Đinh: Chủ nhân nó tới rồi.
Trong đầu của Dương Thần lần nữa vang lên tiếng nói của Hệ Thống.
"Nó ở đâu?".

Dương Thần liền nhìn xung quanh chỉ thấy phía trước đang có một khúc gỗ to bằng cách tay trẻ con, xung quanh thân cũng có vài cái ria nhỏ.

Đặc biệt nó có năm màu lại không ngừng phát sáng.
"Phải nó không?" Dương Thần hỏi.
Đinh: Vâng chủ nhân.

Năm màu là đại diện cho ngũ hành.
"Thế nào bắt nó được?".
Dương Thần nhìn chằm chằm vào khúc gỗ đang trôi từ từ tới gần.

Đinh: Tuy giờ Hỗn Độn Nhân Sâm đang trong tình trạng ngủ đông nhưng rất nhạy cảm.

Cho nên chủ nhân cần phải dùng một chiêu mạnh nhất và bất ngờ đánh cho nó trọng thương còn lại để ta lo.
Hệ thống lần nữa vang lên trong đầu của Dương Thần.
"Tốt".
Dương Thần trong đầu đáp một tiếng.

Sau đó bắt đầu dùng toàn bộ sức mạnh, sau lưng Dương Thần bắt đầu hiện ra nhàn nhạt bóng dáng của Thanh Long.
Từ hư ảnh Thanh Long nhỏ và nhạt lại bắt đầu bắt đầu ngưng tụ thành thực chất và to lớn hơn gấp nhiều lần.

Nó to lên đến hơn cả 1000m.

Khi Thanh Long dài tối đa thì cái đuôi nhẹ quẩy một cái làm cho hư không nứt ra.
"Thanh..

Long..."
Dương Thần một tay từ từ nâng lên thì Thanh Long cũng quẩy lên hướng lên không trung bay đi.
"Xung...!Kích..."
Khi Dương Thần nhìn thấy Hỗn Độn Nhân Sâm trôi vào vị trí trung tâm đòn đánh.

Dương Thần quát to một tiếng.
Từ trên không trung, đầu Thanh Long dài ngàn mét quẩy đuôi gào thét, nhắm ngay Hỗn Độn Nhân Sâm bắn tới.

Những nơi Than Long đi qua đều đem hư không nghiền ép thành hư vô.
"Chít chít..."
Hỗn Độn Nhân Sâm cảm nhận được nguy cơ liền kêu một tiếng thì khúc gỗ liền mọc ra hai tay và hai chân với cái đâu.

Quanh thân nó hiện ra nhàn nhạt ngũ sắc bao trùm lấy thân thể.

"Ầm ầm ầm..."
Hỗn độn nhân sâm vừa hiện ra vòng tròn bảo vệ thì Thanh long cũng vừa đánh xuống.

Hai bên va chạm mạnh mẽ một tiếng ầm vang, khí lãng bắn ra làm hư không vặn vẹo vỡ nát.
"Hệ Thống.

Nhờ ngươi làm phần còn lại".
Dương Thần tập hợp lực lượng vào một đòn mạnh nhất nên cả người mệt mỏi, trong đầu thầm nói.
Đinh: bắt đầu trói chặt.
Dương Thần vừa dứt lời thì trong đầu bắn ra một đạo hào quang đem Hỗn Độn Nhân Sâm bao lại.

Cũng vang lên tiếng nói của Hệ Thống.
"Ầm"
Bỗng nhiên hào quang bao lại Hỗn Độn Nhân Sâm nổ lớn.
Đinh: Không xong.

Hỗn Độn Nhân Sâm tự bạo thể, những tinh hoa đều trốn vào một tiểu thới giới khác.
Trong đầu của Dương Thần vang lên tiếng nói của Hệ Thống.
"Vậy làm sau bây giờ?"
Dương Thần cũng gấp gáp hỏi.
Đinh: Chủ nhân yên tâm.

Ta truyền tống cho chủ nhân vào thới giới kia để thu thập là được.
"Vậy còn chờ gì, mau mau truyền tống"
Dương Thần nhanh chóng nói.
Đinh: bắt đầu truyền tống 1%...!50%...!100%.


Tiến hành truyền tống.
----
Lúc này ở một con sông to lớn có một chiếc thuyền to đậu ở cập bờ.

Trên thuyền có hai vợ chồng trung niên và một tiểu nữ hài.

Chỉ thấy nữ hài mặc một thân vải thô áo gai, cũng không thể che đi thiên sinh lệ chất khuôn mặt xinh đẹp của nàng.
Mà hai vợ chồng trung niên, nam nhân tuy tuổi trung niên nhưng khuôn mặt cũng tuấn tú, cũng một thân vải thô có vài chỗ được người tỉ mỉ dùng vải màu khác may vào mấy chỗ rách.
Còn mỹ phụ tuổi không tới bốn mươi.

Vì ngày ngày phơi nắng nên làn da có chút ngâm đen, trên khoé mắt cũng đã nổi lên vài nếp nhăn.

Nó lại không hề ảnh hưởng đến ngũ quang tinh xảo, tuyệt hảo của nàng.

Đôi môi đỏ mộng, khuôn mặt có chút tương tự với nữ hài xinh đẹp.
Nàng là mẹ của nữ hài.

Thân thể đầy đặn, trên thân cũng mặc một bộ vải thô.

Vì nghèo nên nàng cũng không có mua yếm để mặc nên một đôi bầu vú vểnh cao, đứng thẳng đem áo cho phình ra, thêm một cặp mông to lớn vểnh lên thật cao.

Trên thân nàng tản ra một loại phong vận thành thục.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện