, hoàng đế bệ hạ bị hấp dẫn tự giác nghe theo, hai chân tách ra quỳ gối trên tiểu đệ của y, mông nâng cao một tay đỡ côn th*t, một tay chống trên ngực Lạc Ảnh, từ từ hạ mình xuống, quy đầu cực đại cứ thế đi vào một nửa: “Ô… Tiến, vào rồi… Ưm a…”
Xác nhận hắn không có gì bất thường, Lạc Ảnh mới thở phào nhẹ nhõm, thầm mắng bản thân sơ suất, suy nghĩ hồ đồ, tay liền đỡ thắt lưng hoàng đế bệ hạ, tránh cho hắn trầm mê quá mức vào tình dục.
Thiệu Duẫn Kỳ sao còn quản nhiều được như thế, đợi thân thể thích ứng với vật lớn kia, liền chống đỡ ngực Lạc Ảnh mà bắt đầu lên xuống, mông nâng lên hạ xuống, vui quên trời đất, không khống chế được côn th*t ra vào hoa huy*t của mình, chỉ có thể lớn tiếng dâm đãng kêu: “Ô… A… Đâm tới rồi… Đâm tới hoa tâm rồi… Ưm a… côn th*t lớn thật lợi hại… Mau đâm sâu vào… Phá tao huyệt đi… Phá nát đi… Ô… Lớn quá…”
côn th*t thô to gần như đâm thẳng vào tử cung, Thiệu Duẫn Kỳ điều chỉnh tư thế một chút, để mình dễ dàng di chuyển hơn, mông đầy đặn đập ba ba lên đùi Lạc Ảnh, tiếng giao hợp hoan ái vang dội, tao thủy chảy đầy lên côn th*t khiến lông chim dính đầy ánh sáng trong suốt, hắn nhanh chóng lắc eo, mặt đầy sự trầm mê: “Ưm a.. Lớn quá… Đâm sâu quá… A… côn th*t của cẩu nô tài đâm huyệt của trẫm… Ưm a… Đâm trúng cục cưng rồi… A…”
Cẩn thận che chắn cho hắn, Lạc Ảnh lại vui mừng chuyện hắn chủ động thế này, côn th*t đã lâu chưa phát tiết lần đầu tiên bắn ra, ngâm mình trong tao huyệt đầy nước không ngừng trướng lớn, nghĩ muốn đem hoàng đế bệ hạ đặt dưới thân, đem côn th*t hung hăng đâm tao huyệt của hắn, để bệ hạ thét chói tai phun đầy tao thủy cùng long tinh, ở dưới thân mình cầu xin tha thứ! Hai tay giữ chặt thắt lưng để hắn dễ lên xuống, Lạc Ảnh dời đi sự chú ý của mình, cúi đầu cắn lên ngực người kia, dùng răng nanh nhẹ nhàng ma sát, thuận theo động tác của Thiệu Duẫn Kỳ.
“A… Đừng, đừng cắn chỗ đó… Ưm a… Muốn bắn… Muốn ra… A… A…” đầu v* không biết vì sao trở nên mẫn cảm, chỉ cần bị cắn nhẹ một chút, khoái cảm mãnh liệt sẽ tuôn trào, long căn sớm đã đứng thẳng vì tiếng hét chói tai ấy mà phun ra tinh dịch nồng đặc, hoa huy*t cắn chặt côn th*t, ở sâu bên trong tuôn ra lượng lớn nước trong, bởi vì bị côn th*t ngăn chặn mà khiến bụng trướng lớn.
“Ư… Sâu thêm chút nữa… Ưm a… Thoải mái quá… Tiểu huyệt bị ngón tay đâm sâu quá… A a… Cẩu nô tài… Lớn quá… Ưm a…”
Hoàng đế bệ hạ đang trong thời kỳ quan trọng, động tác của Lạc Ảnh không dám quá buông thả, ngón tay ở trong huyệt của hắn dùng hết khả năng chống đỡ, đem hoa huy*t đâm tới mềm đi, tuy rằng thô bạo một chút sẽ khiến bệ hạ thích hơn, nhưng sinh mệnh nhỏ yếu ớt trong bụng lại không có khả năng chịu được tình ái kịch liệt của bọn họ. Ba ngón tay vây quanh côn th*t của hoàng đế bệ hạ, cố gắng dùng nước dư thừa đâm vào trong hoa huy*t, đến khi Lạc Ảnh cảm thấy gần được, côn th*t lớn đi vào sẽ không làm bị thương nơi nhỏ hẹp kia, mới rút ngón tay ra.
Ngón tay dính đầy tao thủy của hoa huy*t, sáng bóng dưới phát ra ánh sáng, Lạc Ảnh nắm tay hoàng đế bệ hạ giơ lên trước mặt hai người, sau đó để bên môi hắn “Bệ hạ ngài xem, trên tay đều là tao thủy của bệ hạ, nô tài lúc liếm tao huyệt của bệ hạ uống qua rất nhiều, hương vị thật đỗi ngọt ngào, bệ hạ cũng đến nếm thử chút tao thủy của mình xem!”
