Để tiện cho đám bạn của An Thành cùng hóng hớt, tụi tôi tạm thời tạo một nhóm QQ, Tuế Tuế quăng link vào trong đó, vì chăm sóc lão cán bộ Vị Vụ, cô nàng cũng quăng vào trong nhóm WeChat một cái, tụi tôi vô cùng thức thời, từ từ đẩy cho topic lên trang đầu.

Lão Trương thán phục: “Tuế Tuế thật là một nhà văn!”

Tuế Tuế: “Không phải tui viết, là Bút Lông viết đấy.” Nói xong, cổ hú Bút Lông lên YY.

Bút Lông: “Ai dà, mấy đứa này kém thế, không đỡ nổi một chiêu nữa!”

Topic là do Tuế Tuế tóm tắt ý chính, văn hào Bút Lông sáng tác, tiêu đề sốc óc, mở bài kích thích, sau khi gợi lên hứng thú của người đọc, là bắt đầu quăng ảnh chụp ra. Đầu tiên là ảnh Kiếm ca và Thư Nhu Nhu đối chất với nhau trên kênh thế giới, rồi tiếp theo là ảnh chụp thành tích đánh chiến trường của Kiếm ca trong ẩn nguyên bí giám (*), cuối cùng tổng kết: Còn danh kiếm, cô nói đánh cùng Kiếm ca vào tháng 10, bằng chứng đâu? (*) Trong ẩn nguyên bí giám sẽ có mục ghi chép lại tất cả thông tin của nhân vật, ví dụ như nhân vật được tạo vào ngày tháng năm nào, đạt được bao nhiêu thành tựu, có bao nhiêu pet, v…v…

Thư Nhu Nhu và đám bạn của cô ta coi bộ cũng bị thao tác ít có bình thường của Kiếm ca dọa sợ rồi, chiến trường là không thể cãi được nữa, đành phải khăng khăng vịn vào chuyện đánh danh kiếm: Anh không thể chứng minh tôi không đánh danh kiếm với anh, thì anh làm sao chứng minh được tôi nói dối?

Thân là sinh viên xuất sắc của học viện Pháp Luật, Bút Lông cười khẩy một tiếng, gõ một hàng chữ:

Ai nghi ngờ, thì người nấy đưa ra bằng chứng, hiểu chứ?

Tôi với lão Trương vỗ tay lốp bốp lộp bộp cho Bút Lông trong YY: “Bút Lông uy vũ!”

Giọng nói của Bút Lông mềm dịu như kẹo bông gòn, nhưng khi rap diss người khác, lại cứng như sắt.

Ngay cả Vị Vụ cũng hiếm thấy khen một câu: “Không tồi.”

Vệ Tân đề nghị: “Hình như Cầu Lông từng kể là, Trường Kiếm với Tuế Tuế bên nhau rất nhiều năm rồi, hai người có thể khoe ra một chút bằng chứng yêu đương mấy năm mà!”

Kiếm ca mơ hồ hỏi: “Bằng chứng gì?”

Lão Trương xen mồm nói: “Ví dụ như hoa lửa to mấy ngàn ngày ấy!”

Kiếm ca một mặt ngơ ngác: “Hoa lửa to là cái gì?”

Tuế Tuế nhất thời cảm thấy đau não, mệt mỏi giải thích: “Tụi tui làm gì có hoa lửa to, hoa lửa bé còn không có.”

Lão Trương thán phục: “Gì? Hai người không có hoa lửa to?  Tui với Cầu Lông hồi trước còn có hoa lửa to đây nè!” Trong giọng điệu của hắn còn lộ ra chút chảnh chảnh không rõ. “Vậy hai người liên lạc với nhau bằng cách nào?”

Kiếm ca: “Điện thoại, gặp mặt.” Lão Trương chịu mấy chục ngàn điểm sát thương, ôm ngực thối lui.

Vệ Tân bổ sung: “Quà tặng thì sao?”