Ngón tay ma sát môi dưới hồng hào, đến khi bệ hạ theo bản năng hé miệng ra, ngón tay lập tức cắm vào trong đôi môi đỏ mọng kia quấy rối, lôi kéo cái lưỡi mềm mại. d*m thủy trên tay thuận theo nước miếng mà nuốt xuống, giống như lời Lạc Ảnh nói, hương vị thật ngọt ngào.
Trẫm vậy mà, lại đem tao thủy ở nơi đó uống xuống, làm sao có thể… Cảm giác thẹn thùng làm Hoàng Thượng xấu hổ vô cùng, nhưng thân thể lại hưng phấn mà run rẩy, mùi hương kia càng khiến tao huyệt của bệ hạ ngứa ngáy, chóp mũi lại quanh quẩn mùi hương kia: “Ưm a… Không… Ưm… Đừng, đừng đùa nữa… A… Mau thao tao huyệt của ta… Chịu không nổi… Ô… Dâm huyệt muốn ăn đại côn th*t… Nhanh tiến vào… Huyệt nào cũng được… A… Đều cho ngươi… Mau tới chà đạp ta… Ưm…”
côn th*t bị lôi kéo xuống dưới người hắn, Lạc Ảnh nhanh chóng kéo tay hắn ra, thiếu chút nữa mình thành thái giám rồi! Giúp bệ hạ trở người, đem người đặt giữa hai chân, gắng gượng côn th*t trước mặt hắn, khoe ra từng đường nét trên đó, để bệ hạ có thể nhìn thấy sự hùng vĩ của nó: “Trước đó đã nói, phải trừng phạt bệ hạ, cho nên hôm nay bệ hạ phải tự mình đến, ngoan, ngồi lên để tao huyệt nuốt đại côn th*t vào bên trong!”
côn th*t dựng thẳng trước mặt hắn, hoàng đế bệ hạ bị hấp dẫn tự giác nghe theo, hai chân tách ra quỳ gối trên tiểu đệ của y, mông nâng cao một tay đỡ côn th*t, một tay chống trên ngực Lạc Ảnh, từ từ hạ mình xuống, quy đầu cực đại cứ thế đi vào một nửa: “Ô… Tiến, vào rồi… Ưm a…”
Xác nhận hắn không có gì bất thường, Lạc Ảnh mới thở phào nhẹ nhõm, thầm mắng bản thân sơ suất, suy nghĩ hồ đồ, tay liền đỡ thắt lưng hoàng đế bệ hạ, tránh cho hắn trầm mê quá mức vào tình dục.
Thiệu Duẫn Kỳ sao còn quản nhiều được như thế, đợi thân thể thích ứng với vật lớn kia, liền chống đỡ ngực Lạc Ảnh mà bắt đầu lên xuống, mông nâng lên hạ xuống, vui quên trời đất, không khống chế được côn th*t ra vào hoa huy*t của mình, chỉ có thể lớn tiếng dâm đãng kêu: “Ô… A… Đâm tới rồi… Đâm tới hoa tâm rồi… Ưm a… côn th*t lớn thật lợi hại… Mau đâm sâu vào… Phá tao huyệt đi… Phá nát đi… Ô… Lớn quá…”
côn th*t thô to gần như đâm thẳng vào tử cung, Thiệu Duẫn Kỳ điều chỉnh tư thế một chút, để mình dễ dàng di chuyển hơn, mông đầy đặn đập ba ba lên đùi Lạc Ảnh, tiếng giao hợp hoan ái vang dội, tao thủy chảy đầy lên côn th*t khiến lông chim dính đầy ánh sáng trong suốt, hắn nhanh chóng lắc eo, mặt đầy sự trầm mê: “Ưm a.. Lớn quá… Đâm sâu quá… A… côn th*t của cẩu nô tài đâm huyệt của trẫm… Ưm a… Đâm trúng cục cưng rồi… A…”
Cẩn thận che chắn cho hắn, Lạc Ảnh lại vui mừng chuyện hắn chủ động thế này, côn th*t đã lâu chưa phát tiết lần đầu tiên bắn ra, ngâm mình trong tao huyệt đầy nước không ngừng trướng lớn, nghĩ muốn đem hoàng đế bệ hạ đặt dưới thân, đem côn th*t hung hăng đâm tao huyệt của hắn, để bệ hạ thét chói tai phun đầy tao thủy cùng long tinh, ở dưới thân mình cầu xin tha thứ! Hai tay giữ chặt thắt lưng để hắn dễ lên xuống, Lạc Ảnh dời đi sự chú ý của mình, cúi đầu cắn lên ngực người kia, dùng răng nanh nhẹ nhàng ma sát, thuận theo động tác của Thiệu Duẫn Kỳ.
“A… Đừng, đừng cắn chỗ đó… Ưm a… Muốn bắn… Muốn ra… A… A…” đầu v* không biết vì sao trở nên mẫn cảm, chỉ cần bị cắn nhẹ một chút, khoái cảm mãnh liệt sẽ tuôn trào, long căn sớm đã đứng thẳng vì tiếng hét chói tai ấy mà phun ra tinh dịch nồng đặc, hoa huy*t cắn chặt côn th*t, ở sâu bên trong tuôn ra lượng lớn nước trong, bởi vì bị côn th*t ngăn chặn mà khiến bụng trướng lớn.
Danh sách chương