Kiếm ca: “Tôi bình thường tặng tiền cho em ấy thôi.”

Vệ Tân cũng lau mồ hôi lạnh thối lui.

Vị Vụ có lẽ là thấy Vệ Tân nhọc lòng như vậy, không nhịn được lại hỗ trợ nghĩ kế: “Thế quà Tuế Tuế tặng cậu cũng được.”

Kiếm ca: “Khoe xe trên Tieba không ổn lắm đâu nhỉ?”

An Thành chen vô: “Tui cảm thấy những câu mà mấy thím vừa nói ấy, khá gây sốc cho người khác…”

Tôi: “…”

Cuối cùng, phương án “khoe tình cảm” bị đứt gánh giữa đường. Vị Vụ thở dài nói: “Em xem đi, anh đã bảo bình thường phải nên lưu giữ chút kỷ niệm, hai người kia bên nhau bảy năm rồi, muốn khoe cũng chẳng có cái mà khoe, thê thảm biết bao nhiêu.”

Vệ Tân xù lông bảo: “Đây chính là lý do anh muốn em chụp mấy bức ảnh kiểu kia đó hả? Hả?”

Vị Vụ hừ một tiếng không đáp lời.

Tôi: “…’

Ngày ngày, nhìn thấy lão cán bộ Vị Vụ “phản lão hoàn đồng”, lại còn mắc chứng trẩu tre, vừa lên cơn ấu trĩ, trái tim yếu ớt bé nhỏ của tôi, thật là… Thật là…

Chịu không nổi!

Trong Tieba, Bút Lông lấy một địch một trăm, chị ấy cào bàn phím vang lộc cộc, tụi tôi muốn giúp đỡ cũng không chen tay vào được. An Thành đáp trả hai câu, còn bị Bút Lông nhận ra, thế là cậu ta bị điểm danh phê bình: “Bài viết số 1023 là ai viết đấy?”

An Thành hớn hở nhận tội.

Bút Lông: “Máu nóng gì đó trong đầu của cậu ấy, đừng có vẩy vào trong topic của chị được không, giữ lại dùng cho việc đánh nhau đi, bây giờ hai tay rời khỏi bàn phím cho chị, ngoan ngoãn ngồi xem, hiểu chứ?”

An Thành bị mắng tủi thân, ai oán khóc kể, lúc đánh nhau thì bị Hoa la đại ca chửi tè ra quần, bây giờ viết mấy câu trong topic thì bị một Vạn Hoa khác “phạt đứng”, người có văn hóa, không chọc nổi.

Vệ Tân không nhịn được giải thích: “Không phải đâu, Trường Ca cũng là người có văn hóa, nhưng Vị Vụ chưa hề mắng tôi bao giờ.”

Vị Vụ mặt dày, ngồi cười ở đầu kia.

An Thành không khỏi ngửa mặt lên trời thở dài: Cùng một môn phái, bất đồng vận mệnh.

Cái đám của Thư Nhu Nhu thật sự đỡ đòn không nổi, nhanh chóng rút lui, quay trở lại game, la ó trên kênh thế giới, yêu cầu đối chất với Kiếm ca.

Vị Vụ cười lạnh bảo: “Lại cái trò đấy. Nếu như cô ta không có liên quan gì với Mộc Cẩn Hoa Khai, thì tỉ lệ đồ ngu của server này cũng quá cao rồi.”

Kiếm ca hấp thu giáo huấn, không dám tự tiện trả lời, xin chỉ thị xung quanh.

Tuế Tuế chỉ huy: “Anh nói với con nhỏ này rằng, bạn gái của anh không cho anh nói chuyện với đồ ngu.”

Kiếm ca nghe lời, cái đám của Thư Nhu Nhu bị ảnh chọc điên, chuyển lửa đạn về phía Tuế Tuế, bắt đầu chửi mắng.

Tuế Tuế vô cùng phấn khởi nói: “Cuối cùng cũng đến lượt mình ra sân rồi rồi. A Kiếm, anh nghỉ xả hơi đi, xem em xử đẹp mấy con phò này như thế nào!”

Tuy tại phương diện dẫn dắt dư luận, Tuế Tuế kém xa Bút Lông, nhưng về khả năng làm người khác phát cáu, ngoại trừ Vị Vụ, tôi chưa từng thấy người nào xuất sắc hơn Tuế Tuế.

Bên kia chửi cô nàng là thứ đàn bà đào mỏ, thế là Tuế Tuế khoe ra mình đã tặng Kiếm ca cái gì, tiện thể cà khịa bọn họ liếm bột ớt sống qua ngày, moi tiền từ kẽ răng để mua ngoại trang; bên kia nói cổ là đồ trơ trẽn đi ngàn dặm tặng máu (*) cho Kiếm ca, Tuế Tuế nói cổ và Kiếm ca từ nhỏ là hàng xóm, cơ hội cách nhau ngàn dặm thật sự hơi bị ít…

(*) Chỉ việc quen nhau trên mạng rồi gặp nhau ngoài đời thực, xong làm chuyện ấy ấy, máu là máu lần đầu tiên của người con gái í….ヽ(  ̄д ̄)ノ

Nói chung dù chửi cái gì, Tuế Tuế luôn có thể tiếp chiêu, còn chửi ngược lại.

Vị Vụ vừa ăn quýt do Vệ Tân lột cho ổng, vừa giáo dục tôi là: “Cầu Lông, em với Tuế Tuế là bạn cùng phòng, sớm chiều ở chung, mà sao em không học được một chút bản lĩnh như thế? Người ta cận thủy lâu đài tiên đắc nguyệt (*), em thì cận thủy lâu đài cắn hạt dưa.”

(*) Lâu đài gần bờ nước sẽ được ánh trăng chiếu sáng trước tiên, thường ví với việc ở gần thì được ưu tiên.

Tôi: ‘…”

Tôi coi như thấy rõ rồi, Vị Vụ vẫn là Vị Vụ của ngày hôm qua, đối mặt với người khác trừ Vệ Tân, thì ổng luôn tàn khốc vô tình như mưa giông bão tố!

Bởi vì bị Thư Nhu Nhu phá đám, kinh hỉ của Tuế Tuế cũng biến thành một nửa kinh sợ.

Kiếm ca không vui mấy —— Bởi vì ảnh sợ Tuế Tuế không vui. Nhưng mới nói được nửa câu xin lỗi, Tuế Tuế đã ngắt lời: “Không có đâu, em cực kỳ vui luôn ấy, chẳng những có bất ngờ anh tặng em, mà còn có mấy đứa ngờ u đưa tới cửa cho em chơi, nên sao em lại không vui được?”

Trong YY yên lặng vài giây, mọi người không biết tại sao, bỗng dưng không hẹn cùng nhau phá lên cười.

A, thật tốt!

Bởi vì chuyện của Mộc Cẩn Hoa Khai và Thư Nhu Nhu, tụi tôi gần đây luôn quen tụ tập trên YY, có kèo cùng đánh, có thị cùng hít.

Tình huynh đệ xã hội chủ nghĩa cứng như sắt thép!

Mấy ngày sau, trong Tieba xuất hiện vài cái phốt liên quan với nhau, làm cho dân tình được hít drama no cả phổi. Tổng kết, có một girl trà xanh tự cho là rất sang chảnh tạo nghiệp khắp nơi, cuối cùng bị nghiệp quật lên thị, gây ra một chuỗi phản ứng dây chuyền, tập thể mấy người bị cô ta gài hàng đồng loạt bốc phốt.

Mà girl trà xanh này đương nhiên là Mộc Cẩn Hoa Khai.

Tôi là học viên của hội nãi ma bà tám nên cũng vô cùng tích cực, chia sẻ cho cô giáo Tuế Tuế kính yêu.

Tuế Tuế lườm một cái: “Tất cả đều là Bút Lông viết.”

Tôi:???

Đầy mặt tôi viết rằng: Mấy cậu lại bịa chuyện lừa mọi người!

Tuế Tuế nhéo mặt tôi, nói: “Toàn bộ là sự thật, chứ cậu nghĩ trước đây hội nãi ma bà tám của tụi mình làm cái gì?”

Tôi: …

Hóa ra mấy cậu hít drama mà không kể cho người ngoài nghe từ lâu như vậy, là để gom vào chơi lớn cho ngày hôm nay?!

Vị Vụ và Vệ Tân vẫn đang đánh 22 ngọt ngào, dốc sức bồi đắp tình cảm và thắng lợi trong danh kiếm, đồng thời sỉ nhục kẻ địch, vô cùng tàn nhẫn.

Tôi với lão Trương cũng đánh 22 quét sàn, là team hàng xóm đầy ấm áp thiện lương.

May mà tụi tôi không chung đoạn, không thôi báo danh đụng nhau, vậy thì trong lòng sẽ phức tạp biết bao nhiêu!

Đối với lo lắng của tôi, Vị Vụ khịt mũi khinh bỉ: “Anh với Vệ Tân cùng xông lên, thì hai đứa sống được mấy giây? Trong lòng thấy phức tạp? Mấy đứa chưa kịp phức tạp thì đã bị tống cổ ra khỏi bản đồ rồi.”

Tôi: “…”

Có thể khiến Vị Vụ đầu hàng, rốt cuộc là thần thánh phương nào?!

Sau khi Bút Lông đăng xong năm cái topic, càng nhiều người bị  bài viết của chị ấy thuyết phục, đứng ra bốc phốt Mộc Cẩn. Phải nói Mộc Cẩn cũng thật lợi hại, tác yêu tác quái kinh dị như vậy, đúng là tự tăng tốc độ cho kịp giờ liệm. Loại topic ăn liền kỳ quặc này, quả thực thấy ngại với cái nghiệp mà cô ta cực khổ tạo nên.

Tụi tôi còn đang cười trong YY, thì bỗng dưng có một người xông vào.

Là Mộc Cẩn Hoa Khai.

“Vị Vụ, rốt cuộc anh muốn như thế nào mới có thể nhận lời em?”

Quào, lý do ngay thẳng, khí thế mạnh mẽ.

Vị Vụ tựa như không nghe thấy, ôn nhu nói với Vệ Tân một câu: “Anh vẫn muốn ăn thêm một quả nữa.”

Vệ Tân lần đầu lên tiếng để tụi tôi nghe được: “Được, em lột rồi đút cho anh ăn nhé.”

Vị Vụ ừ một tiếng.

Tuy chỉ có một chữ ừ, nhưng dựa vào sự hiểu biết của tôi về Vị Vụ, bây giờ ổng nhất định đang sướng đê mê như con tê tê! Mộc Cẩn Hoa Khai à thím nói xem thím có ích lợi gì? Ngoại trừ tạo cơ hội cho cái tên càng ngày càng mặt dày như Vị Vụ chơi lưu manh, thím chẳng làm được cái vẹo gì khác!

Mộc Cẩn Hoa Khai có lẽ là bị Vị Vụ kích động quá mức, tức nổ phổi nói: “Vị Vụ! Anh có nghe thấy tôi nói chuyện không?”

Vị Vụ cười khẩy một tiếng.

Tôi nhất thời vểnh tai lên —— Đây là tín hiệu Vị Vụ độc mồm muốn thả tuyệt chiêu! Nhanh! Bùm một phát cho phê lòi! Đại sư huynh cố lên!

Vị Vụ quả nhiên không làm tôi thất vọng, ổng nói: “Cô đang nói chuyện? Không, cô đang đánh rắm thôi.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện